Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 2270: Một trận chiến thay đổi cục diện

Rầm rầm rầm!

Tây Hải Thiên thuyền nã pháo về phía Mễ Già Lặc thật!

Mấy chục phát pháo năng lượng cứ như thể sao băng màu lam, bắn về phía Mễ Già Lặc, mỗi một phát pháo năng lượng đều mang theo sức nặng của đại dương, mênh mông thâm thúy, cực kỳ khó ngăn cản. Mễ Già Lặc dùng hết toàn lực mới có thể dùng thánh kiếm bổ ra vài phát pháo năng lượng, sau đó đã bị còn lại pháo năng lượng nuốt hết.

Hư không hóa thành đại dương năng lượng, tiếng kêu thảm thiết của Mễ Già Lặc quanh quẩn.

Vân Mộng Ảnh lấy tốc độ cực nhanh đánh về phía Tây Hải Thiên thuyền, ở trên hư không kéo ra một đạo tàn ảnh thật nhỏ, đại lượng lửa đạn bắn về phía cô, nhưng cô vẫn có thể tránh thoát bằng vào thân pháp bén nhạy.

Mễ Già Lặc đã chia sẻ rất nhiều lửa đạn giúp cô, tỷ lệ tránh né thành công của cô là cực cao.

Tiếp cận!

Cô thấy được quả cầu màu lam sẫn trước mắt, trong lúc bất chợt hai cánh tay thon dài tinh tế tuôn ra hắc ám, xuất hiện một đoàn bóng đen hóa thành hai bàn tay to, giơ lên hình tròn màu xanh sẫm kia.

Toàn bộ lửa đạn đã bị thân ảnh kia ngăn được.

Vân Mộng Ảnh rốt cuộc cũng vận dụng bí pháp, giơ lên một quả cầu màu làm sẫm, chợt ném mạnh về một hướng khác.

Một cái thân ảnh khổng lồ, đột nhiên chắn ở trước mặt Vân Mộng Ảnh.

Mặc dù rất đau, nhưng vẫn là cố chống cự!

"A a a. . . " Vân Mộng Ảnh đau đến mức kêu thảm lên, lúc này, lửa đạn của Tây Hải Thiên thuyền lại hướng về phía cô, lần này cô không cách nào tránh né được.

Nguyên soái Tây Hải Thiên thuyền thấy một màn như vậy, cười lạnh không dứt.

Xì xì xì. . .

"Thiên Đạo nhất chưởng! ! !"

"Lăng Cổ Ma Tôn! " cô đột nhiên hô to một tiếng.

Bên ngoài quả cầu màu lam sẫm cứ như thể có năng lượng gì đó cực kỳ đáng sợ, đang nhanh chóng ăn mòn hai tay cô, thậm chí luồng lực lượng kia còn ăn mòn dần dần từ hai tay cô lên đến thân thể của cô.

Máu tươi bạo phi, Lăng Cổ Ma Tôn đè nén cơn đau rầm rì ra tiếng.

"Ha hả, một đám tôm tép không biết trời cao đất rộng mà thôi, chẳng hề biết gì về nhà giam siêu duy độ cả. Ngươi bớt xàm ngôn đi, mau mau giải quyết xong bọn họ. " một cái nữ nguyên soái nhàn nhạt cất giọng nói.

Rầm rầm rầm ! ! !

Nhưng tiếng nói mới dứt.

Kim quang tỏa khắp thế giam, hình cầu màu lam sẫm giống như thiên thạch bị ném xa hơn ngàn dặm.

"Nhà giam siêu duy độ, coi như là Thần Linh Sáng Thế cũng khó mà phá vỡ, ngươi ném nó ra xa thì sao chứ, làm như vậy không chỉ không giúp hắn tránh được tử vong, mà thậm chí còn chẳng thể kéo dài thời gian trước khi tử vong của hắn. " một người nguyên soái thao túng Tây Hải Thiên thuyền lắc đầu nói.

Lúc này, Vân Mộng Ảnh đã bắt đầu dịch chuyển quả cầu thứ hai.

Đám Thiên Nhân tộc trên Tây Hải Thiên thuyền cũng bối rối: "Làm sao có thể, cái. . ."

Cho dù hắc ám có thể phá vỡ siêu duy độ thì thế nào, chỉ cần giết chết kẻ dịch chuyển, như vậy lực lượng hắc ám của Thiên Thần Hắc Ám liền ngoài tầm tay rồi!

Hắc Vũ Đế Vương cười lớn tung một quyền tới quả cầu màu xanh đậm, trong quả đấm tràn ra hắc ám thâm thúy thuần túy tới cực điểm, hắc ám kia vặn vẹo sau đó cắn nuốt hình cầu, cuối cùng hoàn toàn đánh vỡ cái nhà giam siêu duy độ kia!

Tiếng rống giận của Ti Vũ Ma Đế vang tận mây xanh, uy năng của Thiên Đạo Nhất Kiếm cứ như thể cột ánh sáng kim sắc thông thiên triệt địa, không có gì không thể phá hủy, ngay cả dưới đáy Tây Hải Thiên thuyền cũng xuất hiện một vết nứt rất sâu lóe ra kim sắc.

Quả cầu màu lam đậm ở đằng xa liền xảy ra dị biến khiến cho Thiên Nhân tộc ở Tây Hải Thiên thuyền khiếp sợ.

Ti Vũ Ma Đế đi ra thông qua lực lượng của mình.

Ngay cả vòng sáng màu xanh đậm chuẩn bị muốn cắn nuốt Vân Mộng Ảnh kia, còn chưa kịp phát huy, đã bị Thiên Đạo Nhất Kiếm chém thành hai nửa!

Đám Thiên Nhân tộc ở bên trong hét thảm lên, kiếm khí dọc theo vết nứt tiến vào bên trong tàn sát bừa bãi, đại lượng sinh linh Thiên Nhân tộc bị kiếm khí chém thành vài khúc, thê thảm ngã xuống.

"Graoooo! Lão Tôn ta đây đã trở lại! ! " thần hầu toàn thân bao phủ kim diễm, máu tươi đầm đìa thoát ra khỏi quả cầu đã bị chia năm xẻ bảy

Nhà giam màu lam sẫm bay lên, muốn hoàn toàn bao phủ Vân Mộng Ảnh ở bên trong.

Ở trong tốc độ ánh sáng, đột nhiên có trường kiếm kim sắc xé rách nhà giam màu xanh đậm, cuốn lên phong vân khắp thế giới, dường như cũng muốn chém đứt Thiên Đạo thành hai đoạn!

"Phá thiên thức thứ chín, Thiên Đạo Nhất Kiếm! !"

"Ha ha ha! Đáng thương a, các ngươi thật sự không hiểu gì về lực lượng hắc ám của thiên thần. " Lăng Cổ Ma Tôn giống như thở ra một ngụm ác khí, sướng khoái mà cười.

Cuối cùng phát động nhà giam siêu duy độ!

"Còn muốn dịch chuyển? Đi chết đi! " nguyên soái Thiên Nhân tộc nhe răng cười nói.

Dưới chân của cô đột nhiên lại xuất hiện một cái vòng tròn màu xanh đậm.

Đây đối với Thiên Nhân tộc trên Tây Hải Thiên thuyền mà nói, đây quả thực là một cơn ác mộng! Suy cho cùng đây chính là sát chiêu cuối cùng của Tây Hải Thiên thuyền, cứ vậy bị kẻ địch bạo lực phá vỡ, loại đả kích tinh thần này tuyệt đối là cực kỳ thảm trọng. Ngay cả nhà giam siêu duy độ cũng có thể đánh bại, còn có cái gì có thể chống đỡ được Ti Vũ Ma Đế?

Ti Vũ Ma Đế vung túy quyền, không ngừng đánh vào phía dưới Tây Hải Thiên thuyền, khiến cho đám nguyên soái Thiên Nhân tộc lúc trước còn lớn lối không dứt đều trắng tái khuôn mặt, có kẻ trọng thương hộc máu, có kẻ hoảng sợ phản kích.

Nhưng Ti Vũ Ma Đế đâu phải là kẻ hiền lành gì, hắn đỡ vô số lửa đạn oanh kích, vẫn điên cuồng đánh vào Tây Hải Thiên thuyền, dường như muốn một hơi đánh vụn cả Tây Hải Thiên thuyền!

Cùng lúc đó.

Ở một nơi khác, Thần Thụ sụp xuống.

Đế Nhất đã đã hoàn toàn mở rộng mười cánh, một luồng hơi thở làm cho người ta không thể phán đoán ra đang lan tràn, thân thể thiên nhân hoàn mỹ kia, làm cho người ta có một loại cảm hết sức mộng ảo, hết sức không chân thật.

"Ngươi chính là địch nhân của ta, Thiên Thần Hắc Ám đi? " Đế Nhất ôn nhu mỉm cười, trong giọng nói nghe không ra cái tình cảm gì, giống như là đang nói về một chuyện gì đó hết sức bình thường.

An Lâm cũng không nói nhảm, vào giờ khắc này Hắc Ám thần đạo tựa như mực nước lan tràn. bốn phía

Hắc Ám thần đạo lan tràn đến trước mặt Đế Nhất, đột nhiên mở nanh, hóa thành một con mãnh thú hắc ám, bổ nhào về phía trước cắn xé!

Xoạt! !

Phảng phất là mực nước hất vào người chàng trai.

Toàn thân chàng trai lây dính hắc ám, chút hắc ám kia giống như chất lỏng chảy xuôi trên làn da bóng loáng của hắn, căn bản không cách nào cắn nuốt chàng trai trước mắt.

Đế Nhất dùng bàn tay thon dài nhẹ vỗ về phía hắc ám trước mắt, trên mặt hiện lên nụ cười điềm tĩnh, thản nhiên nói: "Ta chính là thiên nhân hoàn mỹ nhất, là kẻ được trời ưu ái nhất, hắc ám chi đạo cũng là Thiên Đạo, làm sao có thể thương tổn một cái sinh linh hoàn mỹ như ta được?"

Sắc mặt An Lâm hơi đổi, hắn thật sự muốn dùng hắc ám để cắn nuốt chàng trai trước mắt, nhưng không biết vì sao Hắc Ám thần đạo của hắn lại thật sự không có chút tác dụng nào với Đế Nhất?

Không, chắc chắn là không phải, nếu thật sự là như vậy, ba đại thiên thần chí cao làm sao có thể kinh sợ đến thế, chẳng những vậy mà bọn họ đã sớm đi ngang ở đại lục Thái Sơ rồi, nhất định có cái sơ hở gì đấy!

An Lâm ngưng tụ hai tròng mắt, đã yên lặng khởi động Thiên Diễn thuật vào giờ khắc này.

Gần như là trong nháy mắt, Đế Nhất đã xé rách rồi hết thảy công kích và phòng ngự hắc ám trước mắt, vọt tới trước mặt An Lâm, nhẹ nhàng tung ra một chưởng chưởng.

Vào giờ khắc này, An Lâm cảm nhận được Hắc Ám thần đạo của mình lại cũng đang kịch liệt rung động, giống như đã nhận phải cái ùng kích gì đó cực kì khủng bố tr.

Oong ! ! !

Sóng gợn vô hình chợt khuếch tán chấn động.

Thân thể An Lâm cũng hơi run lên trước một kích kia của Đế Nhất, lui về phía sau mấy bước, rõ ràng là đòn công kích không có thanh thế gì quá lớn, nhưng mà khóe miệng của hắn đã rỉ ra máu tươi rồi. . .
Bạn cần đăng nhập để bình luận