Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 2136: An Lâm mất hồn mất vía

An Lâm chỉ còn lại có một phần năm sinh mệnh rồi.

Nếu như hắn lại "bật hack" thêm một lần nữa, đó chính là thật sự phải giao ra tính mạng của mình.

Hắn tuyệt đối không thể để cho loại chuyện này phát sinh, hắn vẫn muốn được cùng Hứa Tiểu Lan kết hôn sinh con đấy!

"Bây giờ thực lực của mình đã rất mạnh rồi, cho dù ở bên trong cảnh giới Sáng Thế, cũng tuyệt đối là cao nhất, thuộc loại cảnh giới Sáng Thế có thể treo tinh vực lên đánh, đạt tới trình độ có thể đánh ngang tay với cảnh giới Sáng Thế của đại lục Thái Sơ... " An Lâm cảm nhận lực lượng trong cơ thể, chậm rãi cất giọng nói.

Thực lực như vậy, ở đại lục Thái Sơ đã thuộc về cấp độ cao nhất.

Nhưng hắn cảm thấy vẫn còn không đủ, thực lực như vậy đối mặt thiên thần quyền hành chí cao chỉ có thể một đổi lại một, hơn nữa thực lực của Thiên Thần Đại Địa như thế, cũng không có nghĩa là thực lực của thiên thần chí cao còn lại cũng như thế, ít nhất hắn biết, thực lực của Thiên Thần Quang Minh mạnh hơn Thiên Thần Đại Địa, về phần mạnh hơn bao nhiêu, hắn còn không biết...

Nói tóm lại, hắn vẫn có nguy cơ mất mạng!

Nghĩ phải bảo vệ bạn bè, bảo vệ Tiểu Lan, nhất định phải trở nên càng mạnh hơn!

Bởi vì hắn phát hiện sau khi Hắc Ám thần đạo của mình viên mãn, hắn lại có thể chủ động tiếp xúc với hệ thống trong đầu, cắn nuốt sương trắng bao quanh!

Rốt cuộc, hệ thống cảnh giới nhất lan cũng lộ ra mặt thật.

An Lâm dụng ý thức dò xét mấy lần cũng không thành công, đây cũng là vì sao cho tới bây giờ, hắn vẫn không nhìn thấy chính mình tăng tu vi lên như thế nào.

Hắn dùng hắc ám dần dần cắn nuốt sương trắng trong hệ thống.

Đúng, hắn định tiếp tục trở nên mạnh mẽ, tốt nhất có thể biến thành cảnh giới Sáng Thế, như vậy cho dù mấy thiên thần chí cao liên hợp lại đánh hắn, hắn cũng không sợ!

Một câu nói kia, tựa như ma âm rót vào tai, trở thành một câu nói duy nhất trong đầu hắn.

Ánh mắt An Lâm dần dần trở nên kiên định lên.

An Lâm đang cười hả hê, thì bỗng đơ mặt.

Giờ phút này hệ thống cảnh giới nhất lan đã bị tầng một sương trắng che đậy.

Hắn quyết định tiếp tục xem hệ thống, nhìn về phía tu vi cảnh giới nhất lan.

"Khà khà... Xem ra hệ thống cũng không phải là vạn năng, mi muốn che kín cảnh giới tu vi, Hắc ám ta đây sẽ cởi sạch luôn cả quần lót của mi, khà khà khà... " An Lâm rất vui vẻ mà cười.

Kí chủ đã là một người tu tiên chính chắn, nên học được cách tự mình tu tiên rồi.

Bất quá bây giờ, hắn có một loại biện pháp có thể phá vỡ sương trắng.

Kí chủ đã là một người tu tiên chính chắn, nên học được cách tự mình tu tiên rồi.

Điều kiện đạt thành Hợp Đạo trung kỳ: Kí chủ đã là một người tu tiên chính chắn, nên học được cách tự mình tu tiên rồi.

Kí chủ đã là một người tu tiên chính chắn, nên học được cách tự mình tu tiên rồi.

Song,

Hốc mắt An Lâm cũng đã ươn ướt, mi đã kéo lệch con đường tu hành của ta như vậy rồi, kết quả là bây giờ lại bỏ mặc ta? Sao lại vô trách nhiệm như thế chứ? Cần tự mình tu tiên? Con mẹ nó ta tu cái con tôm bì bì à?!!

"Không được cũng nói một câu chứ..."

Kí chủ đã là một người tu tiên chính chắn, nên học được cách tự mình tu tiên rồi.

An Lâm đỏ ngầu hai mắt, chửi ầm lên.

Kí chủ đã là một người tu tiên chính chắn, nên học được cách tự mình tu tiên rồi.

Tôn Ngộ Không vẻ mặt khiếp sợ nhìn An Lâm: "Đừng coi tôi là con khỉ ngu!"

"Không, tôi không khóc, tôi là đang tu luyện đạo pháp Thủy hệ. " An Lâm vội vàng lau đi nước mắt trên mặt, giọng điệu nức nở nói.

"An Lâm lão ca, tại sao anh khóc? " Tôn Ngộ Không ở một bên gãi cái đầu ngốc tò mò hỏi.

Người tu tiên chính chắn, tự mình tu tiên rồi?

"Thỉnh cầu chị, đừng không để ý tới tôi a..."

"Phi! Đồ hệ thống bỏ đi!"

"Hệ thống khốn kiếp!!"

"Hệ thống tỷ tỷ, mặc dù bình thường chị có chút lừa bịp, nhưng tôi biết, chị vẫn rất là yêu tôi đấy, không cần rời khỏi tôi có được hay không? Chúng ta tiếp tục khoái trá mà tu hành không tốt sao? " An Lâm không ngừng khẩn cầu.

"Được thì nói một câu."

"Rốt cuộc có được hay không hả?"

Hệ thống giống như đã chết, hoàn toàn không có trả lời.

"Con khỉ nhà anh tránh ra chỗ khác, đừng đến phiền tôi!!! " An Lâm mở trừng hai mắt, duỗi tay định đánh một cái để phát tiết.

Tôn Ngộ Không bị làm cho sợ đến tâm can run lên, vội vàng hóa thành khói xanh bay mất.

An Lâm nhìn trước mắt trống rỗng, nước mắt lại không nhịn được mà tuôn rơi.

Mẹ kiếp, cái hệ thống phụ lòng này, hắn biết làm sao bây giờ?

An Lâm tựa như một tên đàn ông bị đá, cực kỳ mất hồn mất vía.

Chẳng trách hệ thống lại muốn dùng sương trắng che đi, vốn là An Lâm cho rằng nó muốn giữ vững sự thần bí, đến cuối cùng mới phát hiện, thì ra là hệ thống cũng cảm thấy lời này không phải là lời mà người nói ra đi?

Lúc này, một cái bùa truyền âm sáng lên.

"Ơi... " An Lâm nhàn nhạt cất giọng nói.

"An Lâm đạo hữu, cậu... cậu làm sao vậy? " bên trong bùa truyền âm, truyện tới một giọng nữ ôn nhu êm tai, thoáng như tiếng trời.

Hôm nay hai mắt vô thần, vẻ mặt mất hồn mất vía mà nhìn về hư không phía trước.

Thống ngự vô số lĩnh vực đại dương, bá chủ vũ trụ, Thiên Thần Hải Dương.

Thiên thần quyền hành chí cao làm cho hàng tỉ sinh linh đại lục Thái Sơ đều sợ hãi không dứt.

Càng thêm mất hồn mất vía là vị Tây Hải kia.

Nhưng hắn còn không phải là mất hồn mất vía nhất.

An Lâm rất mất hồn mất vía.

Thần Linh Sáng Thế, hình tượng của cô bị phá hủy rồi kìa!

Chẳng qua An Lâm cũng có thể hiểu được bọn họ.

Bất kể là Ngộ Giới giả hay là Nữ Oa, hắn đều hiểu.

Cảnh giới càng cao, càng có thể tuân theo bản tâm, bọn họ đã có năng lực vô địch, hiển nhiên không cần bán cái dáng vẻ cường đại dối trá nữa, có thể tháo mặt nạ xuống, làm chính mình chân thật nhất.

Hoặc là điên điên rồ rồ, hoặc là hoạt bát đáng yêu.

Về phần ngoài người nghĩ làm sao, cùng bọn họ có quan hệ gì đâu?

"An Lâm, chúc mừng cậu thành công đánh bại trung tuyến Thiên Nhân tộc, tránh khỏi sinh linh đồ thán, cũng cho tôi có thể hơn an tâm mà tiến hành sự nghiệp vá trời. Đây là một việc đại hỷ, tôi cũng rất cảm tạ cậu. " Nữ Oa cảm kích nói.

An Lâm rất thản nhiên đón nhận lời cảm tạ của Nữ Oa.

Hai người vừa tán gẫu một chút, Nữ Oa thấy An Lâm tâm trạng không tốt, hỏi thăm thì hắn không muốn nói nguyên nhân, liền kết thúc cuộc nói chuyện.

"Dĩ nhiên là thích hợp rồi, đừng quên, cậu cũng là người của bang Bổ Thiên chúng tôi đấy. Tôi ở trong tối tăm có thể có một loại cảm ứng, cậu cực kỳ quan trọng với bang Bổ Thiên, thậm chí còn quan trọng hơn cảvới tiểu Hồng Linh và Thiên Đế. Có cậu ở đây, tôi an tâm, tôi cũng bằng lòng chia sẻ hết thảy tình báo với cậu. " Nữ Oa thoải mái nói, âm thanh ngọt ngào mà hoan khoái, hoàn toàn không giống dáng vẻ nữ thần cao cao tại thượng xây dựng bên ngoài, trái lại là giống như một thiếu nữ được ăn kẹo.

"Ừ... Chúc mừng a... " An Lâm cảm thấy ngực có phần đau, nói, "Tôi đã là thiên tử thứ ba của bang Phá Thiên rồi, ngài nói với tôi những chuyện này thích hợp sao?"

"Tôi đã nói với cạu, " nói đến chuyện này, Nữ Oa cũng bất chấp thái độ của An Lâm, hưng phấn nói, " Sự nghiệp vá trời của chúng ta vừa gần thêm từng bước, bổ túc đạo lực đã được bốn phần năm, một khi bổ túc đạo lực xong, là có thể nhanh chóng tiến hành hai bước sau, thành công vá trời!"

Song An Lâm vẫn ỉu xìu như cũ, nói: "Tôi không sao, ngài có chuyện gì sao?"

Càng đừng nói chủ nhân cái thanh âm này là Nữ Oa.

Nếu như người bình thường nghe được thanh âm này, toàn thân không thể không run lên.

Bốn vị thiên thần bị trấn áp mới vừa được giải cứu ra, lạnh run đứng ở phía sau.

Mấy ngàn vạn đại quân Thiên Nhân tộc, lại càng luôn miệng lẩm bẩm không dám ra ngoài.

Thiên Thần Hải Dương không để ý đến bọn họ, mà là ngơ ngác nhìn cảnh tượng vắng vẻ trước mắt, chỉ cảm thấy đại não một trận nổ vang và trống không.

Cửa đâu rồi?

Cửa của ông đây đi đâu rồi?!
Bạn cần đăng nhập để bình luận