Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 1937: Ra tay hay không

Chỗ cực bắc tinh vực, nơi có biển lớn nhất tinh vực.

Nước biển vô biên vô tận như sao trời không nhìn thấy bờ phản chiếu ánh sáng ngân hà. Nước biển này không giống nước biển bình thường mà là nước Thái Âm tinh thuần nhất.

Một cơ thể vô cùng to lớn nhô lên từ biển cả, cái mai trên lưng giống như đại lục to lớn, cái đầu giống như rắn lớn thần thông phủ đầy vảy ngẩng cao nhìn về phía nam, hai mắt đen nhánh, dường như có thể nuốt hết tinh quang khắp trời.

Nó là Thánh Thú Huyền Vũ, một trong bốn vị Thánh Thú rất mạnh, uy chấn phương bắc tinh vực.

"Lúc đầu ta cho rằng không biết tại sao Huyền Vũ Tâm Nguyên của mình bị nổ đã xui xẻo lắm rồi, thật không ngờ Chu Tước còn xui xẻo hơn ta, không chỉ đánh mất Chu Tước Tâm Nguyên mà ngay cả tính mạng cũng mất..." Huyền Vũ rung đùi đắc ý, mai rùa trên lưng bỗng nhiên xuất hiện vô số đường vân màu vàng phức tạp huyền bí: "Để ta bói một quẻ xem rốt cuộc là ai có thể có được Chu Tước Tâm Nguyên!"

Một lát sau, cả người Huyền Vũ bỗng nhiên run rẩy.

"Đây... Đây là quẻ tượng gì vậy?"

"Thoát khỏi thế giới về cõi vô thường?!"

Huyền Vũ không nói hai lời, bắt đầu vận dụng thánh vị xem bói.

"Là bạn sao?"

"Mà thôi, vận dụng thánh vị bói một quẻ đã."

"Đây... Người vũ trụ..."

Thường nói lòng hiếu kỳ giết chết con mèo.

"Ồ... Dương Dương thân mến, nói với anh tin khiến người ta phấn chấn. Chuyện Chu Tước chết đi, theo người truyền tin của chúng tôi báo cáo, đúng là do hai người làm ra... Nhân tộc vậy mà cũng có cường giả tuyệt thế đến mức này, đây chẳng phải là nổi dậy sánh ngang với ba gia tộc lớn trong vinh vực hay sao?"

Huyền Vũ phát hiện nó căn bản không nhìn thấu được tồn tại tiêu diệt Chu Tước kia, sinh linh đang trong thế giới làm sao có thể thấy được tồn tại bên ngoài thế giới.

Cực tây tinh vực.

Nhưng là rùa không phải mèo. Huyền Vũ vẫn trâu bò như vậy, tò mò một chút cũng không sao.

Nó càng tò mò hơn về vị kia.

Nhưng kết quả của quẻ bói lại khiến nó trợn mắt há mồm.

"Ờ! Dương Dương của tôi, anh thật sự rất thông minh, quả thật là một nam một nữ, thưởng cho anh một cái liếm!" Tiểu Bạch Hổ lại "roạt" một cái trên mặt Dương Viễn.

Thánh vị là kết quả vượt ra ngoài vũ trụ, vĩnh hằng duy nhất, tồn tại trước khi thế giới được xây dựng, cho dù thế giới tan biến nó vẫn có thể tiếp tục sinh tồn.

Dưỡng Viễn bất chấp buồn nôn, trong lòng dâng lên sóng to gió lớn.

Một con Bạch Hổ nhỏ dũng mãnh điên cuồng liếm Dương Viễn gục trên mặt đất.

"Hai con người?" Dương Viễn nghe vậy, ngẩn ngơ suy nghĩ: "Là một nam một nữ phải không?"

Ngay sau đó, một con Tinh Không Thú hình cá voi to lớn từ trong vết nứt bay ra, tuy rằng thể tích rất lớn nhưng nếu không tập trung thần thức nhìn kỹ, căn bản sẽ không thấy sự tồn tại của nó.

Hệ hằng tinh Chu Tước.

Ở trong vinh vực thì nó có tốc độ bay nhanh nhất tinh không.

Đây là muốn lên trời à?!

"Tinh cầu Chu Tước trong bốn hằng tinh lớn vậy mà bị đánh không còn lại gì!" Cá voi hưng phấn đến mức cả người run lên: "Trong không gian còn sót lại lực lượng thiêu đốt của Chu Tước và lực lượng Thanh Mộc của Thanh Long nhất tộc! Thì ra việc này cũng có liên quan đến Thanh Long nhất tộc!"

Không phải chứ... An Lâm và Hứa Tiểu Lan giết chết Chu Tước sao?

"Một con cá voi thật là lớn... Không, không phải! Đó là Minh Hà Tiên Kình tiền bối!"

"Mau nhìn kìa, đó là cái gì?"

Minh Hà Tiên Kình cao nghìn dặm, cơ thể vặn vẹo to lớn đang đi dạo dọc lãnh địa Chu Tước, hưng phấn ghi chép tư liệu thực tế.

Cực nam vinh vực.

Việc mà Minh Hà Tiên Kình thích làm nhất là tụ tập góp vui, đồng thời nó cũng là bá chủ bậc nhất trong đài phát thanh của tinh vực rộng lớn, có chuyện gì lớn đều sẽ đi lan truyền.

Chuyện lớn động trời như Chu Tước chết đi, nó lập tức xông tới tự mình ra tay, chính là để nắm giữ tin tức đầu tiên!!!

"Ác ác ác! Phát hiện động trời, phát hiện động trời!" Thần khí chụp ảnh lưu niệm của cá voi điên cuồng "răng rắc" "răng rắc" chụp lại hoàn cảnh xung quanh tinh vực Chu Tước.

Xuất hiện một vết nứt đen sẫm dài mấy nghìn dặm.

Con cá voi to lớn trước mặt là người đứng đầu Tinh tộc, Minh Hà Tiên Kình, lão đại cấp bậc Sáng Thế, là cường giả đỉnh cấp đầu tiên đến hệ hằng tinh Chu Tước.

Tinh tộc là chủng tộc giỏi về bay lượn nhất tinh không.

Thân thể nó dường như mang theo vầng sáng có thể khiến các sinh linh bình thường xem nhẹ, hơi thở lúc ẩn lúc hiện lại thâm sâu khuấy động hư không, cái đuôi mang ánh sáng màu xanh thăm thẳm khẽ vẫy nhẹ một cái có thể chấn động mấy trăm nghìn dặm.

"Trời ạ, vậy mà nó lại đến đây!"

Sinh linh Chu Tước nhất tộc nhìn con cá voi to lớn, lập tức kinh ngạc hô lên.

"Thần linh Sáng Thế đến đây, chẳng lẽ muốn nhân lúc cháy nhà đi hôi của hay sao?"

"Không đâu, Minh Hà Tiên Kình tiền bối là một con cá tốt trọng tình trọng nghĩa, chúng ta không cần lo lắng."

"Minh Hà Tiên Kình tiền bối, giúp chúng tôi tiêu diệt hai con người tội ác tày trời đi!"

Thậm chí còn có sinh linh Chu Tước gửi gắm hy vọng vào một con cá voi đến từ bên ngoài.

Nhưng phần lớn Chu Tước vẫn giữ im lặng, sự kiêu ngạo khiến chúng nó căn bản không nói ra lời như vậy được, nhưng vẫn mong đợi Minh Hà Tiên Kình có thể một ngụm nuốt luôn hai con người đáng ghét kia.

Minh Hà Tiên Kình không quan tâm đến lời của Chu Tước nhất tộc, vẫn tiếp tục tuần tra tới lui, hưng phấn ghi chép lại tất cả những gì quan sát được.

"Chiến đấu rất dữ dội, năng lượng dao động rất nồng đậm, không trung bị xé rách, xung quanh bị tàn sát bừa bãi, năng lượng màu xanh màu đỏ rất lâu không tiêu tan... Chỉ cần liếc mắt nhìn một cái thì có thể thấy được lúc trước đã xảy ra trận chiến lớn có một không hai vô cùng kịch liệt!" Minh Hà Tiên Kình hưng phấn mở miệng.

"Ồ a a... Đây là tinh cầu Tiên Tước của Chu Tước nhất tộc sao? Vậy mà thành ra thế này? Nếu không phải tăng thêm pháp tắc, có lẽ đã nổ mấy trăm lần rồi."

Minh Hà Tiên Kình nhìn tinh cầu Tiên Tước bị tàn phá, nảy sinh sợ hãi thán phục.

Sau đó, nó nhanh chóng nhìn thấy chàng trai đứng yên trên đất rộng và một cô gái đã biến thành quả trứng màu trắng, hai mắt to co rụt lại.

"Hai vị là cường giả bậc cao giết chết Chu Tước sao? Hơi thở rất xa lạ, tồn tại rất xa lạ, thế mà lại là con người..."

Đúng lúc này, chàng trai áo trắng cũng nhìn thấy nó, nhếch miệng cười với nó, vẻ mặt bình tĩnh, nói: "Người dám ra tay với Tiểu Lan, chết!"

Minh Hà Tiên Kình rơi vào rối rắm.

"Trải qua một trận chiến lớn, hắn đã suy yếu như vậy rồi..."

Minh Hà Tiên Kình hé mắt nhìn chàng trai áo trắng phía xa.

"Cô gái phía sau hắn đã đạt được sự đồng ý của Chu Tước Tâm Nguyên sao? Đang trong quá trình luyện hóa hả? Thật khiến bản tôn động tâm..." Minh Hà Tiên Kình hơi chộn rộn.

Nó là một con cá không mong muốn gì nhưng Chu Tước Tâm Nguyên trước mắt đã thành công khơi gợi lòng tham của nó. Không có cách, đây chính là bảo vật có giá trị nhất tinh vực, cho dù là nó cũng không ngoại lệ.

Có ra tay hay không?

Có ra tay hay không...

Nó là thần linh Sáng Thế nhanh nhất.

Hoàn toàn có thể làm một chuyến, sau đó mang theo Chu Tước Tâm Nguyên chạy trốn.

Rốt cuộc có làm hay không...

"Đây là yêu nghiệt từ đâu tới? Họ rất có thể không phải Nhân tộc của thế giới này!" Minh Hà Tiên Kình là thần linh Sáng Thế có kiến thức rộng rãi, lúc này đã đưa ra nhận định về tình huống trước mắt.

"Không phải Nhân tộc mạnh nhất chỉ mới đạt cảnh giới Hợp Đạo đỉnh phong hay sao? Làm sao có thể có người giết chết Chu Tước được? Không, cho dù là thần linh cấp bậc Sáng Thế, muốn giết chết Chu Tước cũng là mơ giữa ban ngày..."
Bạn cần đăng nhập để bình luận