Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 1739: Tôi chỉ muốn tự vệ

Cảnh tượng này khiến cho An Lâm giật nảy cả mình.

Bên trong khí hải đột nhiên xuất hiện một quả trứng, đây chính là việc hệ trọng!

Tại sao lại chui vào một thứ kỳ quái rồi?

An Lâm tập trung ánh mắt tụ vào quả trứng ở khí hải.

Quả trứng này không lớn không nhỏ, chiều cao cũng gần bằng An Kỳ Lân, mặt ngoài cực kỳ bóng loáng, toàn thân trắng toát, nhưng nhìn kỹ, có thể nhìn thấy có hoa văn màu vàng tinh xảo như ẩn như hiện ở phía trên.

"Đây là trứng gì, tại sao lại xuất hiện trong khí hải của mình?" An Lâm nghĩ mãi mà không ra.

Chẳng lẽ liên quan với Bạch Hổ?

An Lâm nhớ sau khi hắn nuốt Bạch Hổ, khí hải mới xuất hiện dị biến này.

Trong lòng Linh Cơ dường như bị đâm một nhát kiếm, ôm lấy bộ ngực mềm đang nhấp nhô kịch liệt nói: "Không được, bây giờ tôi đã không còn muốn giết anh, tôi sợ anh rồi, nếu còn tiếp tục như vậy, đại điện Linh Tổ sẽ bị anh phá hủy, cầu xin anh mau cút ra ngoài!"

Cô chưa bao giờ giống như bây giờ, căm hận một người như vậy.

Thân thể mềm mại của Linh Cơ run lên, con mắt màu xanh lam hoảng sợ nhìn An Lâm: "Còn... Còn muốn tiếp tục?"

Gân xanh của Linh Cơ nổi lên, cô tức giận, nhưng lại không làm gì được An Lâm.

Xử lý xong tất cả những thứ này, hắn mới khẽ thở ra một hơi, lại lần nữa chuyển sự chú ý đến đại điện Linh Tổ. Lúc này đây, Linh Cơ sớm đã bày ra dáng vẻ cuộc sống thật nhàm chán, không có gì để lưu luyến cả, bị An Lâm đả kích đến mức rơi vào trong nỗi tự trách và hoài nghi chính mình.

"Không được." An Lâm thẳng thắn từ chối.

Không đúng, nếu như nuốt Bạch Hổ mới thu được trứng, vậy thì vì sao nuốt Chu Tước lại không có trứng?

Một cảm giác kỳ lạ bị chinh phục bị bắt nạt dâng lên trong lòng cô, làm cho cả người cô run rẩy.

"Linh Cơ, còn hai thử luyện chưa thông qua, chúng ta tiếp tục đi." An Lâm nói.

An lâm có thể cảm nhận được, bên trong quả trứng dường như có một sinh mệnh kỳ lạ đang được sinh ra, để tránh xuất hiện bi kịch tương tự như tứ đệ, lúc này hắn hạ lệnh kêu An Kỳ Lân, Chu Tước Thánh Hỏa, cá voi nhỏ, rời xa quả trứng này, không được làm hại nó.

An Lâm cười lạnh nói: "An Lâm tôi muốn đi đâu thì sẽ đi đó, cô cũng không tư cách ngăn cản đường đi của tôi, có bản lĩnh thì cô giết tôi đi!"

"Đến đây đi, không phục thì cô đánh chết tôi đi!" An Lâm cười ha ha.

"Không phải cô muốn giết tôi sao? Tôi như này là cho cô cơ hội mà!" An Lâm cười mỉm mà nói.

Linh Cơ bị làm cho tức phát khóc, người này thật không thể nói đạo lý.

"Anh có thể tiếp tục vượt ải, nhưng anh có thể hứa với tôi, không hấp thu tinh hoa hồn lực, không nuốt sống thần niệm bản nguyên của Thánh Thú nữa, có được không?" Lần đầu tiên Linh Cơ nói chuyện với An Lâm bằng ngữ khí thương lượng.

"Anh...!" Hai mắt Linh Cơ trừng trừng, "Anh đừng có mà bắt nạt tôi quá đáng!"

Linh Cơ nhếch bờ môi lóng lánh, một tay phất lên, mở thử luyện Huyền Vũ ra.

"Thật tuyệt vọng, thật không cam lòng... Thật muốn giết anh!" Linh Cơ cắn răng nghiến lợi nói.

"Ha ha ha... Giết giết giết! Bây giờ tôi muốn giết chết anh!" Mặt Linh Cơ lộ vẻ điên cuồng.

"Không... Anh không thể như vậy... Sao anh có thể xấu xa như vậy" Linh Cơ lắc đầu liên tục, muốn cự tuyệt yêu cầu của An Lâm, thân thể không tự chủ mà di chuyển.

"Đập chết này!!"

An Lâm không đếm xỉa đến cô gái này, trịnh trọng đi ra khỏi cửa lớn của thử luyện Bạch Hổ, đi đến phía ngoài cửa của thử luyện Huyền Vũ, lớn tiếng nói: "Bây giời tôi muốn khiêu chiến với thử luyện Huyền Vũ, xin mở cửa!"

Vù... Một luồng uy thế chí cao vô thượng bắt đầu khuếch tán.

"Thú vị..." An Lâm nhếch mép, trên đầu đột nhiên xuất hiện thần hoàn màu vàng đất.

Xác Huyền Vũ toàn gai nhọn từ trên trời cao ầm ầm đập xuống, mang theo trọng lượng nghiền ép tất cả, giống như muốn đập bẹp tất cả sinh linh.

Đúng, cô không có quyền cướp đoạt quyền lợi tham gia thử luyện của người thử luyện, một khi chống lại ý chí đó, thì tương đương với phản bội Linh Tổ, chuyện như vậy cô tuyệt đối không thể làm.

Trong lực vô tận đập xuống ầm ầm.

Thân thể An Lâm run lên bần bật, xương cốt vang lên tiếng "Cọt kẹt", nhận lấy áp lực vô tận.

Nếu là một số đại năng loại Phản Hư ở đây, chắc chắn sẽ bị ép thành thịt băm trong nháy mắt. Cho dù là những người cảnh giới Hợp Đạo thực lực lớn mạnh như Ám Hồn Đại đế, Mang Hồn Xà cũng sẽ bị ép đến mức mất đi cử động trong nháy mắt. Đây mới là vừa bắt đầu, đúng lúc này xác Huyền Vũ dày nặng cứng chắc từ trên trời rơi xuống!

An Lâm đương nhiên sẽ không khách khí đối với một khí linh luôn muốn giết mình: "Đừng có mà lằng nhà lằng nhằng, muốn giết tôi thì lấy bản lĩnh thật sự ra, bây giờ mau mau mở cửa ra cho tôi!"

An Lâm mang vẻ mặt không sợ trời đất đi vào thử luyện Huyền Vũ.

Thử luyện Huyền Vũ đã từng giết hai đại năng siêu cấp cảnh giới Hợp Đạo được mở ra.

Ầm ầm ầm...

Quyền hành của núi, phát động!

Tay An Lâm chỉ về một điểm trên không, lực lượng pháp tắc chí cao ầm ầm bạo phát.

"Trọng lực nghịch chuyển, bình thường!"

Gợn sóng kỳ dị, mang theo pháp tắc chí cao, tuyên bố mệnh lệnh giống như lời của trời.

Trọng lực đáng sợ vào đúng lúc này, thoắt cái bị tiêu diệt trong vô hình.

Vẻ mặt điên cuồng của Linh Cơ cứng lại, mở rộng miệng miệng, lẩm bẩm nói: "Lại là chiêu này, tại sao lại là chiêu này, đây rốt cuộc là sức mạnh gì vậy, tên yêu nghiệt này từ nơi nào đến vậy..."

Tình tiết tiếp theo, Linh Cơ đã bắt đầu nghĩ đến.

Quả nhiên, An Lâm nện một phát về phía bầu trời, lực lượng kinh khủng của núi mang theo ý chí phá hủy tất cả, trong nháy mắt chấn động xác Huyền Vũ mà hồn lực tạo nên đến mức chia năm xẻ bảy.

Thử luyện Huyền Vũ không chỉ có một xác Huyền Vũ.

Linh Cơ điên cuồng khua hai tay, đập từng cái từng cái xác Huyền Vũ về phía An Lâm, kết quả toàn bộ đều bị một quyền của An Lâm đánh nát, không có cái nào ngoại lệ! Trong mắt đại năng siêu cấp cảnh giới Hợp Đạo, xác Huyền Vũ cứng rắn không thể phá vỡ lại không đỡ nổ một chiêu ở trong tay An Lâm.

Linh Cơ lại một lần nữa cảm nhận được cái gì gọi là thật sự tuyệt vọng.

Lúc này, thần hoàn quyền hành của núi chuyển động nhanh chóng, hút hết tinh hoa hồn lực vào trong cơ thể.

Sức mạnh thần hồn của An Lâm lại tăng lên dữ dội một lần nữa, còn có một phần sức mạnh thần hồn tràn vào khí hải, tẩm bổ cho quả trứng kỳ quái ở khí hải.

Rất nhanh, tất cả xác Huyền Vũ đều bị An Lâm nện vỡ, sau đó hấp thu.

Sân bãi thử luyện Huyền Vũ, lại lần nữa trở nên trống rỗng.

"Linh Cơ, thật đáng tiếc, cô lại thất bại rồi, nhưng mà không sao cả, cô còn một lần cơ hội nữa." An Lâm cười ha ha nói, "Nhưng mà bây giờ, mở truyền thừa Huyền Vũ ra cho tôi trước đi."

Linh Cơ cắn chặt hàm răng nói: "Trước khi mở truyền thừa Huyền Vũ ra, anh có thể giải thích với tôi một chút, vì sao anh lại triệu hoán cá voi của anh ra?"

"Ha ha..." An Lâm liếc mắt nhìn cá voi hồn lực đang mở to cái miệng lớn như chậu máu ở phía sau, lộ ra nụ cười gượng gạo nhưng không thất lễ nói, "Đây không phải là lo lắng Huyền Vũ cũng muốn chủ động tới đánh tôi giống như hai thánh thú trước đây sao, tôi như này là triệu hoán cá voi ra để tự vệ!"

Tự vệ?

Tự vệ cái con mẹ nó!

Anh như này là muốn nuốt Huyền Vũ thì có!

Hô hấp của Linh Cơ dồn dập, nhưng dù sao vẫn phải ổn định lại tâm trạng, miễn cưỡng cười vui nói: "Vậy anh hứa với tôi, nếu như Huyền Vũ không chủ động mạo phạm anh, thì anh cũng đừng ra tay với Huyền Vũ nhé."

An Lâm nghe nói thế lúc này lắc đầu nói: "Không được, dựa vào cái gì mà thánh thú công kích tôi, tôi mới có thể đánh trả? Tôi đã bị đám thánh thú bắt nạt hai lần, tôi không thể để cho bi kịch tái diễn tiếp, tấn công mới là phòng thủ tốt nhất, lần này tôi muốn chủ động tấn công!"

Linh Cơ: "???"
Bạn cần đăng nhập để bình luận