Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 2208: Con hải quy không biết đến từ đâu

Thần Hi thành và Nguyệt Đồng Thần thành đều tiến vào trạng thái khẩn cấp, sẵn sàng chiến đấu bất cứ lúc nào.

Là hai tòa thành lớn nhất của đại lục Thái Sơ tham gia kháng chiến chống liên quân Thiên Nhân tộc, số cường giả tụ tập ở nơi đây có thể nói là đếm không xuể, phòng ngự chặt chẽ, có thể làm cho một con ruồi đều không thể lẻn vào trong thành thị.

Tại tầng mây phía trên Nguyệt Đồng Thần thành, một vị đại thiên sứ Bạch Vũ tộc đột nhiên mở ra hai tròng mắt, búng ngón tay về phía nơi nào đó trong hư không.

Kình khí vượt qua ba vạn mét, nổ chết một con bọ rùa thành hạt bụi.

"Hừ, chỉ là bọ rùa, mà cũng dám đến gần thần thành, không biết sống chết!"

Đại thiên sứ lạnh lùng nhìn thoáng qua, đây là kẻ xâm lăng thứ chín vạn một ngàn hai trăm ba mươi ba mà hắn giết chết rồi. Là người thủ hộ, hắn vẫn làm rất tròn bổn phận.

Ở khu vực này, ngay cả vi khuẩn cũng không có tư cách bước vào Nguyệt Đồng Thần thành dù chỉ nửa bước!

Dĩ nhiên, vi khuẩn không thuộc về phận sự của hắn, hắn chỉ để ý đến những thứ có kích thước lớn.

Đây là linh đan An Lâm đưa, rất có giá trị kỷ niệm, phải cất kỹ mới được. Trình Quang hắn cho dù phải ăn linh đan của mình, cũng không muốn ăn linh đan An Lâm đưa.

Tiểu thiên sứ thấy một màn như vậy thì khóe miệng nhẹ nhàng rút ra, khom người cáo từ.

Thế này cũng quá xa xỉ đi?

"An Lâm tông chủ... tốt thật! " hắn nói lời tán thưởng.

" Đại thiên sứ Trình Quang, ngài cứ yên tâm hưởng dụng đi, Chiến Thần An Lâm nói, mỗi ngày đều có linh đan, cho các ngài bổ sung thể lực, giảm bớt mệt nhọc. " tiểu thiên sứ cười hi hi nói.

Tiểu thiên sứ chịu trách nhiệm đưa linh đan hoàn toàn không hiểu.

" Đại thiên sứ Trình Quang, đồ ăn vặt Chiến Thần An Lâm đưa cho ngài tới rồi đây. " một cái tiểu thiên sứ bay về phía Đại thiên sứ trên bầu trời, cung kính đưa một viên linh đan cho Trình Quang.

Tại sao mỗi một đại lão đều như vậy chứ, An Lâm Chiến Thần đưa linh đan cho bọn họ nhưng bọn họ đều không ăn, sau đó lấy ra một viên linh đan của mình, vừa ăn, vừa khen An Lâm.

Dùng linh đan để giảm bớt mệt nhọc?

"Cái... An Lâm tông chủ thật sự là quá tốt bụng, còn biết thương cho những người phía dưới. " Thiên Thần Trình Quang đang cầm linh đan, hết sức cảm động, có phần không nỡ ăn.

Cứ như vậy, Trình Quang lấy ra một viên linh đan của mình yên lặng thưởng thức.

"Kẻ nào!? " hắn bỗng dưng đưa mắt nhìn xuống mặt đất, vẻ mặt cảnh giác nói.

Trình Quang Đại thiên sứ cảm khái một câu trong lòng, nhưng vẫn thu linh đan vào trong nhẫn không gian.

"Không phải là kẻ nào, mà là con rùa nào. " một con rùa biển cưỡi toàn phong hung thỏ sóng từ đàng xa tiến tới, rung đùi đắc ý nói.

Cái tình huống này, quá kỳ quái...

Trình Quang mới vừa thưởng thức xong linh đan mỹ vị, thì bất chợt phát hiện dị thường.

"Nói đi, có tin cơ mật gì."

Hải quy đối mặt với uy hiếp của Trình Quang thì vẫn không sợ, tiếp tục rung đùi đắc ý nói: "Tôi có tin tình báo cơ mật, muốn chính miệng nói với hắn, hắn không nghe đến, là tổn thất của hắn nha."

Hắn chính là An Lâm đang rảnh rỗi đến mức hốt hoảng, bỗng nhiên xuất hiện ở trước mặt con thỏ.

"Tôi không có giấy thông hành, nhưng mà tôi có lời muốn nói với An Lâm. " con hải quy kéo lỗ tai của toàn phong hung thỏ, khiến nó nhanh chóng dừng lại, trong miệng vẫn không nhanh không chậm nói.

Vẫn bình thản nói.

Trình Quang nhìn thấy con rùa cưỡi thỏ mà ngệch mặt, ngay sau đó liền rút ra thánh mâu phía sau, nghiêm nghị nói: "Có giấy thông hành hay giấy mời không? Nguyệt Đồng Thần thành là cấm địa, không có giấy thông hành và giấy mời thì không được tiến vào, phàm là sinh linh dám xông vào, đều giết không luận tội!"

Phạm vi mấy vạn dặm đều do thần thức của hắn quản chế, cuộc đối thoại giữa hải quy cùng Trình Quang, hiển nhiên cũng rơi vào trong tai của hắn.

"Dĩ nhiên, tôi sẽ không bỏ qua bất kỳ một cái đầu mối nào, nghe được chữ cơ mật bèn vội tới đây. Thế nên, ngươi muốn nói tin cơ mật gì cho ta nghe? " An Lâm trăm công nghìn việc, mới sẽ không nói hắn rảnh rỗi đến mức hốt hoảng, nghe được là có tin cơ mật liền chạy tới tây.

"Khụ khụ... Tôi biết ngay là An Lâm anh sẽ không bỏ qua bất kỳ một cái tin tức cơ mật nào. " con rùa giãy giụa trở mình, ngã sấp xuống đất lên, rướn cổ lên, thu hồi vẻ mặt chật vật, chậm rãi nói.

"Lớn mật! An Lâm Chiến Thần là tồn tại mà ngươi muốn gặp là có thể gặp à? " Trình Quang nắm chặt thánh mâu, khí thế tăng vọt, hung uy hiển hách nói.

Toàn phong hung thỏ bị làm cho sợ đến mức lập tức dừng ngay.

Con hải quy trên lưng nó phản ứng chậm nửa nhịp, bởi vì quán tính mà kéo tai thỏ ngã xuống đất, một rùa một thỏ cứ thế lộn nhào ở dưới chân An Lâm.

"Không cần làm đại lễ như thế ào đâu. " An Lâm thấy đối sinh vật kỳ quái quỳ rạp xuống đất với hắn, liền kéo khóe miệng,

Trình Quang nghe vậy cười ra tiếng: "Ha ha ha, Chiến Thần An Lâm trăm công nghìn việc, ngươi một côn hải quy không biết chui ở đâu ra, chỉ cần há mồm nói mình có tin cơ mật là có thể nhìn thấy An Lâm đại nhân?"

"Miễn lễ. " chàng trai áo trắng khoát tay áo.

Mặt Trình Quang liền biến sắc, hành lễ nói: " Đại thiên sứ Trình Quang, bái kiến Chiến Thần An Lâm!"

Đột nhiên, một bóng dáng áo trắng xuất hiện ở trước mặt hải quy.

"Không thể nói, không thể nói... " hải quy rung đùi đắc ý nói.

"Không nói ngươi tới nơi này làm gì? " An Lâm liếc mắt nhìn hải quy một cái.

Hải quy co đầu lại, xoay thân thể, nói: "Ngài xem mai của tôi đi."

An Lâm nhìn về phía mai rùa, lập tức đã hiểu ý của đối phương.

Thì ra là cái mai rùa này có hoa văn rất đặc biệt, ẩn chứa tin tức nào đó.

Mã hóa đến loại trình độ này, chẳng lẽ là sợ những thiên thần quyền hành chí cao khác phát giác? Tin tức mã hóa mà đối phương làm cũng ra gì phết...

An Lâm âm thầm gật đầu, cẩn thận nghiên cứu, phát hiện hoa văn mai rùa dưới ánh mặt trời chiếu rọi sẽ phát sinh quang ảnh giao thế, sau đó nhắn nhủ tin tức nào đó.

Phương thức này rất quen thuộc, hình như hắn đã từng dùng trước kia.

Căn bản là hắn không cần học, theo bản năng vẫn có thể đọc ra được tin tức bên trong quang ảnh nơi này chút ít quang ảnh, hơn nữa là chỉ khi có lực lượng hắc ám thuần túy nhất, thì mới có tư cách đọc được tin tức.

Chuyện này, nói thật ra thì, rất khó chứng thực, trừ khi phái binh tấn công Đông Thiên môn. Nhưng mà nếu làm như vậy, thì sẽ rất dễ gây đánh rắn động cỏ.

Nhưng đây vẫn không thể trở thành nguyên nhân khiến An Lâm tin tưởng cô.

Đã chết nhiều thiên thần như vậy, cô ta lại chưa từng bị trọng thương.

Ở trên chiến trường đông tuyến, thiếu nữ thanh tú đeo cái mai kim quy ra chiến trường, chiến lực rất mạnh, hơn nữa rất biết tự vệ, vừa thấy thời cơ không đúng liền bỏ chạy ngay.

An Lâm đã nghe nói qua về Thiên Thần Ô Lam.

Cũng rất chân thật.

Vừa rung động vì kế hoạch của Thiên Thần Quang Minh.

Vừa rung động bởi nơi phát ra tin tức.

Thì ra là... ở bên phía quân địch hắn cũng có con cờ sao?

Kích thích a!

Như cậy, rốt cuộc thì lời của đối phương có thể tin cậy được hay không?

Làm sao để xác định đối phương thật sự muốn đầu nhập vào hắn, mà không phải là đặt bẫy hãm hại hắn? Cho dù đối phương dùng phương thức hắn quen thuộc để truyền tin tức, cũng không có nghĩa là là người mình đi?

Thiên Thần Hư Vô đã từng là thuộc hạ của hắn kìa, Thiên Thần Hải Dương còn luôn miệng gọi hắn là huynh đệ, đầu năm nay, không đáng tin nhất chính là tình hữu nghị với thiên thần.

Mà sinh linh nhắn nhủ tin tức, tự xưng Thiên Thần Ô Lam, chính là thủ hạ của Thiên Thần Hắc Ám, còn nói nếu như sau này đánh nhau tuyệt đối đùng lỡ tay giết cô ta.

Ừm, cảm giác thật hoảng hốt...

An Lâm điên cuồng đọc tin tức, trong lòng rất là rung động.

Hôm nay là Thiên Thần Lượng Độ đứng ra quán xuyến Đông Thiên môn?

Thời gian là ba ngày đến mười ngày?

Thiên Thần Quang Minh đi tới cổ vực Thái Sơ, để rèn thanh kiếm tàn phá Thiên Đạo cực kì khủng bố?

Trong chớp mắt, trái tim hắn đột nhiên kích động lên.

Là người mình báo tin cho hắn!!

Vậy thì hắn có nên đi tới cổ vực Thái Sơ một chuyến không?
Bạn cần đăng nhập để bình luận