Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 2177: Sinh Mệnh tức đến phát khóc

Tất cả mọi thứ trong thế giới sinh mệnh, đều do nữ thần Sinh Mệnh sáng tạo ra.

Các sinh linh sinh trưởng ở nơi này đều kỳ dị đến mức đáng sợ, một khi để những sinh linh này xuất hiện ở đại lục Thái Sơ, thì tuyệt đối sẽ là tai họa khó có thể tưởng tượng ra nổi. Dĩ nhiên, nơi này cũng có một só sinh vật hết sức đáng yêu, những sinh vật này thỏa mãn thú vui nào đó của nữ thần Sinh Mệnh.

Bất kể là cái tồn tại gì, dưới kiếm quang kim sắc xé rách vòm trời, dưới vô tận hắc ám phân liệt mặt đất cùng với hư không, cũng chỉ có duy nhất một con đường hủy diệt.

Lực lượng hủy diệt đã khuếch tán tới toàn bộ thế giới.

Thiên Thần Sinh Mệnh ngả bài với đám người Đấu Chiến Thắng Phật và Lăng Cổ Ma Tôn của tiểu đội Diệt Thần, đang bạo ngược lên những thành viên trước mắt này, gậy Kim Cô của Đấu Chiến Thắng Phật bị phá hỏng, còn bị mất một cánh tay. Mễ Già Lặc bị giết ba lần, Thánh Quang Bất Diệt Thể Tần Lâm cũng bị hỏng. Hai cánh của Vân Mộng Ảnh bị vặt mất, Lăng Cổ Ma Tôn bị đập thành trứng mặn...

Nếu không phải Ti Vũ Ma Đế điên cuồng uống Thần Tửu sau đó mạnh mẽ bạo thể, phát huy ra lực lượng cấp bậc Sáng Thế, sợ rằng các thành viên này đã bị tiêu diệt cả đoàn rồi.

Song, hắn bạo thể cũng không thể đánh thắng Thiên Thần Sinh Mệnh, chỉ có thể trì hoãn thời gian, không để bọn họ bị tiêu diệt cả đoàn quá nhanh mà thôi.

Ầm!!!

Thế giới hủy diệt!

"Không chỉ là đánh bại lực lượng của trời, nơi này còn có... Còn có lực lượng hắc ám..."

Đang lúc này, một đạo kim quang sắc bén, ẩn chứa chân ý kiếm đạo tối cao cùng với đạo ý tuyệt đối chém mở thiên địa, tiến đến từ đàng xa, xẹt qua vòm trời trên đỉnh đầu, sau đó vòm trời bị vỡ, đại địa phân liệt, hắc ám cắn nuốt hết tất cả mọi thứ!

Cô nhìn mọi thứ phát sinh trước mắt, trên mặt tràn đầy vẻ không thể tin được: "Làm sao có thể... Đây là thế giới mà ta sáng tạo ra, sao lại thành thế này..."

"Tiếp nhận tử vong đi, các ngươi không xứng có được sinh mệnh."

Nữ thần Sinh Mệnh đột nhiên tức giận quát to, lượng bộc sinh mệnh vô tận dồi dào phát ra, khuếch tán trăm dặm, vạn dặm, trăm vạn dặm!!!

Một thanh quang đao màu đỏ sậm cắt rách bộ ngực của Ti Vũ Ma Đế, máu tươi tuôn trào như suối, sự sống đang nhanh chóng xói mòn.

"An Lâm... Lại là ngươi, lại là An Lâm!!"

Nữ thần Sinh Mệnh giơ quang đao lên cao.

Nữ thần Sinh Mệnh cầm quang đao trong tay, xinh đẹp đứng thẳng trên trời cao, hai cái đồng tử vô cùng lạnh nhạt.

Nữ thần Sinh Mệnh run rẩy, đứng im bất động.

Nhưng hết thảy đều đã quá muộn, không chỉ là vật chất sinh mệnh bị phá hủy, từ phép của tắc thiên địa cho tới Thiên Đạo, cũng đã tổn hại nghiêm trọng, bắt đầu đi về phía hủy diệt.

Sinh mệnh, vật chất, năng lượng, không gian, phép tắc, cho tới thiên địa chi đạo, vào giờ khắc này, đột nhiên bắt đầu tiến về phía hủy diệt, mọi chuyện diễn ra rất đột ngột, hết thảy đều làm cho lòng người hãi hùng.

Nữ thần Sinh Mệnh cố gắng nhưng không làm nên chuyện gì, nếu như cô là Thần Linh Sáng Thế, thì còn có thể sớm phát giác dị biến, tiến hành cứu vãn toàn bộ phương vị.

"A a a...!!!"

Cổ lực lượng này như đang thử tu bổ cái thế giới này.

"Ta bỏ bao nhiêu tâm huyết mới sáng tạo ra được thế giới này..."

"Tại sao..."

Bất kể là Tiên Vũ, hay là cây Thế Giới, hay là đại trận Tam Tương Luân Hồi Chân Thiên và thế giới sinh mệnh, đều không thoát khỏi sự phá hủy của An Lâm...

Mọi người bảo thu quyền hạn về ư? Như vậy thì không chỉ sẽ không cứu được cái thế giới này, mà còn có thể bị cắn trả bởi vì thế giới hủy diệt, chỉ có kẻ ngu mới đi làm chuyện như vậy!

Thử hỏi phải cường đại tới cỡ nào, mới có thể ép khóc một vị thiên thần quyền hành chí cao?

Nhưng vấn đề là, cô đã giao quyền cũng cho hai hộ pháp kia rồi.

Chỉ mấy kẻ ngại chính mình sống quá lâu mới dám làm vậy.

Dĩ nhiên, đám người Mễ Già Lặc, Lăng Cổ Ma Tôn, đều không dám lên tiếng châm chọc, bây giờ đi tới trước mặt nữ thần Sinh Mệnh kéo cừu hận, thì chẳng khác nào dùng tính mạng của mình để giễu cợt kẻ địch.

Loại chuyện này, nếu đổi thành trước kia, bọn họ sẽ không bao giờ dám tưởng tượng tới chuyện đó, coi như là bây giờ tận mắt nhìn thấy, thì vẫn cứ cảm thấy rất mộng ảo.

Thế nên, giờ khắc này, coi như là Thiên Thần Sinh Mệnh, coi như là người sáng tạo ra cái thế giới này, cũng chỉ có thể trơ mắt nhìn mọi thứ trước mắt đi về phía hủy diệt.

Các thành viên của tiểu đội Diệt Thần đều sợ ngây người.

Đội trưởng của bọn họ đúng là quá trâu bò a!

Vốn còn cho rằng phá hỏng được kế hoạch của ba đại thiên thần chí cao đã là tốt lắm rồi, không nghĩ tới bây giờ ngay cả thế giới mà nữ thần Sinh Mệnh sáng tạo cũng sắp bị hủy hoại... Thấy không, nữ thần Sinh Mệnh bị đội trưởng An Lâm bắt nạt đến mức phát khóc rồi kia kìa!!

"Tại sao lại như vậy..."

Tại sao mỗi một vật cô trân quý, đều sẽ bị An Lâm phá hủy?

Nữ thần Sinh Mệnh nhìn thế giới trước mắt không ngừng hủy diệt, hai tròng mắt màu vỏ quýt đã đẫm nước mắt, cảm xúc không cam lòng rồi lại không thể ra sức, ngập tràn toàn thân của cô, khiến cho cô thậm chí còn có chút hoài nghi chính mình, hoài nghi thực tế.

"An Lâm, tại sao ngươi cứ quấn lấy ta mãi không thôi..."

"An Lâm lão ca thật trâu bò, đã giải thích cho chúng ta một cách rất sinh động, rằng cái gì mới thật sự gọi là phá thiên! " Đấu Chiến Thắng Phật hưng phấn nói lời tán thưởng.

"Cái gì mà An Lâm lão ca, hẳn là Thiên Tử đại nhân. " khuôn mặt Vân Mộng Ảnh ửng đỏ, che đi gương mặt tinh xảo, nhìn tới một nơi hắc ám xa xăm, " Thiên Tử đại nhân thế này, thật khiến cho người ta phải mê muội, không thể kiềm chế nổi..."

"Tôi cảm giác tiểu thế giới trước kia mà mình phá hủy hoàn toàn không thể so sánh với cái thế giới này. " Mễ Già Lặc cảm khái nói, "Thật là quá lợi hại, không thể tưởng tượng rồi, thế giới cao cấp như thế, lại có thể bị phá hủy bởi thuật pháp hệ Phá Thiên. Sau khi trải qua chuyện này, lĩnh ngộ về phá thiên của tôi chắc chắn có thể cao hơn một bậc!"

Thiên tử hậu tuyển của bang Phá Thiên, đều là tồn tại cường đại và cực kỳ kiêu ngạo, nhưng ở trước mặt An Lâm, điều bọn họ có thể làm, chỉ là sùng kính từ tận đáy lòng.

Nhân vật trâu bò như thế, thật sự là không phục không được a!

Lúc này, Ti Vũ Ma Đế thừa dịp nữ thần Sinh Mệnh hoảng hốt, truyền âm cho các thành viên tiểu đội Diệt Thần: " Bây giờ chúng ta lập tức vận dụng Hư Thể Huyễn Quyết, rời khỏi cái thế giới này, cái thế giới này sắp không chịu nổi nữa rồi!"

Hư Thể Huyễn Quyết có thể che đậy với mức độ cao nhất khỏi cẩm nhận của thiên thần.

Chơi trò trốn tìm trước mặt nữ thần Sinh Mệnh là hành động không thực tế.

Nhưng tâm trí của nữ thần Sinh Mệnh đã bị cảnh tượng thế giới hủy diệt trước mắt thu hút sự chú ý. Bọn họ vận dụng Hư Thể Huyễn Quyết, cố gắng xóa bỏ cảm giác tồn tại hết mức có thể, sau đó bỏ chạy khỏi cái thế giới sinh mệnh này.

Bọn họ biết, nhiệm vụ lớn nhất đã hoàn thành, nếu còn ở lại cái thế giới này, ngược lại sẽ trở thành gánh nặng của An Lâm, chi bằng nhanh chóng thoát khỏi cái thế giới này.

Bọn họ chạy.

Nữ thần Sinh Mệnh cũng không đuổi theo.

Giờ phút này, ở nơi thế giới sinh mệnh tan vỡ nghiêm trọng nhất.

Nơi này đã hóa thành một mảnh hắc ám nguyên thủy nhất, không có gì cả, cái gì cũng không tồn tại, giống như hết thảy trở về nguyên điểm, hoàn toàn hủy diệt.

An Lâm liền đứng ở trung tâm hắc ám, hắn là "tồn tại ", đứng giữa những thứ "không tồn tại" đang tan biến ở xung quanh, giống như hắn chính là chúa tể của tất cả.

"Cái thế giới này hoàn toàn xong rồi, tiến độ phá thiên, đã đạt đến chín mươi chín phần trăm..."

"Còn có một phần trăm cuối cùng..."

Vừa nói, An Lâm vừa đưa mắt nhìn sang Hoa Thần đang lạnh run, hoảng sợ không dứt, nhếch miệng cười nói: " Không phải là ngươi nói rằng ta hãy giết ngươi đi à?"

"Bây giờ..."

"Ta sẽ động thủ nha."
Bạn cần đăng nhập để bình luận