Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 2133: Uống một chén rượu của người cũ

Mễ Già Lặc cảm thấy rất tủi thân.

Sao tự nhiên lại nhắc đến hắn?

Mấy người cứ lo nói chuyện của mấy người đi, kéo tôi vào theo làm cái gì.

Mặc dù tôi bị Thiên Thần Nhiệt Độ đuổi đánh ức hiếp, nhưng tốt xấu gì thì tôi cũng đã kéo chân được một tồn tại cấp bậc thiên thần mà!

Mễ Già Lặc rất nghẹn lòng, trên đại lục đã có vô số truyền thông khen ngợi cuộc chiến đấu này rồi, nhưng tin về hắn so với Đấu Chiến Thắng Phật diệt Mộc Thiên Thần, có thể nói là thật sự ít ỏi.

Hắn dầu gì cũng là chủ lực về trị giá nhan sắc, sao lại không lên được đầu đề chứ?

Lên đầu đề của Thánh Địa Cực Lạc hoặc là Vườn Địa Đàng cũng được a!

Song, thực tế thì tàn khốc, cho dù người mạnh nhất Thánh Địa Cực Lạc là hắn, nơi đó là địa bàn của hắn, nhưng vẫn có rất ít tin tức về hắn.

"Đều nói đại lục Thái Sơ các ngươi mời rượu, thường có thói quen đem dung nhập đạo cảnh của mình vào trong rượu, ngài có thể bằng lòng nếm thử đạo cảnh của thiếp thân hay không? " Diễm Cơ lộ vẻ mặt chờ đợi nói.

Uống ngon thật!!

Hơn một trăm vị thượng tiên Phản Hư, hôm nay còn sót lại hơn tám mươi vị, có Tiên Vương danh xưng là Vương Thần cũng hy sinh, chúng tiên mặc dù lòng có bi thương, nhưng là biết cái loại chiến tranh cấp bậc này, có thể có kết quả như thế, đã là rất tốt rồi.

Mẹ kiếp, loại rượu này...

Mễ Già Lặc rất là u buồn, nghĩ tới đây, nhìn Đấu Chiến Thắng Phật cười hì hì đưa tới thần tiên tửu, hắn lựa chọn uống một hơi cạn sạch. Mặc kệ nó, nghĩ nhiều làm gì, có thể thắng là tốt rồi!!

Vừa nói, hắn liền đi qua bên cạnh Diễm Cơ đang hơi lộ vẻ thất vọng, giơ ly rượu lên với hơn mười vị thượng tiên trước mắt nói: "Chư vị, cảm tạ các vị cùng tôi kề vai chiến đấu, Tứ Cửu tiên tông kiêu ngạo vì mọi người, sinh linhkhắp đại lục vẻ vang vì mọi người!"

Trải khắp đất trời đều là Thiên Thần Hắc Ám An Lâm, Thiên Tước Thần Nữ Hứa Tiểu Lan, liên minh Tây Hải Lam Tiểu Nghê, đế vương Thiên Đế vô địch Thiên Đình, Băng Tuyết Thánh nữ Thượng Quan Nghệ, Nguyệt Lượng nữ thần Thường Nga... Ngay cả nhiệt độ tin tức về Đấu Chiến Thắng Phật, cũng cao hơn lão đại là hắn...

"Tông chủ đại nhân, ngài còn muốn thêm chén nữa không? " Diễm Cơ thở ra hương thơm ướt át, nhỏ giọng hỏi.

An Lâm cùng mấy vị thiên tử hậu tuyển uống mấy chén xong, vừa đi theo chúng tiên của Thần Nguyên các uống rượu.

Aizz, có lẽ mình chính là thiên tử hậu tuyển không có cảm giác tồn tại nhất trong lịch sử đi?

"Dĩ nhiên là có thể, " An Lâm nhận lấy rượu ngon Diễm Cơ đưa tới, uống một hơi cạn sạch, rồi sau đó hắn thấy được cả vườn xuân sắc, hình ảnh cực kỳ làm cho người ta huyết mạch phun trào...

"Tông chủ đại nhân chính là mặt trời trong lòng tôi!!"

"Tông chủ đại nhân, thiếp thân kính ngài một ly. " Diễm Cơ dáng người chập chờn thướt tha đị đến, môi đỏ mọng nhếch lên, một đôi mắt hoa đào phiếm thu quang dịu dàng.

"Lúc nào An Lâm tông chủ dạy tôi tu tiên?"

"Ừ... Không cần, không cần, tửu lượng không quá tốt, tôi phải uống một chén với những người khác nữa... " An Lâm kịp thời khắc chế dục vọng của mình, lắc đầu liên tục nói.

"Có thể đi theo An Lâm tông chủ mới là vinh hạnh của chúng tôi!"

Cô gái kia mặt như hoa đào, nụ cười ấm áp, đôi tay thon dài mảnh khảnh giơ ly rượu, trên mặt có vui vẻ nụ cười, chỉ có điều sắc mặt có chút tái nhợt và mất tự nhiên.

Một cái tồn tại vĩ đại như thế đang chủ động mời rượu bọn hắn, điều này có thể không khiến cho người ta kích động sao?

Dương Linh Thiến ngạc nhiên ngây người, hiển nhiên không có ngờ tới An Lâm sẽ đến chia sẻ tiên tửu ẩn chứa đạo ý cùng cô, xung quanh đã vang lên trận trận thở nhẹ, cùng với vô số ánh mắt hâm mộ.

Đại lục Thần Nguyên tôn trọng nhất chính là cường giả, An Lâm bày ra lực lượng vô địch trước mặt bọn họ.

"Không sao a, trên cái thế giới này, căn bản là tất cả mọi người đều phải nhìn lên tôi, cô thói là tốt rồi. " An Lâm an ủi.

Chúng tiên đều rất nhiệt liệt, dùng một loại ánh mắt sùng bái gần như ngốc nghếch nhìn An Lâm.

Dương Linh Thiến sâu kín than nhẹ: "Có lẽ... Không có cơ hội đó."

"Ha ha ha, chỉ đùa một chút, yên tâm đi, cô thêm chút sức, nói không chừng là có thể đuổi theo tôi. " An Lâm cười khoát tay áo.

Dương Linh Thiến: "..."

Đừng nói ở cái địa phương nhỏ như đại lục Thần Nguyên, coi như là ở trung tâm vũ trụ như đại lục Thái Sơ, thì đó vẫn là sự tồn tại vô cùng đáng kiêu hãnh!

Điều này làm cho gương mặt kiều mị của cô liền nổi lên rặng mây đỏ, lộ ra vẻ càng thêm quyến rũ động lòng người.

"Làm sao, không quen cái người bạn cũ này hả? " An Lâm cười hỏi.

"Không, làm sao sẽ... " Dương Linh Thiến vội vàng lắc đầu, nhìn chàng trai đang tươi cười trước mắt, mấp máy đôi môi đỏ mọng, nói, "Tôi còn tưởng rằng khó khăn lắm mới bước vào cảnh giới Phản Hư, có thể kéo gần khoảng cách với anh hơn một chút, không nghĩ tới anh lợi hại như vậy, tôi vẫn chỉ có thể nhìn lên..."

An Lâm nhìn về phía một đám thành viên Thần Nguyên các, cuối cùng ánh mắt rơi vào trên người một cô gái áo đỏ.

Hắn trầm ngâm chốc lát, há mồm phun một cái vào chén rượu, ở trong rượu như có điểm điểm tinh quang nổi lên. Hắn cầm lấy rượu trong tay, đi về phía vị cô gái kia, cười nói: "Linh Thiến, uống chén rượu này của tôi đi, để cho cô nhìn đạo ý của tôi."

Sử dụng thiêu đốt sinh mệnh và bí pháp tinh huyết quá độ, đã nghiêm trọng ảnh hưởng tới tu vi, sợ rằng ngày sau tu vi khó có thể lần nữa tăng tiến... Xem ra lần chiến đấu này cô ta đã rất liều mạng a...

Hai cái đồng tử của An Lâm hiện lên tia sáng trắng, liền nhìn thấu vấn đề của đối phương.

"Không nói chuyện này nữa. " An Lâm đưa rượu tới trước người cô gái: "Nếm thử rượu của tôi."

Dương Linh Thiến nhận lấy rượu, thấy trong rượu trong suốt, nhộn nhạo vô số ánh sáng nhạt, tựa như bầu trời đêm bầu trời đầy sao, nhất thời càng nhìn đến ngây dại.

"Thật xinh đẹp..."

"Không chỉ xinh đẹp, hơn nữa còn rất ngon nha. " An Lâm nói.

"Kia, vậy anh cũng uống một chút rượu của tôi đi. " Dương Linh Thiến tựa như một con tiểu bạch thỏ thấp thỏm, sợ bị An Lâm giễu cợt hoặc là từ chối.

"Dĩ nhiên là muốn uống rồi, vốn là có ý định này, chẳng lẽ cô còn muốn uống không rượu của tôi? " An Lâm nhìn Dương Linh Thiến càng thêm đỏ mặt, không hiểu sao lại cảm thấy có phần đáng yêu.

Ban đầu cô ta rất mạnh mẽ, hiện tại lại sợ hãi rụt rè như vậy, ngược lại khiến cho An Lâm một loại cảm giác đáng yêu tương phản.

An Lâm nhận lấy rượu đỏ Dương Linh Thiến đưa tới, uống một hơi cạn sạch, một luồng đạo pháp chân ý nhiệt liệt như lửa, cứ như thể muốn vĩnh viễn thiêu đốt về phía trước, khiến cho hắn thấy được rất nhiều tình cảm thành khẩn.

Ừ... Thật là một ly rượu ngon.

Dương Linh Thiến thấy hành động của An Lâm, có phần cảm xúc, cũng uống một hơi cạn sạch rượu của An Lâm đưa cho cô, dường như muốn hóa những chuyện phiền lòng kia thành rượu trong chén.

Nhưng sau khi ly rượu xuống bụng cô, cảnh tượng trước mắt hoàn toàn thay đổi.

Cô thấy được tinh không mênh mông vô cùng, phảng phất như là có người mang cô lên thiên không, làm cho cô thấycó phạm vi nhìn càng thêm rộng lớn vô hạn.

Không chỉ có như thế, một cỗ lực lượng kì dị còn tu bổ toàn bộ kinh mạch tắc nghẽn và đạo căn hư hao vì đã sử dụng bí pháp quá độ của cô.

"Cái... " Dương Linh Thiến trừng lớn đôi mắt đẹp.

Vấn đề tu hành vẫn luôn làm cho cô tinh thần chán nản, khiến cho các siêu cấp đại năng cảnh giới Hợp Đạo cũng thúc thủ vô sách, thế mà một ly rượu liền có thể giải quyết?

Khi cô lần nữa đưa mắt nhìn sang An Lâm.

An Lâm đứng ở nơi xa, hướng về phía cô phất phất tay, cười nói: "Cố gắng lên!"

Giờ khắc này, Dương Linh Thiến không khỏi đỏ vành mắt.

Một ly rượu của người cũ, thắng được hàng vạn hàng nghìn từ.

An Lâm cùng cô, vẫn là bạn tốt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận