Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 454: Phòng khám Lan Lâm

An Lâm đi vào trong phòng Hứa Tiểu Lan với ý định gọi cô thức dậy. Hắn luôn cảm thấy mình làm như vậy sẽ rất thú vị.

Nhưng kết quả Hứa Tiểu Lan đã sớm dậy rồi, cô đang ngồi đối diện với gương để trang điểm.

Khi cô nhìn thấy An Lâm thì cười tươi, tháo chiếc nhẫn không gian trong tay xuống và giao cho An Lâm cất giữ.

An Lâm suy nghĩ một lát, hắn quyết định sẽ tạm thời nhận lấy cái nhẫn không gian này, dù sao hắn luôn ở bên cạnh Hứa Tiểu Lan, cô thiếu cái gì thì hắn sẽ giúp cô mua cái đó.

Hai người ăn sáng xong, lúc này mới bắt đầu đi tới phòng khám Lan Lâm.

Hôm nay là ngày phòng khám Lan Lâm chính thức khai trương, đã có rất nhiều người đứng ở ngoài cửa xem từ sớm.

Thành Tây Hà chẳng qua là một thành nhỏ, cho nên đối với bọn họ, một phòng khám lớn khai trương cũng là một chuyện lớn. Dù sao bọn họ ở đây cũng không có hoạt động giải trí gì đặc biệt, tất cả đều thích tham gia náo nhiệt.

"Đùng đùng..."

Ngay sau đó một con rồng lửa cũng xuất hiện ở trên không trung với uy thế mạnh mẽ, quấn quanh.

"Oa! Ông chủ của phòng khám Lan Lâm này đúng là cao nhân, hắn sử dụng tiên pháp thật lợi hại! Tôi tin rằng y thuật của hắn cũng sẽ rất giỏi, xem ra khám bệnh ở bên trong này sẽ là một lựa chọn tốt."

Để cho bầu không khí thêm sôi động, An Lâm búng ngón tay.

Mà một ít tu sĩ có tu vi nhìn thấy được An Lâm dễ dàng sử dụng được chiêu thức thuật pháp này, bọn họ càng khiếp sợ hơn, trong lòng cũng không dám có ý định gây phiền nhiễu cho phòng khám Lan Lâm nữa, chỉ còn lại có sự kính nể và e sợ.

Hứa Tiểu Lan lại mặc trang phục màu xanh trông rất xinh đẹp và thoát tục, trên mặt cô cũng mỉm cười ấm áp.

"Phòng khám mới khai trương, tôi nghe nói giá chữa bệnh ở bên trong này còn rẻ hơn các phòng khám khác, mua thuốc ở đây cũng chỉ bằng 80% so với phòng khám khác thôi..."

Tiếng pháo nổ vang, đội múa sư tử đã bắt đầu biểu diễn ở ngoài cửa.

"Bà chủ của phòng khám cũng không tệ, người thì xinh đẹp mà khí chất cũng rất tốt, vừa nhìn cũng biết là người chuyên nghiệp rồi. Tôi muốn nhờ cô ấy khám bệnh..."

Hai người đứng bên cạnh nhau ở bên ngoài phòng khám trông rất đẹp đôi, làm cho người ta phải kinh ngạc và ao ước.

An Lâm mặc bộ quần áo màu trắng, kết hợp với mái tóc bạc và gương mặt tuấn tú đang nở nụ cười dịu dàng.

Đây mới thực là rồng bay phượng múa chứ! Đám quần chúng ăn dưa đứng ngoài xem thấy vậy đều trợn trừng hai mắt, không ngừng thán phục.

Buổi biểu diễn kết thúc, phòng khám Lan Lâm lại khai trương rầm rộ như vậy, đám quần chúng ăn dưa đứng ngoài xem đều chen chúc đi vào.

Chỉ thấy một con phượng hoàng lửa màu vàng bay lên cao, lượn quanh phòng khám và phát ra từng tiếng kêu vui mừng thánh thót.

An Lâm và Hứa Tiểu Lan tách ra ngồi ở hai bên, chịu trách nhiệm khám cho các bệnh nhân khác nhau.

"Anh lợi hại nhỉ? Anh từ phương diện xinh đẹp này đã có thể đoán được người ta có chuyên nghiệp hay không à? Lại nói, anh đừng có mơ được bà chủ khám bệnh nhé! Bà chủ chỉ chịu trách nhiệm khám bệnh cho phụ nữ thôi. Ông chủ mới chịu trách nhiệm khám bệnh cho đàn ông và người tu hành. Anh nói như vậy mà không sợ ông chủ gọt đầu anh à?"

"Rẻ như vậy sao? Vậy tôi phải nhanh chân đến khám mới được!"

