Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 1339: An Lâm độ kiếp Phản Hư rồi

Mấy lần độ kiếp của An Lâm và đám thú sủng của hắn đều diễn ra tại đại học Liên Hợp Tu Tiên.

Thái độ của trường học đối với chuyện này cũng từ mặc kệ đến ra sức ủng hộ quan sát, không thể không nói, thái độ của nhà trường đã có thay đổi không hề nhỏ.

Sự tin tưởng của họ đối với An Lâm kỳ thật chính là lúc nào cũng cao hơn so với quá khứ.

Các giáo viên đã sắp xếp xong xuôi cho nhóm sinh viên đến chiêm ngưỡng cảnh độ kiếp với khí thế ngất trời rồi.

"Nào nào nào, tất cả mọi người đứng theo đúng thứ tự trên trận pháp phòng ngự mà giáo viên đã bố trí, tránh cho việc bị dư sóng của thiên kiếp đánh đến người."

"Các nhóm sinh viên, mọi người hãy nhìn cho thật kỹ xem bạn học An Lâm độ kiếp như thế nào nhé."

"Nhìn nhiều, học nhiều, cảm ngộ được ý cảnh trong đó, học tập được sự kiên cường bất khuất bên trong và tinh thần chiến đấu với trời xanh, như thế các trò mới có thể thu nhận được sự trưởng thành và tiến bộ tốt."

"Trước đây có Mệnh Duyên Kiếm Tiên được thấy An Lâm độ kiếp, quan sát xong liền ngộ đạo rồi tiến vào Phản Hư. Hôm nay các trò cũng có cơ hội được chiêm ngưỡng cảnh An Lâm độ kiếp tương tự, sẽ thu hoạch được lợi ích rất lớn!"

"Phụt phụt phụt... đoàng đoàng đoàng..."

Ông đây đang tiến hành công cuộc độ kiếp quan trọng của đời người với tư thái nghiêm trang thần thánh như này.

"Lốp bốp... lốp bốp..."

An Lâm vẫn không lên tiếng, chỉ nhìn cảnh tượng trước mắt, nhìn đến những bạn học đáng yêu đứng phía xa đang hò hét cổ vũ hắn cố lên, khóe miệng không khỏi giần giật liên hồi.

Có một số học muội học đệ say mê An Lâm thậm chí còn kéo cả hoành phi, lớn tiếng hô tên An Lâm, hò hét cố gắng độ kiếp.

Tuy trong lòng hắn không ngừng nói xỉa nói móc, nhưng thấy nhiều người như vậy đều tự mình đến đây cổ vũ hắn cố lên, cõi lòng vừa mới bị nâng lên cũng dần dần trở nên ổn định.

Nhóm giáo viên hoặc là cổ vũ, hoặc là chỉ dạy cho sinh viên đứng trước mặt.

Má nó, các người lại biến thành hiệu quả ăn tết là chuyện quái quỷ gì vậy?

An Lâm mặc trên người bộ trang phục màu trắng nhẹ nhàng, tuấn tú phiêu dật, đứng trên đỉnh dãy núi Bàn Long.

Chương trình học quan sát cảnh độ kiếp cũng không phải năm nào cũng có, chương trình học quan sát cảnh An Lâm độ kiếp thì càng là ngàn năm có một, bất luận và giáo viên hay nhóm sinh viên đều cực kỳ kích động, không ngừng mong chờ.

Trên bầu trời, từng đốm pháo hoa nguyên khí chói lọi điểm xuyết khắp cả trời xanh buổi sáng.

Thiên kiếp vừa khủng bố lại đáng sợ đến mức độ nào? Có những người bạn này ở bên cạnh, mình cũng chẳng việc gì phải sợ hãi!

Ở phía xa có những tiếng pháo nổ vang lên không dứt.

Cùng lúc đó.

Độ kiếp cực kỳ khẩn trương và nghiêm túc đấy! Không phải là để cho các người đi học đâu nhá!!

Cách chỗ hắn không xa, nhóm thú sủng, đám Hứa Tiểu Lan, Hiên Viên Thành, Tô Thiển Vân cũng đang động viên hắn cố lên, nhìn những khuôn mặt quen thuộc kia, trong lòng hắn lại nhiều thêm mấy phần cảm giác hạnh phúc.

Các tiên nhân trên Thiên Đình đến cả rồi, năm vị đế vương cũng không hề vắng mặt. Chẳng qua là mấy người bọn họ đứng ở trên đám mây phía trên mà mọi người không nhìn thấy, vừa thưởng trà vừa chuyện phiếm, từ từ chờ đợi cảnh tượng An Lâm độ kiếp.

Hết cách rồi, độ nổi tiếng của An Lâm ở Thiên Đình này quá mức nghịch thiên mà.

Lần trước đã biến thái đến như vậy, lần này chỉ nghĩ thôi mà đã cảm thấy dọa người luôn rồi!

Phía trên đám mây trắng đó là các vị tiên của Thiên Đình, họ cũng đang yên lặng chờ đợi cảnh độ kiếp của An Lâm, chỉ cần là người không có nhiệm vụ phải làm thì đều chạy đến xem.

"Rốt cuộc cô ấy là ai, tôi chỉ vừa mới nhìn một cái thôi mà nháy mắt đã cảm thấy mình yêu luôn được rồi!"

Ở khoảng không phía xa cũng có một đám mây trắng.

Ở nơi đó, có một cô tiên mặc váy lụa màu trắng ngà của mặt trăng đang bay dần xuống, ánh sáng thần thánh như tinh linh nhẹ nhàng dao động quanh cô, tựa như khoác lên người một tấm lụa mỏng. Dung nhan khuynh thế, như nữ thần đang giáng xuống trần thế.

Mấy chục nghìn danh sư và sinh viên đều há hốc miệng mà nhìn lên một góc trời.

"Hỏng bét, đạo tâm không ổn định rồi!"

Ngay cả chiến thần tiền nhiệm vừa mới bế quan không lâu của Thiên Đình – Nhị Lang thần Dương Tiên cũng dắt theo con chó đen uy phong ngời ngời của hắn đứng trong hàng ngũ tiên nhân.

"Yên tâm đi, thằng nhóc kia có nhiều thủ đoạn lắm, nhất định sẽ không xảy ra chuyện gì đâu." Tử Vi Đại Đế cực kỳ tự tin về An Lâm, lên tiếng an ủi.

Đúng lúc này, ở chỗ giáo viên và sinh viên bên ngoài dãy Bàn Long đột nhiên truyền đến một tràng dài tiếng thốt.

"Ông trời của tôi ơi, sao thế gian lại có một nàng tiên xinh đẹp đến mức này?"

Đừng nói là Nhị Lang Thần, chỉ sợ An Lâm cũng có thể so sánh được với danh vọng của năm vị đế vương Thiên Đình, cảnh độ kiếp của một nhân vật nổi tiếng như thế, ai mà không muốn đến tham gia náo nhiệt kia chứ?

Còn lo lắng, không biết An Lâm có chống đỡ nổi lần độ kiếp này hay không.

Vui là bởi cuối cùng An Lâm lại có thể tiến thêm một tầng nữa rồi.

"Lần trước An Lâm tiểu hữu độ kiếp Hóa Thần đã dẫn cả Kim Hư lôi kiếp đến, hơn nữa còn là Kim Hư lôi kiếp biến dị, đó chính là đãi ngộ mà ngay cả đại năng Phản Hư cũng không có. Hiện giờ cậu ta độ kiếp Phản Hư, thật không biết có dẫn tới cả thiêu thân gì gì đó ra không đây." Lúc này Thiên Đế cảm thấy vừa vui vừa lo.

"Hằng Nga! Cô ấy là Hằng Nga, trong ngực cô ấy còn đang ôm thỏ kìa."

"Đúng, cô ấy chính là Hằng Nga, không ngờ dáng vẻ của người thật còn đẹp hơn tranh vẽ nhiều."

"Thời điểm chiến đấu với Phong Thiên Thần lúc trước, nhìn từ xa nên không thấy rõ, giờ được nhìn rõ ràng thế này, tôi cảm thấy mình hít thở không thông mất rồi!"

"Vẫn luôn nghe nói hành tung của tiên tử Hằng Nga mơ hồ khó đoán, không nhiễm chuyện trần tục thế gian, không ngờ cô ấy lại đến quan sát cảnh độ kiếp của học trưởng An Lâm."

"Cảnh độ kiếp của học trưởng An Lâm là mà chuyện trần tục sao? Đó chính là chuyện lớn đệ nhất thiên hệ đấy!"

Có fan não tàn không phục liền lên tiếng phản bác.

Không thể không nói, Hằng Nga đến đã làm nơi đây dậy sóng một đợt.

Hằng Nga nhẹ nhàng bay từ trên trời xuống, hai cánh tay mở rộng.

Trong lòng An Lâm hơi động, có một loại cảm giác được sủng ái mà kinh sợ, như thế này cũng quá nhiệt tình thì phải, đột nhiên có phúc lợi xuất hiện, hắn liền giơ hai tay ra theo bản năng.

Sau đó, Hằng Nga liền ôm lấy Tô Thiển Vân.

An Lâm: "..."

"Ây, chị Hằng Nga, có nhiều người nhìn quá luôn này..." Tô Thiển Vân đỏ bừng đứng bên cạnh An Lâm, khẽ lên tiếng nói.

"Hãy nhìn xem tôi chứng đạo Phản Hư thế nào! Đạp trời thăm hỏi!"

"Hiện giờ, Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ, Phong Lôi, Âm Dương, chín đại công pháp đều đã luyện thành, thần binh kiếm Thắng Tà làm bàn bên cạnh, lại có Thần đan trợ thêm..."

Một tích tắc này, hắn liền trở thành sự tồn tại chói mắt nhất đất trời.

Yên lành độ kiếp một lần thôi, mà hai cái người này lại chơi trò ân ân ái ái ở cạnh tôi là thế quái nào?

"An Lâm, cố lên!!"

Hứa Tiểu Lan bước lên trước ôm lấy An Lâm, dịu dàng khích lệ.

An Lâm cảm nhận được cái ôm ấm áp của Hứa Tiểu Lan, cảm giác khó chịu vì bị nhét thức ăn chó liền được làm dịu đi.

"Yên tâm đi, Tiểu Lan, hôm nay anh mạnh mẽ vô địch!" An Lâm cực kỳ phấn chấn.

"Chủ nhân, tôi đang mong đợi ngày anh đạp nát mảnh trời này!" Tuyết Trảm Thiên cũng vui mừng nói.

"Anh An, chờ anh trở về để ăn lẩu chảo nhé." Đại Bạch vừa cổ vũ còn vừa thè lưỡi, có vẻ như đang tưởng tượng đến bữa tiệc lẩu cực kỳ hạnh phúc vào buổi tối.

Hằng Nga nắm lấy bàn tay nhỏ của Tô Thiển Vân, cũng bay dần về phía sau, cười nói: "Cố lên nhé, lần đầu tiên tôi đến trợ uy cho cảnh độ kiếp của người khác đấy, cậu nhớ biểu hiện tốt một chút."

Dưới sự chúc phúc của mọi người, An Lâm cầm Thần khí kiếm Thắng Tà trong tay, lôi viên Thần đan có thần quang ngút trời ra.

An Lâm hơi lúng túng buông hai tay xuống, hắng giọng một tiếng, sau đó nói: "Ừm, chuyện kia, hai người tạm lui một chút cái đã, tôi sắp sửa bắt đầu độ kiếp rồi!"

"Không... không có..." Tô Thiển Vân lắc đầu quầy quậy.

"Ồ, thói quen rồi, làm sao, ghét cái ôm của chị rồi à?" Trên mặt Hằng Nga là một nụ cười, trong mắt chính là phong tình vạn chủng, khiến cho người ngoài nhìn đến mức trầm luân trong đó.
Bạn cần đăng nhập để bình luận