Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 1945: Nói chuyện điện thoại với lão đại

"Oa a a..." Tiểu Lan nhỏ trong ngực đột nhiên giơ tay ra, chỉ về phía một viên thần đan, oa oa kêu lớn, trong mắt có chút nóng rực và chờ mong.

"Em muốn thứ này sao?" An Lâm tò mò di chuyển một viên thần đan bề ngoài có thần hoa đang nở rộ được bao quanh bởi ngọn lửa màu vàng kim đến trước mặt, trong đôi mắt đột nhiên xuất hiện ánh sáng trắng.

Thuật Thần Giám!

Thiên Viêm Diễm Hoa Đan: Lấy cảnh giới viêm lực mạnh nhất của bầu trời làm nguyên liệu khiến cho hoa Thái Dương nở rộ, phối hợp với viêm tinh luyện chế chín nghìn năm tạo thành thần đan cấp ba, chứa đựng viêm lực tinh luyện trong cơ thể, tăng tốc độ trưởng thành của người tu luyện có huyết mạch hệ viêm, cùng công hiệu bổ sung viêm lực trên diện rộng.

An Lâm nhìn thấy công hiệu này, hai mắt lập tức phát sáng: "Tăng tốc độ trưởng thành?"

"Tiểu Lan em muốn dựa vào viên thần đan này mau chóng lớn lên sao?"

"Ưm!"

Tiểu Lan nhỏ khẽ gật đầu, trong mắt tràn ngập chờ mong.

Mạc Hải kinh ngạc đến đờ người rồi, một người trưởng thành mà lại bắt một cô bé con gọi mình là chồng, khiến cho cô bé kia khóc ròng ròng, rốt cuộc đây là do nhân tính vặn vẹo, hay là không có đạo đức?!

Tiểu Lan như thế này không khỏi rất thú vị.

An Lâm cười nói: "Gọi anh một tiếng chồng ơi trước đã, rồi anh sẽ cho em ăn."

"Ngoan!" An Lâm vui vẻ ra mặt, nhét thần đan vào miệng của Tiểu Lan nhỏ.

Cô bé thử nghiệm muốn cắn viên thần đan, thế nhưng An Lâm lại di chuyển viên thần đan ra xa hơn một chút.

Dược lực mạnh mẽ và thuần túy nhanh chóng khuấy động khắp thân thể cô bé.

"Nào, há miệng." An Lâm rất sảng khoái đưa Thiên Viêm Diễm Hoa Đan đến trước mặt Tiểu Lan nhỏ.

Tiểu Lan nhỏ u oán trừng An Lâm, sau đó mới nuốt thần đan vào.

Tiểu Lan nhỏ nhìn An Lâm bằng vẻ mặt mờ mịt.

Tiểu Lan bé nhỏ mở cái miệng nhỏ nhắn ra, chỉ muốn lập tức nuốt ngay thần đan vào trong bụng, thế nhưng lại phát hiện viên thần đan cứ lơ lửng mãi ở bên miệng, mà không được thả vào bên trong.

"Trồng... Trồng ơi..." Tiểu Lan nhỏ méo miệng gọi.

Nhưng An Lâm lại không hề lo lắng rằng Tiểu Lan nhỏ sẽ phát nổ, hoặc bị dược lực làm tổn thương, tuy rằng thân thể hiện giờ của Tiểu Lan tuy nhỏ nhưng đẳng cấp tuyệt đối chính là cấp bậc Thánh thú, có nuốt thêm mấy viên thần đan nữa cũng sẽ không xảy ra chuyện gì.

Tiểu Lan nhỏ ngơ ngác nhìn An Lâm, hốc mắt như đang lấp lóe ánh nước.

An Lâm vui vẻ thu hết số bảo vật còn lại về.

Ầm ầm...

Thân thể trắng nõn như tuyết của cô bé vì có thêm thần đan mà xuất hiện một thứ màu vàng hồng, sức mạnh khủng khiếp đang tràn lan khắp thân thể, dường như bất cứ lúc nào cũng đều có thể nổ tung.

"Chu Tước Nữ Đế đại nhân, An Lâm đại nhân." Con Chu Tước toàn thân vàng rực thấy An Lâm đi ra với vẻ mặt rạng rỡ liền đi tới bái kiến, vẻ mặt mong đợi, "Không biết ngài định di dời tàng bảo khố của Chu Tước Nữ Đế đến nơi nào vậy?"

Mọi người đều biết, ai hắn cũng có thể nói dối, duy chỉ có đối với Hứa Tiểu Lan thì An Lâm tuyệt đối là người thành thật.

An Lâm lại đề nghị đi thăm quan quốc khố của Chu Tước tộc.

Ồ, không đúng, đây chỉ là thứ hắn hứa sẽ bảo quản giùm Hứa Tiểu Lan mà thôi.

"Tiếp theo đây, chúng ta có thể mang Dương Viễn và Thượng Quan Nghệ về." An Lâm cười nói.

Tuy thiếu đi một viên thần đan nhưng vẫn còn tám viên thuộc về hắn!

An Lâm đã thấy có mấy cuộc gọi nhỡ ở trên đó.

Đây là quả cầu truyền tin quấy rối bằng lượng tử của đạo, cho dù khoảng cách có cách nhau đến hơn vạn năm ánh sáng thì cũng có thể đạt được hiệu quả truyền tin, đồng thời hiệu quả truyền tin được bảo đảm cực kỳ ổn định.

Bọn họ quay lại đại điện Chu Tước, đi đến trước mặt một quả cầu thủy tinh màu đỏ.

Chờ đến sau khi Hứa Tiểu Lan lớn lên, nếu vẫn muốn lấy về, thì hắn cũng sẽ không nói dối.

Đồ vật của quốc khố có nhiều hơn, đủ mọi loại, tài nguyên gì cũng đều có.

Các loại khoáng thách, tài nguyên tu luyện thì nhiều đến không đếm xuể, nhưng đều là cấp Phàm, cấp Linh, cấp Tiên, không có món nào cấp Thần, xem ra cấp Thần đều đã bị nữ đế đại nhân lấy đi hết cả rồi.

Đồ vật trong quốc khố có cường giả Chu Tước chuyên môn trông coi và ghi chép, An Lâm cũng không dễ dàng đem được chúng đi, đi ngắm một vòng, kiểm tra đồ vật một chút liền rời khỏi cái địa phương đang tản ra khí tức vạn ác kia.

Ba người ra khỏi bảo khố của Chu Tước Nữ Đế.

Không có lực lượng thánh vị thì sẽ không thể mở ra được, bảo vật đi tới chỗ nào, những con Chu Tước này sẽ liền biết tay thôi.

Cánh cửa ầm ầm đóng lại.

"Ngày sau hãy nói, đóng cửa!" An Lâm cười hiền lành.

Một cuộc là Bạch Hổ, một cuộc là Huyền Vũ, một cuộc là Thanh Long, còn có một cuộc là Thông Linh Thánh Nhân.

Những người gọi đến đều là lão đại, thật ra chuyện này cũng không hề ngoài ý muốn.

Chắc hẳn Chu Tước Nữ Đế tiền nhiệm kiêu ngạo cho rằng đối phương không phải là lão đại siêu cấp thì không xứng có tư cách gọi điện cho cô ta.

An Lâm nghĩ nghĩ, bấm gọi điện cho Bạch Hổ trước.

"Tiểu Lan nhỏ, anh đưa em đi nói chuyện với Bạch Hổ mấy câu, có được không?" An Lâm ôm Hứa Tiểu Lan, vui tươi hớn hở hỏi.

"Ô oa!" Tiểu Lan nhỏ bé khua khua hai tay, hai mắt chuyển động lia lịa, cũng không biết là đồng ý hay không đồng ý, dù sao thì An Lâm cũng coi như cô bé đồng ý.

Tút tút tút...

Rất nhanh, phía bên kia đã được kết nối.

"Ha ha ha... Tân Chu Tước tôn kính, chúc mừng cô kế vị thành công!" Bên trong bùa truyền âm truyền đến một giọng nói vô cùng uy nghiêm, nghe giống như vô số lôi đình đang gào thét.

Nói chuyện vui vẻ với nhau?

"..." An Lâm. "Chào ông, tin rằng ông đã có một cuộc nói chuyện rất vui vẻ với Chu Tước mới rồi, thật ra tiếp theo đây tôi có một thỉnh cầu nho nhỏ..."

"Chào cậu, chào cậu, các hạ Đường Bát Tạng tôn kính." Bạch Hổ biết đạo hiệu của An Lâm là Đường Bát Tạng, xưng hô đạo hiệu của đối phương sẽ càng cảm thấy dễ chịu hơn.

Nó biết tinh cầu Tiên Tước có một con người rất mạnh mẽ, phối hợp với Chu Tước mới thanh toán sạch sẽ Chu Tước tiền nhiệm, có lẽ chính là người đàn ông trước mắt này rồi.

Bạch Hổ nghe được mà toàn thân run lên, ông trời ơi, cuối cùng cũng có người khiến nó nghe hiểu được tiếng.

"Chào ông! Tôi là người giám hộ của Chu Tước Nữ Đế, tôi là An Lâm!" Đột nhiên quả cầu truyền tin truyền đến một giọng nói nhẹ nhàng.

Thế nhưng quả cầu truyền tin này nếu không phải Chu Tước thì sẽ không thể nào mở ra được.

Đối phương chắc chắn là Chu Tước.

"Chu Tước tôn kính, Bạch Hổ tộc chúng tôi thừa nhận thân phận của ngài, đồng thời ủng hộ tất cả quyết sách của ngài, những việc buôn bán lui tới cùng các chuyện liên quan trước kia hiện tại cũng sẽ được tiến hành hệt như bình thường, không có bất kỳ thay đổi nào, chuyện đó ngài không cần lo lắng..." Bạch Hổ kiên trì nói rõ ý đồ của mình.

Tiểu Lan nhỏ thật vui vẻ: "Oa oa oa!"

Đầu Bạch Hổ sắp muốn nổ tung mất luôn, mẹ nó, nhóc nói cái gì vậy hả?

Rốt cuộc là quá vui vẻ hay là đang có ý kiến thế?

Có cần thay đổi cái gì không vậy?

"Ha ha ha... Tôi biết ngay Chu Tước tôn quý nhất định sẽ đồng ý, rất vui vẻ được tiếp tục hợp tác với cô." Bạch Hổ vui tươi hớn hở nói.

Quan tâm nhóc con kia nói gì làm gì, dù sao nghe không hiểu thì cứ coi như người ta đồng ý rồi.

Tình huống quái quỷ gì, nhìn dị tượng vũ trụ không phải Chu Tước đã biến thành thánh thủ trưởng thành và ngập tràn mị lực rồi sao? Sao nghe giọng lại giống một đứa nhóc con loài người thế này?

Bạch Hổ: "..."

"Ưm!" Tiểu Lan nhỏ gật gật đầu.

"Ừm... Nhóc là Chu Tước?" Giọng đối phương hơi do dự.

Phía bên kia cầu truyền tin đột nhiên trở nên im lặng.

"Ô ô oa." Giọng nói trong trẻo của Tiểu Lan nhỏ vang lên.

Cậu đang kể chuyện cười đấy à?

Bạch Hổ cố kiềm chế suy nghĩ muốn chửi bậy, nói: "Đường Bát Tạng đạo hữu cứ nói, nếu như ở trong phạm vi khả năng của tôi thì tôi sẽ thỏa mãn yêu cầu của cậu."

"Là thế này, tôi có một người bạn tên Dương Viễn, có lẽ hắn đã tới lãnh địa Bạch Hổ của các ông, nếu như Bạch Hổ đạo hữu phát hiện ra hắn, mong ông hãy cho hắn bước vào đại trận truyền tống để tới lãnh địa Chu Tước chúng tôi, hội họp với chúng tôi..." An Lâm mở miệng nói.

Bạch Hổ lại một lần nữa kinh ngạc: "Dương Viễn là bạn của cậu?"

Hai mắt An Lâm sáng lên: "Ồ? Hắn quả thật chính là bạn của tôi, nghe cách nói của Bạch Hổ đạo hữu thì dường như ngài biết hắn đang ở đâu? Vậy liệu có thể..."

"Không thể." Bạch Hổ nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận