Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 473: Cổ vực Thái Sơ

An Lâm cảm thấy không thể kéo dài chuyện này, lập tức quyết định lên đường tiến về Nguyệt Cung.

Một khi đến Nguyệt Cung, bất kể là tai họa loạn thất bát tao gì, chỉ cần ôm chặt bắp đùi chị Hằng Nga, tất cả đều không thành vấn đề với hắn!

An Lâm đi đến cửa lầu nhỏ, đang định điều khiển viên gạch bay lên.

Giữa không trung đột nhiên truyền đến một trận chấn động, một cột ánh sáng giáng xuống từ bầu trời, đánh trúng thân thể An Lâm, cột ánh sáng kia ẩn chứa lực lượng không gian cực mạnh!

Toàn thân An Lâm phát lạnh, hắn bỗng nhiên nghĩ đến tai họa đỏ đến phát tím kia.

Mẹ nó! Chẳng lẽ là có kẻ địch đang tấn công hắn? Là ai dám can đảm ra tay trong phạm vi Thiên Đình?

Sao bọn họ lại có thể hành động thô bạo, trực tiếp như vậy?

Vì sao chuyện này lại xảy ra nhanh như thế, không cho hắn thời gian chuẩn bị nữa chứ!

An Lâm quay đầu nhìn lại, phát hiện người vừa gọi hắn kia đang mặc áo giáp oai phong, cầm trường thương Long Văn trong tay, kinh ngạc nhìn hắn.

Vương Huyền Chiến cầm trường thương đi về phía An Lâm, trên trường thương còn dính vết máu màu xanh lam: "Tôi cũng không biết... Tôi vốn đang đánh giết kẻ địch ở Thánh Địa Cực Hàn. Trong lúc chiến đấu, lệnh bài truyền tống đột nhiên phát ra ánh sáng, sau đó tôi đã bị truyền tống tới nơi này. Còn cậu thì sao, sao cậu cũng ở đây?"

Nhưng chỉ sau một giây, hắn liền ngây ngẩn cả người, bởi vì trong cung điện hiện tại có đến mấy chục người, ai cũng mang vẻ mặt khó hiểu quan sát bốn phía, mà khí tức mỗi người đều cực kỳ mạnh mẽ.

Chàng trai kia chính là người từng đoạt được vị trí đầu trên Tiên Bảng, Vương Huyền Chiến!

Nhoáng một cái, hắn đã có mặt trong một cung điện màu trắng cực kỳ rộng lớn.

An Lâm chân thành gật đầu, hắn đã quan sát cẩn thận mấy chục người trong cung điện, càng xem càng kinh hãi. Nếu kể cả hắn thì bọn họ có tổng cộng sáu mươi người Kỳ Hóa Thần, gần như tất cả đều đạt cảnh giới từ Hóa Thần hậu kỳ trở lên.

Có tin hắn báo cáo hack hay không!

"À, tôi bị một cột ánh sáng kỳ lạ từ bầu trời đánh trúng, sau đó liền đến nơi này... Con mẹ nó, tôi còn tưởng mình bị địch tập kích, sắp rơi vào trong hang ổ quái vật tới nơi, cũng còn may, tình huống không xấu tới mức đó..." An Lâm thở dài một hơi, chậm rãi kể lại.

Cả người An Lâm căng cứng, tập trung tinh thần cao độ, thậm chí cầm chặt kiếm Thắng Tà trong tay.

Trong lúc đang âm thầm chửi ầm lên trong lòng, An Lâm cảm thấy trời đất đột nhiên quay cuồng.

"Vương học trưởng! Sao anh cũng ở đây?" An Lâm mừng rỡ nói.

Một người mặc áo bào đỏ, hai mắt như mặt trời rực rỡ, cầm trong tay tiên bài "Nhật Tuần", là Nhật Du Thần.

"An Lâm!" Một giọng nói quen thuộc bỗng nhiên truyền đến.

Một người mặc áo bào đen, toàn thân được khói đen bao phủ, sau lưng có dây xích thật dài, là Dạ Du Thần.

Vương Huyền Chiến cười: "Bọn họ cũng bị lực lượng Thiên Đình triệu hoán đến đây, trong đó có không ít gương mặt quen thuộc, bọn họ đều là cường giả nổi danh Thiên Đình. Cậu nhìn người có mái tóc dài màu xanh lam kia đi, hắn tên là Trần Đạo Vân, là học trưởng năm ba đại học, đã từng là người đứng đầu Tiên Bảng, hiện tại đã đạt Hóa Thần hậu kỳ. Lại nhìn cô gái tương đối thấp bé kia đi, cô ấy gọi là Lưu Sở Sở, là học tỷ lớn hơn tôi mười khóa, hiện tại là Hóa Thần đỉnh phong, tôi từng nhìn thấy chân dung của chị ấy trên căn phòng danh nhân của trường... Còn những người kia đều là tiên nhân trụ cột thường trú tại Thiên Đình, có lẽ tôi không cần phải giới thiệu với cậu..."

Còn có năm người hắn không thể nhìn ra tu vi, nhưng năm người kia lại vô cùng quen mặt, chỉ cần từng học tập tại Thiên Đình, chắc chắn sẽ biết bọn họ.

Trái tim An Lâm đập lệch một nhịp, thầm nghĩ trong lòng, đẹp trai quá!

An Lâm hết sức tò mò đánh giá năm người đang đứng cách hắn không xa, bọn họ chính là những vị tiên nhân cực kì nổi danh trên Thiên Đình, ở Trái Đất, những truyền thuyết về bọn họ còn ly kỳ hơn nhiều.

Gương mặt này cũng rất quen thuộc với An Lâm, Tử Vi Đại Đế của Thiên Đình!

Một người đeo kiếm sau lưng, tướng mạo tuấn tú, một trong tám vị tiên quản lý Kiếm Cung của Thiên Đình, là Lữ Động Tân.

Đương nhiên, cũng có người đực mặt ra giống như An Lâm.

Một người có dáng dấp to khỏe, cao khoảng ba mét, cầm cây búa màu đỏ khổng lồ, là Cự Linh Thần.

Lúc năm miếng thủy tinh này xuất hiện, một luồng sóng chấn động khiến người ta run sợ bắt đầu khuếch tán, làm cho không khí trở nên sền sệt, cứ như có một lực lượng nào đó bao vây lấy mọi người.

Vừa nói, Tử Vi Đại Đế vừa vung tay lên, năm miếng thủy tinh với màu sắc hình dạng khác biệt lập tức xuất hiện trước mặt mọi người.

Tử Vi Đại Đế hết sức tận tâm, giải thích với mọi người: "Cổ vực Thái Sơ là một thế giới viễn cổ, hiện tại định nghĩa về nó được mọi người thống nhất là tiền thân của đại lục Thái Sơ. Trước mắt, thế giới kia vẫn đang tiếp tục sụp đổ, diện tích đã giảm mạnh, chưa bằng một phần trăm đại lục Thái Sơ. Trong quá trình một thế giới sụp đổ, sẽ xuất hiện một thứ gọi là tinh nguyên của thế giới, vật này có vai trò cực kỳ quan trọng đối với việc tạo dựng thế giới."

Người cuối cùng đứng trên ảo ảnh hoa sen, đầu ngón tay bóp nhẹ một đóa hoa sen đang nở rộ, gương mặt khuynh thành tuyệt sắc, là Hà Tiên Cô.

Tử Vi Đại Đế nhìn mấy chục vị cường giả ở đây, mỉm cười, giọng nói vang vang như đại diện cho cả trời đất: "Hoan nghênh sáu mươi lăm vị tu sĩ tinh nhuệ nhất của Thiên Đình đến nơi đây, đột nhiên truyền tống triệu hoán mọi người đến tận đây, thật sự là có chuyện quan trọng không thể không khẩn cấp xử lý, cần sự trợ giúp của các vị."

Ông dừng một chút, mới tiếp tục mở miệng nói: "Cổ vực Thái Sơ vốn năm trăm năm mới xuất hiện một lần, hiện tại nó lại có dấu hiệu mở ra sớm hơn mười năm, thời gian nó xuất hiện chính là ngày mai!"

Ông vừa nói xong, mọi người xôn xao hẳn lên.

Có lẽ là cảm nhận được có ánh mắt đang nhìn mình, Lữ Động Tân bỗng nhiên xoay đầu lại nhìn về phía An Lâm, lịch sự cười một tiếng.

Mọi người sôi nổi đưa mắt nhìn người đang ngồi trên đế ngai, cứ như trung tâm của trời đất đang đặt ngay ở đó.

Ông vừa xuất hiện, tất cả mọi người đứng trong cung điện lập tức im lặng.

Đúng lúc này, đế ngai (*) Bạch Ngọc trên tòa cung điện màu trắng bỗng nhiên xuất hiện một người có khuôn mặt lạnh lùng, ông mặc một chiếc áo màu tím.

