Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 580: Ngăn cản nguy cơ biến thành thái giám

Tử Vi Đại Đế phất tay, một món tiên khí tựa như một cái thùng gỗ màu trắng liền xuất hiện trước mặt mọi người.

Tiên khí kia có đường kính dài ba trượng, mặt ngoài có ánh sáng màu vàng mờ nhạt không ngừng chuyển động bao lấy, trong lòng chỉ có một màu đen kịt, trông như một miệng giếng sâu không thấy đáy, cũng không biết đầu bên kia là chỗ nào.

"Tôi đã thiết lập trận pháp trên Không Gian Lưu Ly Mộc này, mọi người đặt những tinh nguyên thế giới mình có vào cái miệng màu đen kia, Không Gian Lưu Ly Mộc sẽ dựa theo giá thu mua mà tôi đã nói trước đó, thanh toán thù lao linh thạch tương ứng cho mọi người."

"Tinh nguyên thế giới màu trắng mười ngàn linh thạch một miếng, tinh nguyên thế giới màu xanh lục ba mươi ngàn linh thạch một miếng, tinh nguyên thế giới màu xanh lam một trăm ngàn linh thạch một miếng, tinh nguyên thế giới màu đỏ hai trăm ngàn linh thạch một miếng, tinh nguyên thế giới màu vàng một triệu viên linh thạch một miếng."

Tử Vi Đại Đế vừa dứt lời, An Lâm đã rục rịch ngóc đầu dậy, hắn biết đây là cơ hội cuối cùng của hắn!

Sau khi nói xong, Tử Vi Đại Đế liếc nhìn mọi người, nhẹ nhàng thở dài một hơi, thân thể chầm chậm tiêu tán.

Hiện tại, ông còn phải tức tốc đi Tử Vi các thông báo công việc xử lý hậu sự cho những tu sĩ đã hi sinh, đương nhiên không thể bạc đãi những người đã dũng cảm hiến dâng mạng sống vì Thiên Đình.

An Lâm đi tới bên cạnh Không Gian Lưu Ly Mộc, ném vào đó một miếng tinh nguyên thế giới màu trắng, kết quả thật sự có một viên nguyên thạch màu trắng bay ra, một viên nguyên thạch tương đương với mười ngàn viên linh thạch.

Lúc này, Lưu Sở Sở vừa xuất hiện liền trở thành tâm điểm chú ý của mọi người.

Lưu Sở Sở vừa cười tủm tỉm vừa bỏ từng miếng từng miếng tinh nguyên vào trong, sau đó thu về từng viên từng viên nguyên thạch, nhìn đám người bên ngoài trợn cả mắt lên, còn có một thú sủng truyền kỳ ở bên cạnh hỗ trợ, cô không hổ là người may mắn một đời.

Đa số tu sĩ Kỳ Hóa Thần đều chỉ thu hoạch được tinh nguyên thế giới màu trắng và tinh nguyên thế giới màu xanh lục, màu lam và màu đỏ vô cùng hiếm thấy, màu vàng thì càng không có một ai.

An Lâm tính toán một chút, tổng giá trị tinh nguyên của cô đã đạt tới ba triệu không trăm mười ngàn viên linh thạch, không thẹn là người đổi được nhiều nhất tính tới thời điểm hiện tại.

Những tu sĩ còn lại không hiểu ra làm sao, sau khi tò mò nhìn bọn họ một hồi, liền không nghĩ nhiều nữa, bắt đầu bỏ tinh nguyên thế giới vào Không Gian Lưu Ly Mộc.

Lưu Sở Sở cũng sững sờ chớp chớp đôi mắt: "Ban ngày ban mặt, thiên hạ thái bình, trước mắt bao người mà các người lại làm chuyện trộm cướp thế này à?"

Hắn có chút ngạc nhiên cầm lấy viên nguyên thạch kia, bắt đầu nhìn bốn phía xung quanh.

Ngay lúc cô đang cầm tinh nguyên thế giới màu vàng nhìn về phía Không Gian Lưu Ly Mộc, "bộp" một tiếng, một Tinh Linh nhào đến ôm lấy miếng tinh nguyên thế giới màu vàng kia thật chặt, sau đó ôm nó bay đến bên cạnh An Lâm, đặt nó vào trong tay hắn.

Từng tên tu sĩ bắt đầu trao đổi.

Ba người Đề Na, Tuyết Trảm Thiên, Tiêu Trạch cũng phân ra đứng ở ba chỗ khác nhau, dùng ánh mắt sáng quắc nhìn mọi người.

Cô vung tay nhỏ lên, trắng, lục, lam, đỏ, màu sắc chói lóa, còn thêm một miếng tinh nguyên thế giới màu vàng óng ánh nữa, khiến cho tu sĩ xung quanh phải "ồ" lên.

Lưu Sở Sở: "..."

Bình quân mỗi tu sĩ Kỳ Hóa Thần cũng chỉ đổi được được mấy trăm ngàn viên linh thạch, đôi khi có một hai người vận khí tương đối tốt, có thể thu về hơn một triệu viên linh thạch.

An Lâm thấy thế mới cười làm lành, nói: "Tôi đang cần gấp tinh nguyên thế giới màu vàng, cô cũng biết cái mục tiêu nho nhỏ kia của tôi mà phải không? Tôi dùng mười một miếng tinh nguyên thế giới màu xanh lam đổi với cô!"

Mọi người thấy tình huống này, đều không hiểu ra sao, bọn họ muốn làm cái gì vậy?

Tuyết Trảm Thiên dựng thẳng cánh lên: "Nói hay lắm!"

Thân thể mềm mại của Lưu Sở Sở hơi chao đảo một tí, bàn tay nhỏ trắng thuần ôm lấy ngực, hít sâu một hơi, yên lặng đi ra chỗ khác...

Lưu Sở Sở trợn mắt, cầm đi đổi linh thạch, sau đó lại đi tới bên người An Lâm, tò mò nói: "Cái mục tiêu nhỏ của cậu hiện tại đã hoàn thành được bao nhiêu rồi?"

Số ít tu sĩ có tinh nguyên thế giới màu vàng bắt đầu đứng ngồi không yên.

Khóe miệng Lưu Sở Sở cong lên, bất đắc dĩ nói: "Nể mặt chúng ta là chiến hữu, tôi chỉ lấy của cậu mười tinh nguyên thế giới màu xanh lam thôi!"

Lát sau, lại có một tu sĩ đi đến bên cạnh Không Gian Lưu Ly Mộc, lựa chọn trao đổi tinh nguyên thế giới màu vàng với An Lâm.

Mười một miếng tinh nguyên thế giới màu xanh lam tương đương với một triệu một trăm ngàn viên linh thạch, so với giá Tử Vi Đại Đế thu mua còn nhiều hơn mười phần trăm, chắc chắn Lưu Sở Sở sẽ không từ chối cuộc giao dịch này.

Hà Tiên Cô và Dạ Du Thần bắt đầu đi đổi linh thạch, trước đó bọn họ đã tiến hành trao đổi với An Lâm rồi, hiển nhiên là không có, ngay cả Lữ Động Tân cũng không có tinh nguyên thế giới màu vàng.

Tim An Lâm lại đập mạnh lên, chỉ thiếu ba miếng, nhất định phải kiếm đủ mới được!

Lại qua một đoạn thời gian, tất cả tu sĩ Kỳ Hóa Thần đều đã trao đổi xong, không có thêm một miếng tinh nguyên thế giới màu vàng nào xuất hiện.

An Lâm vui vẻ đồng ý, lấy ra mười miếng tinh nguyên thế giới màu xanh lam từ trong nhẫn không gian, giao cho Lưu Sở Sở.

Rất nhanh, có hai tên tu sĩ dẫn đầu đi tới chỗ An Lâm, An Lâm rất hào phóng lấy ra hai mươi hai tinh nguyên thế giới màu xanh lam.

Giao dịch thành công, hai tinh nguyên thế giới màu vàng lại vào tay hắn!

Đám người An Lâm canh giữ ngay bên cạnh Không Gian Lưu Ly Mộc để đảm bảo không bỏ sót bất kỳ miếng tinh nguyên thế giới màu vàng nào...

"May mắn có cô giúp đỡ, hiện tại tôi chỉ còn thiếu sáu miếng!" An Lâm tỏ vẻ cảm kích.

Một miếng tinh nguyên thế giới màu vàng có thể đổi lấy mười một miếng tinh nguyên thế giới màu xanh lam? Thật hay giả?

Những tu sĩ đang chuẩn bị trao đổi tinh nguyên thế giới lấy linh thạch đều nghe được cuộc đối thoại giữa An Lâm và Lưu Sở Sở.

Cảm giác hạnh phúc của một đời may mắn luôn tới rất nhanh, mà đi cũng rất nhanh.

Nhật Du Thần chậm rãi đi đến Không Gian Lưu Ly Mộc, xòe bàn tay lớn ra, hơn ba trăm miếng tinh nguyên thế giới màu trắng và hơn mười miếng tinh nguyên thế giới màu xanh lục xuất hiện.

An Lâm nhìn chăm chú. Wow! Đại gia tinh nguyên nha! Hắn vô cùng mong đợi.

Nhưng ai mà ngờ, sau khi đổi được mấy trăm miếng nguyên thạch, Nhật Du Thần đã yên lặng rời đi.

An Lâm: "..."

Đúng lúc này, Cự Linh Thần cười vui vẻ đi tới, nói: "Này An Lâm, nghe nói cậu cần tinh nguyên thế giới màu vàng phải không?"

An Lâm nghe vậy, hai mắt sáng lên, vội vàng gật đầu: "Đúng! Anh có bao nhiêu?"

Cự Linh Thần duỗi ra hai ngón tay: "Tôi có hai miếng, thế nào, đã đủ lượng tinh nguyên cậu cần chưa?"

Tim An Lâm lập tức rơi xuống đáy vực, thương cảm gật đầu: "Đủ, đủ rồi..."

Đủ cái rắm á! Ông đây còn thiếu một miếng tinh nguyên thế giới màu vàng nữa cơ!

"Thu hoạch tương đối khá, có lẽ lần này là lần thu hoạch được nhiều nhất trong mười ngàn năm qua..." Tử Vi Đại Đế vừa cảm nhận, vừa liên tục gật đầu, nhưng đột nhiên, nụ cười của ông trở nên cứng ngắc.

Ông mỉm cười, bắt đầu đưa tay chạm vào Không Gian Lưu Ly Mộc.

"Hửm? Xem ra tất cả mọi người đều đã đổi xong rồi nhỉ?"

Không bao lâu sau, Tử Vi Đại Đế lại xuất hiện trong cung điện.

Nếu bây giờ mấy người nọ sang an ủi An Lâm, sau khi biết sự thật, chắc chắn bọn họ sẽ bị bản thân bọn họ làm xúc động đến phát khóc...

Mấy người Hà Tiên Cô nghe được những lời kia, trong lòng lại bực bội, cứ như đang nhớ lại một hồi ức không mấy tốt đẹp.

"..., tôi sai rồi, hắn mới thật sự là người may mắn một đời!"

An Lâm bỏ năm trăm chín mươi bốn viên nguyên thạch vào nhẫn không gian, trong nhẫn không gian của hắn đã có tổng cộng ba mươi mốt triệu tám trăm hai mươi ngàn viên linh thạch, một con số kinh người, xứng danh phú hào giới tu tiên!

Nhưng tiền dẫu nhiều, hắn cũng có thể làm được gì đây, có thể mua được "thằng em" sao?

Hắn ngẩng đầu nhìn trời, một giọt nước mắt nhẹ nhàng lăn xuống.

Cảnh tượng này lọt vào mắt mọi người, ai cũng hết sức kinh ngạc.

"Tại sao An Lâm lại khóc vậy?"

"Quá nhiều tiền, hắn vui nên mới khóc sao?"

"Tôi nghĩ chắc là hắn nhớ tới những chiến hữu đã hi sinh, đau lòng nên khóc..."

"Nhìn hắn có vẻ rất đau khổ, chúng ta có nên qua đó an ủi hắn không?"

"Ngang bằng? Cậu quên hắn còn đổi lấy tinh nguyên thế giới màu vàng với những người khác nữa à..."

"Còn không phải sao, tổng giá trị có lẽ cũng ngang bằng với thu hoạch của Thiên Tiên Kỳ Phản Hư rồi."

"Chuyến này bạn An Lâm thu hoạch không ít nha."

Ba trăm bốn mươi bốn miếng tinh nguyên thế giới màu trắng, sáu mươi miếng tinh nguyên thế giới màu xanh lục, bảy miếng tinh nguyên thế giới màu xanh lam. Trong khoảnh khắc, ánh sáng tỏa ra khắp nơi, thu hút ánh mắt thèm khát của vô số người.

Bây giờ ở đây chỉ còn lại hắn là chưa trao đổi tinh nguyên thế giới, An Lâm cảm thấy nửa người dưới có chút mát mẻ. Miễn cưỡng nuốt xuống nước mắt, hắn bắt đầu đổi tinh nguyên thế giới trong tay mình lấy linh thạch.

An Lâm nhận lấy tinh nguyên thế giới màu vàng của Cự Linh Thần, trong nhẫn không gian của hắn mới có chín mươi chín miếng tinh nguyên thế giới màu vàng, rất khó chịu...

Ông có chút khó tin, sờ soạng Không Gian Lưu Ly Mộc thêm lần nữa, cuối cùng hít sâu một hơi, ngẩng đầu nhìn đám tu sĩ trước mặt, kinh hãi nói: "Chuyện gì xảy ra vậy? Tại sao ngay cả một miếng tinh nguyên thế giới màu vàng cũng không có?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận