Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 621: Cùng nhau sáng tạo ra thế giới

Một vầng mặt trời tỏa ra tia nắng ấm áp lơ lửng phía chân trời.

Trên bầu trời màu xanh ngọc bích có những đám mây trắng, gió mát thoang thoảng, mây trắng cũng bồng bềnh nhẹ trôi theo gió, hình dạng biến ảo.

An Lâm xuất hiện trên con đường của một thành phố. Con đường này rất rộng rãi, mặt đất được lát bằng đá chuyên dụng cực kỳ bằng phẳng, hai bên đường là một dãy những cửa hàng lớn.

Trong phút chốc trên mặt hắn có chút vẻ hốt hoảng, hắn và Hứa Tiểu Lan đã từng kề vai sát cánh đi bên nhau trên con đường này.

Nơi này là thành Kỵ Lâu, chính là thành Kỵ Lâu mà vô số năm về trước đã từng cực kỳ phồn hoa.

Nhưng mà, bây giờ nơi này lại không hề có bất kỳ sinh linh nào.

Cây hạnh nằm ở trung tâm giao nhau của ngã tư đường cũng đã biến thành một thân cây khô héo, tràn ngập tử khí.

An Lâm ngẩng đầu nhìn về phía mặt trời, hít sâu một hơi, ánh mặt trời chợt có chút chói mắt.

Hắn lại hỏi: "Tôi chỉ là đưa ý thức vào cũng có thể có được sức mạnh sao? Không phải nói là ý thức không thể can thiệp được vào thế giới vật chất sao?"

Hắn sử dụng thuật cưỡi mây, nguyên khí bắt đầu khởi động, thân thể bay lên bầu trời.

Khoảng đất trời này? Trời ơi!

An Lâm lúc này mới bắt đầu kiểm tra thân thể của chính mình, phát hiện ra bề ngoài thân thể hoàn toàn giống với lúc đầu, nhưng thân thể này lại chỉ hơi mạnh mẽ, cũng không phải thân thể Chiến Thần mà hắn đã tu luyện thành.

An Lâm nhìn xung quanh, ngạc nhiên nói: "A, Tiểu Na, cô ở đâu đấy?"

An Lâm nghe vậy thì hoảng hốt nhảy dựng lên, vẻ mặt khiếp sợ ngẩng đầu lên: "Lời này là có ý gì? Cả người tôi đều có thể đi vào nơi này? Bản thể tiến vào à?"

Nơi này mang đến cho hắn một loại cảm giác giống như ảo cảnh trước kia, vô cùng chân thật, tất cả cảm giác đều không giống với thế giới bên ngoài, không có gì khiếm khuyết... Không, có lẽ đây chính là thật, là thế giới thật sự trong chiếc gương!

"Ha ha, nơi này ngay cả nguyên khí cũng có sao?" An Lâm có chút ngạc nhiên cười nói.

"Tôi ư? Tôi chính là khoảng đất trời này đây!" Đề Na cười nói.

"An Lâm Cự Nhân, thế giới của tôi còn chưa thể cho phép các sinh mệnh có trình độ quá cao xuất hiện, anh chỉ có thể phát huy thực lực đến Kỳ Dục Linh thôi." Giọng nói có chút nhẹ nhàng của Đề Na bỗng vang lên ở bên tai, dọa An Lâm giật nảy mình.

"Hì hì, bởi vì tôi đã ban cho anh một thể xác đấy! Bây giờ anh không chỉ đơn giản là ý thức, mà chính là có cơ thể, có xác thịt đấy!" Đề Na có chút đắc ý mở miệng nói.

An Lâm im lặng, có thể cho phép cơ thể sống xuyên qua sao? E rằng đây không phải là ảo cảnh. Con nhóc Đề Na này là đang tính toán cấu tạo nên một thế giới thật sự... Ý thức xuyên qua còn có thể dùng đến ảo cảnh để tạo thành, nhưng một khi đã nói đến sinh mệnh cá thể độc lập xuyên qua, vậy thì đây phải là một cái thế giới hoàn chỉnh rồi!"

An Lâm vừa nghe xong, lập tức có cảm giác Đề Na vô cùng to lớn.

"Tiểu Na, vật chất của thế giới này cô phải sáng tạo ra như thế nào, không cần tinh nguyên của thế giới sao?" An Lâm có chút lo lắng nói.

"Phải, nguyên khí cũng giống như đất, gió, lửa, nước, là những vật chất cơ bản nhất của đất trời, đều đã sẵn có ngay từ khi thế giới được sinh ra!" Đề Na tạm ngừng vài giây rồi nói thêm, "Chờ sau khi các sinh mệnh được sinh ra trong thế giới này và các quy tắc càng thêm hoàn thiện, có lẽ tôi sẽ có thể cho anh sử dụng phương thức sinh mệnh để dung nhập vào. Nói cách khác, cả cơ thể sống đều có thể dung nhập vào thế giới này!"

"Đúng vậy, ừm ... Giống như "xuyên qua" mà trước đây anh đã từng đề cập đến. Đúng vậy, chính là xuyên qua để đến nơi này!" Lời nói của Đề Na lúc này có vẻ hưng phấn, chắc hẳn là có chút nóng lòng muốn thử xem sao.

An Lâm bay lượn ở trên không trung, tòa thành Kỵ Lâu này rất rộng lớn, phạm vi ước chừng đến hơn trăm dặm.

An Lâm biết, Đề Na muốn trở thành thượng đế ở thế giới này. Phần cơ duyên này biết nói như thế nào... thật sự làm cho người ta cảm giác đáng sợ.

Hắn không nhịn được hỏi: "Tiểu Na, thế giới này của cô rốt cuộc rộng lớn đến mức nào?"

"Chỉ có điều thế giới của tôi muốn sáng tạo ra lại không giống với họ, thế giới của tôi là thế giới có sự kết hợp giữa hư ảo và chân thật. Nó có tính chân thực của thế giới cơ sở, có thể tránh khỏi quy tắc ăn mòn của vũ trụ, đồng thời cũng có thể làm cho tạo vật trong tưởng tượng của tôi trở thành sự thật ..."

Thế giới ở bước đầu hình thành này đã tạo ra được khoảng tám mươi triệu ki-lô-mét vuông, mà tổng diện tích của trái đất cũng chỉ khoảng năm trăm triệu ki-lô-mét vuông thôi, thật sự là rất rộng lớn.

"Tinh nguyên của thế giới đã có bên trong mảnh vỡ trái tim của thế giới rồi, còn có tinh hoa sinh mệnh của chín vị đại năng cảnh giới Phản Hư, đây đều là lúc hai ông lão kia muốn xây dựng thế giới này để lại đấy."

Sau đó trời đất quay cuồng một trận, trước mắt An Lâm tối sầm lại.

"Tiểu Na, đợi khi tôi ra ngoài, tôi sẽ giúp cô tìm tiên đan!" An Lâm kích động mở miệng nói.

Hắn đã đặc biệt nóng lòng muốn chứng kiến sự phát triển của thế giới này rồi.

Trong lúc Đề Na nói thao thao bất tuyệt, An Lâm cũng rất chăm chú lắng nghe.

"À... Khu vực này có phạm vi ước chừng hơn nghìn dặm đấy, tôi chỉ có thể làm cho thế giới rộng lớn đến mức độ này thôi, về phần sau này nó có thể lớn dần lên hay không thì không thể nói chính xác được." Đề Na có chút không chắc chắn mở miệng nói.

Phạm vi hơn nghìn dặm...

Vẻ mặt An Lâm run rẩy một trận, mẹ nó đây cũng đã là đặc biệt lớn rồi!

Trước đây chưa từng có người có thể dung nhập với mảnh vỡ trái tim của thế giới, nhưng cô ấy lại có thể tạo ra tiền lệ. Cũng chính vì như vậy mà cô ấy đã có được quyền hạn thật sự rất to lớn đối với thế giới này, nếu xưng là Thần Sáng Thế hay Thượng Đế cũng hoàn toàn không thể xem là quá đáng.

An Lâm tiếp tục bay đi, bay ra khỏi phạm vi của thành Kỵ Lâu, nơi đập vào mắt, chính là vùng đất bazan rộng lớn mênh mông, thoạt nhìn hoang vắng mờ mịt.

Chín vòng tròn ánh sáng kia, theo như lời của Đề Na, chính là tinh hoa sinh mệnh của chín vị đại năng cảnh giới Phản Hư.

Một tòa tháp cao lớn màu đen đứng sừng sững ở trung tâm của thành, có chín vòng tròn ánh sáng lơ lửng trên hư không ngay tại đỉnh tháp, giống như đang chứa đựng một thứ gì đó.

Ngay sau đó, trước mắt hắn dần dần khôi phục lại ánh sáng, hé mắt ra nhìn thì thấy khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp không ưu tư.

"Hì hì, An Lâm Cự Nhân, thế nào? Có phải rất lợi hại hay không?" Đôi mắt của Đề Na có chút mong chờ, nụ cười thánh khiết rung động lòng người, bay đến trước mặt An Lâm, khẽ mở miệng nói.

"Tiểu Na cực kỳ lợi hại." An Lâm thể hiện vẻ mặt nịnh nọt, nhẹ nhàng xoa đầu của Đề Na rồi mở miệng nói, "Tôi đi đến cung Đâu Suất một chuyến trước."

Đề Na bay đến trên vai An Lâm, dùng hai cánh tay nhỏ nhắn ấm áp mềm mại ôm lấy cổ của hắn, cười nói: "Tiểu Na cũng muốn đi theo, tôi vẫn chưa từng thấy qua luyện tiên đan là dáng vẻ như thế nào đấy!"

Đối mặt với Đề Na ham học hỏi như vậy, An Lâm cũng không có cách nào cự tuyệt, hắn suy nghĩ xong liền gật đầu đồng ý, mang theo Đề Na, cưỡi Đại Bạch bay về phía cung Đâu Suất.

Đại Bạch phá vỡ tầng mây, đáp xuống phía trước một công trình kiến trúc huy hoàng to lớn.

"Oa! Cung điện này thật là rộng lớn! Giống như một ngọn núi cao vậy!" Đôi mắt của Đề Na mở to, ánh sáng màu xanh ngọc bích xoay chuyển, thần sắc cực kỳ kích động.

An Lâm cười cười nhìn cung Đâu Suất, hồi tưởng lại lúc trước hắn đi vào nơi này, biểu cảm cũng tương tự như Đề Na.

Hắn là khách quen của nơi này, vừa vào cửa liền được hưởng thụ đãi ngộ siêu cấp thịnh tình dành cho hội viên cấp bậc thổ hào, hai dược đồng một nam một nữ dáng vẻ đáng yêu trực tiếp đưa bọn họ đến trước mặt Doãn Hỉ.

"Đạo hữu Doãn Hỉ, gần đây thế nào rồi?" An Lâm nhìn thấy Doãn Hỉ tròn mũm mĩm, liền cảm nhận được cảm giác vô cùng thân thiết, bước đến phía trước cất giọng chào hỏi.

"Ha ha, An Lâm đạo hữu, tôi còn chưa phải là một lão già. Nhưng mà nghe nói gần đây đan đạo của cậu thành công tốt đẹp, lại đánh Đại đế Tử Vi tơi bời, thật là làm cho tôi vừa lo sợ lại vừa mừng rỡ đấy!" Doãn Hỉ đạo hữu gặp được An Lâm cũng thật sự phấn khởi, đôi mày rậm cùng đôi mắt to không ngừng nhìn quan sát khắp người An Lâm, giống như muốn tìm ra thứ gì đó trên người hắn.

"Ai, đừng nói nữa, cuộc chiến gian nan kia xem như tôi đánh vô ích rồi." An Lâm tưởng tượng đến Tử Vi Đại Đế, nỗi phiền muộn canh cánh trong lòng về truyền thừa của ông ta lại xuất hiện.

"Sao lại có thể nói như vậy chứ, cậu phải biết rằng, hiện tại tên tuổi của cậu đang vang dội khắp Thiên Đình đấy! Không ít thần tiên đều đang bàn tán về cậu, có thể còn có rất nhiều tiểu tiên nữ có tình ý với cậu đấy, ha ha ha ..." Doãn Hỉ lấm la lấm lét mở miệng nói.

Đề Na nhìn người đàn ông sắp béo ú như trái banh ở trước mặt, miệng há to ra, vừa sợ hãi vừa nghi hoặc nói: "Huyết mạch Thần Ma Cự Nhân của Tuyết Trảm Thiên ư?"

An lâm: "..."

Doãn Hỉ nghe vậy sửng sốt, di chuyển ánh mắt, lúc này mới phát hiện ra một tinh linh hoàn mỹ đến không có tỳ vết đang vô cùng ngạc nhiên nhìn mình, không khỏi hét lớn: "Mẹ kiếp! Một tinh linh thật xinh đẹp!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận