Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 2247: Chủ nhân của thiên thư

Cấm chế lại công kích Thiên Thần Quang Minh ư ! ?

Tất cả sinh linh đều cực kỳ kinh ngạc.

Sau đó, bọn họ đều không hẹn mà cùng mà đưa mắt nhìn sang cái tinh linh xinh đẹp đến cực điểm kia, hồi tưởng đến lời yêu tinh nói lúc trước, bọn họ đều hít vào một hơi.

Chủ nhân của mảnh thiên địa này?

Chẳng lẽ yêu tinh đó là chủ nhân của mảnh thiên địa này ? !

Phải biết rằng, trước kia nơi này chính là trung tâm vũ trụ, cổ vực Thái Sơ a ! !

Cấm chế sẽ không biết nói dối.

Thiên Thần Quang Minh bị cấm chế chặn ngang, chính là chứng minh tốt nhất.

Hai luồng kiếm ý đỉnh phong, hoàn mỹ dung hợp vào giờ khắc này.

Ầm ! ! !

Chiến Thần lục kiếm, thần kiếm!

Nàng khó khăn giãy giụa thân thể bị chém thành hai khúc, vung thanh kiếm tàn phá Thiên Đạo lên, vận dụng hết thảy lực lượng trên người chém về phía thanh cự kiếm thông thiên sáng chói vô cực kia!

"Không. . . ! " Thiên Thần Quang Minh thấy một màn như vậy, cũng không cách nào giữ vững vẻ lạnh nhạt và cao cao tại thượng nữa, trên mặt hiện đầy vẻ khiếp sợ và khó tin.

Ngay sau đó chính là dư âm kiếm uy khó có thể tưởng tượng, trong nháy mắt đã chấn động hơn mười vạn dặm!

Tất cả thiên thư bay tới hướng Thiên Thần Quang Minh, ở thời khắc đó đều thay đổi phương hướng, bay đến bên cạnh Đề Na, bị Đề Na dùng lỗ thủng không gian thông hai giới, thu về hết thảy.

Hai mũi kiếm va chạm.

Đang lúc này, trên mặt đất đột nhiên có một thanh cự kiếm thông thiên sáng chói loá mắt, xé rách hào quang bảy màu, nó bao quát hết thảy kiếm đạo khổng lồ, hơn nữa còn ẩn chứa một luồng chân ý phá thiên chí cao muốn trảm diệt thiên địa.

Ai là chủ nhân chân chính của những quyển thiên thư này, nhìn cái là hiểu ngay!

Thiên Thần Quang Minh lại cảm nhận được một luồng uy hiếp tử vong đang ép tới gần.

Các cường giả bình thường chỉ là liếc mắt nhìn, cũng cảm giác cái đầu đau như muốn vỡ tung, không cách nào thừa nhận. Mấy trăm tên cường giả tu vi đứng đầu, đều bị dư âm của trận nổ đánh bay.

Phá thiên chung thức, Thiên Đạo Nhất Kiếm!

Không gian thiên địa bị kiếm khí chém thành từng ô vuông, đại địa bị phá đến mức không có một mảnh đất bằng phẳng, núi non bị chém thành đá vụn, con sông bị cắt đứt, biển rộng bị vạch ra vô số hải vực cao thấp bất đồng, nước biển tuôn ra. . .

Bầu trời chợt tối sầm lại.

Tại trung tâm vụ va chạm bùng lên năng lượng không thể diễn tả, năng lượng kia che khuất tất cả sắc thái của thế gian, che khuất tất cả năng lượng trên thế gian, đồng thời hình như còn có một thế giới vừa ra đời sau trận va chạm hủy diệt, vừa ra đời liền hủy diệt, luân hồi không ngừng!

"An Lâm thần sử lần lượt hủy diệt thế giới, mà thanh kiếm tàn phá Thiên Đạo thì liên tục sáng tạo thế giới, bây giờ liền xem ai chống đỡ không nổi trước thôi . . . " Hắc Thạch nhìn cảnh tượng chiến đấu trước mắt, rốt cuộc đã khắc sâu cảm nhận vì sao nữ thần Đề Na lại nói, Thiên Thần Quang Minh là địch nhân lớn nhất. Loại này lực lượng ở cấp bậc này, đích xác là mạnh đến mức vượt sức tưởng tượng.

"Thật là đáng sợ, ta lại nhưng cảm nhận được thế giới sinh diệt từ trận va chạm này. " Tam Sinh Linh lộ vẻ mặt rung động.

Dù hắn có thể dùng được một chiêu mạnh nhất, vẫn cảm thấy áp lực đến mức khó có thể tưởng tượng, thế giới đang nghiêng theo hắn, thanh cự kiếm có chuôi kiếm là đại địa, hai lưỡi dao quang và ám, mũi kiếm là trời cao, đại dương sinh mệnh làm thân kiếm, còn đang chậm rãi đè ép xuống phía hắn.

Nếu không phải năm vị Sáng Thế dưới trướng Đề Na thi triển nguyên lực bảo vệ màn hào quang bao quanh Thái Sơ Thánh Địa, thì sợ rằng trong nháy mắt Thánh Địa yếu ớt kia sẽ bị dư âm san thành bình địa.

Cho dù nàng ta bị thương nặng, cho dù lực lượng đã gần khô kiệt, chỉ còn lại có một cái xác ngoài.

Chỉ là dư âm của trận va chạm, mà như muốn hủy diệt luôn cả thiên địa cũ.

An Lâm cảm thấy đây là một cơ hội tốt để đối phó với Thiên Thần Quang Minh. Thiên Thần Quang Minh cũng nghĩ như thế.

Hai trong mắt của nữ tử trước mắt đã tràn ngập sát ý, điên cuồng điều động lực lượng trong cơ thể, mục đích chỉ có một, đó chính là giết chết An Lâm ngay tại đây.

Nhưng chỉ cần trong tay nàng còn có thanh kiếm kia, là nàng có thể đánh đâu thắng đó, không gì cản nổi!

Trận giao chiến ở cấp bậc này, những thứ sinh linh này hoàn toàn không thể thừa nhận được.

Rõ ràng là An Lâm chủ động xuất kích.

Hiện tại hắn lại thành đối tượng phải chống đỡ.

Thiên Thần Quang Minh cầm thanh kiếm tàn phá Thiên Đạo, thật sự quá mạnh mẽ!

" Thanh kiếm Tàn phá Thiên Đạo là thế giới, mà kiếm của An Lâm thần sử thì hủy diệt thế giới."

Nếu như là một cái đại thế giới bình thường thì không sao, hắn vẫn có thể vung một kiếm bổ ra, nhưng thế giới trước mắt, là thế giới cao cấp nhất trong vũ trụ, hơn nữa còn dung hợp lực lượng quyền hành cường đại nhất của Thiên Thần Quang Minh. . .

An Lâm nắm chặt kiếm Thắng Tà, dùng sức chém về phía nữ tử phía trước, nhưng mà trước mắt là vô cùng vô tận thế giới nghiền áp tới phía hắn, cường đại đến mức làm cho người ta phải tuyệt vọng.

Chỉ sợ cũng chỉ có nữ thần Đề Na ở trạng thái đỉnh phong, mới có thể chiến thắng đi.

Hai người giao chiến vào giờ khắc này, là An Lâm ở vào hoàn cảnh xấu.

Nhưng may là, An Lâm không chiến đấu một mình.

Một cái yêu tinh bất chợt lướt qua năng lượng kiếm khí phong bạo, xuất hiện ở phía sau Thiên Thần Quang Minh, ném ra một cái mặt gương hoa sen trong suốt.

"Đi đi, Thiên Đạo Kính Liên."

Hoa sen nở rộ trong ánh hào quang.

Kết quả nó lại hấp thụ cắn nuốt toàn bộ quang minh!

Thiên Thần Quang Minh cảm giác được lực lượng của mình đang nhanh chóng bị cắn nuốt.

Giờ phút này nàng thật sự rất muốn chửi ầm một câu, #&$@)#*&@ ngưưi lại dám đánh lén ta!

Nhưng lúc này, kiếm Thắng Tà của An Lâm đã bổ thanh kiếm Thiên Đạo tới, sau đó lấy xu thế sét đánh chém thật mạnh về phía nàng ! ! !

Hắc ám che khuất bầu trời, càng ngày càng gần nhà giam mặt gương, cũng từ từ nghiền áp về phía luồng sáng đang bỏ chạy kia. . .

Công kích ngăn cản của An Lâm và Đề Na, cũng bộc phát vào giờ khắc này.

Không chút do dự bỏ chạy về phương xa.

Trong nháy mắt mặt của nàng trầm xuống.

Giống như là vật gì vỡ vụn ra vậy, trở nên không còn hoàn chỉnh nữa.

Tiếng vang lanh lảnh, vang lên từ trong cơ thể của nàng.

"Ta biết. " Đề Na gật đầu, vươn ra hai cánh tay mảnh khảnh, trong vòng ngàn dặm hư không đều có mặt gương xuất hiện, tạo thành một cái nhà giam bằng gương.

An Lâm cngx buông thả ra hắc ám đậm đặc, chăm chú nhìn xung quanh, hơn nữa còn duỗi tay cầm lấy thanh kiếm tàn phá Thiên Đạo ở trước mặt.

Chuôi này vũ khí quá nguy hiểm, cũng không thể để cho Thiên Thần Quang Minh nhận được.

Nhưng thời điểm An Lâm duỗi tay ra , thanh kiếm tàn phá Thiên Đạo bất chợt biến mất trong hư không.

"Nó đã là của ta, các ngươi không thể cướp được nó. . . " Giọng của Thiên Thần Quang Minh, đột nhiên truyền đến từ trên vòm trời.

An Lâm và Đề Na đồng thời nhìn về phía một phương hướng.

Tia sáng hội tụ, lần nữa tạo thành Thiên Thần Quang Minh.

"Quang ở, thì ta ở. " Thiên Thần Quang Minh hếch cằm, nhàn nhạt cất giọng nói.

Răng rắc. . .

Nhưng An Lâm không hề thả lỏng, ngược lại còn quay sang nói với Đề Na: "Tiểu Na, Thiên Thần Quang Minh vẫn có thể sống ịa, không thể để cho nàng ta chạy."

Tất cả sinh linh, bao gồm cả các Thần Linh Sáng Thế đều nhịn không được mà kích động lên, thậm chí có sinh linh đã bắt đầu hoan hô, ăn mừng cái thời khắc thắng lợi vĩ đại này.

An Lâm đã chém chết Thiên Thần Quang Minh! !

Hắc ám cường đại đến cực hạn, bắt đầu nhanh chóng lan tràn, cắn nuốt thân thể của nàng thành hư vô, bổ một nhát chém hoàn mỹ.

Cuối cùng, toàn bộ thân thể vủa nàng bị chém thành hai nửa.

Vệt kiếm màu đen xuất hiện trên khuôn mặt tuyệt mỹ của Thiên Thần Quang Minh, một đường đi xuống phía dưới, lan tràn tới phần eo bị chém của nàng.

"Lưỡng giới quang! " Thiên Thần Quang Minh nổi giận quát một tiếng, thân hóa thành ánh sáng tử kim, xỏ xuyên qua hai giới với tốc độ còn nhanh hơn cả tốc độ ánh sáng, thanh kiếm tàn phá Thiên Đạo trong tay, lại càng hung hăng chém về phía hắc ám và mặt gương kia, bộc phát ra năng lượng khó có thể tưởng tượng.

Ầm ! ! !

Năng lượng va chạm gây ra bụ nổ khủng khiếp.

Thiên Thần Quang Minh nỗ lực bộc phát một lần cuối cùng, xé rách phòng ngự của An Lâm và Đề Na, biến mất ở trong tầm mắt của chúng sinh linh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận