Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 330: Bích Quỳnh Nữ Đế

"Tại sao Bích Quỳnh Nữ Đế lại muốn tìm tôi?"

An Lâm nhận được tin này, có hơi sửng sốt.

Hứa Tiểu Lan bĩu môi nói: "Còn vì cái gì được nữa chứ, còn không phải là ngưỡng mộ tư thái oai hùng của An Lâm kiếm tiên đấy sao."

"Ồ, có lý đấy nhỉ." An Lâm nghe xong cũng gật gù.

Hứa Tiểu Lan: "... Mặt cậu đã dày hơn cả đất trồng cây rồi hả?"

Hiên Viên Thành lộ ra vẻ mặt suy tư: "Bỗng nhiên cô ấy mời cậu tới, liệu có phải là có liên quan đến mấy người Liễu học tỷ không?"

Hứa Tiểu Lan gật đầu: "Cũng có lý, chiến lực của Liễu học tỷ, cả đại lục cũng không có mấy ai có thể sánh bằng, không lý nào đã qua lâu vậy rồi mà chị ấy lại không hề có động tĩnh gì được. Tôi đoán bốn người còn lại, chắc cũng gặp chuyện gì đó ở đế quốc Xà Linh rồi."

"Đi thôi, dù sao ở đây cũng không còn chuyện gì nữa, chúng ta đến đế quốc Xà Linh, mở mang chút kiến thức về Xà Linh tộc trong truyền thuyết nào!" Từ lâu An Lâm đã rất hiều kì về Xà Linh tộc của đại lục này rồi, vừa hay nhân cơ hội này tìm hiểu rõ ràng xem sao.

Tử Dương Chiến Đế không thể nào đẹp trai đến như vậy được!!

Thấy vẻ mặt ngạc nhiên của mọi người, khóe miệng Tử Dương Chiến Đế lại khẽ cong lên.

Có câu kẻ sĩ ba ngày không gặp phải rửa mắt nhìn, quả nhiên không hề sai chút nào.

Thế nhưng người này lại quá mức đẹp trai.

Sau đó, họ gặp được một vị cố nhân ở giữa không trung.

"Đúng vậy, thật đúng là trùng hợp, Tử Dương đạo hữu có chuyện gì không?" An Lâm quyết định giữ lại mặt mũi cho Tử Dương Chiến Đế, dù sao thì lúc trước cũng đã ức hiếp ông ta thảm đến vậy rồi, hắn cảm thấy có hơi ngượng ngùng.

Sau khi mọi người bàn bạc với nhau kĩ càng thì quyết định lên đường, thuận tiện dò hỏi thử Nữ Đế về chuyện liên quan đến Thủ Dương Thiên Tiên.

"Ha ha, thật là khéo, có thể gặp được các vi đạo hữu ở đây." Tử Dương Chiến Đế cười mỉm, nói.

Một người đàn ông trung niên mặc áo bào tím, nụ cười ấm áp như gió xuân, khẽ cúi đầu chào hỏi họ.

Sáu bóng người ra khỏi đế cung, bay về phía đế quốc Xà Linh.

Không phải ông ta là cái tên biến thái toàn thân vừa đỏ vừa đen chỉ luôn mặc nội khố sao?

Một trợ lực cấp bậc Chiến Đế, rõ ràng đã khiến đám người An Lâm động lòng.

Mấy người An Lâm mới đầu không thể nhận ra nổi người đàn ông trước mặt là ai.

An Lâm nhìn Tử Dương Chiến Đế, mở miệng nói: "Cửa ra vào mà chúng tôi tìm, chưa chắc ông có quyền hạn đi qua."

Ai nấy đều nghẹn lời, đại ca à, đừng có mà mở mắt nói láo như thế có được không hả, là người nào vội vội vàng vàng bay nhanh về phía trước cản đường bay của người khác hả, họ đâu có mù đâu chứ!

"Ừ, tôi muốn hợp tác với các cậu." Tử Dương Chiến Đế nghiêm túc nói: "Chỉ cần các cậu dẫn tôi ra khỏi cái thế giới này, giúp tôi có tiến thêm được bước mới, tôi sẽ dốc hết khả năng giúp đỡ các cô cậu trong thế giới này."

"Tử Dương tiền bối, để đột phá Đạo Chi Nhất không nhất định phải dựa vào việc thay đổi hoàn cảnh tu luyện mới có thể đạt được. Tại đại lục Chiến khí này, cũng có thể tiến thêm được một bước, ông phải có lòng tin vào bản thân mình." Tuy Hiên Viên Thành cũng hi vọng giành được trợ lực của Chiến Đế nhưng trong chuyến đi này, nhưng hắn không tán thành việc Tử Dương Chiến Đế mạo hiểm tất cả để đến một thế giới khác.

Ông dựa vào hệ thống năng lượng chiến khí mới có thể đạt được cấp độ sinh mệnh như thế. Nhưng câu nói kia của An Lâm lại có ý rằng nếu ông đến một thế giới khác thì sẽ phải buông bỏ chiến khí, tu luyện lại từ đầu...

Bảy luồng sáng hoá thành cầu vồng bay về hướng đông, xuyên núi vượt đỉnh.

"Thêm nữa, thế giới ngoài kia không có năng lượng như chiến khí đâu đấy." An Lâm lại bổ sung thêm.

Đã đạt tới cảnh giới như ông thì cần gì quan tâm xem tiểu binh chỉ biết võ mèo quào hay chỉ biết võ chó quào chứ.

Vẻ mặt Tử Dương Chiến Đế vẫn rất bình tĩnh: "Không sao cả, tôi vẫn muốn thử một lần!"

Hứa Tiểu Lan cười nói: "Thần Xà là một chủng tộc có nguồn gốc rất gần với Nữ Oa nương nương, vào thời lục địa Thái Sơ còn cực kỳ thưa thớt, địa vị cũng khá tôn sùng."

"Thế thì kỳ lạ lắm sao?" An Lâm không hiểu.

"Xà Linh tộc này có vẻ giống như Thần Xà trong yêu tộc của lục địa chúng ta vậy. Dù là đặc điểm bên ngoài hay thuộc tính bên trong, cũng đều rất giống với Thần Xà." Hiên Viên Thành nhìn chủng tộc dưới mặt đất, ngạc nhiên nói.

Lúc này thì Tử Dương Chiến Đế rõ ràng ngớ người luôn.

Không biết từ lúc nào, nhóm người đã bay tới lãnh thổ của đế quốc Xà Linh.

Cuối cùng An Lâm cũng được nhìn thấy Xà Linh tộc trong truyền thuyết. Hình thể của bọn họ cũng không khác loài người là mấy, nhưng thân người đuôi rắn, thậm chí còn có cả cánh thịt phía sau lưng, tóc thì đủ màu đủ sắc, mang đủ phong tình dị tộc.

"Thiên phú tu luyện của Xà Linh tộc không khác con người mấy, nhưng cơ sở và tố chất thân thể của bọn họ lại mạnh hơn loài người nhiều, có lẽ là gấp những người bình thường chừng ba lần, tuổi thọ cũng gấp đôi những người bình thường." Tử Dương Chiến Đế nói hết những gì mình biết về Xà Linh tộc, mặt vẫn là vẻ lạnh lùng vốn có.

Giống như ném một con cá từ trong biển vào sa mạc, mẹ nó chứ, nếu không biến thành cá chết thì cũng sẽ chỉ có thể làm cá ướp muối được thôi!

Về phần độ trung thành gì đó, Tử Dương Chiến Đế đã từng lập lời thề với Thiên Đạo, đám An Lâm không cần phải lo lắng nữa.

Thấy Tử Dương Chiến Đế vẫn rất kiên trì, đám người An Lâm cũng không khuyên thêm nữa, dẫn theo vị Chiến Đế này đi cùng thật ra cũng không tệ.

Không ngờ Tử Dương Chiến Đế nghe xong lại chỉ cười: "Cảnh giới của tôi đã dặm chân tại chỗ mấy trăm năm, không thể tìm được cơ hội nào, không phá thì sẽ không xây được... Tôi quyết định, tôi vẫn muốn thử xem sao!"

Hiên Viên Thành nói: "Nhưng mà ở nơi này, Xà Linh tộc lại chiếm đến một phần ba đại lục."

An Lâm: "..."

Hắn đã hiểu được tâm trạng của anh Thành, nếu như Xà Linh tộc có cùng một nguồn gốc với Thần Xà, vậy thì đúng là có hơi mệt mỏi đấy.

Giống như kiểu ở trái đất bạn cảm thấy gấu trúc lớn vô cùng quý giá, nhưng bỗng nhiên lại có thêm hàng vạn hàng tỷ con gấu trúc khác, vậy cảm giác sẽ rất đờ cờ mờ, nói không chừng có khi còn xảy ra hẳn một cuộc chiến "vĩnh viên không làm nô lệ" giữa thú và người.

Đế cung Linh Xà nằm ở vị trí trung tâm của đế quốc Linh Xà, tất cả kiến trúc đều được dựng lên từ linh ngọc màu xanh, phóng mắt nhìn quanh, tất cả đều là một màu xanh thuần tuý, làm mọi người có một cảm giác vô cùng quái lạ.

Bảy luồng sáng cầu vồng bay một mạch vào đế cung Linh Xà, không hề gặp phải bất kỳ trở ngại nào, có vẻ như đã được mở sẵn đường rồi vậy.

An Lâm cảm thấy có hơi căng thẳng, bởi vì hắn sắp đối mặt với cường giả đứng đầu toàn bộ đại lục, Bích Quỳnh Nữ Đế.

Đọc trong sách cổ, hắn đã biết từng có hai vị Chiến Đế phải chết trong tay Bích Quỳnh Nữ Đế.

Phải biết rằng trong cuộc chiến giữa các Chiến Đế, nếu cấp bậc gần, đánh không lại thì còn có thể chạy, vậy mà Bích Quỳnh Nữ Đế lại có thể giết được hai người, chuyện này đã chứng minh điều gì? Nó đã cho thấy trong cấp độ Chiến Đế, cô cực kì mạnh có thể nói là đứng đầu! Với một cô gái mà nói, đây đúng là chuyện hiếm thấy!

An Lâm che ngực, sắp thổ huyết đến nơi.

Đám người Hiên Viên Thành trợn mắt há hốc mồm nhìn về phía Bạch Linh Xà, đớ người tại nguyên chỗ.

Cả đại điện thoáng chốc im phăng phắt.

Hở?

"Giới thiệu với mọi người, đây là thú sủng của tôi, Tiểu Thanh. Ừm, cũng chính là Bích Quỳnh Nữ Đế trong lời mọi người đó." Bạch Linh Xà đắc ý vuốt đầu Tiểu Thanh, cười cười giới thiệu.

Rất nhanh liền thấy một cô gái áo xanh phong hoa tuyệt đại nhẹ nhàng bay vào trong. Sau khi cô gái nhìn thấy Bạch Linh Xà thì lắc mình cái, biến thành một con rắn nhỏ màu xanh, quấn trên cánh tay trắng như tuyết của Bạch Linh Xà, bộ dạng lưu luyến không muốn xa rời.

Nói đùa gì vậy chứ? Cường giả đứng đầu đại danh đỉnh đỉnh của đại lục Chiến Khí, thế mà lại là một cô bé moe moe Đạo Chi Thể cấp bảy?

Đám người An Lâm đang cố gắng tiếp nhận sự thật này thì bỗng nhiên Bạch Linh Xà lại lui về phía sau một bước.

Cô cười hì hì, lắc đầu nói: "Anh đang nói cái gì thế, em không phải Bích Quỳnh Nữ Đế đâu!"

Mọi người nghe thấy vậy liền thở phào một hơi.

May quá, thế giới này vẫn còn rất bình thường.

An Lâm cũng vỗ vỗ ngực, trách cứ: "Thật là, Bạch Linh Xà cô đừng dọa tôi thế chứ, tim của tôi không được tốt lắm đâu, lần sau đừng ngồi loạn trên ghế của Nữ Đế như vậy!"

Tử Dương Chiến Đế lại bày ra vẻ mặt tò mò, ông đã sớm nhìn thấy dáng vẻ của Bích Quỳnh Nữ Đế, đã sớm biết Bạch Linh Xà không phải là Nữ Đế rồi, thế nhưng tại sao cô gái này lại có thể tùy ý ngồi trên đế tọa của Nữ Đế, chuyện này hiển nhiên là không bình thường.

"Hì hì, làm thế cũng không sao đâu mà, em sẽ gọi Tiểu Thanh đến đây liền."

Ngón tay nhỏ xinh của Bạch Linh Xà đặt trước miệng nhỏ, huýt một tiếng sáo.

Mọi người vẫn giữ nguyên bộ dạng sững người của mình, An Lam thì nuốt một ngụm nước miếng, mở miệng hỏi: "Bạch Linh Xà, cô... cô là Bích Quỳnh Nữ Đế?"

"A! Độc Tôn tiền bối, cuối cùng anh cũng đến rồi!" Đôi mắt trong vắt của cô gái bỗng sáng lên, chạy nhanh nhào về phía An Lâm, vui vẻ ôm lấy hắn, nở nụ cười ngọt ngào ngoan ngoãn.

Dung mạo cô gái cực kì xinh xẩu, cô sở hữu một khuôn mặt hình trái xoan xinh xắn, làn da trắng noãn như ngọc Dương Chi, dáng người mềm yếu như cành liễu bên hồ, còn cả mái tóc đen như mực đang bay bay.

Một cô gái áo trắng đang ngồi ở đế tọa trên cao, ăn một linh quả trong vắt rất thơm, gương mặt trắng nõn hơi phồng lên, vẻ mặt siêu siêu đáng yêu.

Đám người An Lâm ai nấy đều cung kính bước vào chủ điện của Đế cung, nhìn về phía Nữ Đế vô cùng tôn quý và cường đại, sau đó liền đứng hình ngớ người nguyên chỗ.

Tử Dương Chiến Đế đi bên cạnh An Lâm, cũng không giúp hắn giảm bớt được bao nhiêu áp lực, dù sao thì ấn tượng đầu tiên mà Tử Dương Chiến Đế để lại trong hắn khá là thấp.

Bạch Linh Xà không phải Bích Quỳnh Nữ Đế.

Nhưng mà, Bích Quỳnh Nữ Đế lại là thú sủng của nàng...

Má nó chứ, cái kết quả này lại càng đáng sợ hơn được không hả!

Đây là giả đúng không? Đều là ảo giác cả đúng không?!

Về phần Tử Dương đã từng được nhìn thấy Bích Quỳnh Nữ Đế bá khí vô song thì...

Ông quỳ luôn rồi!!
Bạn cần đăng nhập để bình luận