Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 1701: Hứa Tiểu Lan hợp đạo trung kỳ

Thần đạo hiện hình, đã làm tất cả mọi người kinh sợ.

Bàn thiên Chân Long và Thánh thú Chu Tước thực sự quá lớn.

"Đều nói Thiên Tước thần nữ đồng thời có thần đạo hoàn chỉnh, hơn nữa là yêu nghiệt tuyệt thế hợp đạo thành công, hôm nay tận mắt chứng kiến, mới biết cô ấy còn phi phàm hơn trong truyền thuyết." Hỗn Nguyên Vũ Tôn cảm khái nói.

"Đúng là như vậy" Thiên Đế cũng gật đầu, "Đạo Chân Long và Đạo Chu Tước, đại năng siêu cấp tầm thường đi vào con đường đạo đó đều cực kỳ nghịch thiên. Cô ấy lại có thể cùng lúc đi hai đạo và còn đi hoàn hảo như vậy."

Cổ Long Đế trong Hồn giới ngắm nhìn không trung, cũng không nhịn được khẽ cảm khái một câu: "Thật là thiên phú và cơ duyện khiến người khác ngưỡng mộ..."

Tiểu Hoàng bên cạnh cũng hưng phấn đập đập đôi cánh, "ying, ying ying" kêu lên, hiển nhiên cảm thấy tự hào với sự đột phá của Hứa Tiểu Lan, dường như đang nói, nhìn thấy chưa, đây chính là người hàng ngày đánh tôi, có oai không?

An Lâm thì càng không phải nói, ngoài Tiểu Lan ra, người vui nhất chính là hắn, chỉ thiếu điều nói với thế giới, nhìn thấy chưa, đây chính là người cặp đạo với tôi, lợi hại không?

Hứa Tiểu Lan đột phá thành công, một lát sau, đạo cảnh hiện hình mới tiêu tan.

Lập tức lòng tràn ngập ấm áp.

"Xì." Hắc Linh Xà lộ vẻ khinh thường, con mắt lạnh lùng.

Sau đó, cô ấy lại quay sang nhìn người đàn ông bên cạnh, đôi mắt dịu dàng như mỉm cười : "An Lâm, em đột phá thành công rồi!"

"Ác..." Bạch Linh Xà bên cạnh há hốc cái miệng nhỏ, ngơ ngác nhìn cảnh tượng An Lâm và Hứa Tiểu Lan ôm nhau thắm thiết.

Cô ấy nhân cơ hội này củng cố hợp đạo trung kỳ một lượt, trở thành một đại năng siêu cấp hợp đạo trung kỳ chân chính.

"A? Còn có chúc mừng khác?" Hứa Tiểu Lan chớp chớp mắt.

Khí thế của cô ấy đã tăng lên mạnh mẽ, toàn thân toát lên luồng khí khiến người ta vô cùng kinh sợ, còn về thực lực kinh khủng thế nào thì phải thử mới biết được.

"U... Chúng ta vẫn còn kẻ địch vẫn chưa đối phó đấy..." Hứa Tiểu Lan đỏ mặt xấu hổ, nhẹ giọng nói.

"Cảm ơn Tiểu Na!" Hứa Tiểu Lan nhìn lền không trung, tủm tỉm cười nói.

Ánh sáng ban phúc trên bầu trời vẫn đang tiếp tục.

Có lẽ Hứa Tiểu Lan vừa mới đột phá thành công, cơ thể vẫn còn hơi nóng, An Lâm ôm cô ấy, giống như ốm cái lò vậy, quan trọng là cơ thể vẫn rất mềm mại, cảm giác vô cùng thích.

Hứa Tiểu Lan "..."

"Chúc mừng em!" An Lâm hưng phấn chạy đến ôm một cái.

Kiểu chúc mừng này, có phải có chỗ nào không đúng.

An Lâm cố níu giữ ấm áp một chút mới buông tay, nghiêm túc gật đầu: "Được, việc chính cấp bách, chúng ta chúc mừng sau."

An Lâm nhíu lông mày, hai con mắt hiện ánh sâu xa, thâm tình nói: "Tiểu Lan, sau cuộc chiến, anh có thể để em muốn làm gì anh thì làm..."

Chúng phát hiện đã có vài cặp mắt đang chăm chú nhìn chúng, dường như muốn ăn thịt chúng vậy...

Cũng có nghĩa là bây giờ họ có thể chiến đấu rồi!

"Tốt quá rồi

Trong lòng hàng tỉ thần linh sinh ra hiền hòa, tâm niệm muốn hòa bình không muốn chiến tranh cũng hoàn toàn biến mất, rất hiển nhiên, thời khắc vĩ đại thế giới thăng cấp thành công đã qua.

"Bây giờ là lúc báo thú, cho bọn chúng thấy năng lượng thực sự của thiên thần chúng ta!" Hồn Thiên Thần rất tức giận, hồn lực màu xám toàn thân mãnh liệt, khí tức kinh khủng bắt đầu lan tỏa.

Ánh sáng trên bầu trời bắt đầu tiêu tan.

Ầm!

Cước thiên đạo!

Ngay lúc này, một bóng đen tới, một đôi chân thon dài xuất hiện trước mắt, ánh sáng màu vàng lấp lánh vô cùng chói mắt dường như muốn một cước phá vỡ bầu trời.

Thế giới thần cảnh vẫn vĩ đại, chỉ có điều nó không can thiệp vào sự lựa chọn của sinh linh nữa.

Tôi cũng vậy." Huyễn Mộng thiền thần lộ vẻ vui mừng, trong lòng tràn đấy hy vọng.

Thế giới càng nhỏ yếu, cơ chế tự bảo vệ bản thân càng lớn mạnh, nếu không thiên thần vừa công kích đã chết rồi, thế giới còn phát triển cái chùy. Nếu hôm nay thế giới thăng cấp lên tầng cao hơn, căn cơ vững chắc, ý áp chế năng lượng tự nhiên giảm không ít.

"Nếu là chiến đấu trên Đại Lục Thái Sơ, chúng ta đâu đến nỗi..." Ánh mắt Huyễn Mông thiên thần sắc lạnh.

Đương nhiên Huyễn Mộng Thiên Thần và Hồn Thiên Thần cũng biết điều này, sau đó chúng càng hoảng, sự nghiệp đánh lém lại bắt đầu rồi sao? Chúng phải làm thế nào đây?

Vòng ánh sáng trên đầu Hồn Thiên Thần rực rỡ, kích động nói: "Chín phần, tôi có thể phát huy chín phần năng lượng!"

"Không đúng! Đây không phải là tuyệt cảnh, chúng ta có cơ hội lật ngược tình thế!" Huyễn Mộng Thiên Thần đột nhiên nói: "Tầng thứ của thế giới này năng cao rồi, đối với áp chế năng lượng quyền bính chúng ta thì nới lỏng hơn! Anh xem xem có thể phát huy bao nhiêu phần năng lượng?"

"Đáng ghét,làm thế nào..." Hỗn Thiên Thần hơi run run, không phải là sợ, là mà bị Cổ Long Đế nện nhiều như vậy, hồn xác có chút không vững.

Hồn Thiên Thần kêu thảm thiết, bị một cước đạp rơi xuống đất.

Rắc rắc...

Thần hoàn của nó bị rách ra một khe.

« A... A! Ta phải giết ngươi! » Hồn Thiên Thần vừa mới ý chí chiến đấu sôi sục, vừa nói dứt lời hai câu, lại bị một cước đá xuống đất, đối với nó mà nói là vô cùng nhục nhã.

Hồn Thiên Thần bò dậy từ mặt đất, vùng màu xám lấy hắn làm trung tâm tán rộng xung quanh, chỉ cần là không gian và sự vật chạm phải đều biến thành tấm màn mờ ảo, dường như hai thế giới khác nhau, đây chính là chiêu thức của Hồn Thiên Thần, Hồn giới!

Đây là không gian nó chế ngự, chỉ cần có thể kéo Cổ Long đế vào chiến trường mà hắn chế ngự, chịu sự áp chế thì có lòng tin lợi dụng hồn lực triệt để tiêu diệt đối phương.

"Phá Thiên Khải." Cổ Long Đế thấy hồn giới đánh tới, cuối cùng không dám lỗ mãng xông vào hồn giới như lần trước, mà chọn cách chống cự.

Hỗn Thiên Thần thấy cảnh này, ý chí chiến đấu càng dâng trào, thần hoàn màu xám trên đầu phát ra càng rực rỡ nhức mắt, hồn giới phát tán không gian, hồn lực nồng đặc khiến trời đất cùng sinh ra chấn động, dường như muốn chiếm đoạt cả trời đất.

"Ha ha ha, muốn ngăn chặn năng lượng của tôi ư? Nằm mơ! Tôi đã khác rồi!"

Khu vực hồn giới mở rộng mênh mông, khiến tất cả những gì nó chạm tới đều biến thành màu xám.

Cổ Long Đế mặc Phá Thiên Khải lấp lánh bạc đụng vào kết giới hồn lực, bỗng chốc xuất hiện vết nứt, nhưng còn may, vẫn còn có thể miễn cưỡng bảo vệ màu sắc của bản thân, chứng tỏ cô ấy vẫn chưa hoàn toàn rơi vào hồn giới.

Hồn Thiên Thần thấy vậy, lập tức chuyển động xông tới Cổ Long Đế giống như làn khói, trong tay xuất hiện hao lưỡi đao cong xám xịt, giống như tử thần, vô tình và bí ẩn.

Cũng vào lúc này, một đoàn thánh hỏa màu trắng đột ngột từ trên trời giáng xuống, đốt hết tất cả chân ý phá thiên, thô bạo xé rách hồn giới của nó.

Một người áo xanh như sấm chớp xông tới bên cạnh Hồn Thiên Thần với tốc độ cực kỳ kinh khủng, kiếm long tước trong tay cuồn cuộn, dường như có chân long và chu tước quấn quanh phía trên

"Long Tước Phá Thiên trảm!"

Âm thanh uyển chuyển.

Nhưng trong đó hàm chứa sát khí, khiến người khác toàn thân run rẩy.

Ầm!

Uy lực của thanh kiếm vô cùng khủng khiếp ầm ầm chém xuống.

Hồn Thiên Thần không kịp đề phòng, trực tiếp bị một kiếm chém thành hai nửa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận