Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 1773: Xương gai đáng sợ

Xương gai biến thành màu xanh mực, hơn nữa lại giống như ngôi sao chợt lóe lên.

Lần lượt giống như làm trái tim nổi sóng, khuấy động trên không trung.

Thứ kỳ dị này.

Xương gai là thứ mấu chốt giết chết Linh Tổ.

An Lâm cảm thấy hơi thở của Man Cổ Ma Thần trở nên cực kỳ yếu ớt, đã bị thiệt hại nghiêm trọng nào đó, đồng thời cũng cảm thấy xương gai đã phát triển cường thịnh, giống như một loại sinh mệnh kỳ dị.

Việc xảy ra sau đó chứng minh suy nghĩ của An Lâm.

Xương gai lại phát ra một tiếng kêu rên rỉ sung sướng quen thuộc.

"Ah... sức mạnh thật ngon miệng, không chỉ ẩn chứa năng lực nguyên bản tinh thuần mà còn rất hợp khẩu vị về đạo lực và năng lượng huyết mạch của ta... Ngươi đã thành công thỏa mãn nguyện vọng của ta, bây giờ, ta cũng có thể thỏa mãn nguyện vọng của ngươi, nói đi, muốn ta làm gì?"

Tập thể bốn loại năng lực quyền hành bộc phát, đối với hắn, tiêu hao năng lượng cực kỳ lớn, nhưng cũng là sức mạnh chiến đấu lớn nhất từ trước đến nay, có thể tùy ý giết chết một Hợp đạo đỉnh phong trong nháy mắt. Cho dù là Man Cổ Ma Thần lúc trước cũng tuyệt đối không có khả năng kháng cự.

Man Cổ Ma Thần cầm xương gai màu xanh mực trong tay vút lên trời, khắp cơ thể của nó bị năng lượng quyền hành bắn phá đầy máu, hơi thở cũng cực kỳ uể oải, thay vì nói nó tấn công An Lâm chẳng bằng nói xương gai kéo theo thân thể Man Cổ Ma Thần đánh về phía An Lâm.

Phía trên bầu trời, quả núi khổng lồ đè nghiêng, gió lớn dữ dội, kiếm rơi như mưa, sấm sét ầm ầm, bốn loại năng lực quyền hành cực mạnh đồng thời bùng nổ, đánh xuống Man Cổ Ma Thần!!

Nhưng lúc này, một dải màu xanh xé rách tập hợp bốn năng lượng quyền hành của An Lâm.

Giọng nói của Man Cổ Ma Thần khàn khàn, có hơi suy yếu và điên khùng nói: "Ta cần ngài..."

Xương gai này thật không đơn giản bình thường, rõ ràng lúc trước chưa từng thấy quyền hành của thiên thần, nhưng sau khi nó thấy An Lâm làm phép một lần liền biết chính xác nguồn gốc sức mạnh của hắn.

Bên trên xương gai truyền tới một giọng nam trong trẻo.

"Thật thú vị, thật biết điều, đây là lực lượng của Thiên đạo, hơn nữa còn là người của lực lượng Thiên đạo! Nhưng ngươi lại là loài người!!" Trong xương gai truyền tới một giọng nam, hưng phấn và khao khát.

Rầm! Rầm! Rầm!

Từ tiếng nói để phán đoán, tuổi của người con trai không lớn lắm, nhưng lại ẩn chứa một loại năng lực thoát khỏi thế gian, bất tử bất diệt, triền miên vĩnh hằng.

"Xoẹt!!"

Hai tròng mắt An Lâm ngưng tụ, thân hình lui về phía sau, trước người xuất hiện năng lực gió ngăn cách vạn vật.

An Lâm sẽ không cho bọn chúng thời cơ nói chuyện phiếm, nắm lấy cơ hội công kích điên cuồng.

"Phá...!" Mũi nhọn của xương gai phát ra một luồng năng lực kỳ dị khó có thể lý giải được ngắm vào An Lâm, làm vỡ nát quy tắc tối cao, xuyên thủng vách ngăn gió.

Sắc mặt An Lâm thay đổi, tâm trạng cũng theo đó trầm xuống.

Gần như trong chớp mắt, xương gai đã đâm tới đối diện.

Man Cổ Ma Thần kinh ngạc sợ hãi, muốn ngăn cản, lại phát hiện cơ thể đã không thể tự khống chế, không kìm được hét lớn: "Không!!"

Giờ khắc này, không có bất kỳ lực lượng nào có thể ngăn chặn mũi nhọn của xương gai.

Khóe miệng Man Cổ Ma Thần ứa máu, phía sau mất nhiều máu, nháy mắt sẽ không còn máu.

Man Cổ Ma Thần thê thảm, xương gai chỉ biết tấn công, chỉ muốn đâm chết An Lâm, xé rách sấm sét xuyên qua là được, căn bản không đề phòng, sấm sét xung quanh không ngừng đánh Man Cổ Ma Thần cháy khét.

"An Lâm..." Hứa Tiểu Lan thấy cảnh tượng này, tim cũng vọt tới cổ họng.

Lúc này, An Lâm bay ngược, dùng cấu trúc Lôi Thuẫn của sấm sét Kim Hư Lôi biến thành tuyệt địa trên không, có thể phá hủy chôn vùi tất cả sự vật xông vào. Xương gai chẳng hề quan tâm, tiếp tục xé rách, sau đó đột phá!

Mối nguy sống còn nồng đậm hơn bao giờ hết, An Lâm hiểu rõ nếu thật sự bị một chiêu này đâm trúng, cho du hắn có sức chống đỡ của cấp Sáng Thế khác biệt với các sinh mệnh, vẫn có nguy cơ ngã xuống!

Gió, sấm sét, kim loại, núi, phòng ngự do tứ đại quyền hành xây dựng nên đều không có cách nào tấn công xương gai, mũi nhọn hoắt, xơ xác màu xanh mực khéo léo lôi kéo, nhắm thẳng vào trái tim An Lâm.

"Xoẹt!!" Xương gai cũng trực tiếp xé nát áo giáp núi của An Lâm, tốc độ gần như không giảm.

Xương gai cũng đánh vỡ kim loại bảo hộ thành hai mảnh.

"Giết chết kẻ này!! Sau đó ăn sạch hắn!" Trong giọng nói của xương gai lộ ra lòng tham, kéo theo nửa người của Man Cổ Ma Thần, giống như vải rách, không ngừng tiếp cận An Lâm.

An Lâm kinh hãi, Man Cổ Ma Thần đã như vậy rồi, xương gai còn có thể tiếp tục tấn công?

"Man Cổ Ma Thần đại nhân!" Thiên Mã Chân Ma lại càng đau buồn phẫn nộ hô lớn.

Nhưng kim loại bảo hộ bị đánh vỡ, lại nhanh chóng khép kín lại về trung tâm, kim loại như đao, nhắm chuẩn nắm lấy xương gai, hai mảnh kim loại từ phía sau xuyên thủng Man Cổ Ma Thần.

Một nửa thân thể của Man Cổ Ma Thần ở phía trước kim loại bảo hộ, một nửa ở phía sau kim loại bảo hộ, vết cắt chỉnh tề, ở phía sau kim loại bảo hộ còn bị xương gai kéo, không quan tâm chỉ đâm về An Lâm.

Kim loại bảo hộ áp sát lại rồi.

Răng rắc!!

"Kết thúc." Xương gai nhằm vào trái tim của An Lâm.

Đúng lúc này, một sự vật đen như mực che trước mặt nó.

"Ngu xuẩn! Trên thế giới không có thứ gì có thể ngăn cản một chiêu này của ta!" Xương gai cười lạnh một tiếng, hung hăng đâm vào thứ đen như mực.

Tạch tạch tạch...

Tiếng kêu bén nhọn vang lên.

Thời điểm xương gai đâm vào sự vật đen như mực, khắp xương cốt run rẩy dữ dội, uốn thành một độ cong khoa trương, dường như sắp đứt gãy.

"Cái gì... Đây là thứ gì?" Tiếng nói khó tin truyền tới từ trong xương gai.

Tình thế chưa từng có từ trước đến nay, nó bị ngăn cản rồi.

Ngăn trở nó chính là cục gạch đen như mực này!!

Xương gai hăng hái nhắm tới hơn trăm lần, ý chí chiến đấu vẫn sục sôi như trước.

Một tiếng trống tăng khí thế, hai tiếng thì suy, ba tiếng thì hết.

Tuy lực công kích của xương gai khó giải, nhưng thủ pháp tấn công chỉ một phần mười, hơn nữa tốc độ phản ứng của An Lâm không yếu, di chuyển cục gạch cực kỳ nhanh, như thế đúng là khiến xương gai hoàn toàn không thể làm gì hắn.

"Ta chắn ta chắn..." An Lâm liên tục chuyển hướng cục gạch, khiến đột phá của xương gai không có ngoại lệ, ngăn cản từng cái.

"A a a a a!!" Xương gai điên rồi, không ngừng thay đổi góc độ đâm vào An Lâm.

Xương gai lại cong lên một độ cong khoa trương, vẫn chỉ đâm không phá.

"Ùng ục..." Xương gai lại điên cuồng chiếm đoạt sức mạnh của Man Cổ Ma Thần, năng lượng lại tăng vọt, điên cuồng đâm vào cục gạch, đẩy cục gạch đi xa trăm dặm nhưng vẫn không thể xuyên thủng nó!

"A a a... Ngưng hút..."

Man Cổ Ma Thần gầy trơ xương, muốn đình chỉ pháp thuật, thu hồi xương gai về.

Nhưng xương gai có ý chí của mình, cự tuyệt yêu cầu của Man Cổ Ma Thần, hướng về phía An Lâm oán giận: "Tên tu sĩ loài người này phải chết!!"

Xương gai vòng một độ cong, đâm về phía An Lâm từ bên mạn sườn.

An Lâm phản ứng cực nhanh, cầm lấy cục gạch che phía mạn sườn!

Ta chắn!

Ầm!

Năng lượng nổ tung.

Giống như tùy tiện nhặt một tảng đá ven đường, sau đó ngăn chặn đột kích phóng ra mạnh mẽ hơn cả dao động của cấp bậc Sáng Thế.

Hơn nữa còn là cục gạch không có chút sóng năng lượng nào.

Vẻ mặt Man Cổ Ma Thần cũng mờ mịt, trong ấn tượng của nó, xương gai có thể phá vỡ cả phòng ngự của Linh Tổ, làm sao lại không phá được cục gạch này?

"Không thể như thế, không thể thế được! Thế gian này không thể có thứ trình độ cao hơn ta!" Xương gai không thể nào tiếp thu được tình huống như thế này.

Nhưng bất luận xương gai dùng lực như thế nào đều không thể phá bề ngoài xấu xí của đồ vật.

Sức mạnh to lớn từ cục gạch truyền đến bên trên giúp An Lâm bay ngược một đường.

Nhưng Man Cổ Ma Thần lại kiệt sức đến sống dở chết dở.

"Dừng... dừng tay..." Âm thanh khàn khàn mang theo khẩn cầu vang lên.

Man Cổ Ma Thần chỉ còn lại nửa thân thể da bọc xương, nước mắt lã chã cầu xin tha thứ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận