Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 1893: Rồng phục vụ khách

Lúc nàyAn Lâm vô cùng nôn nóng, phải nói là vừa đau vừa vội vàng.

Cảm giác này thật sự giống như phụ nữ có thai khó sinh sao?

À... Chờ một chút...

Nếu xem khí hải như tử cung, Tiểu Hắc Long là đứa bé...

An Lâm khó sinh thật sao?

Khi Tiểu Hắc Long liều mạng đâm vào không chỉ khiến khí hải tuôn ra mà còn làm hắn đau, nếu đứa bé không ra ngoài thì không hết đau được sao?

An Lâm càng nghĩ càng cảm thấy đau trứng.

Tôi là người đàn ông đặc biệt sao? Vì sao bắt tôi trải qua chuyện này?

An Lâm bị Tiểu Hắc Long tàn phá khủng khiếp, lập tức giơ tay, nói: "Tôi tôi tôi! Tôi cần mở mang kiến thức về Tâm Nguyên Thanh Long!"

Vẻ mặt An Lâm ngớ ra: "Đây là trò gì vậy?"

Nó nở nụ cười vô cùng thân thiết, giọng nói trong trẻo: "Chào mừng người gọi rồng dẫn đường, tôi là Tiểu Bạch Bạch, phục vụ các vị khách yêu quý, xin hỏi ngài cần tôi giúp gì?"

Tiểu Bạch Long giống như không nghe thấy lời nói của An Lâm, trên mặt vẫn mỉm cười, không nhanh không chậm tung bảy viên long châu, trôi nổi trên không trung: "Phục vụ phổ thông xin mời xoa vào viên số một, hội viên xin mời xoa vào viên số hai, hội viên năm năm xin mời xoa vào viên số ba, hội viên cao cấp xin mời xoa vào viên số bốn, hội viên cao cấp năm năm xoa vào viên số năm, hội viên chủ chốt xin mời xoa vào viên số sáu, hội viên thần long xin mời xoa vào viên số bảy..."

Bách Tuyết vỗ móng rồng, đập vỡ viên ngọc màu trắng ngà ở giữa.

Tiểu Hắc Long va chạm mạnh mẽ khiến An Lâm đau đến cả người run rẩy.

"Bách Tuyết đạo hữu... Có thể nhanh lên được không, An Lâm nhà tôi không thể chờ lâu như vậy được." Hứa Tiểu Lan thấy vậy cũng thúc giục.

Bách Tuyết mỉm cười, giải thích: "Đây chính là các cấp bậc phục vụ của rồng dẫn đường nhà chúng tôi, cấp bậc khác nhau thì phục vụ cũng khác nhau, có cao cấp không?"

Một Tiểu Bạch Long có bốn móng vuốt nắm long châu xuất hiện trước mặt mọi người.

Bách Tuyết và Xích Vũ căn bản không hiểu chuyện An Lâm khó sinh và nhìn thấy Tâm Nguyên Thanh Long có liên quan gì đến nhau, họ cũng chẳng muốn hỏi nhiều, lập tức dựa theo trình tự thực hiện bước tiếp theo.

Bây giờ thời gian chính là mạng sống, An Lâm cần nhanh chóng khiến Tiểu Hắc Long tỉnh táo lại.

"Không vấn đề, An Lâm đạo hữu, chúng tôi là hội viên có cấp bậc cao nhất, được hưởng chất lượng phục vụ tốt nhất!" Vẻ mặt Bách Tuyết tự hào, nói.

Đây chính là rồng dẫn đường mà tộc Thanh Long coi là niềm kiêu hãnh sao?

An Lâm nghe vậy trong lòng hơi hy vọng, cầu mong nhanh chóng vượt qua quá trình nhàm chán này.

Ầm ầm ầm...

"Có thể nhanh lên hay không?" An Lâm khó khăn mở miệng.

An Lâm: "..."

Nhanh lên, nhanh lên, nhanh lên...

Giọng nói Tiểu Bạch Long thân thiết: "Bỏ qua phục vụ xin mời xoa viên số một. Hội viên sung giá trị xin mời xoa viên số hai. Tiếp tục sử dụng phục vụ phổ thông xin mời..."

Kẽo kẹt kẽo kẹt...

Tiểu Bạch Long nổ tung.

"Tôi là hội viên thần long!" Bách Tuyết tiến về phía trước, dùng móng vuốt xoa mạnh vào viên long châu số bảy.

An Lâm: "..."

Bầu không khí bỗng trở nên yên tĩnh.

Trên đài cao, một viên long châu màu trắng ngà lại xuất hiện.

An Lâm ôm bụng, đôi mắt mong đợi nhìn bạch long trước mặt.

An Lâm đứng phắt dậy, điên cuồng xoa viên số ba: "Phục vụ phổ thông thì phục vụ phổ thông, mẹ nó ngươi nhanh lên cho ta! Đừng lãng phí thời gian!"

"Xoa viên số bảy." Tiểu Bạch Long dừng lại một chút: "Thao tác sai, xin mời thao tác lại một lần nữa."

Thình thịch!

Tiểu Bạch Long lắc lắc mông, bỗng lộ vẻ mặt mất mát, nói: "Thật đáng tiếc, tiêu chuẩn phục vụ được tính toán dựa trên cấp bậc hội viên thấp nhất trong số các vị, cấp bậc phục vụ bây giờ của các vị chính là cấp bậc thấp nhất, phục vụ phổ thông."

"Mặc kệ, phục vụ phổ thông thì phục vụ phổ thông, ngươi có thể nhanh lên không?" An Lâm ôm bụng, mặt đã trắng bệch.

"Nó có thể tự kiểm tra cấp bậc của chúng ta, vì sao còn bắt chúng ta xoa long châu?" Vẻ mặt Hứa Tiểu Lan tỏ ra cạn lời.

Chúng long: "..."

Hứa Tiểu Lan: "..."

"An Lâm đạo hữu, ngài phải bình tĩnh! Sốt ruột sẽ chịu không ít cực khổ, ngài phải đi từng bước một theo chỉ thị trên hệ thống của rồng dẫn đường, không thể làm sai, như vậy mới có thể đạt được mục đích tốt đẹp." Xích Vũ tận tình khuyên bảo.

An Lâm: "..."

Hứa Tiểu Lan vội vã nói: "Hội viên sung giá trị có thuận lợi hơn không? Phục vụ phổ thông và phục vụ hội viên có gì khác nhau, có thể nhìn thấy Tâm Nguyên Thanh Long không?"

Bách Tuyết kiên nhẫn giải thích: "Hội viên sung giá trị yêu cầu ấn ký lên tấm bia sung giá trị trước, An Lâm đạo hữu không phải huyết mạch của Thanh Long chúng ta nên thao tác có hơi phiền phức, chúng ta tốt nhất nên dùng phục vụ phổ thông, rất nhanh chóng. Về phần nhìn thấy Tâm Nguyên Thanh Long chính là quyền lợi của chúng ta, không liên quan đến việc tham gia làm hội viên, xin thần bảo vệ Tiểu Lan yên tâm về chuyện này..."

"Mấy người... Có thể... Nhanh lên không..." An Lâm ôm bụng, Tiểu Hắc Long bên trong ngày càng tàn bạo.

Thình thịch!

Long châu trên đài cao bỗng nổ tung.

Đúng là Hứa Tiểu Lan ngang nhiên ra tay!

"Đau... Đau..." An Lâm nhìn thấy vẻ mặt sáng lạng của Tiểu Bạch Long, bỗng muốn giết chết nó.

Cơ thể Tiểu Bạch Long hơi cong lên, cơ bắp trên lưng gồ lên, bốn cánh tay trở nên vô cùng cường tráng: "Muốn chấn động, oai phong giống ta không? Muốn hàng đêm sênh ca giống ta không? Muốn làm cho rồng nữ liên tục kêu thảm thiết dưới thân ngươi giống như ta không? Chính là Chân Long cường tráng! Lựa chọn một lần, hạnh phúc cả đời! Chào mừng đến với long y quán Ánh Rạng Đông, chị tốt, anh cũng tốt!"

An Lâm: "..."

"Cái gì?" Hứa Tiểu Lan hơi mơ hồ.

"Chỉ là mấy người không phải hội viên, phải nghe quảng cáo trước tiên." Tiểu Bạch Long lắc mông, chậm rãi nói.

An Lâm cảm động đến mức sắp khóc: "Thật tốt quá, cuối cùng..."

Nó còn chưa nói xong.

Hai tay Hứa Tiểu Lan lập tức hóa thành tàn ảnh, phẫn nộ xoa viên phục vụ phổ thông.

An Lâm đang đau đến nỗi ôm bụng, cơ thể đứng không vững thấy vậy thì trong lòng ổn định hơn nhiều, quả nhiên Tiểu Lan vẫn đáng tin, hạnh phúc của anh đã giao cho Tiểu Lan!

"Bây giờ cấp bậc phục vụ của ngài là phổ thông..." Giọng điệu của Tiểu Bạch Long bỗng trở nên lạnh như băng: "Xin chào, ngài cần gì?"

Xích Vũ đắc ý cười, nói: "Nhìn xem, đây là Tiểu Bạch Long sao? Cả vẻ mặt và giọng điệu cũng có thể hợp tình hợp lý như vậy."

An Lâm: "..."

Hoàn toàn không biết hắn đắc ý chỗ nào.

"Tôi cần tham quan Tâm Nguyên Thanh Long." Hứa Tiểu Lan đè nén tâm tình nói.

"Được, muốn thấy Tâm Nguyên Thanh Long sao?" Hai mắt Tiểu Bạch Long nhìn chúng long, nói: "Thông qua kiểm tra, mấy người có quyền tham quan Tâm Nguyên Thanh Long..."

Ầm!

Tiểu Bạch Long tung bảy viên long châu, giọng nói thân thiết: "Phục vụ phổ thông xin mời xoa viên số một, hội viên xin mời..."

"Tôi cần tham quan Tâm Nguyên Thanh Long!" Hứa Tiểu Lan nói.

Nó nở nụ cười vô cùng thân thiết, giọng nói trong trẻo: "Chào mừng người gọi rồng dẫn đường, tôi là Tiểu Bạch Bạch, phục vụ các vị khách yêu quý, xin hỏi ngài cần tôi giúp gì?"

Tiểu Bạch Long với bốn móng vuốt nắm long châu lại xuất hiện trước mặt mọi người.

Sau khi long châu nứt ra.

"Đã xong chưa?" Hứa Tiểu Lan cũng rất sốt ruột nhưng nàng cũng biết lúc này không thể tự ý làm loạn tình hình.

Vẻ mặt Tiểu Bạch Long bỗng thay đổi, âm nhạc nổi lên giống như có núi thi thể, biển máu xung quanh, tiếng kêu rung trời liên tiếp bên tai.

An Lâm sợ hãi, vẻ mặt tái nhợt, suy yếu nói: "Sao... Làm sao vậy..."

Tiểu Bạch Long vô cùng hăng hái: "Mọi người khỏe! Ta buôn bán rồng, trang bị thu được, giao dịch tự do, trao tặng tay, một đao chín mươi chín, là anh em thì cùng tới chém ta!"

Hứa Tiểu Lan: "..."

An Lâm sùi bọt mép.
Bạn cần đăng nhập để bình luận