Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 2330: Thiên Ma kiếp

Khi người nhìn lên sao trời, chỉ thấy được vô số Con mắt.

Cái loại trải nghiệm này là thế nào?

Người mắc chứng sợ lỗ, sợ dày đặc, khả năng là sẽ bị dọa cho sợ chết khiếp!

Mà vô số con mắt kia, ddefu đang nhìn vào những sinh linh ở dưới mặt đầu. Từng cái sinh linh ngẩng đầu, đều có thể cảm giác được vô SỐ Con mắt như chỉnh đang nhìn một mình mình, cái cảm giác này rất kinh khủng.

Đặc biệt là, con mắt trên bầu trời không chỉ xuất hiện ở trong di tích Tử Tinh, nó liên lụy phạm vi, thậm chí bao phủ cả giới Cửu Châu phạm vi!

Một đám người người phàm hoặc là tu sĩ, cũng thấy được con mắt kinh khủng kia.

Bọn họ bị làm cho sợ đến mức không dám ngẩng đầu nhìn lên bầu trời, có trốn vào phòng ốc, có nhìn xuống mặt đất, có tu sĩ tu vi cao thâm không cẩn thận nhìn thoáng qua, cũng sẽ cảm giác được một trận mê muội khó có thể hình dung.

"Đây rốt cuộc là cái gì..." con mắt thứ ba của Nhị Lang thần nhìn lên trời, cũng cảm thấy con mắt bị đau, con mắt thứ ba kia thậm chí còn không nhịn được phải cụp lại.

Âm thanh vội vàng của Bạch Lăng truyền đến, để cho sắc mặt Thiên Đế phải biến đổi.

Lúc này, vô số con mắt trên bầu trời, bắt đầu lóe ra hào quang điên cuồng và oán hận, hắc ám đang tuôn ra, đang phủ xuống.

"Việc rất nghiêm trọng, Cửu Châu phủ xuống kiếp nạn!"

Bạch Lăng trầm mặc mấy giây, lúc này mới nói: "Địch nhân đến từ... trên trời!"

Đang lúc này, bùa truyền âm của Thiên Đế đột nhiên sáng lên.

Tử Vi Đại Đế, Thiên Hoàng Đại Đế, Nhị Lang Chiến Thần, suất lĩnh một ngàn vạn liên quân Cửu Châu đóng ở Thạch Long Châu, Thanh Hoa Đại Đế, Ngao Tiểu Vũ, suất lĩnh một ngàn vạn liên quân đóng ở Bảo Châu, Thường Nga cùng Trường Sinh Đại Đế đóng ở Thiên Hà châu, Thiên Đế suất lĩnh hai ngàn vạn liên quân đóng ở Lôi Châu.

Sắc mặt Thiên Đế trở nên cực kỳ nghiêm trọng: "Không đúng... Vật này có phạm vi quá lớn, thậm chí bao phủ cả giới Cửu Châu diện tích khôn cùng, nó tuyệt đối không chỉ là kiếp nạn nhằm vào Phá Thiên Lưu Ly điện..."

Các sinh linh giới Cửu Châu cũng cảm nhận được hơi thở tử vong đang ép gần, bọn họ có hoảng hốt chạy trốn, có khóc gào lau nước mắt, quỳ rạp xuống đất, khẩn cầu trời xanh tha thứ.

Hắn cảm thụ được khí cơ kia, phát hiện là Bạch Lăng đến từ Tử Cửu tiên tông, liền không chút do dự mà tiếp ngay: "Bạch các chủ, tình huống bây giờ là như thế nào vậy?"

Thường Nga ngước đôi mắt đẹp nhìn lên bầu trời, giọng điệu trong trẻo lạnh lùng mờ mịt nói: "Đúng là như thế, ta cảm nhận được ác ý nặng nề đến từ trời cao, ác ý kia hướng tới toàn thể nhân tộc chúng ta, cùng với liên quân Phá Thiên..."

Hắn không kịp cảm khái Thiên Đình chỉ xứng thủ bốn châu, mà Tứ Cửu tiên tông lại muốn thủ năm châu, mà là mở miệng hỏi: "Địch nhân là ai?"

Tại Tử Tinh di tích.

"Thiên Đình các ngươi mau phái người trấn thủ Bảo Châu, Thạch Long Châu, Thiên Hà châu, Lôi Châu, cả tứ đại châu! Ngũ đại châu còn lại giao cho Tứ Cửu tiên tông chúng ta!"

Trần Trần đang tràn đầy lo lắng mà nhìn về phía giới Cửu Châu.

Thiên Đế căn bản không kịp nữa chần chờ, lập tức bắt đầu an bài cường giả đóng ở các đại châu!

Về phần chiến lực cao nhất của tứ đại tông, thì trở về tông môn của mình chuẩn bị chiến đấu, bọn họ lợi dụng đại trận cao nhất của tông môn, còn có thể tạo được hiệu quả phòng ngự tốt hơn.

Hắc ám ngưng tụ thành một đám thân thể, điên cuồng phóng thích ra hơi thở hủy diệt, móng vuốt bắt đầu xuất hiện, thân thể trở nên khổng lồ hơn, con ngươi khát máu gắt gao nhìn chằm chằm các thành viên phá thiên ở Phá Thiên Lưu Ly điện, có đang cười, Có đang gào thét.

như thế.

Nói từ bản năng của ý thức Thiên Đạo hiện giờ, hẳn là sẽ không động thủ với đám người phàm tay trói gà không chặt mới đúng, vì tính tự chủ và tính công bình của Thiên Đạo cũng sẽ không làm như vậy, chỉ có các thiên thần có ý thức tự chủ mới có tư cách làm như vậy.

Vẫn là giọng điệu vừa bình tĩnh vừa chắc chắc kia.

"Tê tê tê hí. ."

Lúc này, Bạch Lăng lần nữa gọi tới, nhắc bọn hắn tập trung phá thiên, chuyện thủ hộ giới Cửu Châu, liền giao cho liên quân Cửu Châu là được rồi. ..

giáng xuống!

Ngay sau đó, từng sự vật hình mực nước bắt đầu đọng hóa thành những con quái vật đen xì thân thể vặn vẹo, như mưa to từ trên trời

Thoáng như âm thanh đến từ địa ngục, càng ngày càng gần.

Chẳng biết tại sao, Trần Trần lại cảm nhận được sự an toàn từ Bạch Lăng. Chung quy hắn vẫn thấy Bạch Lăng đã chuẩn bị rất nhiều, cũng chính là bởi vì như thế, mới có thể ở cái thời khắc phá thiên quan trọng nhất này, phát huy thế lực mạnh như thế, lại vừa có thể đáng tin

Nhưng bây giờ, hình như Thiên Đạo đã thay đổi.

Nó hình như cũng đã bắt đầu điên cuồng...

Một thứ màu đen hình giọt nước vô cùng khổng lồ nhỏ xuống, bên ngoài giọt nước, là vô số con mắt, những con mắt đó cũng bắt đầu trở nên to lớn, giọt nước đen đầu phân hoá thành từng sự vật màu đen.

Trên bầu trời, vô số con mắt bắt đầu tuôn ra.

" Hạo kiếp sắp phủ xuống cả Cửu Châu... Thật không nghĩ tới, ý thức Thiên Đạo sẽ chọn lúc này, ra tay với thiên địa chúng sinh, nó làm như vậy, thật không sợ tự chủ của Thiên Đạo tan vỡ sao?" Trần Trần nhìn lên bầu trời, trên mặt vẫn có vẻ khó hiểu.

vẻ mặt nghiêm trọng mà cất giọng nói.

"Nếu trời muốn, thì trời cũng có thể thành ma. Kiếp nạn lần này, là Thiên Ma kiếp sao? "Tây Lý Nhĩ nhìn lên đám quái vật trên bầu trời,

Bọn chúng có móng vuốt cực kỳ sắc bén, quanh thân bao phủ hơi thở ăn mòn cực kì khủng bố, chi chít, ngàn vạn, không sợ chết mà điên cuồng đánh tới phía Phá Thiên Lưu Ly điện!

"Lộp độp lộp độp! "đám quái vật này rơi vào đại trận phòng ngự của Phá Thiên Lưu Ly điện, phát ra tiếng va chạm lộp độp, kèm theo tiếng móng vuốt bén nhọn ma sát mãnh liệt xé rách đại trận. ..

Cũng có lượng lớn Thiên Ma đánh về phía ở Trần Trần và Tây Lý Nhĩ ở ngoài đại trận.

Chẳng qua là đều bị vô trần chi địa của Trần Trần cùng với thực ma nguyên khí của Tây Lý Nhĩ đánh thành phần vụn, không có bất cứ ngoại lệ nào.

Tây Lý Nhĩ đối mặt thiên thiên vạn vạn Thiên Ma vây công, vẫn lù lù bất động, tựa như Thần Ma vô địch, nhưng trên mặt của hắn, lại không hề có chút dễ chịu gì: "Đối phó với mấy thiên ma này không phải là việc khó, khó khăn là phá vỡ kiếp này như thế nào, nếu như chậm trễ, chỉ sợ hàng tỉ Nhân tộc cũng sẽ..."

Lúc này, tại khắp nơi trên Cửu Châu giới.

Từng đám mực nước đều rơi xuống từ phía trên khoảng không, hóa thành Thiên Ma đáng sợ...

"Chạy mau a! Quái vật từ trên bầu trời rơi xuống rồi!"

"Ô ô ô... Cứu mạng, ai tới cứu cứu chúng ta a! !"

Thanh niên mở ra bùa truyền âm, nói: "Tứ Cửu tiên tông, Tôn Vũ Lạc, đã đến nơi."

bị ngọn lửa màu lam hừng hực thiêu đốt.

Cô lại nhìn đến phía sau thanh niên, phát hiện giờ phút này Thiên Ma tám cánh tay kinh khủng kia đến cực điểm đã bị xé thành hai nửa,

Thiếu nữ nhìn thanh niên thanh tú thoát tục kia, lúng ta lúng túng gật đầu.

Cô mở ra hai mắt đã nhắm chặt phát hiện một người thanh niên ở phía chính diện lộ nụ cười nhìn cô, giọng điệu ôn nhu nói: "Có thể tự mình đứng lên chứ?"

Đây chính là cảm giác sau khi chết sao?

Thiên Ma gầm thét một tiếng, thân thể nhanh chóng xông về đám người chạy trốn, tám cánh tay tựa như rắn độc chụp vào những con người đang chạy tứ tán, mỗi lần bắt được một người, đều biết dùng cánh tay trực tiếp cắn nuốt nhân loại đến mức xương cốt cũng không còn.

Các cư dân Thiên Lưu thành tràn đầy sợ hãi mà chạy tứ tán.

Thiên Ma thì như hổ xông vào bầy dê tùy ý cắn xé.

Các phàm nhân đều không nghĩ tới, trên bầu trời sẽ rơi xuống một đám quái vật đuổi giết mình, Thiên Lưu thành lập tức trở thành đại dương tuyệt vọng.

"Mẫu thân, mau dậy đi, nhanh lên một chút. .. A! !" một thiếu nữ lôi kéo mẫu thân bị đám người đẩy ngã, không ngờ mình cũng bị đám người đánh ngã.

Lúc này, Thiên Ma tám cánh tay đã vọt tới trước mặt cô, trên khuôn mặt nó mang theo nụ cười vặn vẹo, cánh tay đột nhiên túm lấy mẫu thân của thiếu nữ, không có chút chần chờ nào!

Thiếu nữ hét lên một tiếng, nhắm hai mắt lại.

Nhưng thống khổ không có phủ xuống như dự liệu.

Ngược lại là cảm giác có phần lành lạnh.

"Loài người. .. Chết đi...!"

Một Thiên Ma có tám cánh tay, thân cao mười trượng rơi xuống thành, nhấc lên trùng kích lập tức khiến mười mấy cái nóc nhà ở xung quanh biến thành thành phế tích.

Àm!!

Từng đám từng đám mực đen bắt đầu rơi xuống.

Linh Kiếm châu, Thiên Lưu thành.

Một đám người phàm không có tu vi đang hoảng hốt chạy tứ tán.

Tiếng nói vừa dứt.

Thiếu nữ đã không tìm được bóng dáng của thiếu niên kia nữa.

Nhưng quang mang lam sắc, vẫn đang lóe lên ở những địa phương khác. Mỗi một lần lóe lên, đều có một con Thiên Ma té xuống, tựa như vì sao đang lóe lên, đó là tinh quang thủ hộ tòa thành này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận