Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 659: Nhật ký chinh phục của thần sứ (phần 1)

Anh Đặc nhìn thấy Adam và Eva bộ dạng lại giống như nhận ra An Lâm, không nhịn được ngạc nhiên nói: "Phụ thân đại nhân, mẫu thân đại nhân, thì ra hai người cũng quen biết người phát ngôn của thần sao?"

Người phát ngôn của thần?

Adam và Eva liếc mắt nhìn nhau một cái, đều thấy được sự kinh hãi trong mắt nhau.

"Ồ? Các người còn nhớ tôi sao?" An Lâm rất hứng thú nhìn về phía hai người.

"Nhớ chứ..." Ánh mắt Adam nhìn về phía An Lâm đầy vẻ phức tạp: "Có một giấc mộng vô cùng rõ ràng, trong mộng anh và một cô gái khác đã từng ôm chúng tôi."

An Lâm khẽ gật đầu một cái, tỏ vẻ hài lòng với câu trả lời này.

Khi họ được sinh ra, Đề Na còn tặng cho họ một bộ quần áo. Ừm, cũng chính là bộ đồ mà hiện giờ họ đang mặc, bộ quần áo bảo vệ môi trường màu xanh lục, lực phòng hộ còn lợi hại hơn cả linh khí bảo vệ cơ thể.

"Đúng rồi, anh thử nói xem, là tôi đẹp trai hay anh đẹp trai?" An Lâm đột nhiên mở miệng nói.

Anh Đặc: "..."

Chín người con còn lại nghe thấy người phát ngôn của thần đến, càng thêm vô cùng cung kính, không dám chậm trễ dù chỉ một chút.

"Ừm, coi như anh vẫn tinh tường, lần sau còn nói nhầm thì đừng trách tôi không khách khí." An Lâm mỉm cười, nụ cười tỏa sáng mê người.

Kỳ thật từ tận đáy lòng hai người Adam và Eva đã công nhận thân phận của An Lâm, đồng thời cũng có rất nhiều vấn đề muốn hỏi An Lâm.

Adam lập tức cảm thấy khiếp sợ, ngay cả chuyện này mà người đàn ông kia cũng biết, cái này mẹ nó tuyệt đối thật sự là thần rồi!

Đề Na không dám cải biến trên một phạm vi quá lớn, sợ gây ảnh hưởng đến sự phát triển bình thường của thế giới này.

Adam và Eva sững sờ, hiển nhiên không hiểu tại sao người đàn ông thần bí này lại hỏi chuyện này.

An Lâm thưởng thức quả được trồng trong vườn Thánh Quả, những quả này là do ngày đó chính tay Đề Na trồng, bây giờ linh vận dồi dào, công hiệu có thể so sánh với một số linh quả cấp thấp.

"Thần sứ đại nhân, đương nhiên là anh đẹp trai nhất rồi! Tôi chưa bao giờ thấy người nào đẹp trai như vậy cả!" Adam tỏ vẻ vô cùng chân thành tha thiết mở miệng nói.

Nhưng rất nhanh, Adam chợt nhớ ra rất lâu trước đây, lúc hắn nói chuyện với Eva, dường như đã từng nói rằng người ôm họ tuyệt đối không thể nào là cha mẹ của họ, dù sao hắn cũng đẹp trai hơn nhiều so với người đàn ông kia...

Sau đó, An Lâm gọi đám người Adam và Eva, triệu tập cả chín người con vào một chủ điện để nghị sự.

An Lâm cắn một miếng trên quả Xích Dương, lẩm bẩm nói: "Các người muốn hỏi tôi rằng các người từ đâu ra đúng không?"

Eva: "..."

Adam và Eva kích động gật đầu, ánh mắt nóng rực nhìn vào An Lâm, vấn đề này đã khiến họ cảm thấy phiền muộn từ rất lâu rồi.

Thật ra hiện giờ hắn và Đề Na cũng đang chuẩn bị công trình gây trồng. Tại trung tâm của mỗi một mạch đất lớn, họ đều thành lập khu vực gây trồng, nơi đó nguyên khí dồi dào, ánh sáng muôn trượng, là nơi tinh hoa của mặt trời cùng với tinh tú hội tụ, là vùng đất là trời đất tạo thành, thật sự có thể được gọi là đất tiên.

Thế ngoại đào nguyên được tạo nên kia là thứ để cho họ vui chơi, thật sự như thế cũng đã đủ rồi. Đợi hơn nghìn năm nữa trôi qua, nơi đó nhất định sẽ xuất hiện rất nhiều tiên quả, tiên dược...

Chín người con cả trai lẫn gái thì cảm thấy dường như có một ngụm máu bị ứ ở trong ngực, muốn tức giận nhưng lại không dám.

An Lâm khoát khoát tay, tinh nghịch nói: "Ha ha, đùa thôi, làm cho bầu không khí sống động hơn một chút thôi."

An Lâm mỉm cười nói: "Những người kiathật ra đều đã chết, thế giới kia cũng đã diệt vong. Thế giới này là một thế giới hoàn toàn mới, tòa thành này, cũng chỉ là dựa theo cấu trúc của tòa thành lúc đầu mà dựng lên mà thôi. Mà các người, là sinh linh mới của thế giới này!"

Adam và Eva run lên bần bật, khó có thể tin nổi nhìn vào An Lâm, thì thào mở miệng nói: "Cha...?"

Sau đó, An Lâm lại nói với họ sơ qua tình huống của thế giới này một lần, ngoại trừ giấu diếm thân phận của mình và Đề Na, còn các vấn đề khác thì đều đưa ra câu trả lời.

"Tôi là cha của các người." An Lâm mỉm cười nói.

"Thần sứ đại nhân, tôi còn có một chuyện..."

Giải thích xong, An Lâm liền sử dụng Hóa Vụ Tiên Hành, hóa thành một đám sương mù trắng bay đi.

"Tiếp đó, thần sẽ rút đi sự bảo hộ đối với nhân loại các người. Kể từ hôm nay các người phải đối mặt với sự thật tàn khốc của thế giới này, hi vọng các người có thể tăng tốc độ trưởng thành, tôi còn có việc, tạm biệt."

Chín người con còn lại nghe thấy cũng giật mình kinh hãi, không nghĩ đến người phát ngôn của thần lại là ông nội của họ!

Sau khi mọi người nghe xong đều biến sắc.

Seth như có điều gì suy nghĩ, lời giải thích vừa rồi của An Lâm vừa vặn giải thích vì sao địa hình hoàn cảnh bên ngoài thành Kỵ Lâu lại có một số chỗ hoàn toàn không giống với ghi chép trong sách.

Cái gì gọi là nhân ngoại hữu nhân, thiên ngoại hữu thiên, hiện giờ họ rốt cục đã dần dần hiểu rõ hàm nghĩa của câu nói này.

Thần sắc Adam và Eva hơi ngưng lại, cảm xúc tiêu cực tăng vọt!

Lông mày của người con trai thứ chín tên Seth hơi nhíu lại, khuôn mặt lộ ra vẻ khó hiểu nói: "Không đúng, trong sử sách của chúng tôi có ghi chép rất nhiều sự kiện hoạt động của nhân loại, còn có rất nhiều tiên nhân có thực lực cao cường, có thể dời núi lấp biển."

"Lúc ấy tôi xuất hiện cùng với hóa thân của thần cũng chỉ vì tiếp dẫn các người ra đời."

An Lâm thấy bầu không khí càng thêm lạnh lẽo, không khỏi cảm thấy bối rồi, cười một tiếng, cũng không thừa nước đục thả câu nói: "Thật ra Adam, Eva, các người là do trời đất thai nghén ra, là nhân loại nguyên thủy nhất."

"Phệ Tinh thú mà ngài nói đến rốt cuộc có bao nhiêu?"

"Cung tiễn thần sứ đại nhân..."

"Ngài đi thong thả..."

Mọi người thấy An Lâm đột nhiên rời đi liền hoảng sợ, nhưng cuối cùng không giữ lại được, vẫn là lựa chọn cung kính từ biệt.

An Lâm vô cùng hài lòng đối với biểu hiện của mình, người phát ngôn của thần đấy nhé, vì vậy muốn đến thì đến, muốn đi thì đi, đến đi như gió, uy nghiêm tràn đầy!

Một giọng nói trong trẻo êm ái như thấm vào ruột gan vang lên bên tai: "An Lâm Cự Nhân, tiếp theo chúng ta đi đến nơi nào?"

An Lâm suy nghĩ một chút mở miệng nói: "Đến Hắc Vũ tộc đi, bây giờ là thời điểm thích hợp để đả kích ngạo khí của họ, để tránh việc họ coi mình là lớn nhất khắp trên trời dưới đất này."

Giữa đêm khuya, một màu đen bao trùm khắp đại lục lơ lửng.

Bầu trời đầy sao, sức mạnh vô hình của các vì sao hội tụ ở trung tâm đại lục.

"Xin anh cứ tự nhiên."

"Ừm, tộc Hắc Vũ không có ai..."

Họ biết, người đến chắc chắn là cường giả Kỳ Hóa Thần, không phải người mà họ có thể chọc đến.

Những tộc nhân Hắc Vũ ở bốn phía im bặt.

"Hắc Vũ tộc không có ai sao?!" An Lâm nhìn xung quanh yên tĩnh, giọng nói như tiếng chuông vang dội.

Đây chính là tướng quân có thực lực đứng trong top mười của Hắc Vũ tộc, vậy mà lại bị một chàng trai thần bí dùng một chưởng đánh bay. Họ xông lên, chẳng phải chính là tự đi tìm đường chết sao?!

Chàng trai giống như thiên thạch rơi xuống, vượt qua hàng phòng thủ nghiêm ngặt nhất của cung điện Vạn Tinh, trực tiếp đáp xuống trước cửa lớn của cung điện, sức nóng kích thích như một vòng tròn bao phủ khắp bốn phía, khiến hàng trăm tên tộc Hắc Vũ canh gác ở cửa lớn cung điện bị chấn thương phải lui về sau.

"Người đến là ai, sao lại dám ngang nhiên xông vào cung Vạn Tinh, muốn chết sao?"

Một tên tướng lĩnh của Hắc Vũ tộc xông ra, tay cầm trường kiếm chĩa thẳng vào An Lâm.

An Lâm thu lại ngọn lửa ở quanh thân, lộ ra thân ảnh: "Ông quá yếu, tìm người mạnh một chút rồi hẵng đến nói chuyện với tôi."

"To gan! Vậy thì tao sẽ cho mày nếm thử mùi vị..."

"Đùng!"

Tướng lĩnh Hắc Vũ tộc kia còn chưa nói dứt lời đã bị một chưởng của An Lâm đánh bay, đụng nát mấy bức tường liên tiếp, sau đó mới có thể dừng lại.

"Phụt!" Vị lãnh tướng kia phun ra một ngụm máu tươi rồi trực tiếp hôn mê bất tỉnh.

"Hít..." Một số tên Hắc Vũ tộc ở đằng sau nhìn thấy cảnh này, tất cả đều hít vào một ngụm khí lạnh, những thị vệ vốn định nhào về phía An Lâm cũng lập tức ngừng chân lại.

Từng đường sáng màu đen nhào về phía ngọn lửa kia, nhưng còn chưa chạm đến được ngọn lửa đã bị một luồng sức mạnh đáng sợ đánh văng ra.

Người phụ trách phòng thủ của Hắc Vũ tộc thấy vậy liền hô to.

"Địch tấn công, địch tấn công, có kẻ địch đến!"

Đó là một người đàn ông toàn thân được bao phủ bởi lửa thần, giống như một vầng mặt trời lớn tỏa sáng trên không trung.

Đúng lúc này, một vị khách không mời lại đột nhiên xuất hiện.

Những sinh linh có đôi cánh màu đen bay lượn trên không trung, hoặc là vui chơi giữa biển mây, hoặc là du ngoạn nhân gian.

Một giọng nói mềm mại từ trong cung Vạn Tinh truyền ra.

An Lâm: "..."
Bạn cần đăng nhập để bình luận