Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 573: Hư Không thú thỏa hiệp

Tất cả mọi người đều chú ý tới hành động kỳ lạ của An Lâm, lao nhao đưa mắt nhìn về phía An Lâm, trên mặt cũng hiện ra vẻ kinh ngạc và mong đợi.

Đúng lúc này, hai mắt An Lâm đã dâng lên ra ngọn lửa vô tận, bắt đầu đốt cháy mảnh hư không vô tận này.

Ngọn lửa màu vàng không ngừng lan tràn ở trên hư không, cả không gian hóa thành một biển lửa, tầng nham thạch dưới mặt đất bắt đầu bị nóng chảy, không gian cũng bắt đầu vặn vẹo tan vỡ.

Chỉ trong khoảng thời gian ngắn ngủn, toàn bộ hư không đều bị ngọn lửa vô tận bao phủ, hơn nữa còn lan tràn về nơi rất xa!

"Thật là đáng sợ, rốt cuộc đây là ngọn lửa gì?!" Khả Khả Tư Đế trừng đôi mắt đẹp, trên mặt tràn ngập nỗi khiếp sợ.

"Cái này gọi là Lửa Đốt Trời! Là đốt trời nấu biển thật sự đấy!" Vẻ mặt của Tuyết Trảm Thiên tràn đầy kích động, nó lớn tiếng kêu lên.

"Lửa Đốt Trời cái rắm ý, rõ ràng đây là Ly Hỏa Kim Diễm, là loại lực lượng có thể đốt sạch cả hư không. Nhìn ngọn lửa sư phụ thả ra đi, chính là Ly Hỏa Kim Diễm có độ tinh khiết vô cùng cao, nói không chừng, thật sự có thể đốt thủng cái thế giới này..." Tiêu Trạch liếc mắt nhìn Tuyết Trảm Thiên một cái, sau đó đưa mắt nhìn sang An Lâm, vẻ mặt ngập sự sùng bái.

Sau một trận xả hận, con cá voi khổng lồ loáng thoáng phát giác thế giới bên trong cơ thể nó xuất hiện vấn đề, nó nhanh chóng đưa ý thức đi vào cái thế giới kia, sau đó, nó lập tức thấy được một biển lửa vô tận...

Đây... Đây là mắt của mình sao?

Trời ạ! Rốt cuộc thì nó đã hấp thu con quái vật gì đi vào thế này!

Cá voi khổng lồ hít vào rồi một miệng đầy khí lạnh, con mẹ nó chứ, đây không phải là năng lực của đôi mắt nó sao?!

Hư Không hồn biến mất, đột nhiên xuất hiện tình trạng năng lực sinh dục biến mất, đôi mắt bỗng dưng bị mù, có phải nguyên nhân đều do chính chàng trai kia không...

Không có một loại từ ngữ nào có thể hình dung ra tâm trạng của nó vào giờ phút này.

Cá voi khổng lồ lập tức điều động lực lượng trong thân thể, sử dụng một loại thuật pháp ngưng đọng.

Cá voi khổng lồ: "..."

Rất hiếm khi cá voi khổng lồ lại sinh ra cảm xúc hối hận và sợ hãi ở trong lòng như thế này, cho dù là ai, khi biết thức ăn mà bản thân nuốt vào lại có năng lực cướp đoạt lực lượng của mình, thậm chí là đốt cháy bụng của mình, cũng sẽ có cảm xúc như vậy.

Hơi thở quen thuộc này, lực lượng quen thuộc này...

Sau khi nó bị mù, không gian trong cơ thể lại đột nhiên cháy lên, đây là cái dạng thể nghiệm gì?

Cá voi khổng lồ có phần tê dại da đầu, bởi vì trong lòng nó nảy ra một cái suy đoán vô cùng đáng sợ.

Vẻ mặt của đám người An Lâm đều trở nên nghiêm trọng, bởi vì bọn họ biết, bây giờ lại có thêm lực lượng khác tham dự rồi.

Ngay sau đó, nó liền chú ý tới một người, hắn có đôi mắt giống nó như đúc, người này đang phóng hỏa trong thế giới kia, tựa như Ma Tần diệt thế.

Rất có thể là cái con Hư Không thú kia làm ra, nó đã biết chuyện này rồi.

Không được, không thể để cho hắn tiếp tục làm thế được!

Ly Hỏa Kim Diễm đang không ngừng lan tràn trong hư không bất chợt dừng lại, sau đó tốc độ lan tràn trở nên chậm đi.

Nó có cái đầu mượt mà bóng loáng, hai mắt nhắm chặt, thân thể to gần bằng cả hư không, vừa xuất hiện lập tức tạo thành một loại áp lực khó nói lên lời cho mọi người, giống như là phải đối mặt với một vị thần linh chí cao vô thượng.

Ầm!

Những người còn lại nghe vậy thì đều hoảng hốt không thôi, kinh ngạc nhìn về phía An Lâm.

Phóng hỏa trong nhà của sự tồn tại mạnh hơn bọn hắn rất rất nhiều, sau đó bị bắt tại trận như vậy...

"Tất cả đều do tôi làm." An Lâm không hề giấu diếm.

Nghĩ như thế, tất cả mọi người đều trở nên khẩn trương không thôi.

"Cậu lại dám làm như thế, cậu không sợ tôi giết chết hậu hả?!" Sát ý vô cùng vô tận bắt đầu phủ xuống, làm cho người ta có phần thở không nổi.

Ầm! Một trận uy áp cực kỳ đáng sợ từ trên trời giáng xuống, ngay cả kia Ly Hỏa Kim Diễm vô tận như sóng lớn kia cũng bị đẩy lui, rất hiển nhiên là Hư Không thú đã nổi giận!

Không có đủ lực lượng để uy hiếp Hư Không thú, thì sẽ vĩnh viễn không có cơ hội tiến hành đàm phán với nó.

Chẳng qua, cho dù như vậy, An Lâm cũng sẽ không ngừng phóng hỏa. Bởi vì không đốt cháy "ngôi nhà" này, thì bọn họ sẽ bị vây chết ở chỗ này luôn!

Ngay cả lực lượng của Hư Không thú cũng có thể trực tiếp cướp đi? Quá trâu bò!

Khi Tiêu Trạch nhìn thấy hai mắt An Lâm phóng hỏa, trong lòng cậu đã có suy đoán. Bởi vì cậu đã từng bị An Lâm cướp đi lực lượng mà bản thân cậu lấy làm kiêu ngạo nhất, biết rõ sự mạnh mẽ của lực lượng kia, hôm nay suy đoán đã được chứng thực, sự sùng kính trong lòng cậu càng trở nên sâu đậm.

"Hư Không hồn cũng là do cậu cướp đi? Lúc trước... cái đó... cái đó... cũng là cậu giở trò quỷ?" Ý niệm của cá voi khổng lồ như đại dương mênh mông, lúc này nói chuyện cũng tạp thành không ít gợn sóng.

Trên đại lục hư không, bất chợt có một bóng đen vô cùng khổng lồ xuất hiện.

"Là tôi." An Lâm gật đầu, không hề phủ nhận.

"Là cậu cướp đi lực lượng trong hai mắt của tôi?" một cái ý niệm uy nghiêm đến cực điểm phủ lên thân thể mọi người, không cách nào hình dung đó là dạng tiếng nói gì, nhưng mà mọi người đều có thể hiểu được ý của những lời này.

An Lâm ngẩng đầu nhìn về phía bóng đen kia, biết nó chính là hình chiếu của cá voi khổng lồ, vẻ mặt hắn trở nên trầm tĩnh, không biểu hiện ra một chút cảm xúc sợ hãi nào.

"Ha ha..." An Lâm lạnh lùng cười một tiếng, "Hay là ông đây làm một tên quần chúng ăn dưa, chuyện gì cũng không làm, cậu ăn tôi, còn muốn giết chết tôi, chẳng lẽ còn muốn tôi ngoan ngoãn để cậu tiêu hóa nữa hả?"

Hư Không thú hình hơi nghẹn một chút, trầm ngâm một lát, sau đó mới mở miệng nói tiếp: "Trả lại Hư Không hồn và lực lượng đôi mắt cho tôi, tôi sẽ thả cậu ra."

An Lâm lắc đầu: "Hư Không hồn đã bị tôi cắn nuốt, không có khả năng trả lại, tôi có thể trả lực lượng của cặp mắt cậu lại cho cậu, nhưng mà cậu phải thả tất cả chúng tôi ra."

"Cậu...!"

Ầm! Trên bầu trời tuôn ra hơi thở, sát ý sôi trào.

An Lâm mới không sợ nó, nếu nó có thể dùng ý niệm để ra tay, thì cũng sẽ không có chuyện đến bây giờ nó mới ló mặt, thế nên hoặc là không thể ra tay, hoặc là ra tay thì phải trả một cái giá cực lớn.

"Cậu đã nghĩ kỹ chưa, tôi chỉ cho cậu một phút để suy nghĩ. Một phút sau, nếu như cậu không đồng ý, như vậy sẽ không còn cơ hội. Sau khi tôi chết, cặp mắt của cậu cũng sẽ bị mù vĩnh viễn. Không chỉ có như thế, tôi còn muốn cướp đoạt vài loại năng lực khác của cậu..." An Lâm nói với vẻ mặt gió nhẹ mây trii, dáng vẻ vừa tự tin ngạo nghễ vừa kiên định không hề lui bước được bày ra vô cùng rõ ràng.

"Người ra tay công kích tôi trước đó không thể rời đi, những người còn lại đều có thể đi." Cá voi im lặng vài giây, này mới mở miệng nói, hiển nhiên nhượng bộ hết mức có thể.

Nhưng mà, cũng không thể thả tất cả mọi người ra được, nó đường đường là một Hư Không thú, nó cũng có sĩ diện đấy!

An Lâm lắc đầu kiên định nói: "Tôi nói rồi, thả tất cả mọi người ra, một người cũng không thể thiếu!"

Hắn tiếp tục nói: "Cậu còn có nửa phút để suy nghĩ."

Đôi mắt đẹp của Hà Tiên Cô nở rộ ánh sao lấp lánh, có phần ao ước mà nhìn chàng trai bên cạnh.

Những người còn lại cũng sinh lòng khâm phục, nhìn khí thế vùi lấp kẻ địch kia của An Lâm, không sợ hãi tử vong, không vứt bỏ bất cứ người nào, bóng dáng ấy tựa như cũng lóe sáng!

Cá voi rất là rối rắm, nó rất muốn giết chết đám người An Lâm này ngay tại chỗ.

Nhưng mà, nó không thể không có hai mắt được. Hơn nữa nếu như An Lâm thật sự muốn cá chết lưới rách, cướp đoạt thêm mấy loại năng lực khác của nó mang vào phần mộ, ví dụ như tính công năng gì đó... Hậu quả kia thật sự là không thể tưởng tượng nổi, nghĩ đến mà thấy không rét mà run...

Song nếu nó thật sự thả tất cả bọn hắn đi, vậy chẳng phải là quá là mất mặt à? Không khác gì việc nó bị đánh một trận, còn bị đoạt đi bảo vật quý giá nhất, cuối cùng còn phải thả những người này đi...

Thời gian cứ thế trôi qua, con cá voi siêu cấp khổng lồ đã trải qua nửa phút dài nhất trong cuộc đời nó.

Rốt cuộc, ở lúc kỳ hạn thời gian sắp kết thúc, nó thở dài một tiếng: "Được, tôi đáp ứng cậu, nhưng mà cậu phải trả cặp mắt lại cho tôi trước."

An Lâm cười nhạt, hình như căn bản không sợ cá voi khổng lồ sẽ đổi ý: "Như cậu mong muốn."

Một lát sau, dao động vô hình khuếch tán, Hư Không thú cảm giác mình như lại có thêm những thứ gì.

Lúc cá voi khổng lồ mở hai mắt ra, con ngươi màu vàng phóng ra tia sáng rực rỡ, cứ tựa như là hai vầng mặt trời nhỏ, phóng ra ánh sáng và sức nóng vô tận!

Cá voi khổng lồ cảm động đến mức sắp phát khóc, từ lúc bị mù đến lúc lấy lại ánh sáng, một đoạn đường này nó trải qua quá là gian nan rồi!

"Bây giờ, đến cậu thực hiện lời hứa hẹn rồi."

An Lâm chắp tay ở phía sau, nhìn hình chiếu khổng lồ phía trên trời cao với sắc mặt trầm tĩnh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận