Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 1214: Sóng gió ở phòng đấu giá

"Có thể tiêu diệt toàn bộ đội hai của bộ chấp hành Kính Thần, thực lực của đối phương ít nhất cũng phải là đại năng cảnh giới Phản Hư." An Lâm có phần tức giận nói, "Đường đường là đại năng cảnh giới Phản Hư, thế mà lại đi trộm quặng U Minh Chân Nguyên? Đã thế còn giết chết toàn bộ thành viên của đội chấp hành Kính Thần?"

Bạch Lăng nói với giọng lạnh lùng: "Rốt cuộc thì đối phương suy nghĩ cái gì, tôi cũng không thể biết được. Nhưng theo tôi đoán thì thực lực của đối phương cũng không phải là cảnh giới Phản Hư, nhưng có thể thông qua thủ đoạn tương tự bí pháp nào đó, nhanh chóng đề cao lực lượng..."

"Có thể tra ra tung tích của đối phương không?" An Lâm lạnh giọng hỏi.

"Một thành viên của bộ chấp hành Kính Thần, ở trước khi chết, đã phóng ra một dụng cụ truy tìm hành tung có kích thước nanomet với kẻ địch, trước mắt thì kẻ đó đã di chuyển đến bên trong biên giới Lôi Châu." Bạch Lăng mở miệng nói.

An Lâm hít sâu một hơi: "Chẳng trách cô lại nói cho tôi biết chuyện này, chẳng phải là ở ngay phía dưới tôi là Lôi Châu sao? Được, nhiệm vụ này, tôi nhận!"

Lôi Châu là khu vực nằm ở trung tâm Cửu Châu giới, Thiên Đình ở ngay phía trên Lôi Châu.

Giọng nói của Bạch Lăng dễ nghe hơn không ít: "Mặc dù dụng cụ truy tìm hành tung kích thước nanomet cực kỳ bí mật, gửi tín hiệu đi cũng là thần không biết quỷ không hay, nhưng nó vẫn có thiếu sót, ví dụ như mức độ chắc chắn của nó cũng không cao."

"Bây giờ tôi chỉ biết là hắn đã đi tới Thiên Bảo các tại thành Hoàng Cực của Lôi Châu, cũng không thể đưa ra vị trí thật sự chính xác, vì thế anh vẫn phải tự tìm kiếm."

Một cục gạch đen nhỏ dần biến lớn, cuối cùng biến thành cục gạch dài đến một trượng.

Đây cũng là trung tâm mua bán lớn nhất ở Lôi Châu đệ nhất đại, có rất nhiều tu sĩ cùng với sinh linh đến từ khắp các đại lục tiến hành buôn bán một chút hàng hóa.

Thiên Đình cách thành Hoàng Cực không tính là xa, ngự kiếm phi hành nhanh hơn dùng truyền tống trận.

Thành Hoàng Cực là tòa thành lớn thứ hai của Lôi Châu, gần với chủ thành của Phi Kim Hoàng tộc, chiếm diện tích cực kỳ rộng lớn, lầu các chi chít, liếc mắt một cái trông không đến cuối.

Việc này không nên chậm trễ, sau khi tắt bùa truyền âm, hắn liền dùng thuật ẩn thân, làm trò trước mặt các giáo viên và bạn học, biến mất không thấy đâu nữa, sau đó hắn bay ra ngoài từ cửa sổ.

Một tòa lầu các cực kỳ to lớn, cao gần trăm trượng xuất hiện ở trước mắt.

"Nếu như anh có thể thuận đường đi tới nơi đó một chuyến, tìm ra kẻ địch, thì tôi sẽ không phái những đại năng Phản Hư khác đi..."

"Thiên Bảo các, thành Hoàng Cực, mình nhớ là hình như nơi đó thường xuyên thích bán đấu giá một số thứ tốt, chẳng lẽ là... kẻ đó muốn cầm quặng U Minh Chân Nguyên đi đấu giá?" An Lâm tức giận phân tích.

Trốn học một cách trắng trợn thì không hay lắm, hắn vẫn tương đối có khuynh hướng lén lút rời đi.

An Lâm gật đầu: "Yên tâm đi, cứ giao cho tôi!"

Chàng trai cứ thế đứng trên cục gạch, uy phong lẫm liệt bay tới Lôi Châu.

An Lâm mở trừng hai mắt, im lặng lùi lại.

An Lâm nhảy xuống dọc theo đại lục, để cơ thể rơi tự do, xuyên thẳng qua tầng mây trắng xóa.

Một lúc sau, hắn sử dụng Tạo Hóa Thần Dịch Công để ẩn thân.

Hắn che dấu hơi thở của mình, hơn nữa còn sửa lại dung mạo một chút, trừ khi là cảnh giới Hợp Đạo, nếu không thì không ai có thể nhận thấy được cảnh giới thật sự của hắn.

"Đứng lại! Bây giờ buổi đấu giá đã bắt đầu, bất kỳ kẻ nào không được đi vào!" Hai thị vệ cs hơi thở mạnh mẽ dùng trường kiếm chặn lại An Lâm đang tiến đến.

Quên đi, cứ yên lặng theo dõi xem có gì bất ngờ xảy ra không, từ từ quan sát một chút, dù sao cũng sẽ tìm được dấu vết.

Bên trong rất ồn ào, có vẻ như buổi đấu giá đã tiến vào hồi gay cấn.

Giờ phút này, tại vị trí phòng đấu giá chữ Thiên.

An Lâm nghênh ngang đi về phía Thiên Bảo các, hai mắt hiện lên tia sáng, một cái trận pháp khổng lồ xuất hiện ở trước mắt, nhưng lúc hắn cong ngón tay búng ra, trận pháp đã bị hắn lặng yên xé rách ra thành một cái hình tròn hơi khuyết.

Hoàng Phủ Văn vừa thưởng trà, vừa dùng ánh mắt chăm chú nhìn vào bàn đấu giá, tham lam nói: "Vật phẩm đấu giá cuối cùng, bảo vật tiên cấp – Huyền Tuyết Thiên Hàn căn... Nó chính là loại thuốc điều hòa thứ nhất giúp mình hấp thu lực lượng của quặng U Minh Chân Nguyên, mình nhất định phải bắt tới tay!"

"Ha hả... có thế thôi mà cũng muốn ngăn cản tôi ư?"

Hoàng Phủ Văn siết chặt hai nắm đấm: "Tứ Cửu tiên tông làm hại Minh lão ông buộc phải tiêu hao lực lượng thần hồn, thần hồn lần nữa chịu tổn thương nghiêm trọng, cái thù này tôi nhất định sẽ giúp ông báo!"

Viên ngọc màu đen của Hoàng Phủ Văn lóe lên, giọng của ông cụ truyền tới: "Chớ có tự đại khinh địch, tư chất của cậu cao, còn dám đánh dám liều mạng, mặc dù sớm muộn gì cũng có thể thắng được An Lâm, nhưng không phải là bây giờ, làm gì thì cũng nên khiêm tốn một chút."

"Nếu tôi có thể hấp thu lực lượng của quặng U Minh Chân Nguyên hoàn toàn, thì tôi nhất định có thể tăng tu vi tăng lên tới cảnh giới Hóa Thần đỉnh phong, đến lúc đó Tứ Cửu tiên tông gì đó, cho dù là tên tông chủ kia có tới, tôi chỉ cần phối hợp với lực lượng thần hồn của Minh lão ông, là tôi cũng có thể đánh lại hắn!"

Hắn bước vào trận pháp thông qua vết rách, sau đó xuyên qua cửa lớn.

Hoàng Phủ Văn đang ngồi ngay ngắn ở trên ghế, mím môi nhấp nước trà.

Hắn dùng ánh mắt hơi căm thù nhìn mấy vị tu sĩ khác trong phòng chữ Thiên, sau đó lại nháy mắt với mỹ nữ chủ trì buổi đấu giá.

Cùng đối thủ cạnh tranh đoạt bảo, đào hố lừa người, mập mờ với mỹ nữ ở phòng đấu giá, thậm chí còn gần hơn một bước... Đây mới chính là ý nghĩa của việc tham gia phòng đấu giá.

"Ôi chào, nhiều người quá! Thế này thì làm sao biết được ai là kẻ địch?" An Lâm thấy gần ngàn người tụ tập ở trong buổi đấu giá, lập tức trợn tròn mắt.

An Lâm vừa nghĩ tới đây, liền đưa mắt nhìn sang chỗ ngồi cấp Nhân.

Đối phương làm chuyện xấu, lại đem quặng U Minh Chân Nguyên đi đấu giá, chắc chắn là sẽ rất khiêm tốn, nói không chừng đang ngồi ở chỗ bình thường.

Phòng đấu giá chia làm ba vị trí ngồi khác nhau là Thiên - Địa - Nhân.

Lúc này.

An Lâm còn đang tìm kiếm tung tích kẻ địch, trong lòng sợ hãi than thở không dứt.

Kẻ địch ngụy trang quá giỏi!

Các tu sĩ ở vị trí chữ Nhân, cảm giác đều vô cùng bình thường!

"Có thể khiêm tốn nhẫn nhịn, biến thành tu sĩ bình thường, không để lộ chút sơ hở nào, quả nhiên là một kẻ địch vô cùng có tính khiêu chiến." An Lâm không kiềm chế được phải than thở một tiếng.

Sau, buổi đấu giá vẫn tiếp tục tiến hành.

Cái kẻ địch thần bí kia vẫn chưa để lộ ra chút manh mối gì, cũng chỉ có mấy tu sĩ ở phòng chữ Thiên kia, quá con mẹ nó rộn, liên tục báo giá, hô đến mức khí thế ngất trời.

Đặc biệt là một nam tu tên là Hoàng Phủ Văn, mỗi lần đều ra giá cao, lừa được những tu sĩ cạnh tranh khác trong phòng chữ Thiên, sau đó sẽ để lộ nụ cười vô cùng ngông cuồng, An Lâm thấy thế cũng rất muốn xông qua đánh người.

Lừa bịp người khác còn dám nói lý lẽ? Cười đến đắc chí như thế là cái thể loại gì đây?

Chẳng qua, vì tìm ra kẻ địch đang ẩn mình, An Lâm vẫn cố nhịn không lập tức xông tới đánh người.

"Tiếp theo, chúng ta sẽ đấu giá một vật phẩm thần bí, đó là khúc gỗ màu đen thần bí mà các chủ của Thiên Bảo các chúng tôi đào được từ một chợ đồ cổ, thành phần và nơi phát ra không rõ, nhưng có dao động năng lượng cực mạnh, ít nhất cũng là một vật phẩm tiên cấp, thế nên giá khởi điểm là năm trăm ngàn linh thạch!" Người chủ trì có tướng mạo xinh đẹp cất giọng nói.

Giá khởi điểm vừa được công bố, tiếng hô hoán lại tràn ngập.

Hoàng Phủ Văn nhìn khúc gỗ thần bí kia, không có hứng thú cho lắm.

Khúc xương này, hắn nhất quyết phải có!

Mọi người đều không biết...

Cái tủy cốt bổn nguyên này, Hoàng Phủ Văn hắn nhất định phải có!

Đây chính là chỗ tốt khi có một ông cụ mang theo bên người, có vật gì tốt, cũng chạy không khỏi mắt thần của hắn.

Lúc này, hai mắt An Lâm cũng hiện lên tia sáng.

Không có bất kỳ vật gì, có thể tránh thoát giám định từ thuật Thần Giám của hắn!

Tin tức bắt đầu xuất hiện lên tiếp.

Tủy cốt bổn nguyên: là tủy cốt bổn nguyên của Diệp Tồn Thiên - Chân Long cảnh giới Hợp Đạo của Thái Cổ Long tộc, nguyên liệu luyện khí và luyện đan tuyệt hảo, còn có một chút xác suất cảm ngộ được chân ý Chân Long Hợp Đạo, nguyên liệu thần cấp.

An Lâm không nhịn được bật cười lên.

Lại còn khúc gỗ thần bí màu đen nữa chứ...

Rõ ràng đây chính là một khúc xương!

Hai mắt Hoàng Phủ Văn lóe sáng.

Nhưng lúc này, giọng của Minh lão lại đột nhiên vang lên: "Trời ạ! Vật này là cốt tủy bổn nguyên của Chân Long Hợp Đạo, là nguyên liệu thần cấp đấy! Có nó là tôi có thể chế tạo một thanh vũ khí cực mạnh cho cậu, nhất định phải lấy được nó!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận