Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 1491: Cuộc so tài lớn về đạo Phá Thiên

Thuật pháp của ngạch Phá Thiên thật ra quan trọng ở việc thấu hiểu, rất xem trọng tư chất tự nhiên.

Tư chất tự nhiên được nhắc đến ở đây, cũng không phải là tư chất tự nhiên trong việc tu đạo, mà chính là tư chất tự nhiên để thấu hiểu được đạo lý của trời, hai điều này không thể đánh đồng với nhau.

Người thấu hiểu được sẽ nhập môn rất dễ dàng, hơn nữa càng học càng hiểu sâu.

Còn người không biết, cho dù có cố gắng đến đâu thì hiệu quả cũng quá mức bé nhỏ.

Giống như Tuyết Trảm Thiên vậy, tuy rằng nó không gia nhập bang Phá Thiên, nhưng Cổ Long Đế lại rất xem trọng nó, còn đồng ý dạy nó bí pháp không thể tiết lộ ra ngoài thuật Phá Thiên. Bây giờ nó đã tu luyện thành dưới Hợp Đạo, là sự tồn tại không chế được thuật pháp Phá Thiên tốt nhất.

Đây chính là thiên phú của Phá Thiên.

Tư chất tự nhiên luôn quan trọng hơn học tập bền bỉ kiên trì.

Nó dạy dỗ đối phương dùng cách nào để dung nhập ý nghĩa của Phá Thiên vào bên trong năng lực của bản thân, tuy rằng dựa vào luyện tập có thể nâng cao trình độ lên một xíu, nhưng thiên phú lại có thể quyết định tất cả!

Mọi người liếc mắt nhìn lẫn nhau.

"Mời." Tay áo của Cổ Long Đế khẽ vung lên, vươn cánh tay thon dài trắng nõn ngoắc ngoắc chàng trai.

Nhập môn thì đơn giản, nhưng muốn học sâu thi chỉ có thể dựa vào thiên phú!

Người bước ra sân là Diêu Minh Hi, đến từ châu Linh Kiếm, đã từng là anh đại của một lớp kiêm fan não tàn của An Lâm, hiện giờ đã đơn phương độc mã trở thành một kiếm tiên cảnh giới Phản Hư!

Lĩnh ngộ được ý nghĩa thực sự của Phá Thiên sẽ có thể hòa hợp sức mạnh của mình, tạo nên thuật pháp Phá Thiên.

Mũi kiếm hóa thành con rồng dài màu xanh gào thét về phía Cổ Long Đế, âm thanh động trời, ẩn chứa một loại khí thế ngạo nghễ giống như sinh mệnh ta do chính ta quyết định!!

Thời gian mười ngày học tập đủ để nhìn ra được người nào trong những người này đang có thể đi được ngày càng xa trong mạch Phá Thiên, cũng sẽ trở thành trụ cột của mạch Phá Thiên.

"Dạ, cô giáo Cổ Long Đế, em bắt đầu đây."

Đây chính là sức hấp dẫn mà mạch Phá Thiên truyền lại.

"Sau đây, các em sẽ sử dụng thuật pháp Phá Thiên toàn lực công kích tôi, tôi cũng sẽ dùng thuật pháp Phá Thiên để đấu lại với các em." Cổ Long Đế đứng trên võ trường, ngẩng khuôn mặt đầy khí thế hào hùng lên, giọng nói tràn đầy tự tin.

Một chàng trai vẻ mặt lạnh lùng thân mặc áo choàng đen bước ra đầu tiên: "Em lên trước!"

"Phá cho ta." Miệng cô phát ra mệnh lệnh Chân Long, sóng âm hóa thành vật chất thật, nhanh chóng lan tỏa.

"Trong các em ai sẽ lên trước?" Cổ Long Đế cười hỏi.

Con rồng dài màu xanh của Diêu Minh Hi lại bị sóng âm đập vỡ trong nháy mắt.

Diêu Minh Hi rút trường khiếm ra khỏi vỏ, phút chốc, Kiếm Xuất Như Long!

Long bào rực rỡ của Cổ Long Đế bị uy thế của thanh kiếm áp đảo đến mức bay bay, cô nhắm hai mắt lại, rồi lại mở mắt ra, đôi mắt màu vàng óng dường như đâm xuyên qua ánh sáng màu đen, lại như khai mở trời đất, từ không tới có, xông phá tất cả!

Cổ Long Đế mỉm cười gật đầu, trong lòng không khỏi cảm thấy vui vẻ.

Tư chất bình thường mà cô ấy nói, cũng chính là không có gì khác biệt với Phản Hư, không có điểm sáng gì.

Nụ cười ấm áp của Đại thiên sứ, lại thêm sự dịu dàng cùng quan tâm trong lời nói lập tức khiến cho cảm giác mất mát của Diêu Minh Hi vơi đi rất nhiều, ngay cả cảm giác căng thẳng của người đi sau cũng giảm đi phần nào.

"Phụt..." Hắn phun ra một ngụm máu tươi, lăn lộn cực kỳ chật vật dưới đất.

"Tới đi." Trận địa của Cổ Long Đế đã sẵn sàng nghênh đón quân địch.

Đồng thời, lồng ngực của hắn giống như bị một cây chùy nặng đập trúng, cơ thể bay ngược về phía sau như đạn pháo.

Hai mắt Cổ Long Đế sáng lên: "Ồ? Chân ý Phá Thiên cũng rất khá, có chút đặc sắc..."

Sức mạnh kia càng tích lũy càng sâu càng đậm, ẩn chứa sức lực cuối cùng, phát huy đến cực hạn, dường như có thể làm cho khoảng trời đất này cũng cùng kết thúc!

Trượng ma pháp màu trắng trong tay Liễu Thiên Huyễn nhanh chóng xoay tròn, sức mạnh khủng khiếp hội tụ lại.

Cổ Long Đế lắc đầu, lên tiếng phê bình: "Tư chất thường thường, chỉ được cái hình hài thôi. Ngay cả câu sinh mệnh của ta tự ta quyết định cũng không có chút sức lực nào..."

An Lâm thấy cảnh tượng này lại càng thêm yêu thích vị Đại thiên sứ sáu cánh này, thầm nghĩ, nếu là đem việc ngoại giao của Tứ Cửu tiên tông giao cho cô ấy, có thể sẽ rất tuyệt?

"Kế tiếp là ai?" Cổ Long Đế cười hỏi.

"Để em, để em, em đến!" Là Liễu học tỷ trên người mặc bộ quần áo thủy thủ để lộ đôi chân thon dài, khua chiếc gậy phép thuật trong tay, nóng lòng muốn lên thử.

Diêu Minh Hi bò dậy khỏi mặt đất, nghe thấy vậy liền hơi thất vọng, nhưng rất nhanh chóng điều chỉnh lại tâm trạng, vẫn cung kính thi lễ: "Đa tạ Cổ Long Đế đã dạy bảo."

Lạp Phỉ Nhĩ đứng một bên cười an ủi: "Các bạn không cần quá áp lực, dù sao trong mười mấy người cảnh giới Phản Hư tu luyện thuật pháp Phá Thiên cũng chỉ có một người là khá ưu tú. Cho dù những gì luyện được rất bình thường, nhưng sau khi tu luyện xong thuật pháp Phá Thiên, lúc đối phó với Thiên Nhân tộc cũng có thể dễ dàng hơn, tóm lại vẫn là có lời!"

Hôm nay cô sẽ tìm lại sàn diễn này!

Bọn nhóc con này mấy ngày nay gây với cô...

"Hãy đón một chiêu, Ánh Sáng Phá Thiên Cuối Cùng!!"

Thiếu nữ ma pháp hét lớn một tiếng, bên trong pháp trượng phát ra một luồng ánh sáng mang theo sức mạnh ngút trời cuối cùng!

Ầm ầm!

Ánh sáng năng lượng màu trắng xé rách mọi nơi, nổ thẳng về phía Cổ Long Đế.

"Phá." Cổ Long Đế đứng bất động tại chỗ, miệng lại nhẩm chân ngôn một lần nữa, sóng âm hóa thành thực thể, đập về phía luồng ánh sáng năng lượng!

Giữa lúc cả hai va chạm vào nhau, tuy nhìn thấy sức mạnh của Cổ Long Đế đang muốn xoắn nát sóng ánh sáng nhưng Liễu Thiên Huyễn lại dường như không thèm đếm xỉa tới, lại quăng pháp trượng lên không trung dậm chân hét vang lên một lần nữa: "Khởi động trạng thái Thiếu Nữ Ma Pháp, Ánh Sáng Phá Thiên Cuối Cùng Vô Hạn!!"

Vù vù vù...

Bên trên không trung, đột nhiên xuất hiện hơn trăm cái động đang nhanh chóng tích lũy năng lượng, năng lượng bên trong mỗi cái hang lại sánh ngang với uy năng của chiêu Ánh Sáng Phá Thiên Cuối Cùng mà cô phát ra trước đó.

Rầm rầm rầm!

Lạp Phỉ Nhĩ thở dài một hơi, xem ra, chỉ có tư chất yêu nghiệt hiếm có mà thôi.

Nó cũng bị rơi vào nhóm được bình phẩm là tư chất bình thường.

Đại Bạch bị sóng âm đáng sợ đánh bay...

Gương mặt Cổ Long Đế lộ vẻ ghét bỏ: "Cút!"

"Cô giáo Cổ Long Đế, em đến đây! Gâu!" Đại Bạch hưng phấn đánh về phía Cổ Long Đế, thè đầu lưỡi ra, hai mắt còn phản chiếu bộ ngực đầy đặn, dáng người cao gầy và sức mạnh ngập tràn của đối phương

"Đại Bạch, cậu lên đi!" An Lâm phân phó.

"Phá Thiên Nộ Chưởng!"

Một chưởng đánh tan luồng năng lượng nổ tung, đánh thẳng vào cơ thể mềm mại của Liễu Thiên Huyễn, đánh cho cô bay ngược ra phía sau, bị thương ngã lăn xuống đất.

Liễu Thiên Huyễn, thua.

Trên mặt Cổ Long Đế xuất hiện vẻ kinh ngạc hơn mấy phần, bình phẩm: "Tư chất ưu tú, có thể sẽ kết thúc một đạo dung nhập Phá Thiên bên trong, lấy chung kết thương thiên của bản thân mình quyết định cao xa. Nếu siêng năng tu luyện, nhất định có thể sẽ có thêm đột phá mới."

"Cảm ơn cô giáo." Đối với lời khen ngợi này, Liễu Thiên Huyễn chỉ cười hì hì hành lễ một cái, giống như chỉ là một việc không mấy ý nghĩa.

Khóe miệng Cổ Long Đế hơi giật giật, dù sao tôi cũng là thiên tử thứ tư đấy, đánh giá cô cao như vậy rồi, cô không thể giả vờ vui mừng như điên được sao?

Mọi người đều không quá quan trọng lời đánh giá của Cổ Long Đế.

Chỉ có Lạp Phỉ Nhĩ là trong lòng vô cùng kinh ngạc, có thể khiến cho Cổ Long Đế vận dụng thuật pháp Phá Thiên, dù là tất cả mọi người đều không sử dụng đến cảnh giới và Thần Đạo mà chỉ sử dụng sức mạnh Phá Thiên mình sáng tạo để giao chiến, thế này cũng vô cùng giỏi rồi.

Tứ Cửu tiên tông quả nhiên đầy rẫy nhân tài, thậm chí đều có phần đáng sợ...

Cổ Long Đế bị đánh hơn trăm lần, Liễu Thiên Huyễn còn chưa thấy rõ Cổ Long Đế như thế nào đã nghe thấy một giọng nói quen thuộc.

Tiếng nổ liên tiếp không ngừng chấn động, lay chuyển cả mặt đất.

Muốn Phá Thiên thì trước tiên phải bảo vệ bản thân thật tốt, trang phục màu vàng kim nửa trong suốt khoác trên người Cổ Long Đế kia chính là chiến giáp của Phá Thiên!

"Phá Thiên Giáp." Cổ Long Đế hít một hơi thật sâu, xung quanh cơ thể ngưng tụ một chiếc giáp chiến không thể phá vỡ.

Thấy cảnh tượng này, Cổ Long Đế vốn luôn giữ vẻ thờ ơ nãy giờ, cuối cùng sắc mặt cũng trở nên nghiêm túc.

Hơn trăm chiếu Ánh Sáng Phá Thiên Cuối Cùng cùng một lúc đánh về phía Cổ Long Đế!

Trong lúc này, tông chủ An Lâm đang đứng cách đó không xa cũng hơi bất mãn.

Cổ Long Đế vất vả khổ sở dạy bọn họ mười ngày, thế mà họ lại toàn thua... Điều này không chỉ làm mất mặt tông môn mà còn khiến cho người thầy dạy bọn họ cũng thất vọng đau khổ...

Dường như là thấy được dáng vẻ lo lắng của những người còn lại, Cổ Long Đế liền khích lệ: "Nếu như sợ thì các em có thể cùng lên theo nhóm, tôi vẫn có thể phân tích trình độ tu luyện của các em."

An Lâm trầm ngâm một lát rồi nói: "Hay là, Mạch Luân, Khả Khả Tư Đế, hai người các cậu cùng lên đi, làm Thánh tử lâu như vậy, chắc cũng có chút ăn ý."

Mạch Luân cùng Khả Khả Tư Đế vui vẻ nhận mệnh.

An Lâm cảm thấy không thể để quá mất mặt, lại khích lệ thêm: "Nếu các cậu thắng được cô giáo Cổ Long Đế thì mỗi người sẽ được ban thưởng 3ml máu thánh!"

Ầm! Ầm!

Khí thế Phá Thiên, vút thẳng lên trời!!
Bạn cần đăng nhập để bình luận