Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 1243: Lực lượng Thần Đạo thuộc tính cảm xúc

Vẻ mặt của Đại Bạch vô cùng khiếp sợ nhìn cảnh tượng trước mắt.

Nó có thể nhìn thấy, tuy yêu ma Đông Dương bị hành hạ liên tiếp, nhưng ý chí chiến đấu của An Lâm và Tiểu Tà lại không ngừng suy yếu, sức chiến đấu của họ càng ngày càng thấp.

Sau khi chiến đấu, họ không ngừng thảo luận xem chạy trốn bằng cách nào.

Đại Bạch có thể nhìn thấy nỗi sợ hãi và tuyệt vọng trên mặt An Lâm và Tiểu Tà.

"Khốn nạn, hai người bị trúng tà à? Gâu!"

Đại Bạch nhìn thấy cảnh tượng này lòng như lửa đốt, nhưng nó cũng không biết phải hỗ trợ như thế nào.

Rốt cục Đông Dương đã làm gì bọn họ?

"Đông Dương lão đại, ta đầu hàng, đừng đánh nữa, mong ngài tha cho chúng tôi!" An Lâm tuyệt vọng lớn tiếng cầu xin tha thứ.

Đông Dương điên cuồng truy kích, đánh ra một quyền ở sau lưng cô.

"Ta vốn là yêu ma, vốn ẩn chứa lực lượng cảm xúc tiêu cực, mà sức mạnh Thần Đạo của ta, có thể thêm cảm xúc tiêu cực to lớn trong cơ thể của ta vào trong sự công kích, tiến hành công kích và lây nhiễm của cảm xúc!"

Bành! An Lâm bị một nắm đấm nện vào người mà ngã xuống mặt đất, lõm xuống một cái hố nhỏ.

Đông Dương nhìn thấy hai người bị mình đánh rơi xuống mặt đất, cười gằn, vô cùng đắc ý mở miệng nói: "Sao rồi, tuyệt vọng rồi đúng không?"

Đang kinh ngạc, Đông Dương không đếm xỉa đến lời cầu xin tha thứ của An Lâm và Tiểu Tà, trực tiếp đánh về phía hai người.

Đông Dương nắm chắc thắng lợi trong tay đi về phía An Lâm và Tiểu Tà.

"Đông Dương tiền bối, tôi không nên ngu ngốc dùng kiếm đâm ngài, tôi xin lỗi, tôi hối hận rồi, hu hu hu..." Tiểu Tà khóc thật đáng thương, bộ dạng nhìn thấy mà thương.

"Mỗi một lần công kích, cũng có thể khiến cho cảm xúc đó thâm nhập vào trong cơ thể của đối phương. Bây giờ các ngươi bị chồng thêm nhiều tầng cảm xúc tuyệt vọng như vậy, chỉ sợ ngay cả dũng khí chiến đấu với ta cũng không còn nhỉ?"

Lúc đầu An Lâm vốn có thể bộc phát sức mạnh để chống đỡ, nhưng dường như hắn nhìn thấy vật gì vô cùng khủng bố vậy, trên mặt tràn đầy vẻ tuyệt vọng, vì vậy ngay cả quyết tâm chống đỡ cũng không thể duy trì.

Đại Bạch chỉ cảm thấy được mở rộng tầm mắt, đây là lần đầu tiên nó nhìn thấy bộ dạng này của hai người.

Tiểu Tà bị đánh bay xa hơn nghìn mét, đột nhiên rơi xuống nền đất, trên mặt đất hiện ra một cái khe thật dài, trong không gian đầy bụi mù mịt, trên thân thể nhỏ bé dính đầy đá vụn bụi bẩn, nhìn vô cùng chật vật.

Thì ra đây là lực lượng Thần Đạo của yêu ma, có liên quan với cảm xúc tiêu cực!

Tiểu Tà bị dọa đến mức mặt mày biến sắc, gào lên rồi bỏ chạy.

Thảo nào An Lâm và Tiểu Tà lại bị đánh đến mất hết ý chí chiến đấu, lại vừa khóc vừa tuyệt vọng đối với công kích của Đông Dương, đây là bị trúng chiêu mẹ nó rồi!

"Ha ha ha... Các ngươi không trốn thoát được đâu, chỉ có thể bị ta dằn vặt không ngừng đến chết!"

Đại Bạch đứng ở phía xa yên lặng quan sát cũng chợt hiểu ra.

Muốn phá tan lực lượng cảm xúc Thần Đạo, ngoài việc sử dụng lực lượng Thần Hồn áp chế tuyệt đối, còn có một cách, đó chính là có thể dùng một cảm xúc khác để thay thế...

Lúc này, Đông Dương cười ha ha phóng đến chỗ của An Lâm và Tiểu Tà, sức mạnh của nắm đấm bộc phát vô cùng khủng bố cuồng bạo.

"Không được! Ngộ nhỡ thật sự giải trừ được lực lượng kia, ngày hôm sau anh An sẽ nấu chín mình thì phải làm sao giờ? Điều này thật kinh khủng, mình không thể vì chuyện này mà hy sinh bản thân, cái giá quá lớn, gâu!"

Phải làm như thế nào mới có thể giúp được bọn họ đây?

Nó nghĩ lại lúc ở vực Vạn Sơn, anh An hỏi nó đã từng khóc bao giờ chưa, nó nói từ khi sinh ra đến nay chưa từng khóc bao giờ, là một con chó kiên cường một trăm phần trăm.

Như vậy vấn đề là nó có thể làm gì bây giờ?

Loại pháp thuật cảm xúc cấp bậc này, có lẽ cao cấp hơn so với thuật pháp của yêu ma Đông Dương!!!

Không có dấu vết mà tìm kiếm, không có ký hiệu nào, cũng không có khoảng cách, không có một chút năng lượng dao động nào...

Sau đó, một giây sau nó liền khóc ầm lên.

Đại Bạch chìm vào trong im lặng.

Đại Bạch suy nghĩ lại hậu quả thì cảm thấy sợ run lên.

"Đúng rồi!"

Hai tay của Đại Bạch đột nhiên vỗ vào với nhau, hai mắt sáng rực lên.

Còn không nhanh lên một chút thì họ sẽ bị tên yêu ma Đông Phương quỷ dị này đập chết rồi!

Ngay một giây sau, nó lập tức lắc đầu, bác bỏ ý nghĩ này của mình.

Đại Bạch nhìn về phía An Lâm đang bị đánh, lẩm bẩm: "Hay là, mình ném một đống cứt chó cho anh An, như vậy sự thù hận của anh An đối với mình hẳn có thể áp đảo cảm xúc tuyệt vọng của Đông Dương nhỉ? Gâu?"

Chỉ có điều thay thế lực lượng cảm xúc, nhất định phải vô cùng mạnh mẽ, mạnh mẽ hơn lực lượng cảm xúc Thần Đạo của yêu ma kia! Cấp độ sức mạnh phải cao hơn!

Khốn nạn, liều mạng thôi!

Đại Bạch cắn răng chạy về phía của An Lâm hét lớn: "Anh An, anh An, mau chóng dùng thuật pháp khiến người khác khóc kia đi!!! Gâu!"

An Lâm nghe thấy vậy liền sững người lại, sau đó tuyệt vọng nói: "Yêu ma Đông Dương mạnh mẽ như vậy, tôi dùng thuật pháp khiến người khác khóc với nó thì làm sao có tác dụng chứ!"

Đại Bạch kêu lên: "Anh An, anh bị dọa đến choáng váng rồi sao? Dùng với Tiểu Tà mà, gâu!"

An Lâm há to miệng, hoàn toàn tỉnh ngộ.

Hắn hiểu được ý của Đại Bạch!

Vừa nói xong liền làm ngay.

An Lâm nhìn về phía Tiểu Tà, đúng lúc Tiểu Tà bị Đông Dương đánh thêm một quyền nữa, khóe miệng xinh xắn chảy ra máu tươi, đến kiếm Thắng Tà trong tay cũng bị tuột ra.

"Tiểu Tà, khóc cho tôi!"

"Làm sao có thể như vậy? Vì sao các ngươi không tuyệt vọng... điều này không thể nào!"

"Phụt!" Đông Dương phun ra một ngụm máu tươi, toàn thân vô lực ngã trên mặt đất, vẻ mặt kinh ngạc nhìn hai người lệ rơi đầy mặt trên không trung, nhưng ánh mắt lại vô cùng kiên định.

Đông Dương bị nắm đấm của An Lâm đánh xuống, bị đấm xuống tạo thành một cái hố nhỏ có chu vi nghìn mét!

Một tiếng nổ vang rung trời, theo đó là âm thanh của xương cốt vỡ tan.

Chỉ trong chốc lát, nắm đấm của An Lâm cũng đột nhiên đánh đến.

Trên ngực của Đông Dương xuất hiện một vết thương do kiếm gây ra vô cùng đáng sợ, Tiểu Tà đứng ở trước mặt hắn, lệ rơi đầy mặt, nhưng kiếm Thắng Tà đã dính màu máu đỏ tươi.

An Lâm cũng gào to khóc rống lên.

Khóc vì mình đẹp trai quá!!!

Đúng vậy, thi triển thuật pháp Muốn Bạn Khóc đối với kính Chu Tước, thuật pháp sẽ bị bắn ngược lại, thuật pháp Muốn Bạn Khóc bị bắn ngược lại lên trên người hắn, khiến hắn đột nhiên dâng lên đau khổ vô tận.

"Răng rắc..."

Dường như có lực lượng gì đó bị cảm xúc đau khổ mạnh mẽ phá vỡ!

"Ha ha ha... cảm nhận tuyệt vọng đi!" Hai nắm đấm của yêu ma Đông Dương lại một lần nữa giáng xuống người Tiểu Tà ở bên trong hố nhỏ, lực lượng vô cùng mạnh mẽ, thậm chí có thể khiến không gian trăm trượng bị sụp đổ.

Tiểu Tà ở trên mặt đất vừa khóc vừa cầm kiếm Thắng Tà lên.

Thuật Tà Kiếm, Thiểm Linh!

Thân thể hóa thành tia chớp phá quyền đánh đến, lưỡi kiếm đỏ chói lóe sáng trong đêm tối!

"Oa oa!"

An Lâm nhìn thấy Tiểu Tà khóc lớn, vô cùng hài lòng, móc kính Chu Tước ra, sau khi soi gương nhìn thấy gương mặt đẹp trai của mình hắn liền phát động thuật pháp Muốn Bạn Khóc thêm một lần nữa!

"Oa oa...! Cô bé mặc áo đen nằm trong hố nhỏ gào khóc.

Trong chốc lát, Tiểu Tà lại đau khổ khóc đến tê tâm liệt phế, nước mắt chảy thành sông.

Thuật pháp Muốn Bạn Khóc trong nháy mắt được phát động.

An Lâm sợ hãi Đông Dương, cảm thấy tuyệt vọng đối với thực lực của Đông Dương, nhưng điều này cũng không hề nói lên việc hắn sợ Tiểu Tà. Làm Tiểu Tà khóc, hắn vẫn có thể làm được vô cùng dễ dàng.

Vẻ mặt của Đông Dương mơ hồ, khó có thể tin được.

"Tuyệt vọng sao?" Tiều Tà nghiêng đầu lộ ra tiếng cười, ánh mắt trong veo hiện lên vẻ lạnh lẽo.

Kiếm Thắng Tà, tỏa ra ánh kiếm kinh hãi!

An Lâm nắm chặt tay lại, tiếng xương ngón tay "Đôm đốp" vang lên.

Thần hỏa Thánh hỏa giao hòa với nhau, giống như mặt trời giáng xuống!

"Bây giờ chúng ta sẽ cho ngươi cảm nhân một chút tuyệt vọng là như thế nào!!!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận