Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 1758: Thất Đại Thánh Hỏa hiện thế.

Hình ảnh trước mắt thực sự khiến Tẫn cả đời này không thể quên được.

Từng thuộc tính không giống nhau của Thánh Hỏa biến trời đất thành một cái lò lửa cháy hừng hực. Ngay cả Thánh Vẫn Viêm của Tẫn cũng bị sức mạnh của Thánh Hỏa đánh cho tan biến.

Như thế nào là Thất Đại Thánh Hỏa? Nó còn mạnh hơn cả Thần Hỏa, nó bao hàm cả nguồn gốc của lửa, là ngọn lửa thuần khiết không tì vết. Nói cách khác nó là ngọn lửa đỉnh cao trong hàng vạn hàng nghìn ngọn lửa. Bất cứ ai ở cảnh giới siêu cấp đại năng cũng đều mong muốn sở hữu được nó, như thế cũng đủ để kiêu ngạo với kẻ khác rồi.

Nhưng An Lâm lại có thể sở hữu cả bảy loại Thánh Hỏa. Cho nên cho dù là kẻ địch như Tẫn, Hồn Quang Vũ Đế, Sương Hàn Quỷ Tinh, hay là đồng minh như Liễu Minh Hiên cũng vô cùng kinh ngạc khi thấy An Lâm có thể cùng một lúc sử dụng cả bảy loại Thánh Hỏa.

Bảy loại Thánh Hỏa lần lượt là Chu Tước Thánh Hỏa, Lạc Nguyệt Thánh Hỏa, Đại Nhật Thánh Hỏa, Huyết Phượng Hoàng Thánh Hỏa, Kim Long Thánh Hỏa, Hư Không Thánh Hỏa, Tinh Ma Thánh Hỏa. Thuộc tính của chúng không giống nhau, dường như ẩn chứa tất cả các đặc tính trong trời đất.Chúng đều lấy An Lâm làm trung tâm rồi lan dần ra khắp cả trời đất.

Trong lòng mọi người đều đồng nhất cho rằng người có đủ tư cách trở thành Hỏa Thần ngoài An Lâm ra thì không còn ai xứng đáng hơn.

Tẫn vẫn còn cảm thấy kinh hãi không thôi.

Lúc này đột nhiên có một loại năng lực vô hình tiến đến, nó không có hình dạng cũng không phát ra âm thanh nhưng chỉ cần đi đến đâu thì mọi thứ ở đó đều bị thiêu rụi đến đó.

Lúc này Tẫn sững người không thốt nên lời. Thật sự bị năm loại Thánh Hỏa bao vây tấn công cùng lúc thì nó có muốn chạy trốn cũng khó.

Cũng trong thời khắc ấy, bỗng xuất hiện một vệt sáng chói xuyên qua biển lửa, mang theo sát ý cực mạnh. Hóa ra là Hồn Quang Võ Đế tấn công một lần nữa.

"Loại trình độ này ta còn chưa..."

Năm loại Thánh Hỏa bùng nổ trên bầu trời không khác nào màn trình diễn pháo hoa đặc sắc nhất thế gian khiến tất cả người xem đều cảm thấy rung động.

Khi hai loại năng lực va chạm với nhau, năng lượng vô hình đánh thẳng vào hư không, còn lá chắn như bị ngọn lửa thiêu đốt bắt đầu nhanh chóng tan biến. Đây chính là sức mạnh của Hư Không Thánh Hỏa.

"Ngươi là một linh hồn, lại còn là linh hồn đã tu luyện đến mức cực hạn rồi đúng không? Nhưng có lẽ ngươi không biết rằng có một loại lửa có thể đốt cháy linh hồn, cháy đến khi nào linh hồn hoàn toàn tiêu tan mới thôi. Chắc ngươi không biết rồi."

Mặt Tẫn tái nhợt, nhanh chóng giơ Trượng Đầu Lâu lên chống đỡ, trong nháy mắt một tấm lá chắn phát ra ánh lam thẫm được tạo ra chắn phía trước nó.

Nó cho rằng An Lâm đã dồn hết sức thi triển Thất Đại Thánh Hỏa để tấn công thì năng lực phòng thủ sẽ suy yếu và đây cũng chính là cơ hội tốt để hạ gục hắn, nhưng nó còn chưa kịp đến gần An Lâm đã bị một ngọn lửa màu xanh bao lấy. Điều này khiến nó cảm thấy bản thân như đang lang thang trong một vùng biển sâu nên tốc độ cũng chậm hẳn lại. Hơn nữa nó có cảm giác ngọn lửa này mang theo khí lạnh vô tận không ngừng ăn mòn cơ thể nó.

Nó hít sâu một cái:

Ầm! Ầm!

ẦM!

Hồn Quang Võ Đế không cẩn thận chạm vào Đại Nhật Thánh Hỏa quả nhiên toàn thân đau đớn. Loại Thánh Hỏa này sở hữu sức mạnh có thể kiềm chế linh hồn, nó mạnh mẽ phân tách và ăn mòn cơ thể nó, tốc độ lan truyền vô cùng nhanh và không có dấu hiệu dừng lại. Nếu cố sức tiến lên sẽ vô cùng nguy hiểm.

Nó còn chưa nói hết câu bỗng nhiên có một tiếng rồng gầm vang lên, từ mặt đất trồi lên một con rồng lửa xông về phía nó. Cùng lúc một con phượng hoàng đỏ như máu từ một hướng khác cũng lào về phía nó. Từ phía sau tấn công nó chính là một con chu tước màu trắng mang theo uy lực của sức mạnh thuần khiết được bao bọc bởi thuộc tính âm dương. Ngay cả trên đỉnh đầu nó cũng có một vầng mặt trời chói lóa đang rơi xuống ầm ầm.

Hồn Quang Võ Đế bị lửa thiêu đốt đang không ngừng tìm cách lùi lại phía sau trốn đi.

An Lâm cũng nhanh chóng cảm nhận được Hồn Quang Võ Đế liền ngoảnh mặt lại nhìn nó lạnh lùng cười, nói:

Bất chợt Đại Nhật Thánh Hỏa xuất hiện trước mặt Hồn Quang Võ Đế.

"Tinh Ma Thánh Hỏa chưởng!"

"Này hành tinh bé nhỏ, ngươi có dám tiếp một chưởng của ta không?"

Sương Hàn Quỷ Tinh cảm thấy bản thân như bị vô số ngôi sao đâm vào, bọn chúng phát nổ trên cơ thể nó cùng lúc, có thể nói đó là một loại sức mạnh long trời lở đất. Một kẻ ở cảnh giới siêu cấp đại năng như nó lại bị một chưởng đánh bay, đau đớn đến mức kêu gào thảm thiết. Nếu không phải do cơ thể nó co dãn tốt thì một chưởng vừa rồi của An Lâm đã có thể đánh cho nó tan thành trăm mảnh rồi.

"Đánh chết ngươi!"

"Thật không thể tin được, đường đường là ba cao thủ của Hư Linh Tộc liên thủ mà không đánh lại một mình An Lâm. Bên ngoài người ta đồn rằng chỉ có thể đánh bại các Thiên Thần Quyền Bính chứ không thể nào đối phó nổi một người chưa luyện đến cảnh giới siêu cấp đại năng Hợp Đạo cao nhất. Thật nực cười!"

Đại Nhật Thánh Hỏa vốn là biến thể của Chu Tước Thánh Hỏa, nó rất nhạy cảm với linh hồn nên có thể nói nó chính là khắc tinh của các linh hồn.

"Từ trước đến nay những gì An Lâm nói chưa bao giờ là giả bộ cả mà hắn dựa vào năng lực thực sự của mình, nói được làm được."

Liễu Thiên Huyễn nhìn về phía chàng trai áo trắng ở đằng xa kia, hắn giống như đế vương tỏa sáng giữa biển lửa. Mắt cô sáng bừng nói:

Giờ phút này Liễu Minh Hiên cũng coi như biết An Lâm đáng sợ đến mức nào, nói thẳng ra thì hắn không phải là dạng yêu nghiệt bình thường.

Sương Hàn Quỷ Tinh lại rơi xuống một lần nữa. Quả cầu băng mang theo sức mạnh cực hàn xua tan biển lửa khổng lồ.

Lúc này màn pháo hoa do năm loại Thánh Hỏa phát nổ mới bắt đầu tan dần. Bóng dáng Tẫn xuất hiện giữa không trung, giơ cao Trượng Đầu Lâu phát ra ánh sáng cuồn cuộn, quả nhiên nó thật sự dốc hết sức rồi. Nó đứng thở hồng hộc, cả người bốc khói trắng, nhìn An Lâm một cách đầy kiêng kị.

Hồn Quang Võ Đế phải mượn sự trợ giúp của ánh sáng trời đất mới có thể thanh trừ lửa trên người mình một cách chật vật.

Hai người ở bên trong trận pháp Nhân Quả Tinh Hộ cũng ngây người ngỡ ngàng.

An Lâm vẫn bình tĩnh, bỗng một ngọn lửa màu tím nổi lên từ lòng bàn tay hắn.Có vẻ như vô số ngôi sao đang lóe lên trong ngọn lửa. Ngọn lửa là vũ trụ, những ngôi sao là những khoảng trống, phép thuật như đang không ngừng nhảy múa trong lòng bàn tay hắn.

Lại là một trận va chạm kinh thiên động địa, năng lượng từ vụ nổ lan ra hàng vạn dặm.

Oành!

An Lâm vỗ một chưởng về phía Sương Hàn Quỷ Tinh. Ngay lập tức ngọn lửa màu tím được phun ra tụ thành một bàn tay khổng lồ, trong lòng bàn tay là những xoáy thẫm màu u ám đan xen là vô vàn các vì sao lấp lánh. Bàn tay khổng lồ ấy tỏa ra sức mạnh vô tận cảu các vì sao trong vũ trụ.

Tiểu Phúc không nói gì cả, nó đã nhiều lần bị đánh bởi thực lực kinh người của An Lâm rồi.

An Lâm ngẩng đầu lên nhìn ba kẻ siêu cấp đại năng Hợp Đạo trên không trung đang nhìn mình với ánh mắt kiêng kị, hắn phất tay một cái tất cả Thánh Hỏa bắt đầu sôi trào mãnh liệt, hừng hực sức sống.

An Lâm cười một cách tự nhiên, nói:

"Nhìn thấy chưa? Đây mới thực sự gọi là đùa với lửa."

"Tên gia hỏa này thật khó đối phó."

Vẻ mặt Tẫn ngưng trọng nói.

"Thực lực của hắn thật sự ngoài sức tưởng tượng của chúng ta, mạnh mẽ hơn rất nhiều."

Hồn Quang Võ Đế gật đầu đồng ý.

Sương Hàn Quỷ Tinh khó khăn lắm mới dập tắt được ngọn lửa trên cơ thể, cả người khẽ run nói:

"Hay là chúng ta trốn đi, tội gì quyết tử với hắn."

Hồn Quang Võ Đế gật đầu nói:

"Ta đồng ý. Sức lực mà chúng ta bỏ ra không tương xứng với lợi ích đạt được. Một khi An Lâm liều mạng thì chắc chắn chúng ta sẽ bị trọng thương. Kết quả như vậy thật sự không đáng."

"Nhưng còn Thôn Thần..."

Tẫn còn chưa dứt lời bỗng một tiếng nộ vang lên.

Đợi một chút, hình như có gì đó không đúng. Sương Hàn Quỷ Tinh vừa dứt lời đã cảm thấy hối hận ngay lập tức. Mẹ nó, suy cho cùng kẻ dễ dàng gặp nguy hiểm nhất không phải là nó sao? Nếu An Lâm nhất định phải đuổi giết được một trong ba người bọn chúng thì mục tiêu được chọn đầu tiên không phải là nó đấy ư? Lúc này Sương Hàn Tinh Cầu bắt đầu run lẩy bẩy.

Ngay sau đó, một sức mạnh khủng khiếp nổ ra trên mặt đất.

"Thật buồn cười, các ngươi ở ngay trước mặt ta lại thương lượng xem có nên chạy trốn hay không ư? Chẳng nhẽ các ngươi quên rằng các ngươi đã bị ta bao vây rồi ư? Các ngươi ai cũng đừng hòng trốn thoát."

An Lâm đứng giữa biển lửa ngẩng đầu lên nhìn, đôi mắt ngập tràn hàn ý.

"Haha... haha... Nực cười! Nếu chúng ta muốn chạy ngươi cản được sao?"

Tẫn khinh thường nói.

"Hơn nữa chúng ta có thể chia nhau ra chạy. Ngay cả khi một mình ngươi muốn đuổi theo ta thì với tốc độ của ngươi cũng đừng hòng đuổi kịp ta."

Hồn Quang Võ Đế lạnh lùng nói mấy câu.

Sương Hàn Quỷ Tinh cũng cười chế giễu nói:

"Với năng lực của ngươi may ra thì đuổi kịp ta thôi."

Ầm!
Bạn cần đăng nhập để bình luận