Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 2060: Thủ vệ vĩnh hằng của Đại Địa

Một vầng sáng màu xanh vàng bao phủ quanh thân Thiên thần Đại Địa, đó chính là sức mạnh quyền uy của hắn, là năng lượng liên tục hấp thu từ mặt đất.

Ầm, ầm, ầm!

Từng trận va chạm xảy ra.

Bầu trời đang nứt ra.

Đất đai đang run rẩy.

Vùng đất trong chu vi mấy ngàn dặm biến thành tuyệt địa tử vong chính là chiến trường của An Lâm và Thiên thần Đại Địa.

Có một lần Thiên thần Âm Dương vô tình bị dư âm quyền thuật của Thiên thần Đại Địa đánh trúng mà suýt chết tại chỗ, cực kỳ sợ hãi vội vàng tránh xa.

Thiên thần Hải Dương cũng phải mở rộng thêm nhà tù sóng thần của nó, sợ bị dư âm công kích của hai người kia liên luỵ.

Đây là Địa Mạch Sát Mâu ẩn chứa mạch lực của đất đai, sát khí vô cực trong nó do tinh luyện năng lượng tinh hoa của đất ngưng tụ mà thành, bên trong không chỉ hàm chứa sức mạnh từ đất đai mênh mông vô tận mà còn có thể cảm nhận được nhịp đập của loại mạch đập nào đó, tựa như nó có sinh mệnh vậy, Thiên thần Đại Địa còn thêm vào rất nhiều uy năng để Sát Mâu linh động hơn.

Lần này bể đầu thật sao?

Roạt!

Hắn đang bị hai cái đại lục chèn ép, trong thời gian ngắn căn bản không có cách nào né đòn được.

Thiên thần Đại Địa lại đánh một chưởng về phía An Lâm, ngay lập tức trên không hiện ra một hư ảnh đại lục màu vàng, không thương tiếc đẩy An Lâm rơi xuống đất, ép hắn với mặt đất, biến An Lâm thành bánh kẹp thịt.

Một Thần hồn Thể màu xanh từ trong cơ thể hắn bay ra, hai tay nắm một tấm khiên màu đen rất lớn ngăn cản Địa Mạch Sát Mâu đang lao tới.

Rốt cuộc An Lâm cũng cảm nhận được khi Thiên thần Đại Địa dốc toàn lực sẽ là cái dạng gì, đó thật sự là một loại lực lượng làm người ta tuyệt vọng, là loại lực lượng mênh mông vô tận, mạnh đến mức mỗi một tế bào của hắn đều phải run rẩy kịch liệt, tựa như giao chiến với Thiên thần Đại Địa cũng là đang giao chiến với toàn bộ đất đai vô tận.

"Thần Hồn An!"

Gần như không gián đoạn chút nào, Thiên thần Đại Địa lại lấy ra từ mặt đất một cây trường mâu màu vàng tựa như rồng đang uốn lượn, hướng mũi nhọn về phía An Lâm: "Đi đi! Địa Mạch Sát Mâu!"

Kể cả Thiên thần Đại Địa có bị Đại trận phản phệ thì hắn vẫn có thể áp chế được An Lâm mà không gặp trở ngại gì.

Nguy cơ tử vong vô tận đã bao phủ toàn thân An Lâm.

Địa mạch Sát Mâu và tấm khiên đen va chạm vào nhau phát ra âm thanh vô cùng chói tai.

Trường mâu xé không mà đi, hướng đến đầu An Lâm mà đâm thẳng tới.

Năng lượng đất đai nổ ra từng trận ánh sáng màu vàng rực rỡ giống như từng tia chớp bắn ra tán loạn, nhưng vẫn không thể phá được tấm khiêm khiêm tốn kia.

An Lâm đột nhiên hô to một tiếng.

Xoẹt!

Bỗng nhiên đất đai rung động kịch liệt.

Cũng vì có năng lực khôi phục nghịch thiên của Ngũ Hành Chiến Thể và năng lực tác chiến liên tục kinh người thì hắn mới dám giao chiến trực tiếp với Thiên thần Đại Địa, phải biết rằng trước kia hắn đã từng đại chiến ba ngày ba đêm với Bắc Lạc Thiên Vương cấp bậc Sáng thế, đánh cho Bắc Lạc Thiên Vương bị thương đến mức phải chạy trốn.

Mà đối thủ loại này lại còn nhiều hơn năm con?

An Lâm nhân cơ hội này chọc thủng đại địa màu vàng bên trên, bay lên không trung, hơn nữa lợi dụng sơ hở của trận chiến vận dụng Ngũ Hành Chiến Thể nhanh chóng tự chữa vết thương trên người.

Quỷ Dây Mây màu đen đậm bắt đầu dùng vô số dây mây của nó quấn quanh An Lâm, tốc độ có thể sánh với tia chớp, bên ngoài nó còn có gai nhọn và vô số khuôn mặt lệ quỷ hồng hoang đang rít gào.

Thần Hồn An vốn dĩ có thể sánh với thực lực của Sáng thế, dựa vào tấm khiên màu đen có năng lực phòng ngự mạnh nhất để gắng sức chống đỡ, dù sao cũng đỡ được sát chiêu của Thiên thần Đại Địa rồi.

Cuối cùng có khoảng một nửa số quỷ Dây Mây bị chém đứt, nửa còn lại tiếp tục kéo đám dây của nó tấn công Thần Hồn An Lâm.

Nhưng công kích loại cấp bậc này khi chém vào đống dây của con quỷ Dây Mây thì phát ra những âm thanh biểu thị những cái dây này rất khó chém đứt, hình như có một cỗ lực lượng quyền uy chống đỡ vết chém Phong Nhẫn.

"Bạch Hổ Hồn Nhẫn!" Thần Hồn An Lâm phản ứng cực nhanh, hay tay nhanh chóng phóng ra từng mũi dao nhọn màu vàng ẩn chứa căn nguyên hồn lực, những mũi dao nhọn này đều có thể tạo ra vết chém chứa tinh thần chiến đấu nguyên bản của Bạch Hổ, có uy thế cấp bậc Sáng thế, có thể chém đứt mọi loại pháp thuật.

Trong vài giây ngắn ngủi, lỗ thủng trên ngực và tứ chi vặn vẹo của hắn được khôi phục hoàn hảo như lúc đầu.

"So số lượng người ta cũng không sợ ngươi, ngươi nhiều hơn một cái Thần Hồn Thể, vậy thì ta có thêm năm thủ vệ." Thiên thần Đại Địa nhếch mép cười một tiếng, một tay phất lên, nói "Đi đi!, lấy đầu An Lâm về cho ta!"

Vù! Vù! Vù!

Từng con quái vật lao về phía An Lâm và Thần Hồn của hắn với tốc độ cực nhanh.

"Thần Hồn Thể cấp bậc Sáng Thế lại có thể tách linh hồn và thể xác ra làm hai để cùng nhau tác chiến." Mặt Thiên thần Đại Địa vô cùng khó coi, hắn lại kết một cái Thần ấn, "Chí cao Thiên thần Thuật! Thủ vệ vĩnh hằng của Đại Địa!"

An Lâm nhìn thấy con sói kia nhẹ cào một cái đã tạo ra sáu vết nứt sâu hoắm trên đất thì mí mắt giật giật, hắn có cảm giác cấp bậc của con sói này có khi còn cao hơn cấp Hợp Đạo.

"Gràoooo!" Con sói bằng kim loại nhẹ nhàng giơ móng vuốt lên, trước người nó có sáu móng sắc nhọn, hung tợn cào ra sáu vết nứt như vực sâu lan ra rất xa.

Một con quái vật năm đầu do nham thạch ngưng tụ thành xuất hiện trên mặt đất, còn có con sói bằng kim loại, quái vật dây mây, người khổng lồ bằng dung nham, ngọn núi đá vô cùng to lớn, bạch tuộc hơi nước, mỗi loại quái vật đều có Thần Hoàn lấp lánh trên đầu, trong Thần Hoàn của chúng ấn chứa sức mạnh đất đai tinh thuần nhất, toát ra uy thế kinh khủng hơn vô số lần so với Hợp Đạo thần thú.

"Thật sự có sức mạnh cấp bậc Sáng thế sao?" Thần Hồn An Lâm vẻ mặt ngưng trọng, tiếp tực giơ Bạch hổ Kim Nhẫn lên chặt đứt từng con quỷ Dây Mây lao đến.

Lúc này, bên cạnh lại xuất hiện một người khổng lồ bằng dung nham nóng bỏng gầm thét xông đến, mỗi một quyền nó đánh ra tựa như từng cơn mưa lửa ập xuống, tựa như sao rơi nổ tung.

Con sói toàn thân bằng bạc thì xé không đánh về thân xác của An Lâm.

An Lâm nắm chặt nắm đấm, cũng xé không lao về phía con sói bạc, đồng thời tay phải tích tụ năng lượng cực mạnh đến mức biến thành màu đỏ, khí thế không ngừng tăng lên.

"Ngao!" Con sói Bạc giơ lên hai móng sắc nhọn như dao chém vào ngực An Lâm.

Nhưng vì muốn phát huy tối đa uy năng của của chiêu thức nên An Lâm không né không tránh mà trực tiếp đánh một quyền vào con sói kia.

Móng nhọn màu bạc của con sói chém vào ngực An Lâm, cào ra sáu vết rách trên thần thể Chiến thần của hắn.

Cú đấm của An Lâm cũng vững vàng rơi thẳng vào đầu con sói.

"Thiên Đạo Nhất Quyền gấp sáu lần! Cánh tay của Ngũ Hành Kỳ Lân!"

Cú đấm phát ra lực Phá Thiên cực hạn, mạnh mẽ đập xuống đầu của con sói kim loại, cái đầu kia tuy bền chắc nhưng cũng phải lõm xuống, đồng thời lực Ngũ Hành cũng chảy vào trong cái đầu sắt đó.

Bùm!

Đầu con sói kim loại nổ tung.

Trong nháy mắt, An Lâm chỉ dùng một quyền mà giết được nó.

Quân địch rất đông nên An Lâm muốn ra tay trước để chiếm lợi thế, phải giết hết những kẻ địch năng lực yếu kém trước.

Không nghi ngờ gì nữa, cách làm của An Lâm vô cùng chính xác.

Nhưng vào lúc thân thể con sói kim loại sắp rơi xuống đất, vùng đất có nham thạch đột nhiên tràn vào đầu nó, sau đó lực đất đai vô hạn liên tục rót vào cơ thể nó, nhờ vào trợ giúp của đất đai cái đầu của nó mọc ra lần nữa.

"Ngao!" Con sói kim loại được hồi sinh ngẩng đầu nhìn An Lâm trên không trung, mặt biểu lộ mỉa mai cùng khiêu khích nhìn An Lâm gào một tiếng.

"Vẫn..vẫn có thể sống lại sao?"

Da đầu An Lâm tê dại, có thể nói hắn đã dùng toàn lực rồi, không hề nương tay chút nào, thật vất vả mới giết được nó, vậy mà nó vẫn có thể bò dậy lần nữa?

"Ngươi vẫn chưa hiểu ra Thủ vệ vĩnh hằng của Đại Địa là ý gì sao?" Thiên thần Đại Địa đứng tại chỗ mỉm cười, nói "Đất đai không chết thì bọn nó cũng sẽ không chết, nói cách khác, bọn nó đều bất tử."

"Vậy nên, An Lâm à, ngươi chấp nhận số phận đi!"

"Có đến năm vị Sáng thế bất tử, chẳng lẽ còn không giết được ngươi sao?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận