Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 1844: Minh Tiên Biến

An Lâm nghỉ ngơi một lúc, sau đó từ biệt nhóm người Trần Trần trở về Tứ Cửu Tiên Tông.

Lần này có thu hoạch rất lớn, không chỉ giết chết Du Hí Thiên Thần, mà còn hấp thu được lực lượng Quyền Bính, khiến thực lực của lại tăng lên một mảng lớn.

Quang Minh Thiên Thần và Đại Địa Thiên Thần, sau khi hai Quyền Bính Thiên Thần địa vị tối cao này xuất thủ, chắc là thế lực phía sau Quyền Bính Thiên Thần cũng có thể tạm dừng tay lại, ít nhất sẽ không tiếp tục phái Thiên Thần ra để săn giết cường giả trên Đại Lục Thái Sơ.

"Cung nghênh An Lâm Tông Chủ khải hoàn trở về, An Lâm Tông Chủ thiên hạ vô song, bách chiến bách thắng, Tiên Đạo là đỉnh, ngài là Đế!" Bên ngoài cửa lớn của Tứ Cửu Tiên Tông, lại có một đám đệ tử xếp thành hàng cung nghênh tông chủ trở về.

Trên mặt An Lâm tràn đầy vui vẻ, đang muốn nói chuyện thì đã thấy hương thơm từ đâu bay đến, thân thể mềm mại tràn đầy cõi lòng.

"Anh đi ra ngoài làm gì thế, để em lo lắng suốt cả ngày." Trong giọng nói mềm mại của Hứa Tiểu Lan mang theo chút oán trách.

"Ây da, anh đi ra ngoài câu dẫn Thiên Thần nha, mang nhiều người theo, rất dễ dàng lộ ra sơ hở." An Lâm vỗ vỗ sau lưng nữ tu một cái, nói lời giải thích.

"Hừ." Hứa Tiểu Lan có chút không vui dẩu môi: "Có em, còn đi câu dẫn Thiên Thần, cặn bã nam!"

Không ít đệ tử đã nóng rực, An Lâm trong mắt bọn họ, trang nghiêm giống như là thần linh cao cao tại thượng. Tình cảm kính nể sùng bái tự hào tràn ngập trong lòng bọn họ.

An Lâm trở lại tông môn nghỉ ngơi.

Chúng đệ tử đứng nghênh đón đầy mặt khiếp sợ nhìn Tông Chủ của bọn họ.

"Đừng nói như vậy, chúng ta vẫn như cũ, không thể coi thường bất kỳ một Thiên Thần nào." An Lâm nghiêm mặt nói.

"Thu hoạch tạm được, giết hai tên Quyền Bính Thiên Thần, một tên là Du Hí Thiên Thần, một tên là Hỏa Thiên Thần." An Lâm khẽ mở miệng nói.

Thời gian này nghênh đón một không khí bình tĩnh ngắn ngủi.

An Lâm: "..."

Ăn cơm, ngủ nghỉ dựa vào Tiểu Hoàng.

"Hít..."

"Lần này An Lâm Tông Chủ xuất hành, có thu hoạch gì không?" Bạch Lăng đứng hàng đầu trong đội ngũ hoan nghênh, có chút hiếu kỳ hỏi.

"Xem ra bình thường Quyền Bính Thiên Thần đã không tạo thành uy hiếp gì đối với Tông Chủ của chúng ta nữa rồi." Giọng nói của Bạch Lăng nhẹ nhàng, trên khuôn mặt thanh tú xuất hiện nụ cười trêu chọc.

Bên trong khí hải của An Lâm đột nhiên xuất hiện một tiếng nổ vang, kèm theo một tiếng kêu gào tràn đầy không cam lòng, Khai Thiên Khôi Lâu đã bị tiêu hóa triệt để, hoàn toàn sát nhập vào trong thân thể cậu.

Giết hai tên Quyền Bính Thiên Thần, lại có thể nói ra một cách hời hợt như thế, giống như là đi dã ngoại bắt được hai con thỏ vậy. Cho nên nói, không hổ là Tông Chủ của bọn họ ư?

[Chúc mừng kí chủ, hoàn thành nhiệm vụ. ]

Lúc nào buồn chán thì sẽ dạy Diệp Linh một chút kiếm pháp.

Bất tri bất giác, nửa tháng đã trôi qua.

"Đây chính là... Thiên Ngoại Chân Tiên sao?" An Lâm có chút hiểu ra, hai con ngươi càng ngày càng sáng.

Đây là Vương Giả có thể làm Chúa Tể tất cả!

Cuối cùng trong một buổi sáng sớm sáng vàng rực rỡ.

Trong đầu đột nhiên có một lượng tin tức lớn vọt tới,dường như muốn phá tan đầu cậu.

An Lâm chớp chớp con mắt: "Tôi cũng không biết phải cần loại cấp bậc nào, lực lượng mà tôi phát huy ra sau đó có khả năng sẽ rất lợi hại, vượt qua cả cực hạn của tôi."

Bây giờ sẽ truyền thụ bí thuật Chiến Thần cao cấp, Minh Tiên Biến!

"Thế này đi, mang lãnh địa thảo nguyên của chúng ta đến khu vực của di tích văn minh Tử Tinh, chia ra làm nơi cho anh luyện tập, sau đó tôi sẽ bố trí một ít kết giới ở xung quanh và lồng bảo hộ hấp thu năng lượng. Khi anh ra chiêu để luyện tập thì hãy ra chiêu hướng về phía di tích văn minh Tử Tinh, như thế có được không?" Bạch Lăng mở miệng nói.

Cô cẩn thận suy nghĩ, ý nghĩ đầu tiên là nhớ đến thế giới nhỏ của Phượng Hoàng nhà mình, nhưng cô rất sợ An Lâm không cẩn thận làm nổ tung luôn thế giới của Phượng Hoàng, vậy thì mất nhiều hơn được.

"Vượt qua cực hạn của anh?!" Sắc mặt Bạch Lăng nhất thời trở nên nghiêm túc: "Thế thì không dễ tìm."

Một luồng chân ý Đạo Cảnh lớn đến khó có thể tưởng tượng kéo vào trong một cảnh giới kì lạ. Phía trên Thương Mang Đại Địa vô tận, thấy được một bóng lưng ngạo nghễ đang đứng, mờ mịt xuất trần, vĩ đại vô biên, rõ ràng thân ở thiên địa, nhưng lại siêu thoát khỏi thiên địa. Tay nhẹ nhàng vung lên, lập tức phong vân biến sắc, thiên địa tách rời. Một tay nắm chặt là có thể nắm cả nhật nguyệt trăng sao trong lòng bàn tay!

An Lâm tìm được Bạch Lăng lần nữa.

"Bạch tỷ tỷ, tôi muốn tìm một cái sân luyện tập!"

"Sân luyện tập? Cần loại cấp bậc nào?" Bạch Lăng đang ở trong phòng thí nghiệm, thông qua mắt kính đặc chế mà cô nghiên cứu ra, đôi mắt sáng ngời lộ rõ vẻ tò mò.

Cho dù là thiên địa cũng không thể trói được hắn, ngay cả thiên địa cũng phải sợ hãi hắn. Hắn là một loại tồn tại mà không ai có thể tưởng tượng được.

Sau khi An Lâm đạt được Minh Tiên Biến hoàn chỉnh, lại mất mấy ngày để tiêu hóa nó.

Đây là một loại thuật pháp bùng nổ vô cùng đáng sợ!

Minh Tiên Biến, thật ra chính là một loại trạng thái của Thiên Ngoại Chân Tiên. An Lâm có thể thông qua bí thuật Minh Tiên Biến này, đạt được một phần lực lượng nào đó của Thiên Ngoại Chân Tiên. Thực lực càng cường đại, thời gian có thể duy trì trạng thái Minh Tiên Biến lại càng kéo dài, lực lượng phát huy ra được cũng càng thêm hoàn chỉnh.

An Lâm suy nghĩ một chút, di tích văn minh Tử Tinh chính là tuyệt địa, sẽ không làm tổn thương người vô tội, hơn nữa dọc theo đường đi đã có Bạch Lăng thiết lập lồng bảo hộ hấp thu năng lượng, lợi dụng năng lượng khi ra chiêu lần nữa. Phương án này khá tốt, An Lâm gật đầu đồng ý.

Lồng ánh sáng màu xanh lam, giống như một lối đi không thấy được điểm cuối, đi ngang qua thảo nguyên Lạc Hoàng.

"Cái lồng ánh sáng màu xanh lam này dài đến 1300 dặm, không chỉ có lực phòng ngự vô địch mà còn có khả năng hấp thu chuyển hóa năng lượng cực mạnh. Có vô số hạt hoạt tính, có thể dựa vào lực lượng của anh biến thành dòng chảy năng lượng khổng lồ, chảy về phía tông môn, cung cấp năng lượng cho chi tiêu hàng ngày." Trên mặt Bạch Lăng lộ ra vẻ tự hào.

"Anh cứ việc luyện công ở trong lồng bảo hộ, lối đi này dung hợp nặng lượng khoa học kĩ thuật đỉnh cấp của Tử Tinh, có thể hóa thành thể lỏng, giống như biển vậy, hấp thu toàn bộ năng lượng của anh, sẽ không tạo thành ảnh hưởng hủy diệt cho bên ngoài. Bạch Lăng bổ sung thêm một lời thề son sắt.

An Lâm nghe một chút đã cảm thấy an tâm.

"Được, vậy tôi đây sẽ thử Thuật Pháp mới của tôi một chút. Minh Tiên Biến!"

Ầm!!!

Chùm tia sáng đen nhánh phóng lên cao, che cả mặt trời.

Năng lượng màu đen sẫm giống như muốn nuốt trọn, tiêu diệt cả vạn vật.

Bạch Lăng vĩnh viễn cũng không quên được, cảnh tượng đang xuất hiện trước mắt cô lúc này.

Lồng ánh sáng màu xanh lam bị hắc ám xé nát trong nháy mắt. Một luồng khí màu đen nhọn như lưỡi dao xẹt ngang qua toàn bộ đại địa, từ Lạc Hoàng tiếp tục chạy thẳng tới tận di tích văn minh Tử Tinh. Luồng khí ấy như muốn cắt đại địa ra thành hai nửa, chôn xuống một vực sâu sâu không thấy đáy!

"Này. Đây là lực lượng gì vậy?" Bạch Lăng trợn to đôi mắt đẹp.

Cô phát hiện, mình đã không thể hiểu nổi tất cả mọi thứ đang phát sinh trước mắt.

Bóng tối tản đi.

An Lâm đứng yên tại chỗ, duy trì động tác vung kiếm, không nhúc nhích.

"An Lâm?"

Bạch Lăng lấy lại tinh thần từ trong rung động kinh người, khẽ gọi một tiếng.

An Lâm không có phản ứng.

Bạch Lăng càng luống cuống, thầm nghĩ chẳng lẽ người này tẩu hỏa nhập ma? Gọi như thế cũng không để ý, nếu như đường đột đến gần anh, liệu có thể bị anh chém cho một nhát hay không?

Bạch Lăng không sợ trời không sợ đất, sau khi thấy biểu hiện của An Lâm, không khỏi có chút luống cuống.

"Phốc!"

Thân thể An Lâm cứng đờ, ngã thẳng về phía trước, thân thể vẫn còn duy trì động tác vung kiếm, không hề nhúc nhích, giống như điêu khắc.

"An Lâm!!!" Cuối cùng Bạch Lăng cũng quyết tâm, xông về phía An Lâm vừa ngã xuống đất.
Bạn cần đăng nhập để bình luận