"Tinh nguyên của thế giới là nguyên liệu quan trọng để tạo dựng thế giới, nó chỉ xuất hiện khi có một thế giới sụp đổ. Những vật này, có thể nói là không có tác dụng gì đối với mọi người, nhưng lại có tác dụng rất lớn với Thiên Đình chúng tôi, chúng tôi sẽ dùng linh thạch giá cao để thu mua tinh nguyên này. Một viên tinh nguyên màu trắng đổi được mười ngàn viên linh thạch, một viên tinh nguyên màu xanh đổi được ba mươi ngàn viên linh thạch, một viên tinh nguyên màu lam đổi được một trăm ngàn viên linh thạch, một viên tinh nguyên màu đỏ đổi hai trăm ngàn viên linh thạch, một viên tinh nguyên màu vàng đổi một triệu viên linh thạch."

Nghe tới chỗ này, đã có không ít người dùng ánh mắt nóng bỏng nhìn những tinh nguyên kia.

Ngay cả phú hào giới tu tiên là An Lâm cũng không khỏi nuốt nước miếng thèm thuồng, một viên tinh nguyên màu vàng đã có thể so với gia sản của một cường giả Phản Hư! Giá cả cao như thế sao có thể không khiến người ta động lòng đây.

"Hiện tượng thế giới sụp đổ rất ít khi xảy ra, nếu tồn tại Hợp Đạo lỡ chạm đến nó thì sẽ bị loại trừ, thậm chí còn bị cắn trả, cho nên ngay cả Thiên Tiên Phản Hư hậu kỳ cũng không thể đi vào cổ vực Thái Sơ, chúng ta chỉ có thể cắt cử tu sĩ có cảnh giới từ Phản Hư trung kỳ trở xuống tiến vào. Cổ vực Thái Sơ lại được phân thành hai khu vực cách biệt, tu sĩ Kỳ Phản Hư có thể tiến vào ngoại vực Tinh Hư, tu sĩ Kỳ Hóa Thần có thể đi vào vực Cổ Thần."

"Trước mắt, trên đại lục chỉ có mười sáu thế lực lâu năm, có đường tiến vào cổ vực Thái Sơ. Thiên Đình chúng ta cũng có một lối đi, có thể để cho năm tu sĩ Kỳ Phản Hư, ba mươi tu sĩ Kỳ Hóa Thần tiến vào."

"Trong cổ vực Thái Sơ có vô số truyền thừa, bảo vật thượng cổ, đương nhiên nó cũng vô cùng nguy hiểm, dị không gian, dị thú, dị tộc tàn bạo, thậm chí lúc trước còn có một đoàn người Thiên Đình bị diệt sạch. Các vị là lực lượng tinh nhuệ nhất Thiên Đình, cho nên tôi sẽ cho các vị một tiếng đồng hồ đểsuy nghĩ, xem các vị có tự nguyện đi vào cổ vực Thái Sơ hay không. Sau đó, tôi sẽ dựa vào số lượng người đăng ký mà sàng lọc ra danh sách chính thức."

Nói xong, Tử Vi Đại Đế khép hờ hai mắt, lẳng lặng chờ đợi.

Giờ phút này, An Lâm đã nghe rõ lời của Tử Vi Đại Đế.

Thật quá đáng! Cái này mẹ nó chính là cưỡng ép triệu hoán hắn tới mở phó bản mà!

Nếu như An Lâm không thử đoán mệnh, có lẽ hắn sẽ xông xáo tham gia chuyến này.

Nhưng hiện tại hắn đang trong tình trạng xui xẻo đỏ đến phát tím, bảo hắn đi tìm bảo vật ở một thế giới khác ư? Cái này có khác gì bọn họ đào sẵn một cái hố rồi bắt hắn nhảy vào đâu!

Ha ha... Cơ hội rất khó có được, vậy hắn sẽ tặng cơ hội này cho các tiền bối...

Dù sao trong cung điện cũng có đến sáu mươi tu sĩ Kỳ Hóa Thần, Tử Vi Đại Đế chỉ cần ba mươi người, cạnh tranh rất khốc liệt.

An Lâm tặng cơ hội tốt này cho mọi người cũng là một việc làm rất đức độ!

Chắc chắn mọi người sẽ vô cùng cảm k ích hắn...

Đang nghĩ ngợi, hệ thống trong người hắn đột nhiên kêu lên leng keng.

Chú thích:

(*) Đế ngai: ghế ngồi dành cho đế vương.
Bạn cần đăng nhập để bình luận