Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 481: Một người đè một thành

An Lâm có chút kinh ngạc nhìn về phía phát ra âm thanh, phát hiện ra nơi đó có một chàng trai, đang trợn mắt nhìn mình!

Chàng trai tóc vàng mắt xanh, nhất là lỗ tai nhọn hoắt, dáng người nhỏ bé thông thường nhưng phía sau lại có một đôi cánh tỏa ra kim quang mờ ảo.

Đôi cánh màu bạc, mỗi lần vỗ cánh đều sẽ khiến rất nhiều bột phấn và kim quang rơi vào không trung.

Sau khi nhìn thấy bộ dạng của chàng trai, lập tức khẳng định chủng tộc của anh ta, tinh linh!

Hầu như đã tuyệt tích ở đại lục Thái Sơ, chỉ còn được nhắc tới sổ tay chủng tộc tinh linh!

An Lâm thấy hứng thú, là tinh linh sống đó.

Tuy hắn sử dụng thuật ẩn thân vô cùng đơn giản, nhưng dù sao cũng là thuật pháp của cảnh giới Hóa Thần, không phải ai cũng có thể tùy tiện nhìn thấy. Nhưng nam tinh linh trước mặt này có thể lập tức nhìn thấu thuật pháp của hắn, điều này chứng tỏ lực lượng của nam tinh linh và cấp độ sinh mệnh không hề thấp.

Hắc Đường Lang cũng phát hiện ra chàng trai đang bay trên không, cả người run lên, kinh sợ nói: "Xong rồi... Năng lượng dao động này... Hắn là cường giả cấp Thánh!"

Rầm rầm rầm!

Nam tinh linh chớp mắt hoang mang, cảm thấy chắc là tư thế của mình có chút không đúng, lại đưa tay chỉ về phía An Lâm, rồi niệm chú thuật pháp một lần nữa, dẫm chân trong hư không, quát to: "Thần Lôi, đánh chết Thần Ma này đi!"

"Xong rồi, còn bị đánh thành tro nữa... " Hắc Đường Lang oán than nói.

Nhưng cũng không có sấm sét đánh xuống.

Bầu trời xung quanh trăm trượng bất ngờ xuất hiện mây đen, từng tia sấm như rắn bạc múa lượn trên không, sấm lớn vô cùng cường đại đang hội tụ, uy thế cực kỳ đáng sợ.

Thật xấu hổ.

An Lâm còn chưa nói chuyện, nam tinh linh đã bắt đầu dùng hai tay đưa lên trời, hét lớn: "Chư Thiên Thần Lôi, xin hãy giúp tôi tiêu diệt Thần Ma vạn ác này đi!"

Sau đó, sấm sét mây đen bắt đầu tan đi, mây lành gió nhẹ, ánh nắng tươi sáng.

Hai mắt Hắc Đường Lang đẫm lệ mông lung, nhìn mây sấm cách đó trăm trượng, cảm thấy bản thân mình thật nhỏ bé.

Chỉ một thoáng, nguyên khí trời đất bắt đầu khởi động điên cuồng.

Mây đen trên trời cuốn động, sấm sét nổ tung.

Vào lúc đó, An Lâm chậm rãi mở miệng nói: "Tôi không phải thần ma gì cả, mà là con người biến dị to lớn, tôi đến đây chính là muốn thương lượng với các cậu một chuyện... "

Hai mắt nam tinh linh phát ra kim quang, một tay chỉ về phía An Lâm, thần sắc kiêu ngạo mở miệng nói: "Thần Lôi, đánh chết hắn cho tôi!"

"Hừ! Con người to lớn sao, cậu cho rằng tôi là người đần độn sao?" Nam tinh linh trừng mắt nhìn An Lâm, hai tay bất ngờ ngưng tụ ra hai thanh quang kiếm màu trắng, lao mạnh mẽ về phía An Lâm.

Nam tinh linh: "... "

Sao lại thành ra thế này?

Trong lúc nước sôi lửa bỏng này, hắn đưa ngón tay ra một.

"Chịu chết đi, Thần Ma Vạn Ác!" Hai mắt nam tinh linh bùng nổ kim quang, vẻ mặt đắc ý vui sướng, song kiếm màu trắng mang theo uy thế khủng khiếp, lướt qua cổ An Lâm không chút do dự!

Đây là truyền thừa Ngưng Không mà An Lâm đạt được ở di tích Tử Tinh, có thể phóng ra lực lượng ngưng đọng vạn vật trong thời gian ngắn.

An Lâm cũng không tránh né, trực tiếp ngưng khí thành kiếm, chém về phía nam tinh linh.

Ầm ầm!

Trong nháy mắt tốc độ của nam tinh linh đã đột phá đến vận tốc âm thanh, xuyên thủng đám mây sau lưng, hai thanh quang kiếm màu trắng không ngừng duỗi thẳng, đến khi dài hơn mười thước, mới tức giận chém về phía An Lâm.

An Lâm rất ít khi lăn lộn cận chiến, nhưng cũng không có nghĩa là hắn không đánh được.

Nam tinh linh nôn ra một ngụm máu tươi, cả người xụi lơ nằm trên hố to, tất nhiên đã bị cú đánh của An Lâm làm trọng thương.

Thân thể nam tinh linh như viên đạn rơi xuống đất, khiến mặt đất xuất hiện một cái hố to mười thước.

Quang kiếm màu trắng của nam tinh linh là khí kiếm của An Lâm chạm vào nhau, khiến cuồng phong trỗi dậy, sau đó quang kiếm màu trắng lấp lánh rực rỡ, sau đó lập tức xé rách khí kiếm của An Lâm!

Hai mắt nam tinh linh trừng lớn, vẻ mặt sợ hãi nhìn An Lâm.

Hắn không hề nghĩ đến, Thần Ma Cự Nhân còn có thể nắm giữ lực lượng đáng sợ này.

An Lâm không nhiều lời với hắn, lập tức dùng toàn lực, đánh tinh linh rơi xuống đất.

An Lâm kinh sợ trong lòng, công kích của nam tinh linh này có thể so sánh với tu sĩ kỳ Hóa Thần.

Không gian xung quanh nam tinh linh bất ngờ cô động lại, một cỗ lực lượng giam cầm vô cùng cường đại cố định hắn lại một chỗ.

Ken két...

Ngưng Không!

Dầu gì hắn cũng là cường giả kỳ Hóa Thần có Liên Thần Công, trong tinh huống không thể khống chế được, một chiêu dốc toàn lực của hắn, tuyệt đối có thể đánh tàn phế một gã tu sĩ Hóa Thần.

Hắc Đường Lang tỏ vẻ không thể tin được nhìn cảnh này, còn chưa kịp thả lỏng, thì lại có tiếng hét từ xa truyền đến.

"Mạn Đức Nhĩ! Tôi đến giúp cậu!"

Một nam tinh linh khuôn mặt vô cùng anh tuấn lao về phía An Lâm, ngọn lửa quấn quanh hai tay.

"Cáp Thụy Tư, chạy mau đi, cậu không phải là đối thủ của hắn!" Mạn Đức Nhĩ nằm trong hố to, gấp giọng mở miệng nói.

Cáp Thụy Tư đang lao về phía An Lâm, sao còn chú ý nhiều như vậy được, ngọn lửa cháy quanh hai tay đánh tới An Lâm, một con rồng lửa khổng lồ dài đến trăm trượng lập tức ngưng tụ trên không trung, giương nanh múa vuốt bổ nhà về phía An Lâm.

"Trời ạ, sao lại là một cường giả cấp Thánh nữa... Thành Trung Tâm này đến cùng là giấu bao nhiêu cao thủ nữa..."

Hắc Đường Lang nhìn rồng lửa phun lửa ngập trời, vô cùng kinh hãi mở miệng nói.

An Lâm tỏ vẻ bất đắc dĩ nhìn rồng lửa bổ nhào về phía hắn, mở miệng nói: "Nói chuyện, không thể nói chuyện đàng hoàng sao, tôi không phải đến đánh nhau, mà là giao dịch... "

Hắn cảm thấy bây giờ bản thân nên biểu hiện tốt một chút, tỏ ra trung thành, sau này tìm cơ hội đi theo An Lâm Thần Ma, nhất định có thể vớt được cái chức bá chủ một phương...

Hắc Đường Lang cam thấy An Lâm Thần Ma, nhất định có thể thống trị thế giới này.

Toàn bộ thành Trung Tâm đều bị một mình hắn áp chế... Đây thật sự là một người đè một thành!

Ngay cả hai cường giả cảnh giới cấp Thánh, còn thua dưới tay An Lâm Thần Ma, còn ai là đối thủ của hắn nữa đây.

Ở nơi này, cả người lông dài màu đen, chỉ biết dùng sức mạnh Thần Ma Cự Nhân, vốn đã tiến hóa đến tầng cao nhất là Thần ma Cự Nhân Vương!

Hắn cảm nhận được, cường giả đang bay tới có ít nhất mười cường giả cấp Thần, trăm cường giả cấp Thiên, nhưng tất cả bọn họ đều không thể ngăn cản một cái trừng mắt của Thần Ma, lực lượng của Thần Ma này đã vượt qua khả năng lý giải của nó rồi.

Miệng Cáp Thụy Tư mở lớn, từng sợi khói trắng từ trong miệng thoát ra, thân thể bắt đầu rơi xuống đất.

"Giết hắn! Báo thù cho Thánh Giả đại nhân!"

Vì cuộc chiến ác liệt, đã khiến đám người bảo vệ thành Trung Tâm đi tới gần hồ Thần, hăng hái lao về phía An Lâm.

Có tinh linh, có nhân loại, còn có cường giả dị thủ và chủng tộc không biết tên.

An Lâm nhìn thấy mấy trăm cường giả bổ nhào về phía hắn, hai mắt đã trở thành màu vàng, một luồng vương uy biến thành hơi thở màu vàng dao động lan ra bốn phía.

Thần Uy Thuật!

Cường giả xung quanh mấy trăm trượng, đều bị dao động kim sắc đánh tới, hai mắt trắng dã, lập tức hôn mê.

Cường giả đang bay trên không, giống như muỗi gãy cánh, miệng sùi bọt mép rơi xuống mặt đất, tạm thời mất đi năng lực chiến đấu.

"Thật mạnh... Ngài An Lâm Thần Ma... Nhất định ngài là vương giả Thần Ma Cự Nhân!' Hắc Đường Lang nhìn thấy cảnh này, cuối cùng không nhịn được mở miệng tán thưởng.

Ầm ầm! Lôi quang màu lam phun trào trong không gian, dùng tốc độ vô cùng khủng khiếp bổ vào người Cáp Thụy Tư, khiến hai mắt hắn trợn trắng, cả người cháy đen.

Thuật Tăng Lôi!

Thuật Khiên Lôi!

Lôi quang màu lam quấn quanh đầu ngón tay, giáng xuống Cáp Thụy Tư ở đằng xa.

Kiếm quang màu đen khiến trời đất tối sầm lại, kiếm thế đáng sợ lập tức xé rách rồng lửa trăm trượng thành hai nửa.

Hắn đã không có kiên nhẫn, lấy kiếm Thắng Tà trong nhẫn không gian ra, một đánh chém về phía rồng lửa lao tới.

Nghĩ đến điều này, Hắc Đường Lang vô cùng hăng hái.

Hắn bay về phía Thánh Giả đầu tiên bị đánh trọng thương rơi xuống đất, vung lưỡi liềm sắc bén, cười lạnh nói: "Cậu còn không mau ngoan ngoan bó tay chịu trói cho tôi! An Lâm Thần Ma là người nói đạo lý, chỉ cần cậu ngoan ngoãn phối hợp, ngài sẽ không làm khó cậu! Bằng không... Tôi nhất định phải dùng hay tay chặt đầu cậu!"

Có thể nói chuyện với cường giả cấp Thánh như vậy, thật thích mà...

"Vèo!"

Một mũi tên ánh sáng từ trời cao bay đến, ngay lập tức xuyên thủng cơ thể Hắc Đường Lang.

Tốc độ vô cùng nhanh, nhanh đến mức Hắc Đường Lang vốn không kịp phản ứng.

Hắc Đường Lang tỏ vẻ mờ mịt nhìn lổ thủng trên cơ thể, lại nhìn Mạn Đức Nhĩ và Cáp Thụy Tư ở xa.

Hai người bọn họ đều giống như cá chết nằm đó, không có bất kỳ hành động nào, đương nhiên không phải là bọn họ động thủ.

Vậy ai động thủ? Hắc Đường Lang không biết...

Hắn cứ chết như vậy sao?

Hắn còn phải theo chân An Lâm Thần Ma thống trị thế giới nữa, sao lại chết không rõ ràng như vậy được...

Thân thể Hắc Đường Lang bắt đầu bị một luồng sức mạnh đặc biệt đập nát, miệng vết thương không ngừng khuếch đại.

Trước khi hoàn toàn rơi vào màn đêm chết chốc, hắn nghe được một giọng vô cùng trong trẻo.

"Động vào người thành Trung Tâm, chết!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận