Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 361: Xin hỏi anh có ý kiến gì đối với công cuộc bảo vệ hòa bình thế giới?

Đô thị lớn phồn hoa, con đường dành riêng cho người đi bộ nào đó.

An Lâm đi trên đường cái, theo phía sau hắn là một con chó mini lông trắng.

"Ừm, phải mua một chút đồ ăn vặt như củ cải chẳng hạn để tặng cho con thỏ ngốc ở cung Quảng Hàn."

"Đại Bạch luôn đòi mua máy cơ đơn giản có thể phát video mỹ nữ, cũng phải mua một cái."

"Không, hay là mua hai cái đi, biết đâu Tiểu Sửu cũng muốn có, lại phải tải mấy trăm bộ phim s*x khỉ."

"Tiểu Hồng thích cái gì nhỉ? Nếu không mình mua cái máy nghe nhạc, sau đó download ba trăm bài nhạc thiếu nhi cho nó?"

"Ớ, còn phải mua một đống sách báo cho người làm công tác văn hoá Tông Vĩnh Ngôn nữa..."...

Hiện tại An Lâm đã không còn nhận mua hộ nữa, nhưng đối với bạn bè thân cận, hắn vẫn luôn mua một vài đồ vật đặc sản về cho bọn họ.

Cô gái kia cũng đang nhìn An Lâm, chuyện này khiến An Lâm không khỏi cảm thấy lâng lâng.

"Xin chào, anh chàng đẹp trai này, xin hỏi anh có ý kiến gì đối với việc bảo vệ hòa bình thế giới?" Cô gái mỉm cười duyên dáng xinh đẹp, đôi con ngươi đen nhánh vô cùng câu hồn đoạt phách.

Cô gái đi trên đường với vẻ mặt lạnh lùng thanh thoát, tóc dài đen như mực tung bay sau lưng, đôi mắt đen cứ như có ma lực, làm cho người ta muốn đắm chìm mãi trong đó.

Kết quả, chuyện làm cho An Lâm thật sự giật mình đã xảy ra rồi, không ngờ cô gái kia lại chủ động cản đường hắn!

Đột nhiên, hắn phát hiện ra đằng trước có một cô gái mặc áo lụa màu trắng đang đâm đầu đi tới.

Chẳng lẽ đây chính là xu hướng chào hỏi mới nhất của người trái đất sao?

Không bao lâu, hắn đã xách theo một đống bao to bao nhỏ đựng đầy đồ vật, chuẩn bị tìm chỗ nào vắng người để bỏ hết vào nhẫn không gian.

An Lâm nghe vậy liền ngẩn người.

Hắn không có cách nào không phát hiện, bởi vì thật sự là cô gái kia quá đẹp, còn chói mắt hơn nhân vật chính là hắn, theo ánh mắt của hắn, nhan sắc của cô gái kia là hạng nhất của hạng nhất.

Có rất nhiều người đi trên đường, người đẹp trai như hắn đi tới chỗ nào cũng thành nhân vật chính, cho nên hắn không thể sử dụng pháp khí không gian quá mức lộ liễu.

Thấy không! Cho dù là mỹ nữ cực phẩm bực này cũng phải khuất phục dưới nhan sắc của anh đây.

Cô gái này chính là người gánh vác trọng trách giữ vững hòa bình thế giới, Hắc Linh Xà.

Bị loại khí chất đặc biệt này cảm hóa, trực giác đầu tiên cho An Lâm biết cô là người tu tiên, hắn cẩn thận cảm ứng, nhưng lại không phát hiện bất kỳ làn sóng năng lượng nào dao động.

An Lâm không biết cô, nhưng cô lại nhận ra An Lâm!

Hắn có thể hiểu được lý do mọi người thích nhìn chăm chú vào vẻ ngoài đẹp trai của hắn, cũng có thể tiếp nhận chuyện mỹ nữ chủ động bắt chuyện với hắn, nhưng lời dạo đầu thế này là cái con mẹ gì vậy?

Vừa mở miệng đã hỏi hắn có ý kiến gì đối với việc bảo vệ hòa bình thế giới?

Quán cà phê Tâm Hinh.

"Ừm, tôi thấy bảo vệ hòa bình thế giới là một đề tài rất rộng, rất mở. Hay là... chúng ta tìm một chỗ ngồi xuống rồi trao đổi, được không?" An Lâm cười vui vẻ, mở lời đề nghị.

Hắn nghĩ sở dĩ cô gái này chịu đến quán cà phê trò chuyện với hắn, là vì hắn rất có khí chất.

Ngay tại tình huống này, Hắc Linh Xà và An Lâm bắt đầu cuộc trò chuyện đầu tiên.

"Ừm... Quả thật chúng ta phải nắm vững tư tưởng chủ đạo, phổ biến tư tưởng giúp người dân đi đúng đường. Kiên trì để quần chúng nhân dân làm chủ, phòng ngừa chế độ độc tài tạo thành bạo loạn cực đoan, đây cũng là khuynh hướng phát triển tất yếu của xã hội... Nhưng anh nói tổ chức lãnh đạo âm thầm dẫn dắt là sao, có thể nói rõ ràng chi tiết hơn không?" Hắc Linh Xà bàn bạc thật sự rất nghiêm túc.

Cô biết An Lâm đã sinh sống ở Oa giới gần hai mươi năm, vô cùng hiểu rõ tình huống tại Oa giới, đồng thời còn lĩnh hội văn hóa tu tiên phát triển thịnh vượng tại đại lục Thái Sơ. Có thể nói An Lâm chính là nhân tài được dung hợp quan niệm tư tưởng của cả hai thế giới, biết đâu cô có thể nghe được chỉ dẫn, hướng giải quyết gì đó từ trong miệng hắn thì sao.

Cô không xấu hổ, nhưng ông đây mắc cỡ muốn chết rồi!

Con mẹ nó... Chẳng lẽ muốn hắn thật sự phải ngồi ở quán cà phê này mà bàn chuyện giữ vững hòa bình thế giới với mỹ nữ sao?

An Lâm thấy Hắc Linh Xà nhập tâm như thế thì lập tức ngây người, mười ngàn con thần thú chạy loạn trong lòng hắn. Hắn chỉ tùy tiện nói đùa mấy câu mà thôi, sao cô gái này lại xem như thật vậy?

An Lâm không hổ là người thường đối mặt với sóng to gió lớn, cho dù là gặp phải cách thức bắt chuyện kỳ lạ như thế, hắn cũng có thể nhanh chóng lấy lại bình tĩnh, hắn bắt đầu nghiêm túc suy nghĩ.

"Tôi cho rằng, mỗi người đều phải có trách nhiệm về việc bảo vệ hòa bình thế giới. Việc chúng ta phải làm là nắm chắc một trong hai điểm cơ bản." An Lâm trịnh trọng mở miệng.

Ánh mắt Hắc Linh Xà sáng rực lên: "Nắm chắc một trong hai điểm cơ bản?"

An Lâm gật đầu: "Đúng vậy, chúng ta phải lấy việc xây dựng tư tưởng làm trung tâm, kiên trì để nhân dân làm chủ, kiên trì để tổ chức lãnh đạo âm thầm dẫn dắt."

Hắc Linh Xà cân nhắc một lát, mỉm cười gật đầu.

An Lâm cũng cảm thấy rất tò mò về cô gái trước mặt, mặc dù hắn rất tự tin với sức quyến rũ của mình, nhưng cũng biết cô gái này đồng ý đến quán cà phê nói chuyện trời đất với hắn tuyệt đối không phải là vì hắn đẹp trai.

Ngón tay trắng trẻo như ngọc của Hắc Linh Xà nhẹ nhàng cầm tách lên, khẽ uống một ngụm, đôi mắt đen như mực trầm tĩnh hứng thú nhìn chàng trai đối diện.

Quán cà phê được trang trí theo phong cách cổ điển lịch sự tao nhã, còn có âm nhạc thư giãn êm tai.

Nhưng mà từ chuyện này cũng có thể thấy được một thứ, cô gái này tuyệt đối không bình thường...

An Lâm suy nghĩ một lát, mở miệng lần nữa: "Dù là quốc gia lớn thì cũng sẽ có lúc xảy ra bạo loạn, khi đó cần có tổ chức địa vị cao ra mặt lãnh đạo. Tổ chức kia nhất định phải có năng lực cực mạnh, bọn họ phải hết sức hiểu rõ tình hình thế giới, đồng thời không được tham lam quyền thế, có tư tưởng tư lợi. Chỉ có như thế, bọn họ mới có thể công bằng công chính phán quyết vấn đề."

Hắc Linh Xà trừng mắt, gật đầu nói: "Cần một phe thế lực thứ ba sao? Người mạnh làm chủ, thế gian này vốn luôn phân chia mạnh yếu, kẻ yếu muốn trở thành cường giả, cường giả lại muốn mạnh mẽ hơn nữa, tất cả đều liên quan đến vấn đề tranh đoạt lợi ích, cho nên không cách nào tránh khỏi xung đột. Nhưng chúng ta cũng có thể thử làm cho cường giả có lòng thương người, khiến người giữ vững quỹ đạo lịch sử càng thêm đáng tin."

"Đúng vậy, tôi có tham gia vào một nhóm trò chuyện trên We Chat, những người trong nhóm đều là các tiền bối có chung chí hướng, tôi cảm thấy cô có thể trao đổi vấn đề này với bọn họ." Khóe miệng An Lâm co quắp, hắn cảm thấy tốt nhất là hắn nên kết thúc buổi trò chuyện này tại đây.

Một cuộc gặp gỡ bất ngờ đẹp như trong giấc mơ, nhưng tại sao lại trở thành khung cảnh bàn luận về một chủ đề kỳ lạ thế này?

Là do thái độ khi nói chuyện phiếm của hắn không đúng, hay cô gái này chính là một đóa hoa lạ? Điều này khiến An Lâm chìm vào suy tư.

Hắc Linh Xà nghe An Lâm đề nghị thì đôi mắt đen bừng sáng, cô lấy một cái điện thoại màu trắng ra khỏi túi.

Cô chỉ mới tiếp xúc với điện thoại từ hai ngày trước, sau một thời gian ngắn mày mò thì đã quen thuộc những thao tác, ứng dụng cơ bản, cho nên cũng biết tới We Chat.

An Lâm quét mã hai chiều của Hắc Linh Xà, sau đó thấy được ID của cô tên "Hắc Linh Xà", trong lòng hắn hết sức phiền muộn: "Cho tôi hỏi một chút, cô có biết Bạch Linh Xà không?"

Hắc Linh Xà không hiểu ra sao: "Hả? Bạch Linh Xà là ai?"

Hắn cảm thấy mình đã bị mất trí nhớ thật rồi.

An Lâm há hốc mồm, hoàn toàn không nhớ nổi vừa rồi đã xảy ra chuyện gì.

Vì sao tôi lại gọi hai tách cà phê?

Tôi đang ở đâu?

Tôi là ai?

Nếu nói cô không có vấn đề, chính bản thân An Lâm cũng không tin.

Cô gái uống một ngụm cà phê, ánh mắt trong trẻo nhìn An Lâm chăm chú, lại còn ra vẻ cô gái nhỏ gắt gỏng: "Có vấn đề gì sao, tôi chỉ muốn thảo luận nghiên cứu một chút về việc bảo vệ hòa bình thế giới thôi mà, anh hung hăng như thế làm gì?"

"Nếu còn không thành thật khai báo thì cô phải trả tiền cho chầu cà phê hôm nay." An Lâm cười lạnh.

"Ồ, bây giờ anh muốn gây khó dễ cho Hắc Linh Xà tôi phải không?" Cô gái nhíu chặt đôi lông mày, vẻ mặt bất mãn.

An Lâm đang muốn nói tiếp, một cơn gió lạ bỗng nhiên thổi tới.

Đầu óc hắn trống rỗng, hoang mang lo sợ ngẩn người tại chỗ.

Sau khi lấy lại tinh thần, hắn ngây ngốc nhìn hoàn cảnh bốn phía.

Khung cảnh theo phong cách cổ xưa thoải mái dễ chịu, âm nhạc êm tai, khuôn mặt ngốc nghếch của Đại Bạch...

Hai tách cà phê còn đang bốc lên hơi ấm, mang theo hương thơm đậm đà.

Kéo dài nãy giờ, An Lâm thật sự đã mất hết kiên nhẫn rồi, nghe được tên nhóm thần kinh như thế mà phản ứng của Hắc Linh Xà quá kì lạ, hoàn toàn không phải là phản ứng một cô gái bình thường nên có.

"Rốt cuộc cô là ai?" Ngón cái An Lâm đặt trên nhẫn không gian, ánh mắt có chút trầm xuống.

Hắc Linh Xà: "... Được, anh thêm tôi vào nhóm đi."

An Lâm nghi ngờ nhìn cô gái trước mặt một hồi, lại mở miệng: "Tôi muốn mời cô vào một nhóm, là nhóm "Tu sĩ toàn thế giới sát cánh cùng bảo vệ Trái Đất", cô có muốn gia nhập vào nhóm không?"

Sau đó cô cười khúc khích, giật mình nói: "Đừng nói cậu thấy tên của tôi là Hắc Linh Xà, nên cho rằng sẽ có Bạch Linh Xà, Hồng Linh Xà các loại nha?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận