Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 480: Tinh nguyên thế giới đều là của ta!

An Lâm nhìn Hắc Đường Lang mở miệng nói: "Tôi cảm nhận được trong sức mạnh của cậu có sự dao dộng của tinh nguyên thế giới, nói cho tôi biết, tinh nguyên thế giới ở đâu?"

Năng lượng tinh nguyên thế giới dao động vô cùng đặc biệt, có thể khiến không gian trở nên đặc sệt bết dính lại.

An Lâm đã đến buổi triển lãm năng lượng tinh nguyên của Tử Vi Đại Đế, nhớ rất rõ dao động của năng lượng này, bây giờ hắn cũng có thể cảm nhận được cùng một loại dao động trong cơ thể Hắc Đường Lang, chẳng qua sự dao động này vô cùng yếu ớt, cứ như quần áo bám vào người vậy.

"Tinh nguyên thế giới? Là cái gì vậy?" Hắc Đường Lang mơ hồ.

"Sức mạnh trên người cậu từ đâu mà tới?" An Lâm hỏi.

"Còn có thể tới từ đâu, đương nhiên là nhờ vào việc tôi tự mình tu luyện rồi!'' Hắc Đường Lang cảm thấy mình bị sỉ nhục.

An Lâm: "... Trên người cậu có dao động năng lượng đặc biệt nào đó, có phải đã tiếp xúc với thứ gì có thể gia tăng sức mạnh không?"

"Thứ có thể gia tăng sức mạnh... " Hắc Đường Lang trầm tư một lát, bỗng nhiên cả người run lên, kinh ngạc nói: "Hay là cậu đang nhắc đến lễ rửa tội ở hồ thần?"

Hắc Đường Lang bị tốc độ khủng khiếp của An Lâm dọa sợ, kinh hãi trong lòng, thân hình như vậy, lại có được tốc độ đáng sợ như thế. Lực lượng như thế, tốc độ như vậy... Nói không chừng thật sự có thể thoát khỏi tay các vị Thánh Linh kia.

Bây giờ, đến tư cách đàm phán điều kiện với tôi cũng không có, muốn giữ mạng thì nhanh chóng dẫn đường cho tôi!''

Hắc Đường Lang hoảng sợ nhìn An Lâm, giọng gấp gáp: "Tuyệt đối không thể, nếu không có sự cho phép của Thần Ma Cự Nhân mà tiến vào thành Trung Tâm, một khi bị phát hiện, họ sẽ coi cậu là kẻ địch, lập tức truy sát!''

An Lâm cười lạnh nói: "Việc này không phải do cậu.

An Lâm gật đầu, năng lượng ẩn chứa trong hồ Thần, nói không chừng chính là năng lượng của tinh nguyên thế giới trào ra.

"Cung tiễn An Lâm Thần Ma!" Mấy trăm binh lính Nam Thiên đều cùng hành lễ, cung tiễn An Lâm lên đường.

"Lễ rửa tội ở hồ thần là gì vậy?" An Lâm tò mò hỏi.

Hắc Đường Lang: "... "

"Cậu dẫn đường cho tôi, tôi muốn đến hồ Thần xem một chút." An Lâm cười nói.

"Đó là cái hồ nổi tiếng nhất đại lục chúng tôi, nằm ở trung tâm cung Quốc vương, mỗi cường giả đạt đến cấp Thần, đều có thể tiến vào hồ thần nhận cơ hội làm lễ rửa tội, sau khi làm lễ rửa tội xong, sức mạnh của thần giả sẽ có độ tăng cường nhất định." Hắc Đường Lang mở miệng nói.

Hắn suy nghĩ, vì mạng sống, lập tức gật đầu nói: "Được, tôi mang cậu đi, nhưng cậu phải đồng ý với tôi khi đến hồ Thần phải thả tôi ra!''

An Lâm gật đầu với đám người Diệp Nam Thiên, lúc này mới mang theo Hắc Đường Lang cưỡi gạch bay lên, hoàn toàn khuất sau tầng mây.

An Lâm bước một bước, lập tức đến trước mặt Hắc Đường Lang, giơ nắm đấm lên, lạnh lùng mở miệng nói: "Truy sát tôi? Cũng phải xem bọn họ có bản lĩnh kia không đã, đừng phí lời, dẫn đường đi, nếu không sẽ bóp chết cậu."

Nhiếp Hạo nhìn thấy hành động của binh lính Nam Thiên với An Lâm đang bay đi, trong lòng có chút hiểu ra. Nghĩ đến việc bọn họ có thể nhanh chóng đến chiến trường như vậy, mỗi người đều có một thanh thần khí, đều là vì Thần Ma Cự Nhân này mà ra...

"Cung tiễn An Lâm Thần Ma!" Diệp Nam Thiên khẽ cúi đầu, vẻ mặt cung kính nói.

An Lâm ngăn cơn sóng giữ, đánh bạo Đường Lang cấp Thần, xoay chuyển cuộc chiến, cứu quốc gia của bọn họ, phần ân tình này đủ để bọn họ làm ra hành động ấy.

Trước đây hắn cảm thấy thiếu gì đó, nhưng rõ ràng đến cùng là thứ gì...

"Là... Chính là ngài ấy không cẩn thận giẫm chết Đại vương của chúng ta, sau đó chúng ta lập tức đánh nhau... " Diệp Nam Thiên trầm giọng nói.

"À... Thật ra chỉ cần ngài ấy có lòng, có thể một chưởng giết chết toàn bộ chúng ta. Nhưng kết quả cuối cùng vẫn là ngài ấy lại cứu Thanh Đồng Quốc, còn tặng một nghìn thanh thần khí cho chúng ta... Ai chưa từng mắc sai lầm, ngài ấy đã có thành ý nhận sai như vậy, chúng ta cũng nên tha thứ cho ngài ấy!" Diệp Nam Thiên mở miệng nói.

Diệp Nam Thiên gật đầu nói: "Phải... Cũng coi như đánh xong mới thành bạn... Thật ra An Lâm Thần Ma có được trí tuệ rất cao, không phải là loại quái vật tùy ý giết hại, ngài ấy sẽ không vô cớ tổn thương những người vô tội như chúng ta."

Diệp Nam Thiên: "Phải... Hy vọng Nhị vương tử kiên định một chút, đừng để xảy ra bất trắc là được."

Nhìn Diệp Nam Thiên bắt đầu trở lại trường thành, Nhiếp Hạo không nhịn được hỏi: "Diệp tướng quân, các cậu biết Thần Ma Cự Nhân kia sao?"

Qua lời kể của Hắc Đường Lang, chỗ bọn họ gọi là đại lục Thái Sơ. Bên cạnh đại lục Thái Sơ có một nơi vô cùng lạnh lẽo, bất kể là sinh vật nào tiến vào nơi lạnh lẽo ấy, đều sẽ bị đông cứng mà chết.

Trên bầu trời, có Hắc Đường Lang chỉ đường, An Lâm bay đến thành Trung Tâm.

"Chỉ hy vọng như vậy... " Nhiếp Hạo ngẩng đầu lên nhìn trời.

"Đánh xong mới thành bạn sao? Sao các cậu có thể đánh rồi mới làm bạn?" Nhiếp Hạo tò mò hỏi.

Nhiếp Hạo nghe xong, thấy cũng có chút hợp lý: "Ừ... Chúng ta phải chọn Tân Đại Vương rồi... "

Diệp Nam Thiên gật đầu: "Vậy chọn Nhị vương tử đi, ngài ấy cũng không tệ."

Nhiếp Hạo: "... Hình như chỉ còn lại có Nhị vương tử thôi mà?"

Hai mắt Nhiếp Hạo trừng lớn, miệng há to: "Hắn... Giẫm chết Đại Vương của chúng ta rồi sao?"

"Đại Vương cũng bị giẫm chết... Sao cậu có thể gọi là đánh nhau thành bạn được... " Khóe miệng Nhiếp Hạo run rẩy.

Không! Là Đại Vương chết rồi!

Bây giờ mới bừng tỉnh, là không nhìn thấy Đại Vương nữa!

Thành Trung Tâm là vị trí chính giữa đại lục này, là thế lực tuyệt đối ở đây. Đối với con người, dị thú, hoặc là chủng tộc khác mà nói, thành Trung Tâm là nơi thần thánh không thể xâm phạm.

Nghe nói ở đó có cường giả vượt qua cấp Thần, cấp Thánh, bảo vệ thành Trung Tâm, đồng thời cũng duy trì sự ổn định của toàn bộ đại lục. Trên đại lục có rất nhiều nước, giống như Thanh Đồng Quốc vậy, có đến mấy trăm cái. Còn có Thập Đại Quốc, mỗi quốc gia có hơn một vạn nhân khẩu, mấy vị cường giả cấp Thần.

Bởi vậy có thể thấy được, thành Trung Tâm có địa vị tách biệt tồn tại giữa nhiều thế lực như vậy, sức mạnh phải lớn mạnh cỡ nào.

An Lâm đặt thuật pháp giấu đi hơi thở và cơ thể lên người mình và Hắc Đường Lang, vừa bay thẳng đến chỗ thành Trung Tâm, vừa quan sát thế giới kỳ lạ này.

Thế giới này có rất ít động vật lớn, số côn trùng có kích thước lạ thường lại vô cùng nhiều, môi trường xung quanh giống như là bản thu nhỏ của thế giới chính vậy, đều xinh xắn đáng yêu.

Ụ đất kia giống núi cao, ao nước kia giống hồ lớn, dòng suối nhỏ kia giống sông rộng...

Bay một tiếng đồng hồ, bọn họ đã đến được thành Trung Tâm.

Thành Trung Tâm là một mảnh kiến trúc màu trắng, liếc mắt một cái lại không thể nhìn thấy nơi tận cùng.

Từ góc độ quan sát của An Lâm, thành này cũng được xem là đồ sộ, có rất nhiều lầu gác, tháp trắng trùng điệp hướng lên cao. Trong đó tháp Thánh tại trung tâm đã cao hơn trăm thước, mới thật sự là công trình lớn nhất!

Bên trong thành Trung Tâm, có các chủng tộc chung sống hòa hợp, hơn nữa còn có quy định rõ ràng, tất cả chủng tộc không được tranh đấu trong thành. Một khi xuất hiện tranh chấp, sẽ có binh sĩ Chấp Pháp xuất hiện, bắt người đánh nhau ngay tại chỗ.

An Lâm dùng thuật pháp ẩn nấp thoát khỏi tai mắt của tướng sĩ giữ thành, bay thẳng về phía hồ Thần.

Vừa tới trước hồ Thần, An Lâm đã lập tức hít sâu một hơi.

Hồ Thần giống như gương sáng màu vàng, dưới ánh sáng mặt trời chiếu rọi, nhuốm đầy hào quang sáng chói.

Nguyên lực thế giới dao động nồng đậm, lan ra bốn phía, khiến người ta phấn chấn!

Những chuyện đó đều không quan trọng, thứ quan trọng nhất, là ở bốn phía hồ Thần, lại có bốn tòa tháp cao đứng sừng sững.

Bốn tòa tháp này phát ra kim quang lấp lánh, bên trong ngưng tụ, phía ngoài có các vòng tròn tạo nên khoảng không gian độc lập.

An Lâm nhìn thấy hai mắt trợn tròn, bốn tòa tháp cao ở đây, đều được xây từ tinh nguyên thế giới cô đặc!

Hơn nữa còn là tinh nguyên thế giới có đẳng cấp màu cao màu vàng!

Chết tiệt, mang tinh nguyên thế giới đi xây tháp cao, không phải đặc biệt lãng phí à.

Căn cứ vào tác dụng khiến độ quý giá của vật phẩm tăng lên, An Lâm quyết đinh trong lòng: "Bốn mảnh tinh nguyên thế giới này đều là của hắn, đều phải là của hắn!''

"Thần Ma to gan! Dám xâm nhập Thần Trì, chịu chết đi!''

Đúng lúc này, có một tiếng hét phẫn nộ, bất ngờ thô lỗ vang lên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận