Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 1508: Chính là muốn đuổi tận giết tuyệt!

"Làm cái gì thế kia, ngay cả đánh một trận bình thường cũng không thể được sao? Chỉ toàn làm mấy thứ tà đạo quái quỷ..." Khóe miệng Hứa Tiểu Lan giật giật, nói bằng giọng điệu ghét bỏ.

Sau khi không kìm được nói móc một câu, cô tiếp tục cưỡi trên Phượng Hoàng, đuổi đánh mấy tên nguyên soái Thiên Nhân tộc.

Vẻ mặt của sáu tên nguyên soái Thiên Nhân tộc còn lại cuối cùng cũng không còn bình tĩnh được như lúc trước.

Nếu như nói rằng trước khi An Lâm xuất hiện thì họ còn có thể thấy được hi vọng thắng lợi, còn có thể đắc ý thông báo cho Thiên nhân tộc khu vực phía bắc rằng nữ thần Thiên Tước đang ở đây, hãy tranh thủ thời gian phá vỡ phòng tuyến phía bắc, sau đó lại tiếp tục đánh về phía nam.

Một khi phòng tuyến hai phía bắc nam bị phá vỡ thì về cơ bản Cửu Châu cũng tiêu tùng rồi! Dù sao thì bàn về lực chiến đấu siêu đỉnh, bọn họ vẫn chiếm ưu thế hơn, nói không chừng sau một trận chiến ác liệt là có thể thu được thắng lợi.

Nhưng bây giờ, An Lâm đột nhiên xuất hiện, kìm chân Hắc Y Nhân, cục diện chiến đấu đã nghiêng về một phía trong nháy mắt! Sau khi mỗi một vị Hợp Đạo không thể tạo thành cánh cửa đột phá, tỷ lệ chiến thắng của Thiên Nhân tộc trong cuộc chiến này liền bắt đầu trở nên xa vời!

"Chúng ta vẫn nên tạm thời rút lui thôi..." Trên mặt một nguyên soái Thiên Nhân tộc là vẻ bất đắc dĩ.

"Sứ mệnh vẫn chưa hoàn thành, cứ như vậy rời đi sao?" Một nguyên soái khác hiển nhiên không hề cam lòng.

Ngược lại, ba trăm vạn tu sĩ thì lại có vẻ mặt vui mừng, dòng máu trong người đều đang sôi trào theo từng tiếng nhạc, chém giết càng lúc càng dũng mãnh hơn.

"Giết aaa!!" Tất cả tu sĩ đều hừng hực muốn chém giết.

Thân hình những tên Huyết tộc và Hư Linh tộc đang chém giết trên tường thành đều hơi ngừng lại, trên mặt là vẻ khó có thể tin nổi. Rõ ràng trước đó không lâu nơi này chỉ là một cảnh tượng chết chóc, là cục diện nghiêng về một phía, bây giờ lại sắp phải rút lui với tình cảnh thua cuộc sao?

An Lâm bên ngoài tường thành cũng vung cánh tay lên, hô lớn: "Đừng để bọn chúng chạy! Bọn chúng giết chết nhiều chiến hữu và con dân Cửu Châu của chúng ta như vậy, nhất định phải giết sạch toàn bộ bọn chúng!

Âm thanh này ẩn chứa trong đó nỗi buồn, lại như mây như khói, cuối cùng gấp gáp dồn dập như cơn mưa to.

Mánh đất tường thành đen ngòm bỗng biến thành một màu đỏ thẫm, vô số máu tươi tập trung thành từng dòng suối nhỏ chảy đi, có dòng máu thậm chí còn chảy dọc theo bức tường, khiến cả bề ngoài bức tường thành kéo dài hơn nghìn dặm đều bị nhuộm thành sắc đỏ.

"So với việc sứ mệnh thất bại, nếu như quân đội của chúng ta bị tiêu diệt sạch ở nơi đây, chỉ sợ rằng đại nhân Thiên Thần Lâm Ngọc sẽ càng thêm phẫn nộ." Một nguyên soái uy nghi khác mặt không biểu cảm nói.

Một trận chiến vốn dĩ là ôm quyết tâm chết đến cùng, hiện giờ họ bỗng phát hiện có cơ hội để diệt sạch toàn bộ kẻ địch, làm sao lại có thể bỏ lỡ cơ hội này được.

Tất cả Thiên Nhân tộc đều nghe hiểu, ngay cả Huyết tộc và Hư Linh tộc cũng nghe hiểu.

Sáu nguyên soái thảo luận sơ sơ, âm nhạc kỳ quái bỗng bắt đầu xuất hiện trên chiến trường.

Họ đều biết, chỉ cần tiếp tục chiến đấu, thắng lợi chắc chắn sẽ thuộc về họ!

Cuộc chiến của người ở cấp bậc Phản Hư lại càng thêm khốc liệt.

Nguyên soái Thiên Nhân tộc có quyền chỉ huy cao nhất trên chiến trường, đối với loại tình huống này, chúng nó căn bản sẽ không nghi hoặc, chẳng qua chúng nó chỉ cảm thấy rất khó lòng tiếp nhận nổi hiện thực này.

Bất kể và về số lượng hay chất lượng, Phản Hư cảnh của hai bên đều gặp phải tình trạng nghiền ép khủng khiếp.

Cảm xúc tiêu cực ngay trước đó đã được bộc phát, đối tượng bị phát tiết cũng chính là kẻ địch trước mặt! Tất cả ba trăm vạn tu sĩ đều như biến thành người hung mãnh, điên cuồng chém giết kẻ địch ở trước mặt mình.

Chém giết, máu tanh, thảm thê khốc liệt, vẫn là chủ đề của nơi này như trước đó.

Nhưng bọn chúng còn chưa kịp thở phào một hơi thì bỗng nhiên sau lưng đã có một loạt những đốm lửa nhỏ hệt như sông Trường giang lao nhanh đến gần.

Hai trăm sáu mươi Thiên Nhân tộc cảnh giới Động Thần đã bị quân đội Cửu Châu, đặc biệt là các đại năng Phản Hư của Tứ Cửu tiên tông chém như thái rau dưa, chỉ một mình Đề Na cũng đã chém được hơn hai mươi Thiên Nhân tộc cảnh giới Động Thần.

Phải biết rằng, một đại năng Phản Hư chỉ cần giơ tay nhấc chân là có thể san phẳng cả một ngọn núi, một chiêu thức giết chết mấy trăm sinh linh, đó cũng chỉ là chuyện bình thường như một cái nhấc tay.

Cứ như vậy, mười sáu đại năng Phản Hư của Huyết tộc rất nhanh đã bị liên quân Cửu Châu diệt sạch.

"Rít rítt ríttt..." Trên mặt Phượng Hoàng xuất hiện vẻ do dự.

Đại năng Huyết tộc bị đánh bại đầu tiên, ba đại Thánh tử cảnh giới Phản Hư đỉnh phong Khả Khả Tư Đế, Mạch Luân, Tháp Bá cầm vũ khí nhiễm máu An Lâm trong tay, một đao chém vào quân địch, chỉ cần đối phương không phải là đại năng Phản Hư hậu kỳ đỉnh phong thì chắc chắn sẽ chết không còn nghi ngờ!

Phượng Hoàng do dự một lát, sau đó mới mở rộng cánh chim, toàn thân như phát ra quầng sáng.

"Nghe lời đi, trận chiến này chúng ta nhất định phải chiến thắng thật đẹp." Hứa Tiểu Lan dịu dàng nói.

Hiển nhiên việc sử dụng trận pháp lồng giam Đại Phần Thiên cấp Thần cực kỳ tiêu hao sức mạnh của nó, nó hơi lo lắng về chuyện này.

Mười ba đại năng Phản Hư của Hư Linh tộc cũng đã chết mất mười hai tên, còn tên Hư Linh tộc đỉnh phong Phản Hư thì đã thi triển Hư Hóa Cực Quang Độn, sớm chạy thoát từ lâu.

Mấy chục Phản Hư vừa mới gia nhập chiến trường trường trên mặt đất, số lượng tử vong của Huyết tộc, Thiên Nhân tộc, Hư Linh tộc, mỗi một giây đều là mấy nghìn mấy vạn...

Tình thế trên chiến trường nhanh chóng biến hóa khó lường, có đôi khi việc phần thắng nghiêng về một phía và đội ngũ tan tác luôn là thứ diễn ra trong chớp mắt. Đến giờ phút này, đại quân của kẻ địch đã bắt đầu tháo chạy tán loạn!

Hứa Tiểu Lan còn nhớ rõ lời An Lâm, vỗ vào sau lưng Phượng Hoàng, mở miệng nói: "Tiểu Hoàng, sử dụng trận pháp trói buộc Đại Phần Thiên cấp Thần, đừng cho bọn chúng chạy thoát."

Hai mươi tên Thiên Nhân tộc cảnh giới Động Thần

Sau khi những kẻ địch cấp bậc Phản Hư bị diệt sạch, mấy chục Phản Hư của liên quân giới Cửu Châu liền gia nhập chiến trường cấp thấp hơn. Sự tham gia của họ đối với quân đội địch chính là một tai nan mang tính hủy diệt!

Thiên Nhân tộc cảnh giới Động Thần bị diệt sạch toàn bộ trong vô vàn tiếng kêu la thảm thiết!!

Đó là nòng pháo trung tâm của chiến hạm Tinh Hỏa, pháo diệt Tinh Hỏa khổng lồ!

"Ơ kìa... Tiểu Hoàng cũng thuộc về hệ Thái Dương sao?" Tiểu Hồng nhìn toàn thân Phượng Hoàng chói mắt như mặt trời, cảm nhận được sức nóng cực kỳ tinh thuần kia, liền kích động nói.

Đúng lúc này, từ thân thể Phượng Hoàng đột nhiên có vô số dải Thần Hỏa rơi xuống bên dưới.

Từng dải hình nửa cung tròn rơi xuống mặt đất, phủ khắp cả vùng đất rộng hơn nghìn dặm, dày đặc chi chít, trông như một cái lưới cực kỳ khổng lồ, chỉ đếm sơ sơ cũng đã có đến mấy trăm nghìn dải.

Sau khi từng dải Thần Hỏa rơi xuống mặt đất, đột nhiên ầm vang nổ tung, tiếp đó ngọn lửa cũng bắt đầu nhanh chóng lan tràn, hòa vào với ngọn lửa gần đó, sau đó tạo thành một bức tường lửa cực kỳ khổng lồ!

Bức tường lửa lấp kín này hoàn toàn phong bế đường lui của đội quân địch hàng nghìn hàng vạn người!!

Các sinh linh vốn đứng cuối cùng đội quân đã chạy trốn tới vị trí cách chỗ tường lửa không xa, sau đó còn chưa kịp tiến sát lại gần mà đã bị nhiệt độ cao đến mức khủng khiếp kia đốt thành khói.

Đây chính là trận pháp trói buộc Đại Phần Thiên cấp Thần của Phượng Hoàng, bao phủ cả nghìn dặm, dùng Thần Hỏa đúc thành một chiếc lồng giam cực kỳ khổng lồ!

Lồng giam vừa xuất hiện, đủ để đốt trời!

Những đội quân trên mặt đất kia ngay cả Phản Hư cũng không phải, đâu có cách nào có thể phá vỡ được trận pháp vây khốn từ Thần Hỏa của Phượng Hoàng?

Tất cả Thiên Nhân tộc đều có khả năng bay lượn, bọn chúng cười nhạt một tiếng, muốn trốn thoát từ trên cao.

Dù sao thì trên mặt đất cũng có tường lửa cản người lấp kín, còn trên không thì không có, ngọn lửa cũng không thể nào lan ra được đến trên trời đúng không?

Kết quả là vào lúc mấy nghìn Thiên Nhân tộc đồng thời vượt qua tường lửa, Thần Hỏa đột nhiên được một luồng sức mạnh nào đó khuấy động, ngọn lửa lại như tên lửa đốt thẳng tới tận trời xanh, đốt cháy hết toàn bộ đám sinh linh Thiên Nhân tộc.

Ngọn lửa cực mạnh đốt người, Thiên Nhân tộc trên bầu trời kêu la thảm thiết, tất cả đều bị thiêu chết, không sót lại một ai!

Lúc này, đến lượt đám sinh linh của Thiên Nhân tộc, Huyết tộc, Hư Linh tộc cảm thấy tuyệt vọng.

Rất hiển nhiên, lần này Tứ Cửu tiên tông dự định đuổi tận giét tuyệt bọn họ mà!!
Bạn cần đăng nhập để bình luận