Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 675: Lĩnh vực Âm Dương

An Lâm rốt cục cảm nhận được khi bị toàn bộ thế giới gọi dậy là một trải nghiệm thế nào.

Cảm giác "thích thú" này quán triệt toàn thân, khiến hắn cho dù đang bệnh sắp chết cũng phải ngồi bật dậy, nghe tiếng gọi đầy nũng nịu của Đề Na.

"Hô... Mẹ tôi ơi! Rốt cục đã xảy ra chuyện gì vậy?" Hắn thở hồng hộc. Cái kiểu gọi dậy mang theo ý chí của thế giới thế này khiến hắn cảm thấy mình đang nằm mơ thấy ác mộng, trong lòng cực kì hoảng sợ, nhưng ý thức cũng trở nên vô cùng tỉnh táo.

"Ha ha, người khổng lồ An Lâm, rốt cục thì anh cũng chịu tỉnh dậy rồi!" vóc dáng xinh đẹp no đủ của Đề Na bay vòng quanh An Lâm một vòng, làn váy trắng bay bay, mang theo mùi hương thơm ngát.

"Chỗ này là..." An Lâm nhìn thử chung quanh, phát hiện mình đang nằm trên mây, bên dưới là kiến trúc rậm rạp: "Thành Kỵ Lâu? Mẹ tôi ơi! Cả khi tôi đi ngủ, cô cũng kéo tôi vào thế giới Thần Kính được à?"

"Phải đó, tôi giỏi không?" Khuôn mặt non mềm hồng hồng của Đề Na hiện rõ vẻ đắc ý.

"Rất giỏi..." An Lâm hít sâu một hơi.

Hồi xưa Đề Na muốn kéo An Lâm vào thế giới Thần Kính, là phải được ý thức của An Lâm đồng ý mới làm được, nhưng giờ cô đã có thể làm được trong tình trạng An Lâm hoàn toàn không có ý thức. Phải nói chứ, trình độ kéo người của An Lâm ngày càng tăng lên rồi đấy.

"Đừng có mà thừa nước đục thả câu! Thú vị là thú vị thế nào chứ?" An Lâm không thể chờ được hỏi lại.

Lúc này Đề Na mới nhỏ giọng nói: "Bởi vì... Lĩnh vực của Adam là cực âm, lĩnh vực của Eva là cực dương."

Cũng chính chính vì như thế, nên An Lâm mới cực kì coi trọng cả hai người này.

An Lâm giật mình không hiểu lắm, hỏi lại: " Âm dương bổ sung cho nhau, có vấn đề gì đâu chứ, nhưng sắc mặt của cô lúc nãy nhìn sao cũng thấy có hơi lạ thường thì phải?"

"Hở? Vậy lĩnh vực của hai người đó là gì vậy?" Hai mắt An Lâm sáng lên, mặt đầy chờ mong mở miệng hỏi.

Lúc này, Adam và Eva đang thực tiễn lý luận sinh mệnh nào đó.

"Giờ thế giới đã phát triển tới mức nào?" An Lâm mở miệng hỏi.

An Lâm: "..."

Adam, Eva khác với những sinh mệnh thể có trí tuệ khác của lớp đầu, không chỉ số lượng cực kì thưa thớt, vả lại còn là tinh hoa sức mạnh do Đề Na dựa theo sinh mệnh nguyên bản của An Lâm tạo thành, không dựa vào sức mạnh sinh mệnh của chín vị đại năng Phản Hư.

"Ừm... vẫn bình thường thôi, chủ yếu là tôi vẫn không có tăng tốc thời gian, nên sự phát triển của thế giới này không biến hoá quá nhiều. Điều khác biệt duy nhất, chính là Adam và Eva đã bước nửa bước vào kì Hoá Thần, đang chuẩn bị độ kiếp." Đề Na kể rành mạch mọi chuyện.

"Ừm... một người có được lĩnh vực điện cực dương, một người có được lĩnh vực điện cực âm.." Đề Na cười nói.

Adam dịu dàng trả lời: "Ôi, em, em quá đáng quá, em đè lên tóc của anh rồi nè..."

"Lĩnh vực của hai người này ấy à, thú vị lắm đấy..." Đề Na cười cười, mặt mày loé lên vẻ lém lỉnh lạ thường.

Hô hô hô hô... lạch bạch lạch bạch...

Đề Na và An Lâm đi vào Tàng Thư các, nhìn thấy Adam và Eva vẫn hiếu học như xưa, trong lòng cả hai đều rất vừa lòng.

Eva giận dữ quát: "Sao anh còn dám đè lên trên em chứ? Mau bước xuống cho em!"

"Á...!"

Ầm ầm!

Eva nghe vậy sửng sốt, sau đó cười lạnh hỏi lại: "Rồi sao đây? Anh còn định bắt bà đây lại à? Tất cả chuyện này đều là tại bà đây hết chứ gì?"

"Ưm... Không thể dùng sức quá mạnh, vạn vật đều phải chú ý mức độ vừa đúng..." Adam nhỏ nhẹ phản bác.

Binh binh binh... bốp bốp bộp... cốp cốp cốp... bịch bịch bịch... phù phù phù... rầm rầm rầm...

"Hết rồi à?" Eva sửng sốt.

An Lâm: "..."

Eva liên tục tấn công, Adam chỉ biết kêu rên đỡ đòn, hoàn toàn không vươn tay đánh trả, mặt mày điềm đạm đáng yêu vô cùng.

"Cho anh lắm miệng này! Bình thường sao anh không cản được một cước này của em chứ? Khi khổng khi không đi lĩnh ngộ cái lĩnh vực chó má đó, kết quả làm tính tình yếu đuối như vậy, anh lĩnh ngộ ra cái lĩnh vực yếu như đống bùn này đó hả? Anh có còn là đàn ông không vậy hả! Hả?"

"Hừ, đồ vô dụng." Eva bĩu môi, một cước đá văng Adam.

Hai mắt Adam dịu dàng nhìn chăm chú vào Eva: "Ngốc quá, chuyện này không trách em, chẳng lẽ phải trách anh à?"

"Ha ha..."

Eva cười khẽ một tiếng, nắm tay thành quyền, quyền được bao trong một lớp ánh sáng vàng, hung hăng đánh lên người Adam.

Một luồng ánh sáng vàng loé lên, ẩn chứa sức mạnh chí dương, nháy mắt biến Adam thành dặn pháo bay ngược ra sau, đụng vỡ bức tường, rơi xuống ngay giữa đường.

Adam chỉ mỉm cười dịu dàng đáp lại: "Không sao đâu, Evan, anh hiểu mà, lần sau mong em chú ý một chút nhé, bạo lực gia đình, tổn hại của công, ảnh hưởng bộ mặt thành phố, làm bị thương người qua đường, mấy cái tội này cộng lại, trừng phạt sẽ không nhẹ nhàng gì đâu."

"Adam, anh không sao đó chứ?" Eva chớp đôi mắt màu xanh lá của mình, vội vàng chạy tới chỗ Adam, vươn tay đỡ Adam đứng dậy, vô cùng áy náy xin lỗi: "Xin lỗi anh, em lỡ tay không không chế được sức mạnh của mình!"

Người qua đường thấy năng lượng bùng nổ đáng sợ như vậy, đều thét chói tai, chạy tản ra chung quanh.

An Lâm không biết nên dùng tâm trạng gì để nhìn cảnh tượng này, mọi thứ đều quá sức rực rỡ loá mắt.

Giờ phút này hắn chỉ muốn thét to một tiếng: Mau trả Evan hồn nhiên thiện lương và Adam dũng cảm chính trực ngày xưa lại đây cho tôi!

"Tôi chỉ biết là tính cách của cá nhân và lĩnh ngộ của bản thân với con đường tu luyện sẽ ảnh hưởng rất nhiều tới lĩnh vực kì Hoá Thần. Nhưng hai người này, sao lại bị lĩnh vực Hoá Thần làm ảnh hưởng tới tính cách thế này?" An Lâm nhìn cảnh này ngơ ngẩn không hiểu gì hết.

"Hai, đây toàn là do ý trời cả..." Đề Na chỉ biết than thở một tiếng, rồi mới nói tiếp, "Lĩnh vực cá nhân của họ là lĩnh vực phù hợp với con đường tu luyện trong thiên địa, từ trình độ nào đó mà nói, đây là sự chỉ dẫn của vận mệnh thế giới, chứ không phải cá nhân họ hiểu nguồn gốc của thế giới." Đề Na chậm rãi mở miệng.

"Nói đơn giản hơn coi!" An Lâm buồn bực nói.

"Đó là do số mệnh!" Đề Na cảm khái nói.

An Lâm: "..."

"Vậy giờ chúng ta nên giúp họ thế nào đây? Nói thật, Adam cứ thế này, tôi hơi bị lo lắng đấy. Tính cách anh ta yếu đuối vậy, vừa thấy lôi kiếp chắc đã bị doạ cho tè ra quần, lỡ đâu anh ta bị lôi kiếp đánh chết thì sao đây?" An Lâm chần chờ nói.

"Adam tuy rằng rất nhu nhược yếu đuối, nhưng làm việc gì cũng sẽ tính toán kỹ càng, khi đối diện với lôi kiếp chắc chắn anh ta sẽ dốc hết toàn lực, phát huy ra sức mạnh thật sự của mình để chống lại lôi kiếp. Ngược lại tôi càng thấy lo cho Eva hơn, tính tình cô ấy nóng nảy như vậy, kì thật lúc độ kiếp sẽ dễ xảy ra tình huống đột phát nhất, nói không chừng sẽ phải chịu lôi kiếp suốt mấy ngày, rồi nghịch thiên mà đi đấy." Đề Na mày đầy lo lắng nói ra phân tích của mình.

"Chịu lôi kiếp suốt mấy ngày? Chuyện này có gì nguy hiểm đâu, không phải rất bình thường à?" An Lâm không hiểu hỏi lại.

Đề Na dùng sắc mặt quái lạ liếc nhìn An Lâm một cái, quyết định ngậm miệng không nói nữa.

An Lâm vẫn rất có tình cảm với hai người Adam và Eva, nên không muốn họ gặp phải chuyện gì trong lúc độ kiếp, hắn suy nghĩ một lát, quyết định giúp họ một tay.

Đề Na thì xem như lực bất tòng tâm, cho dù cô đã dung nhập vào thế giới này, có được quyền hạn khá cao với nó, nhưng một vài quy tắc cơ bản cô lại không nhúng tay được, nó sẽ làm thế giới này rối loạn.

Eva thu chân về, mặt mày nóng nảy, giọng đầy tức giận mở miệng nói.

"Đã nói, đây là chuyện nhà của bà đây, không cần ai chỉ trỏ, mẹ nó sao cậu cứ đứng một bên lải nhải hoài vậy hả?!"

"Khụ..." Hắn ho nhẹ một tiếng, mở miệng nói, "Eva, vợ chồng hai người phải dĩ hoà vi quý, dù xảy ra mâu thuẫn gì cũng phải ngồi xuống bình tĩnh nói chuyện với nhau để giải quyết, biết không?"

Eva đang điên cuồng đánh Adam, nghe vậy khựng lại, nhìn về phía An Lâm, mặt hiện lên vẻ sùng kính: "Thần sử An Lâm đại nhân, đây là chuyện nhà của tôi, xin cậu hiểu cho, cảm ơn..."

Nói xong, Eva tiếp tục đánh Adam.

Khoé miệng An Lâm co rút, vầy tức là cả lời thần sử như ta nói cũng không có tác dụng à?

Hắn còn chưa chịu bỏ cuộc, tiếp tục thấm thía khuyên nhủ: "Eva, nghe tôi khuyên một lời đi, bạo lực gia đình không thể giải quyết được bất kì vấn đề gì đâu, cô xem, không thì thế này đi nhé..."

Vèo!

Một luồng ánh sáng màu vàng xé gió đánh úp lên người hắn, đó là một bàn chân mang giày vải.

Ầm ầm!

An Lâm còn đang nói chuyện không đề phòng gì cả, nên mặt bị đạp cho một cước, người bay ngược ra sau.

An Lâm hóa thành mây mù bay về phía hai người Adam và Eva, hắn biến hoá một phen, vẻ mặt sâu không lường được.

Nói ví dụ như thiên kiếp, đây là một trong những mắc xích quan trọng giúp thế giới này vận chuyện bình thường, nếu cô tự ý nhúng tay vào, rất dễ khiến cho quy tắc bị phá vỡ, sinh linh bị diệt tuyệt, thậm chí còn kéo theo thế giới huỷ diệt cũng nói không chừng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận