Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 2210: Trở lại thế giới hoang tàn

An Lâm áp chế tu vi của bản thân ở Phản Hư trung kỳ, cũng chính là hoàn toàn che dấu Hắc Ám thần đạo của mình, như vậy là có thể tránh thoát Thiên Đạo cắn trả.

Thật ra thì không phải là không có siêu cấp đại năng làm như thế. Chỉ có điều mỗi một lần bọn họ ngụy trang, đều sẽ bị Thiên Đạo phát hiện, sau đó bị cắn trả đến mức nửa chết nửa sống.

An Lâm liền không giống với lúc trước, hắn đã hiểu rõ trời, cho dù dõi mắt cả đại lục Thái Sơ, cũng có thể nằm trong top năm, không chỉ hiểu rõ ông trời, mà còn càng hiểu được nên lừa dối trời như thế nào.

Từ điểm đó mà nói, Tây Lý Nhĩ chính là một ví dụ rất tốt.

Nhớ ngày đó, lần đầu tiên hắn gặp Tây Lý Nhĩ, không phải là tên kia đi dạo cổ vực Thái Sơ mới trở lại à. Hạn chế của cổ vực Thái Sơ, hoàn toàn không ảnh hưởng đối với hắn.

Bây giờ An Lâm cũng có thể đạt tới cái loại độ cao này rồi.

Hắn một đường đi về phía trước, rốt cuộc, xuất hiện ở cửa vào, cảm giác trời đất quay cuồng đánh tới.

Đây là lực lượng truyền tống tùy cơ.

Mấu chốt nhất là, nguyên khí ở nơi này lại cực kỳ đậm đặc, là hoàn cảnh rất tốt để tu hành, chỉ nói về mật độ nguyên khí thôi, so với những nơi như Tứ Cửu tiên tông và Thiên Đình còn dày đặc hơn, có thể nói là Thánh Địa tu luyện cũng không quá đáng.

Hắn bước đi với tốc độ rất chậm, nhưng một bước lại là vài chục dặm.

Trên đầu là vô tận sao trời.

"Thiên Thần Quang Minh muốn luyện hóa thanh kiếm tàn phá Thiên Đạo thì sẽ phải làm gì? Cô ta nên luyện hóa cái loại vũ khí này như thế nào, muốn dùng cái nguyên liệu gì, bản chất của vũ khí là gì? " An Lâm cừa đi, vừa tự phân tích.

Một trận giao động kịch liệt khi đi qua không gian hai giới truyền đến.

Nhưng An Lâm biết, tinh không phía ngoài là thật. Chúng rõ ràng như vậy, bởi vì nơi này đã từng là trung tâm của vũ trụ khôn cùng, ánh sao phóng ở chỗ này sẽ khiến Thiên Đạo cộng minh tăng phúc, thế nên mới trở nên đặc biệt bắt mắt.

Lúc này An Lâm sao có thể để nó tùy cơ truyền tống, lập tức chọn lấy một chỗ có năng lượng hỗn loạn nhất, Thiên Đạo dao động cường liệt nhất.

Chẳng qua như vậy cũng có thể làm cho hắn cẩn thận cảm nhận cái thế giới này.

Ngay sau đó, An Lâm liền phát hiện mình đi tới một cái địa phương cực kỳ trống trải.

Thiên Thần Quang Minh muốn đạt được thanh kiếm tàn phá Thiên Đạo, khẳng định cũng phải tới nơi Thiên Đạo dao động mạnh nhất, chỗ kia là dễ cảm giác và lợi dụng trời nhất.

"Một cái thế giới đổ nát sắp bị hủy diệt, thế mà cũng có loại địa phương tu hành tốt thế này ư? " An Lâm lộ vẻ mặt than hãi, hắn tiếp tục duy trì cảnh giới Phản Hư trung kỳ, bắt đầu ở tìm kiếm đầu mối ở cái địa phương này.

Đang nghĩ như vậy, thì một trận cuồng phong màu lục liền ào ào cuốn tới, nham thạch và hư không xung quanh đều bị trận cuồng phong này xé rách nuốt chửng, lộ ra hỗn độn hắc bạch giao hòa bên trong.

Sao trời mênh mông vô bờ giao tiếp với đại lục màu đen, đủ loại thực vật kỳ dị tỏa ánh huỳnh quang, xinh đẹp diêm dúa lẳng lơ, tràn đầy sinh cơ khác thường.

"Lạch cạch. " An Lâm dừng bước chân, một vách tường ánh sáng lập tức xuất hiện ở phía trước, chặn lại cuồng phong đang gào thét tiến đến.

Cái chỗ này là địa phương Thiên Đạo tan biến nghiêm trọng, vòm trời đều bị nổ xuyên, lộ ra vô hạn tinh không ở phía ngoài, sao trời rõ ràng đến mức làm cho người ta cảm thấy cảnh tượng trước mắt là giả.

Mà cũng bởi vì nơi này là địa phương Thiên Đạo tan biến nghiêm trọng nhất, nên tuyệt địa và tử vong chi địa ở nơi này rất nhiều, hơi bất cẩn thôi cũng sẽ bị loạn lưu hỗn độn cắn nuốt, trực tiếp mai một trong lực lượng đáng sợ ở nơi này.

"Ừm? Không đúng, phía trước là cái gì?"

"Đây chính là cảnh tượng thế giới hủy diệt sao? Hỗn độn loạn lưu, quy tắc giết người vô hình, sao trời, cực quang, cùng với các loại năng lượng bạo tẩu..."

Hình như là sinh mệnh, lại như không phải là sinh mệnh.

"Gió thổi thôi cũng có thể gây chết người, tại sao lại có thể có nhiều thực vật kỳ dị phát sáng như vậy, thật là quá bất thường đi?"

"Cái quỷ gì vậy chứ..."

"Phong lực lại ẩn chứa quy tắc, nói riêng về cường độ quy tắc, cảm giác còn đánh sợ hơn cả đại năng Phản Hư toàn lực ra chiêu..."

An Lâm như phát hiện ra tân đại lục, đi về phía màn hào quang thuần trắng.

"Lúc cả thế giới khôn cùng đều đi về phía hủy diệt, sinh linh hoặc là bị hủy diệt, hoặc là đang ở giãy giụa trong hành trình tiến hóa, cố gắng thích ứng hoàn cảnh. Mọi thứ trước mắt, có thể nói là kỳ tích sinh mệnh bị thế giới hủy diệt ép phải xuất hiện..."

"Nếu như không phải là đã chấp chưởng Thiên Đạo, có thể cảm nhận được dấu vết của sinh linh, chắc là sẽ bị một màn này dọa cho chết khiếp mất!"

An Lâm biết, quy tắc hỗn loạn và phá hư, là điều kiện để thế giới hủy diệt, thế nên cũng không cảm thấy có cái gì kỳ là, hắn chỉ không hiểu vì sao loại địa phương như này vẫn có thực vật tồn tại?

Bọn họ như đang tồn tại, lại như không tồn tại.

An Lâm nhìn về phía bọn họ, là có thể thấy giọng nói và dáng điệu nụ cười của bọn họ, có thể thấy bọn họ hoặc là nói chuyện với nhau, hoặc là đùa giỡn nhau. Nhưng mà một khi ánh mắt dời đi, bọn họ lại như hoàn toàn biến mất. Hình như là khi không có ánh mắt hội tụ, đều là trống không, không tồn tại.

An Lâm rất ngạc nhiên, bởi vì loại trạng thái kỳ lạ này, bọn họ lại hòa với hoàn cảnh của cái thế giới này. Hắn có loại trực giác, rằng cho dù không có màn hào quang bảo vệ, những sinh linh trong thành cũng có thể sống tột.

An Lâm vẫn bước từng bước đi về phía trước, không bao lâu sau hắn liền bước chân vào cái tuyệt địa có mấy thuộc tính khác nhau, chẳng qua đều bị hắn dùng thủ đoạn thô bạo trực tiếp phá rách.

Bên trong có đủ loại sinh linh đang hoạt động, từng sinh linh đều có hơi thở vô cùng cường đại, hơn nữa còn ở vào một loại trạng thái đặc biệt.

Hắn nhích tới gần màn hào quang, thấy được một tòa thành trì màu trắng cực kỳ to lớn.

An Lâm đột nhiên thấy được ở phía trước có một màn hào quang màu trắng bạc, tựa như vỏ trứng bao vây một khu vực cực kỳ rộng lớn ở bên trong.

Màn hào quang thuần trắng cảm giác được hơi thở của An Lâm, đang muốn lộ ra địch ý tiến hành phản kích, thì lúc này trạng thái của An Lâm bất chợt xảy ra thay đổi, biến thành trạng thái như là tồn tại rồi lại như không tồn tại!

Trong nháy mắt màn hào quang thuần trắng trở nên mơ màng.

Hình như nó không cách nào phân rõ An Lâm có phải người của mình không.

Lúc này, An Lâm đã thoải mái đụng vào màn hào quang, sau đó cứ như thể là biến mất trong hư không, biến mất khỏi cảm giác của nó.

"Hô... Đây chính là bên trong màn hào quang?"

" Hoàn cảnh thật thanh bình, hoàn toàn không có ngoại giới hỗn loạn cùng hủy diệt..."

An Lâm thấy sinh linh bên trong lui tới, bọn họ có thân hình khác nhau, lại có thể hài hòa sinh hoạt chung một chỗ. Một tòa thành có ít nhất trên trăm loại chủng tộc bất đồng, có chủng tộc An Lâm rất quen thuộc, có chủng tộc thì vô cùng xa lạ.

Bọn họ đều lấy trạng thái đặc biệt này đếinh hoạt ở tòa thành trì cực kỳ khổng lồ này, trên mặt một số sinh linh thậm chí còn nở nụ cười sáng rỡ.

"Ủa? Vị tiểu ca ca này, ngươi rất lạ mặt a, là người khu nào thế? " lúc này, một cô gái mặt mũi xinh đẹp ăn mặc hở hang tiến đến, mỉm cười hỏi.

Lúc nói chuyện, cô lại vẫn cầm một cái quạt hình tròn vỗ lên mông của An Lâm.

"Người khu... Chính là cái khu này đó! " lâu lắm An Lâm không bị đùa giỡn, theo bản năng hắn lộ ra nụ cười vô hại.

"Cái khu vực này? Ha hả, bớt gạt lão nương đi! Lão nương sinh sống ở chỗ này mấy vạn năm, biết hơn vạn con người, căn bản là chưa từng thấy ngươi!"

Chân mày cô gái nhảy lên, khóe miệng câu tạo thành độ cong động lòng người, ngón tay nhỏ nhắn nâng cằm An Lâm, khuôn mặt nhích tới gần, con mắt giống như có thể câu hồn, nói: "Thành thật khai báo, có phải là từ khu khác trốn tới đây không? Đừng lo lắng, thành thật khai báo thì không sao hết, cho dù không có thân phận, theo tỷ tỷ lăn lộn, tỷ tỷ có thể bảo kê ngươi..."

An Lâm kinh hãi, đứng bên đường làm ra loại động tác này? Ở đây sống thoáng vậy cơ à?

"Ơ, Hồng tỷ lậi đùa giỡn tiểu nam sinh hả?"

"Sẽ không phải lại muốn lừa gạt hắn tới Hồng Mặc phường chứ?"

"Ha ha ha, tiểu tử thoạt nhìn rất thanh tú, nói không chừng có thể làm đứng đầu bảng ấy chứ."

Ven đường, một đám sinh linh xem náo nhiệt không chê chuyện lớn, đều cười ầm lên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận