Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 2188: Người khổng lồ An Lâm

"Còn có cả loại độn thuật này ư?! " Thiên Thần Thiên Không sợ hết hồn.

Hải Dương, Quang Minh, Sinh Mệnh, tất cả đều biến sắc mặt.

Loại độn thuật này trông còn khủng hơn Bước nhảy Không Gian rất nhiều, Bước nhảy Không Gian cần lợi dụng không gian, mà Thiên Thần Thiên Không chính là chúa tể của không gian và biên giới, hoàn toàn có thể áp bức An Lâm đến mức sít sao.

Nhưng bây giờ An Lâm dùng độn thuật, cũng là "tồn tại" có thể phân giải và trọng cấu dị địa, giống như là dùng hắc ám hoàn toàn đưa một sự vật đén chung kết, khiến cho công kích của các thiên thần mất đi mục tiêu, sau đó lại dùng hắc ám đưa những vật kia ra ngoài với tình trạng hoàn mỹ như ban đầu.

Loại độn thuật ở cấp bậc này nếu so sánh với Bước nhảy Không Gian, thì hoàn toàn có thể xác định chúng bất đôgnj, khó khăn hơn là một cái trên trời một cái dưới đất, cũng chỉ có hắc ám có thể làm được.

Thiên Thần Hải Dương thấy An Lâm lại có thể thoát khỏi áp chế từ đại dương của mình, thì lại ném thêm một cái đại dương chặn ở phía trước của An Lâm, nhưng mà lại bị hắc ám của An Lâm phân giải và tái tạo lại, trực tiếp vượt qua ba nghìn dặm, tránh thoát khỏi chướng ngại đại dương.

Thông qua phương pháp này, An Lâm đã hoàn toàn thoát khỏi phạm vi biển Bạch Quỳnh, nhưng bốn đại thiên thần chí cao vẫn không muốn buông tha cho hắn.

"Chúng ta đuổi theo!"

"An Lâm... Anh... rốt cuộc thì anh muốn làm gì?"

Ầm!!

An Lâm quá liều mạng, liều mạng đến mức có phần không được bình thường.

An Lâm cúi đầu nhìn về phía cô gái đang tràn đầy lo lắng trong ngực, an ủi cười một tiếng nói: "Không có chuyện gì, chúng ta nhất định có thể sống sót!"

Bốn đại thiên thần chí cao đuổi tận không tha.

Tất cả thành viên của liên quân Phá Thiên, đều lo lắng dâng cao sự đề phòng.

"Chắc chắn là hắn ta không thể kiên trì dùng loại độn thuật này quá lâu."

Bóng đen xẹt qua trời cao.

Hứa Tiểu Lan thấy cái dáng vẻ này của An Lâm, trong lòng không khỏi dâng lên cảm giác bất an.

"Ha hả, trốn đi, thoát được một phút, không thoát được hai phút, để ta chống mắt lên xem ngươi còn tránh được bao nhiêu lần."

Hứa Tiểu Lan nhìn chàng trai trước mắt.

Gần, rất gần.

Đúng theo như lời mấy vị thiên thần chí cao kia nói, hiển nhiên là không có thể áp dụng phương pháp này quá lâu, chỉ có thể thoát được nhất thời, một khi kiệt lực, sẽ thân vùi trong tuyệt cảnh.

An Lâm thiêu đốt hết thảy, hai tròng mắt lấp lánh nhìn về phía trước.

Bốn hơi thở khủng khiếp kinh thiên động địa, tập trung vào cái bóng đen nhỏ bé kia, khóa lại cái bóng đen nhỏ bé trông có vẻ như đã không còn đường thoát.

Thành viên tiểu đội Diệt Thần lại càng hận không thể xông qua ngay giờ phút này, che ở phía trước An Lâm, vì An Lâm tranh thủ thêm một chút thời gian, dù chỉ là một giây đồng hồ thôi cũng được.

"Có Thần Linh Sáng Thế khác ở đây! " Thiên Thần Thiên Không kinh hô.

"Ha hả... Lại tới, để ta xem ngươi còn có thể sử dụng độn thuật nghịch thiên này thêm mấy lần. " Thiên Thần Hải Dương cầm Hải Dương Kim Xoa trong tay, cười lạnh nói.

"Nữ Oa, ngươi cũng muốn đối địch với trời ư?!"

Công kích của Thiên Thần Hải Dương lần nữa đánh tới.

Hắc ám tuôn ra, An Lâm xuất hiện ở trước mặt Nữ Oa.

Lúc này, cô gái vẫn luôn đứng trong bóng tối, kéo ra một cái cửa gỗ, phía sau cửa có kim quang nhàn nhạt.

Hứa Tiểu Lan quay đầu nhìn về phía An Lâm, thì lại trông thấy ánh mắt xin lỗi của An Lâm, cô như đã hiểu cái gì, điên cuồng giãy giụa hô to: "Không... Không cần!"

Sau đó, cô liền cảm giác được thân thể của cô bị một cổ lực lượng, ném cô vào cánh cổng ánh sáng, hơn nữa lực lượng toàn thân đều bị phong trấn, căn bản không thể chống cự.

Hứa Tiểu Lan cực kỳ cao hứng, rốt cuộc cô đã biết ý định của An Lâm, thì ra là Nữ Oa đã sớm tiếp ứng ở chỗ này, bọn họ có thể chạy tới thế giới Nữ Oa sáng tạo để tị nạn!

Thân hình của An Lâm và Hứa Tiểu Lan lần nữa bị hắc ám nuốt chửng và phân giải.

"Lập tức dừng lại cho ta!"

Lửa giận của thiên thần chí cao há lại có thể đơn giản, tạo thành lực lượng áp bách kinh khủng, nếu như Thần Linh Sáng Thế hơi yếu một chút, nói không chừng hai chân sẽ phát run lên rồi.

Nhưng này cô gái áo đen với ánh mắt trong suốt ôn hòa này, lại vẫn lẳng lặng đứng vững, đợi An Lâm đến.

"Không đúng! " ở thời điểm Nữ Oa thả ra cửa gỗ, Thiên Thần Thiên Không liền cảm giác được dao động liên kết hai giới cực kỳ nhỏ, sắc mặt biến đổi kịch liệt.

"Là Nữ Oa!"

Lúc này, một cô gái áo đen, bắt đầu bị bốn đại thiên thần chí cao nhìn thấy.

Lời vừa nói ra, tất cả ba vị thiên thần chí cao còn lại đều biến sắc.

Ánh mắt An Lâm tràn đầy ôn nhu, nói: "Chờ anh trở lại."

Hốc mắt Hứa Tiểu Lan tràn đầy nước mắt, thân hình dần dần bị cánh cổng ánh sáng nối liền hai giới nuốt hết.

Nữ Oa nhìn An Lâm, môi son khẽ mở, giật giật, cuối cùng không nói ra lời nào đó giấu trong đáy lòng, trực tiếp xoay người rời đi.

"An Lâm... Bảo trọng."

Một cái âm thanh tựa như nước suối trong thấm vào ruột gan chảy ra.

Cánh cổng ánh sáng cũng nhanh chóng co rút lại vào giờ khắc này, biến mất không thấy nữa.

Bốn vị thiên thần quyền hành chí cao nhìn thấy Nữ Oa đột nhiên nhúng tay, suýt nữa hổn hển nhảy dựng lên chửi bậy, nhưng khi thấy An Lâm chỉ ném Hứa Tiểu Lan vào, chính mình lại không trốn, thì đều trợn tròn mắt.

Tình huống gì thế này?

Tại sao hắn không trốn?

Trận chiến đấu diệt thế lần nữa bộc phát.

Thiên địa chấn động, vòm trời đổ huyết.

Ánh sáng thiên không bạch sắc, lực lượng quang minh kim sắc, năng lượng sinh mệnh lục sắc, nước từ đại dương lam sắc, cùng điên cuồng va chạm với hắc ám.

An Lâm vung chém kiếm quang về phía bầu trời, kinh thế đến mức dường như muốn Thôn Thiên Diệt Địa!

" An Lâm ta không sợ các ngươi!!"

"Các ngươi muốn chiến thì cùng tiến lên đi."

Bọn họ bắt đầu trợn mắt nhìn về phía An Lâm.

Thật ra thì, Hứa Tiểu Lan chạy, bọn họ có thể tiếp nhận, nhưng nếu là Nữ Oa lôi cả An Lâm đi vào, bọn họ dù có phải sử dụng lực lượng cực đoan, cũng muốn bắt được An Lâm trong thế giới của Nữ Oa, ở trong lòng bọn họ, An Lâm đã là tồn tại nhất định phải chết.

"Thật là cảnh tượng làm cho người ta cảm động a, trước khi chết cũng muốn để cho đạo lữ của mình sống sót trước... " nữ thần Sinh Mệnh tươi cười mà bay tới hướng An Lâm.

"Ta đã bảo là dùng phương pháp như thế để chạy trốn là rất không hợp lý, thì ra chủ ý của ngươi là thế này. " toàn thân Thiên Thần Quang Minh phóng thích ra tia sáng diệu thế, chậm rãi tiến đến.

"An Lâm, ngươi đã làm xong một chuyện cuối cùng rồi chứ? Ta có thể đưa ngươi lên đường chưa? " Thiên Thần Hải Dương cầm kim xoa trong tay, chân đạp đại dương mà đến.

"Ngươi đã không còn chỗ để trốn, cam chịu số phận đi. " khuôn mặt khổng lồ của Thiên Thần Thiên Không, đã che đậy bầu trời phía trên An Lâm rồi, bất kỳ thứ gì cũng không chạy khỏi mắt thần của hắn.

An Lâm nhìn bôns đại thiên thần chí cao không ngừng buông thả ra uy thế, nở nụ cười nói: "Ta, An Lâm, cả đời đã sáng tạo ra rất nhiều kỳ tích, hai chữ ta không tin nhất, chính là hai chữ "nhận mệnh", các ngươi còn không có tư cách quyết định sự sống của ta, dù cho các ngươi là trời, cũng không được!"

Ầm!!

Hắc ám tối tăm như mực phóng lên cao.

Nghĩ tới đây, Thiên Không và Hải Dương đều không cười được nữa.

Chẳng qua, bọn họ nghĩ đến hài kịch, lại nghĩ tới mình bị ép đưa ra đạo bản thể cuối cùng, cũng không phải là hài kịch đấy sao, bọn họ còn có tư cách gì mà cười người khác...

Tình huống phát triển quá tựa như một vở hài kịch, tứ đại thiên thần đều thấy mừng như điên.

Mẹ nó chứ, xoắn xuýt hồi lâu, thì ra Nữ Oa là đồng đội a!

Nữ Oa không muốn hắn trốn...

Rõ ràng lúc trước rất muốn trốn, nhưng bây giờ lại không trốn, nguyên nhân chỉ có một mà thôi.

Vô số cường giả đều đang quan sát cuộc chiến đấu này, quan sát kết cục của trận chiến đáng sợ này. Bọn họ đều bi thương không dứt, thậm chí nghẹn ngào khóc rống, bởi vì cuộc chiến đấu này, sẽ khiến một vị Chiến Thần đỉnh thiên lập địa vĩnh viễn rời xa bọn họ.

Bọn họ đều biết, rất có thể đây là thời khắc tỏa sáng cuối cùng của An Lâm.

Một phút sau.

Một thân hình chồng chất vết thương rơi xuống đại địa.

Hơi thở của An Lâm uể oải tới cực điểm, toàn thân tràn đầy vết thương, hai cái cánh tay đứt đoạn, một chân cũng đã không toàn vẹn, bộ ngực đều là vết máu.

Rốt cuộc Hắn đã dùng hết lực lượng, bốn vị thiên thần chí cao cứ thế cụp mắt nhìn xuống hắn, trong ánh mắt tràn đầy lạnh lùng và vô tình.

"Leng keng."

"Kiểm tra đo lường thấy kí chủ tần sắp tử vong."

"Có đồng ý dâng ra một phần năm sinh mệnh hay không, kí chủ sắp có được lực lượng không cách nào tưởng tượng. Chú thích: Sau lần tế hiến sinh mệnh này, kí chủ sẽ vĩnh viễn tử vong, sự tồn tại bị xóa sạch, quay về với Thiên Đạo..."

Âm thanh của hệ thống vang lên từ trong đầu.

Những lời này, ẩn chứa lượng tin tức quá lớn.

Lúc này, trên bầu trời, công kích của các thiên thần chí cao lần nữa phủ xuống, che đậy cả vòm trời, tử vong bao phủ toàn thân An Lâm.

"Tôi... " An Lâm khó khăn lên tiếng.

Trong lúc bất chợt, một cái cái khe xuất hiện.

Một cánh tay trắng nõn nhỏ tinh tế bé, túm được áo An Lâm.

"Người khổng lồ An Lâm."

Âm thanh lanh lảnh dễ nghe, thoáng như tiếng trời, vang lên ở bên tai.
Bạn cần đăng nhập để bình luận