Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 2241: Liều chết một trận

Thiên Thần Quang Minh cố nhịn đau đớn, liều mạng tranh đoạt quyền hấp thu kiến thức với hắc ám. Thân là thiên thần chấp chưởng quyền hành quang minh chí cao, nàng chẳng bao giờ phải chịu tủi nhục như thế, lại bị một cái yêu tinh bắt nạt đến mức này.

Rõ ràng nàng mới là cái tên đứng đầu bảng, rõ ràng nàng có một phần cống hiến trọng đại.

Tại sao nàng lại bị cấm chế công kích, sao chỉ nhằm vào mỗi nàng?

Tại sao cái tiểu tinh linh ghê tởm này lại được đại trận cấm chế ưu ái?

Thiên Thần Quang Minh hết sức tủi thân mà im lặng chất vấn, nhưng đổi lấy chỉ có hắc ám cường thế quật khởi, cùng với Đề Na lộ ra nụ cười tiểu ác ma tiếp tục thừa thắng xông lên.

Trận chiến đấu ở thiên thư các đã tiến vào hồi gay cấn.

Hắc ám thừa thắng xông lên, đã hấp thu kiến thức của năm ngàn vạn quyển sách, sắp bằng với Thiên Thần Quang Minh đã hấp thu được năm ngàn sáu trăm vạn quyển sách.

Đề Na vẫn tiếp tục ép đánh Thiên Thần Quang Minh, ý đồ phân tán sự chú ý của Thiên Thần Quang Minh.

May là hắn ta vẫn tuân theo quy tắc a...

Rõ ràng là cảnh giới Hợp Đạo, sao giờ lại thảm như thế này chứ. Thân mang trọng trách canh cửa, nhưng lại thành nhân vật làm nền. Không chỉ có hai nữ nhân kia không quan tâm tới bọn họ, mà ngay cả người nam nhân kia cũng không thèm liếc mắt nhìn bọn họ một cái.

Hai người giữ cửa nhìn trận chiến đấu bên trong thiên thư các, phát hiện ngay cả động tác của song phương đều không thể nhìn rõ, cấp bậc chênh lệch quá xa. Bọn họ lại không nhịn được mà đưa mắt nhìn sang cửa, nơi đó còn có một người nam tử đứng vững.

Người giữ cửa nghĩ tới đây, đột nhiên bắt đầu đau lòng cho chính bản thân mình.

Âm thanh binh khí va chạm trong thiên thư vang lên không dứt.

Thiên Thần Quang Minh đã hấp thu được chín trăm ngàn quyển sách, mà Đề Na đã hấp thu được tám ngàn chín trăm vạn vốn.

Thiên Thần Quang Minh không chủ động tiến công, vung lưỡi hái Huyết Nguyệt không ngừng đón đỡ công kích của Đề Na, tủi thân thì tủi thân, nhưng một khi đạt được thiên thư các, nàng sẽ khiến cho Đề Na biết một cái gì gọi là tuyệt vọng chân chính!

Aizzz, đau lòng quá đi...

Từng đạo năng lượng sáng lạng va chạm rồi phát nổ, ánh sáng liên tục lóe lên không dứt, thoạt nhìn giống như là đóa hoa phát sáng đang không ngừng nhấp nháy.

Rầm rầm rầm!

Cái yêu tinh ở bên trong cũng rất cung kính đối với hắn, quỷ biết hắn mạnh đến mức nào, sợ rằng hắn chỉ cần khoát tay một cái thôi là bọn họ đã tan thành mây khói rồi đi?

Đề Na ngưng tụ hai tròng mắt, hắc ám trong cơ thể không chút kiêng kỵ mà ầm ầm nổ tung, không chỉ có như thế, bên ngoài thân thể cô còn xuất hiện vô số Thần Vân, một luồng hơi thở thuộc về Thiên Đạo hoàn chỉnh bắt đầu bộc phát, lấn áp hết quang minh đang phủ kín cả căn phòng.

Nam tử vẫn tuân theo quy tắc, thế nên bọn họ cũng không đánh nam tử.

Vô số mặt kính xuất hiện ở trên hư không, không chỉ có phản xạ quang minh, mà còn cắn nuốt quang minh, chúng chính là đại diện cho ông trời chí cao vô thượng.

Hai Thánh thiên sứ giữ cửa nhìn thoáng qua lẫn nhau, tiếp tục khẩn trương mà nhìn động tĩnh bên trong thiên thư các, rốt cuộc hai nữ tử kia đã tiến vào giai đoạn chiến đấu cuối cùng.

"Một hơi liền giết chết ngươi!"

Khó khăn lắm cô mới tìm được An Lâm, quyết không thể để cho bi kịch tái diễn, vì thế cô bằng lòng bất chấp thủ đoạn, giao ra hết thảy!

Nếu như Thiên Thần Quang Minh phá hủy lực lượng Thiên Đạo của Đề Na, vậy thì Đề Na sẽ trực tiếp mất mạng, thiên đạo cũng hoàn toàn bị tiêu diệt, không thể có loại khả năng thứ hai.

Hai cái đồng tử của Thiên Thần Quang Minh đột nhiên nở rộ ra quang minh còn chói mắt hơn cả mặt trời.

Thiên Thần Quang Minh hoảng sợ, mặt lộ tức giận nói: "Sao ngươi lại dám phóng Thiên Đạo của ngươi ra ở chỗ này? Ngươi muốn chết sao?!"

Điên cuồng đánh thẳng vào hắc ám trước mắt.

Thiên Đạo trùng trùng điệp điệp, vào giờ khắc này đã ép cho Thiên Thần Quang Minh không thể thở nổi.

"Tiểu Na... " An Lâm đứng ở trước cửa, nhìn vào trong thiên thư các, hai cái đồng tử đen như mực, bất kể có bao nhiêu quang minh tiến tời đều có thể bị hắn hắc ám nuốt không còn một mống.

Ánh mắt của bọn hắn đã bị quang minh tinh lọc rồi, bất kể mở mắt ra hay là nhắm mắt lại, thì đều thấy quang minh như muốn bao phủ bọn họ.

Hai vị Thánh thiên sứ giữ cửa trực tiếp che con mắt lăn lộn dưới mặt đất.

Phóng Thiên Đạo ra ngoài không khác gì việc bày mạng của mình ra ngoài.

"Ta đã thấy."

"Cái gì là quang minh!"

Lực lượng quang minh ầm ầm bộc phát.

Đề Na không nói gì, mà là gia tăng độ mạnh.

"Tốt... Rất tốt! Ngươi bằng lòng lấy mạng ra để đánh, thì ta đây sẽ thành toàn cho ngươi!"

Nhưng Thiên Thần Quang Minh há lại sẽ ngồi chờ chết.

Tốc độ hấp thu kiến thức trong sách của Đề Na bắt đầu tăng nhanh.

Hắn không sợ hãi tia sáng này, nhưng hắn sợ hãi cấm chế kia.

Lúc hắn nhìn thấy Đề Na liều mạng, hắn không thể đứng yên mà nhìn được nữa.

Cấm chế bí ẩn bắt đầu xuất hiện công kích.

Một luồng đánh thẳng vào Đề Na, khiến cho thân thể nhỏ nhắn của Đề Na nứt da nứt thịt.

Một luồng nhắm thẳng vào Thiên Thần Quang Minh, luồng công kích này càng thêm khoa trương, trực tiếp bóp méo thân thể Thiên Thần Quang Minh. Nhưng Thiên Thần Quang Minh không quan tâm, nàng ta đã bất chấp liều mạng, dù cho bị suy giảm tới bổn nguyên, cũng quyết định kiên trì, ra sức cướp đoạt, quang minh chói mắt kia không chỉ không suy yếu đi, ngược lại còn càng ngày càng mạnh!

Ngoài ra còn một luồng nhắm vào An Lâm.

An Lâm không được sự cho phép lại tự ý xông vào thiên thư các, hành động này khiến cho An Lâm bị luồng năng lượng vô hình phá hủy thân thể, khiến mỗi lần hắn bước đi, đều phải thừa nhận sự thống khổ khó có thể tưởng tượng...

Đề Na phát hiện quang minh đọc sách nhanh hơi cô rất nhiều, cô lo lắng sợ hãi, vội vàng tăng nhanh tốc độ đọc sách, lại cũng mặc kệ nữ thần Quang Minh đang phát điên kia.

Nhưng khoảnh khắc cô đang ra sức muốn đọc xong quyển sách cuối cùng.

Thân thể An Lâm cũng tuôn ra sương máu.

Nữ thần Quang Minh thừa nhận nỗi thống khổ khó có thể tưởng tượng, cắn răng kêu thảm.

"A a a a...!"

Lúc này, lực lượng cắn trả kinh khủng đến cực điểm của cấm chế đột nhiên thổi quét toàn thân, quang minh cường thịnh đến cực điểm kia đột nhiên trở nên uể oải.

Thiên Thần Quang Minh nghe nói như thế thì vẻ mặt ngây ra như phỗng.

"Nhưng đừng quấy rầy tiểu Na đọc sách."

Nhưng ngay khoảnh khắc này.

Một bàn tay đột nhiên xé rách quang minh, chặn trước lưỡi hái Huyết Nguyệt rơi xuống, nắm chặt lưỡi hái sắc bén ẩn chứa sát ý cực mạnh ở trong tay.

Xoẹt!!!

Lưỡi hái sắc bén xé rách thủ chưởng, máu tươi chảy xuôi dọc theo cổ tay.

Đồng thời, lực lượng của thiên thần Quang Minh, cũng nhanh chóng bị hắc ám cực kỳ thâm thúy cắn nuốt.

"Là ngươi, sao ngươi lại dám ra tay ở chỗ này? " Thiên Thần Quang Minh kinh ngạc mà nhìn chàng trai đột nhiên xuất hiện trước mắt.

"Người khổng lồ An Lâm, không cần! " Đề Na thấy thân hình quen thuộc mà đáng tin kia, lập tức biết An Lâm đang thừa nhận cái gì, lớn tiếng hô lên.

"Mặc kệ tôi, tập trung hấp thu kiến thức trong sách đi. " Giọng của An Lâm vô cùng ôn nhu.

Thời điểm hắn đưa mắt nhìn sang Thiên Thần Quang Minh, ánh mắt lại trở nên vô cùng rét lạnh, nhàn nhạt cất giọng nói: "Muốn liều mạng phải không? Ta sẽ liều mạng với ngươi."

Tốc độ quá là nhanh, Đề Na trầm mê đọc sách, căn bản không có biện pháp phản ứng kịp thời.

Cô ta muốn đồng quy vu tận sao?

Điên rồi, cái Thiên Thần Quang Minh này điên rồi!!!

Trong lòng Đề Na chỉ có một suy nghĩ.

"Chết đi!!! " lưỡi hái Huyết Nguyệt trong tay Thiên Thần Quang Minh rơi xuống với tốc độ ánh sáng.

Một cô gái váy đen đột nhiên vọt tới trước mặt cô, da rạn nứt từng mảng, máu chảy đầy mặt, biểu cảm tràn đầy điên cuồng và tàn nhẫn.

"Người khổng lồ An Lâm... " Đề Na thấy một màn như vậy thì hốc mắt đỏ bừng, càng dùng hết toàn lực để hấp thu kiến thức trong sách.

Tuyệt đối không thể cô phụ sự tin tưởng của An Lâm.

Cô nhất định phải đoạt được thiên thư tới tay!!
Bạn cần đăng nhập để bình luận