Nhìn thu nhập lao động có được trên mặt bàn...

Ngày hôm nay trôi qua, hai người đều làm tương đối thuận lợi.

"Ôi... Trước đây em mở phòng khám là để bảo vệ mình, nhưng bây giờ..." Gương mặt Hứa Tiểu Lan hơi đỏ lên, khẽ nói, "Bây giờ em không cần như vậy nữa, anh có ý kiến gì không?"

Rất nhiều người đều chạy tới phòng khám khai trương mua một ít thuốc bổ dưỡng, dù sao một thành nhỏ làm gì có người đặc biệt chạy tới khám bệnh khi phòng khám mới khai trương như vậy chứ?

"Ừ, tiếp tục thử cuộc sống này." Hứa Tiểu Lan mỉm cười và gật đầu.

Ngoại trừ hai người bọn họ ra, trong phòng khám còn có ba người đàn ông và ba người hầu khác chịu trách nhiệm lấy thuốc giúp.

Ngày hôm sau, phòng khám Lan Lâm trải qua một ngày đã được người tới khám nhận ra hiệu quả tốt, danh tiếng và uy tín đã tăng cao, người tới khám bệnh cũng dần nhiều hơn, thậm chí còn có một ít tu sĩ.

Hai người nắm tay và bước trên con đường nhỏ của thành cổ này, dưới ánh hoàng hôn, chậm rãi trở về nhà.

Phòng khám Lan Lâm kết thúc ngày kinh doanh đầu tiên.

Ở đại học Liên Hợp tại Thiên Đình, An Lâm đã từng học qua khóa học đan dược nên vẫn có kiến thức cơ bản, hắn cũng sẽ không vô trách nhiệm mà chữa bệnh loạn cho người khác. Nếu hắn thật sự không nhìn ra được bệnh gì, hắn sẽ ném cho bệnh nhân một tiên pháp trị liệu căn bản, vậy là giải quyết xong rồi!

"Nếu không... chúng ta mở cửa hàng bánh bao vậy?" An Lâm do dự một lát, lúc này mới lên tiếng nói.

Đương nhiên Hứa Tiểu Lan biết An Lâm nói cửa hàng bánh bao là gì, cô im lặng một lúc mới nói: "Không tốt lắm đâu, chủ yếu là mức độ chi tiêu của thành Tây Hà vốn là không cao, không thể bán bánh bao của anh với giá quá cao được, còn không bằng... còn không bằng để bản thân chúng ta ăn..."

An Lâm vừa nghe lại lập tức cảm thấy rất có lý: "Như vậy... chúng ta tiếp tục thử cuộc sống mở phòng khám vậy?"

Sau khi chữa trị cho mười mấy bệnh nhân, bọn họ thu vào mấy trăm lượng bạc và mấy chục linh thạch.

An Lâm bất đắc dĩ nói: "Sau khi trừ chi phí, chúng ta còn lại chưa được một nửa."

Hai hàng lông mày tuyệt đẹp của Hứa Tiểu Lan chợt nhíu lại, lẩm bẩm nói: "Chúng ta mệt mỏi một ngày lại chỉ có được một chút tiền như vậy sao?"

Hai người đột nhiên cảm thấy chán nản.

Tu sĩ đều do An Lâm chịu trách nhiệm chữa trị, đồng thời luyện đan ngay tại chỗ. Hứa Tiểu Lan chỉ thỉnh thoảng hướng dẫn thêm cho hắn về cách khống chế lửa và các phương pháp.

Cảnh giới luyện đan được chia ra làm năm cảnh giới lớn đó là cảnh giới Viên Hỏa, cảnh giới Như Ý, cảnh giới Tụ Linh, cảnh giới Tạo Thần, và Cực cảnh.

Sau khi Hứa Tiểu Lan tiếp nhận truyền thừa luyện đan của Thần Âm, cô lại bước vào cánh cửa của cảnh giới Tạo Thần, mặc dù cô không có cách nào tự tay luyện đan, nhưng xét về kiến thức lại được xem là trình độ cao nhất ở chín châu, cho nên chỉ hướng dẫn An Lâm cũng không thành vấn đề.

Cho dù An Lâm đi học không chịu nghe giảng, cũng chưa từng luyện đan, chỉ biết vo viên thành đan. Nhưng dù gì bây giờ hắn cũng là cường giả Hóa Thần trung kỳ, cho dù có ngốc mấy đi nữa, ở trên cảnh giới luyện đan hắn vẫn có thể tự động bước vào cảnh giới Viên Hỏa.

Cho nên cảnh giới luyện đan của hắn bây giờ là cảnh giới Viên Hỏa.

Người trong thành tới khám bệnh đều là tu sĩ Đạo Chi Thể cấp ba hoặc cấp bốn, rất ít tu sĩ cấp cao hơn sẽ tới đây khám bệnh. Dù sao, số lượng tu sĩ cấp cao ở đây rất ít ỏi, hơn nữa cũng không dễ sinh bệnh!

Cũng chính vì vậy, An Lâm chỉ với thuật luyện đan Viên Hỏa ở trong phòng khám... lại vẫn có thể ra vẻ ta đây!

Mỗi nữ tu tới chữa trị, nhìn thấy thủ pháp luyện đan của An Lâm giống như nước chảy mây thì hai mắt đều sáng lên, bọn họ cảm thấy người đàn ông tóc bạc này thật cao thâm khó dò, thật đẹp trai!

Ở dưới sự hướng dẫn của Hứa Tiểu Lan, thuật luyện đan của An Lâm đang nhanh chóng tiến bộ.

Sắc mặt Hứa Tiểu Lan cũng trở nên dịu dàng hơn, cô bắt đầu bắt mạch cho cô gái trước mắt.

Tuy nhiên cô ta dây dưa nhiều, chỉ nhìn An Lâm khẽ gật đầu, lúc này mới đặc biệt đau lòng mà rời đi.

Sau khi nữ tu kia nghe xong thì vẻ mặt buồn bã.

Vẻ mặt An Lâm nghiêm nghị nói: "Cô gái, lúc trước tôi nói vài phương pháp trị liệu về bệnh tương tư, nhưng cô mắc phải là bệnh tương tư từ một phía, bệnh này tôi không biết cách chữa, mong cô hãy về đi."

Tai của Hứa Tiểu Lan tương đối thính, lúc này cô đã nhìn về phía An Lâm!

Trời ạ! Cô không thấy bà chủ ở bên cạnh sao? Cô là do Nguyệt lão phái tới cho tôi một đòn trúng tim sao?

Gương mặt của nữ tu sĩ ửng đỏ, cô ta liếc mắt nhìn An Lâm và có chút ngượng ngùng cúi đầu nói: "Bệnh tương tư."

An Lâm: "..."

Hắn khẽ day mi tâm và tận tình khuyên bảo nói: "Cô gái, chỗ phòng khám của tôi không trị các bệnh về tinh thần... Tuy nhiên nếu cô thật sự mắc bệnh tương tư thì đi gặp anh ta luôn đi. Các loại ngăn cản như thời gian, khoảng cách và thế tục đều không là gì cả, chỉ cần yêu, sẽ không có cái gì có thể ngăn cản được hai người!"

Nữ tu ngẩng đầu nhìn về phía An Lâm, ánh mắt dịu dàng hỏi: "Thật vậy sao? Thật ra bây giờ hắn đang ở trước mắt của tôi..."

"Từ hôm qua sau khi nhìn thấy, tôi... tôi vẫn nhớ mong..."

Cô gái kia càng nói, mặt càng đỏ, ánh mắt cô ta nhìn An Lâm lại càng thêm dịu dàng...

"Khụ..." An Lâm thiếu chút nữa thì sặc bởi nước miếng của mình.

Cô gái nhìn An Lâm, khẽ nói: "Anh đã nói, các loại ngăn cản như thời gian, khoảng cách và thế tục đều không tính là gì cả, chỉ cần có yêu, vậy sẽ không có gì có thể ngăn cản được chúng ta!"

An Lâm nghe vậy, khóe miệng lại co giật.

An Lâm không nhịn được nói: "Cô gái, xin hỏi cô có biết mình mắc bệnh gì không?"

Ví dụ như một tu sĩ có gương mặt trắng trong thuần khiết lại tìm đến An Lâm khám bệnh, An Lâm không nhìn ra cô ta có bệnh gì.

An Lâm trị bệnh rất thuận lợi, đương nhiên, cũng đã gặp qua một ít bệnh không có cách nào chữa trị được.

Bọn họ vốn chỉ có chút bệnh vặt, nhưng sau khi nghe nói về danh tiếng của phòng khám Lan Lâm, bọn họ đều muốn qua thử một lần.

Buổi chiều, có rất nhiều người tới khám bệnh, trong đó có một ít người có thân phận và địa vị cao ở trong thành.

Chẳng bao lâu, danh tiếng Phòng khám Lan Lâm đã truyền khắp thành Tây Hà.

An Lâm thầm thở phào nhẹ nhõm, xem ra chữa bệnh cũng rất nguy hiểm. Ai bảo mình có khí chất như vậy cơ chứ!
Bạn cần đăng nhập để bình luận