Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 2100: Phong Thần Bóng Tối.

An Lâm đang ở trạng thái rất kì lạ.

Hắn mở hai mắt, phát hiện mắt mình không còn tròng trắng, tất cả đều biến thành màu đen, tầm nhìn là một mảng đen như mực, giống như không nhìn thấy gì.

Nhưng hắn cảm giác bản thân có khả năng nhận biết vạn vật.

Giống như tất cả trong đất trời, chỉ cần hắn muốn biết đều có thể nhận biết được.

Hắn có thể nhìn thấy ánh mắt lo lắng của Hứa Tiểu Lan dành cho hắn, hắn có thể nhìn nhóm bạn bè chiến đấu hăng hái tắm máu Phong Nguyên Châu, hắn có thể nhìn thấy Thiên Thần Quang Minh đang dùng ánh sáng lượng tử phân tích trạng thái Hắc Ám của hắn.

Đây là cảm giác gì...

Cảm giác tò mò này...

Căn bản không biết diễn tả như thế nào.

Đất trời vì lời nói của hắn mà thay đổi, cả bầu trời Hắc Ám cũng run theo.

"Sao không lựa chọn điều tốt nhất?"

"Không gì không biết, không gì không làm được, thật có sức hấp dẫn người khác..."

An Lâm chọn trở thành Thiên Đạo, dường như là lựa chọn đúng đắn nhất.

Nhưng có một điều kiện tiên quyết.

Đại năng cảnh giới Phản Hư, độ kiếp Hợp Đạo, ai mà không long trời lở đất, nhưng đến nơi này của An Lâm lại vô cùng yên tĩnh, tất cả đất trời đều im lặng, đều đang chờ An Lâm lựa chọn.

Nếu diến tả bằng lời nói thì thật ra có một điều tương đối thích hợp.

"Trở thành Thiên Đạo rất kỳ diệu..."

Là hắn phải vứt bỏ, vứt bỏ tất cả liên hệ với con người, cắt đứt khế ước hắn từng có với thú sủng người hầu, cắt đứt ký ức với tất cả người mà hắn quen biết, dung hòa với đất trời, trở thành Thiên Đạo!

Đó chính là không gì không làm được!

Bây giờ hắn có thể cảm nhận được cảm giác này, nắm tất cả trong tay, cả giác thoát khỏi sinh mệnh, cảm giác vô cùng tuyệt vời, mỗi tế bào trong cơ thể đều vì vậy mà nhảy nhót, chúng nó đều khát khao giữ gìn trạng thái Thiên Đạo này mãi mãi, đây là tiến hóa chí cao, là cảm giác thăng hoa tuyệt đối!

"Nhưng mà..."

An Lâm lẩm bẩm, giọng điệu bình thản, như có như không.

An Lâm nở nụ cười, nụ cười bày ra sự kiêu ngạo cao tận trời: "Dựa vào đâu bắt ta vứt bỏ tất cả mới có thể trở thành Thiên Đạo? Đứa trẻ mới phải lựa chọn, ta đã trưởng thành rồi, ta..."

Đất trời bỗng trở nên rất im lặng.

Lựa chọn kia giống như là điểm mấu chốt quyết định An Lâm độ kiếp thành công.

Điên rồi phải không?

Thiên Thần Đại Địa và Thiên Thần Hải Dương đều trừng lớn hai mắt, vẻ mặt không thể tin nhìn người đàn ông áo trắng kia.

Ầm ầm ầm!

Giọng nói của An Lâm phát ra, cả đất trời đều nhất thời im lặng.

Không trung tiếp tục nổ vang, uy áp càng ngày càng mãnh liệt.

"Muốn tất cả!"

"Trời phạt giáng xuống!" Thiên Thần Hải Dương hoảng sợ kêu lên.

Hắc Ám bỗng vỡ ra, một thần ấn Hắc Ám xuất hiện trên vết nứt, giống như sấm sét ầm ầm giáng xuống, nổ tung trên người An Lâm!

Có thể thấy được, nó vô cùng phẫn nộ. Thiên Đạo muốn Phong Thần, kết quả An Lâm lại từ chối, sao có thể không tức giận chứ?

Câu trả lời này khiến Thiên Đạo đình trệ trong phút chốc.

Bầu trời Hắc Ám yên tĩnh lần đầu tiên truyền đến âm thanh giống như sấm nổ. Giống như lửa giận của trời cao, muốn giáng xuống bóng dáng người đàn ông gầy yếu.

An Lâm mở song chưởng ra, hét to với trời cao.

"Đến đây! Cho dù là kiếp nạn gì, ta đều có thể gánh vác!"

An Lâm này...

Hứa Tiểu Lan như cảm nhận được, nhìn Hắc Ám phía xa, lộ ra lúm đồng tiền tuyệt đẹp.

Dũng cảm đưa ra lựa chọn khác biệt như vậy!

Sao lại tự tin như vậy?

Hai mắt Thiên Thần Đại Địa sáng ngời, trong lòng nghĩ tự rước lấy tức giận của trời, chắc chắn sẽ bị phản phệ, cho dù đối phương là Thiên Thần Bóng Tối cũng sẽ như vậy.

An Lâm tốt nhất cứ bị phản phệ rồi ngã xuống đi, hắn đỡ phải phiền lòng.

Năng lượng nổ tung, tiếng kêu thảm thiết của An Lâm cũng vang lên, âm thanh kia vô cùng thống khổ và khó khăn, nghe vậy Thiên Thần Đại Địa giống như nghe được giọng tiên, vô cùng sảng khoái.

Nhưng nghe lại có chỗ không đúng, âm thanh này vì sao lại có chút... Thích?

Ánh mắt Thiên Thần Đại Địa nhìn đến An Lâm, sau đó phát hiện sau lưng đối phương xuất hiện một thần ấn đen kịt, đang phóng ra uy thế rất đáng sợ.

"Sao có thể... Hắn hấp thu thần ấn sao?"

Đúng lúc này, lại một tiếng nổ long trời, lại có một đạo thần ấn xé rách Hắc Ám giáng xuống, hình dạng ngoằn nghèo giống như sấm sét, hung hăng đánh vào quả đấm của An Lâm.

Tiếng hét thống khổ lại sảng khoái trong miệng An Lâm vang lên.

Ngay sau đó, trên quả đấm của hắn lại xuất hiện một thần ấn kỳ lạ được tạo thành từ đường cong màu đen, sau đó khí thế hắn tỏa ra lại mạnh mẽ hơn...

Thiên Thần Hải Dương luống cuống, lại không thể làm được gì, đành phải lén truyền âm đến An Lâm: "An Lâm huynh đệ cố lên, chuyện an toàn không cần lo lắng, cho dù Hải Dương ta liều mạng cũng sẽ bảo vệ ngươi chu đáo!"

An Lâm sao lại mạnh như vậy, rõ ràng là chỉnh đốn quyền hành Hắc Ám không xong mà!

Thiên Thần Hải Dương bị suy đoán của bản thân dọa sợ rồi!

Lực lượng bóng tối hắn dùng lúc trước có khi nào là lực lượng của hắn hay không?

Sao lại thế này? Không phải An Lâm nhờ và việc hy sinh tính mạng mới có được lực lượng Hắc Ám hay sao? Vì sao bây giờ còn có thể mạnh lên, hơn nữa hình như là đột phá!

Thiên Thần Hải Dương còn khiếp sợ hơn, suýt nữa đã tự nghi ngờ chính mình.

Đây rõ ràng là giúp địch, là giúp đỡ An Lâm trở nên mạnh hơn!

Có lẽ bản thân cũng là Thiên Đạo quyền hành tối cao, tốt xấu gì cũng có liên hệ với Thiên Đạo, Thiên Thần Đại Địa từ trong ngu muội bỗng hiểu ra pháp thuật thật sự Thiên Đạo đang làm.

An Lâm vậy mà xài công phu sư tử ngoạm, thân phận con người cũng muốn, lực lượng Thiên Đạo cũng muốn.

Mà Thiên Đạo lại cho hắn nếm thử, cảm giác có được tất cả!

Thiên Thần Đại Địa lầm thứ hai bị đả kích.

Cả cơ thể xanh lét.

"Vì sao, vì sao lại thiên vị Bóng Tối như vậy?"

"Một kẻ dám yêu cầu, một kẻ dám cho, rốt cuộc Thiên Đạo làm sao vậy?"

Vẻ mặt Thiên Thần Đại Địa hơi hoảng hốt.

Bây giờ thần ấn điên cuồng nổ tung, giống dáng vẻ trừng phạt kẻ địch chỗ nào?

Đây đâu phải chọc giận Thiên Đạo, bị thần phạt đâu chứ?

Hắn cảm nhận được chuyện phát triển không giống với tưởng tượng của hắn.

Thiên Thần Đại Địa thấy vậy thì trợn mắt há mồm.

Thần ấn tiếp tục giáng xuống, nện vào ngực hắn, sau đó lại ở lại trên người hắn, làm cho thực lực của hắn tăng vọt...

Ầm ầm!

An Lâm không quan tâm đến lời của Thiên Thần Hải Dương, hắn đang cố gắng hấp thu mỗi lực lượng thần ấn Hắc Ám, hắn cảm giác Thần Đạo Hắc Ám của bản thân đang hoàn thiện, đang tiến lên đỉnh cao mới!

Một đám thần ấn hạ xuống, chính là sự ban tặng của Thiên Đạo.

Đại năng cảnh giới Phản Hư bước đến bước cuối cùng, sau khi được Thần Đạo đất trời cho phép, được tính là Hợp Đạo thành công. Nhưng An Lâm là ai, hắn không cần Thiên Đạo cho phép.

Hắn chính là trời!

Đường bản thân phải đi, chỉ cần hắn đồng ý là được!

Loại độc hành đặc biệt này, vốn nên bị trời phạt, nhưng chẳng những không khiến An Lâm gặp nạn mà còn giúp hắn đạt được một đám thần ấn mạnh mẽ.

Đúng vậy, trời Phong Thần cho An Lâm, những thần ấn này chính là nền tảng để Phong Thần!

Nửa canh giờ sau.

An Lâm dung hợp vô số thần ấn Hắc Ám, những thần ấn này trộn lẫn vào nhau, tạo thành một lốc xoáy Hỗn Độn phía sau người, không ngừng vận động.

Hắn mở mắt, đôi mắt khôi phục lại dáng vẻ đen trắng rõ ràng, môi khẽ động đậy.

"Từ nay về sau..."

"Ta chính là Hắc Ám."

"An Lâm ta chính là thiên thần quyền hành chí cao!"

Giọng nói vang vọng khắp đại lục, quanh quẩn trong tai hàng tỷ chúng sinh.

"Tối quá!"

Tay An Lâm khẽ vung lên không trung, lan rộng hàng tỷ dặm, khiến màn trời Hắc Ám làm cho vô số sinh linh sợ hãi tiêu tán trong nháy mắt khi hắn phất tay!

Giờ phút này, An Lâm được Phong Thần Bóng Tối, thành công bước vào cảnh giới Hợp Đạo!
Bạn cần đăng nhập để bình luận