Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 1651: Thiên Thần Thiên Không

Đối mặt với nghi vấn của mọi người, Tiểu Phúc cũng không hề tức giận.

Cô bé nể mặt An Lâm đã cho mình ăn no nên kiên nhẫn giải thích: "Trong tình huống năm thiên thần thực lực che trời kia biết rõ anh có cứu viện mạnh mẽ sắp tới, nhưng vẫn đứng nguyên bên ngoài chờ đợi, mọi người không cảm thấy kỳ lạ lắm sao?"

Vừa nói như thế, cả đám An Lâm đều ngẩn người.

Không phải họ không nghĩ tới vấn đề này nhưng họ đều cho rằng nhóm thiên thần kia không cam tâm, chỉ muốn giết chết An Lâm, dù cho họ có viện trợ mạnh đến nhưng chúng cũng mang theo tâm thái đại chiến một trận ra.

Nhưng nếu tỉ mỉ ngẫm lại, có vẻ như cách làm này của nhóm thiên thần kia lại không được lý trí cho lắm.

Phải biết rằng, nếu thiên thần nắm giữ quyền năng tối cao không xuất hiện thì không một ai có thể chống đỡ được mũi nhọn của Trần Trần!

Chúng nó vẫn còn chờ ở đây, không thể nào là chờ Trần Trần đến rồi dâng mạng lên đâu nhỉ? Tất nhiên là có chỗ dựa rồi, còn về phần dựa vào cái gì thì đám An Lâm không biết, nhưng lại bỗng trở nên hoảng hốt một cách khó hiểu.

Lúc này cuối cùng Tiểu Phúc cũng có mấy phần dáng vẻ của thần khí mãn cấp, mũi chân nhỏ xinh di di trên đĩa bát quái, mỗi một lần đều có thể dẫn động sóng dao động kỳ lạ của Bắc Đẩu Thất Tinh trên đĩa bát quái.

Tiểu Phúc nghe thấy vậy lại chỉ khẽ cười: "Dùng Trời ở cấp bậc thấp để chống lại Trời tối cao? Thứ cho tôi nói thẳng, loại phương thức này chẳng khác gì tự sát!"

"Chúc Âm Lão Tổ cũng là thần Sáng Thế, không phải lúc trước hắn nói, cho dù 'Trời' có xông được vào thế giới của hắn thì hắn cũng có thể giết chết luôn cả 'Trời' đấy sao?" An Lâm không cam lòng.

Khóe miệng An Lâm không ngừng giật giật, nhóm thiên thần đểu muốn giết hắn, quả thực tỉ lệ sống của hắn đúng là rất thấp.

Tiểu Phúc nói chắc như đinh đóng cột, khiến trong lòng mọi người như bị một tảng đá lớn đè nặng.

Khó khăn lắm họ mới trốn được vào thế giới, ấy vậy mà giờ lại phải ra ngoài chiến đấu?

Mọi người: "..."

Cô nhóc mở miệng nói: "Vạn vật đều có nhân quả quấn quanh, thiên biến vạn hóa, không thể lường trước. Nếu như muốn thay đổi kết quả đến mức cực hạn nhất thì phải tìm sinh cơ ẩn giấu trong nhân quả, tôi đề nghị... chiến đấu!"

Tiểu Phúc trợn trắng mắt: "Ai mà chẳng biết chém gió làm màu cơ chứ?"

"Sẽ có thiên thần cực kỳ đáng sợ phá vỡ hàng rào của thế giới Thần Kính, tiến đến giết mọi người!" Tiểu Phúc cực kỳ nghiêm túc nói: "Đề Na, cô là Trời của thế giới Thần Kính, tỉ lệ sống sót cao nhất, gần như lên đến 100%, nhưng cô lại không thể bảo hộ được những người khác, tỉ lệ sống của An Lâm là thấp nhất!'

An Lâm, Hứa Tiểu Lan, Đông Phương Tráng Thực đồng loạt kinh hãi.

"Nếu như Đề Na chỉ an ổn làm Trời của thế giới Thần Kính thì nhóm thiên thần cũng không làm gì được cô ấy. Nhưng nếu cô ấy sử dụng sức mạnh của thế giới Thần Kính để đối kháng lại hóa thần quyền năng của Trời thì chính là dĩ hạ phạm thượng, sẽ phải chịu phản phệ của Thiên Đạo tối cao tại đại lục Thái Sơ!"

Hình tượng cao lớn vĩ đại của Chúc Âm Lão Tổ vừa mới được dựng lên, dường như cũng sụp đổ ngay trong giây lát này.

"Nhưng mà nếu như chúng tôi vẫn ở mãi trong thế giới Thần Kính thì vẫn có ưu thế mà? Ở chỗ này, Đề Na chính là thần linh không ai xâm phạm được..." Hứa Tiểu Lan đưa ra cách nhìn của mình.

Vốn dĩ hắn cho rằng thần linh Sáng Thế hẳn là sẽ không nói láo với đám tiểu bối. Nhưng giờ xem ra... An Lâm lựa chọn tin Tiểu Phúc, bởi vì Tiểu Phúc được ăn no nên cũng không cần phải nói láo làm gì.

An Lâm: "..."

Lời này nói ra khiến cho người nghe rất muốn phun máu đấy!

An Lâm nửa tin nửa ngờ thử vận chuyển sức mạnh quyền năng, thế nhưng lại phát hiện trời đất của thế giới này lại tự động chống lại sức mạnh quyền năng của hắn.

"Đề Na vừa ra tay thì sẽ chết, nếu vậy mọi người ra tay trong thế giới của cô ấy thì có ưu thế gì được? Lại thêm lực lượng chiến đấu chủ chốt của mọi người là chủ nhân, chủ nhân lại chiến đấu dựa vào sức mạnh quyền hành, mà trong thế giới Kính Thần, sức mạnh quyền hành của hắn căn bản không phát huy được bao nhiêu!"

Chiến đấu trong thế giới Thần Kính thì sức chiến đấu của họ sẽ còn bị giảm mạnh hơn, nếu thế không bằng cứ chạy thẳng ra ngoài đánh một trận đàng hoàng, tỉ lệ thắng sẽ còn cao hơn.

Trong lòng An Lâm bỗng giật thót, không chỉ có đĩa bát quái Thiên Tuyệt Tinh Sát của Lục Áp Đạo Quân mà ngay cả đĩa thần Nhân Quả Tinh Hộ cũng có liên quan đến Lục Áp Đạo Quân? Hắn lại nhận luôn cả hai cái đĩa bát quái của ông lão kia ư?

Cô nhóc kiêu ngạo hất cằm, nói: "Bói nhân quả, thông thấu cổ kim, nhìn tương lai, đây vốn là sở trường của em mà! Bàn về năng lực, em còn lợi hại hơn một số món vũ khí nhiều!"

"Trước kia tôi đi theo Lục Áp Đạo Quân, ông ấy cũng là thần linh Sáng Thế mà, nhưng ông ấy lại nói cấp độ của thế giới mà bọn họ sáng tạo ra đều thấp hơn đại lục Thái Sơ."

Hứa Tiểu Lan: "..."

"Điều ấy thì cô không cần lo lắng." Tiểu Phúc cắt ngang lời: "Nhóm thiên thần chắc chắn có thể xông vào được!"

"Thế nhưng tất cả những thứ này đều phải thảo luận trên tiền đề kẻ địch có bản lĩnh xâm nhập vào thế giới Thàn Kính." Hứa Tiểu Lan hơi nhíu mày: "Nếu như thiên thần không có cách nào cố ép mình xông vào thế giới Thần Kính..."

Tiểu Phúc tiếp tục phân tích: "Tuy không thể tiêu diệt được 'Thiên' trong Thiên Đạo vốn có của đại lục Thái Sơ, nhưng nếu họ sử dụng sức mạnh của 'Thiên' để đối phó với đại lục Thái Sơ vậy thì họ sẽ lập tức bị lực phản phệ vô tận khiến cho người chết đạo vong!"

"Tiểu Phúc, không ngờ nhóc lại biết nhiều chuyện đến thế."

Trên mặt An Lâm là vẻ khen ngợi, hắn bắt đầu thay đổi cách nhìn với khí linh này rồi.

Chỉ tính riêng chuyện hắn không hề biết sức mạnh quyền năng của mình sẽ bị thế giới Thần Kính áp chế nhưng Tiểu Phúc lại biết, chỉ với một điểm này thôi cũng đủ khiến cho An Lâm bội phục sát đất.

Lời này khiến ánh mắt của mọi người cùng tập trung trên người An Lâm.

Nói đến đây, An Lâm cũng hiểu được.

"Sức mạnh của hóm thiên thần nắm giữ quyền năng Thiên Đạo sẽ bị ý thức trôi dạt của thiên đạo Thần Kính áp chế, nhưng có thể áp ché một nửa sức mạnh cũng đã không tệ rồi, dù sao đó cũng là 'Trời' chân chính, Thần KÍnh không dám quá phận!" Tiểu Phúc phân tích đạo lý rất rõ ràng.

Cho dù có phát huy hết sức lực nhưng hắn cũng không thể sử dụng nổi ba phần uy lực.

Cái này mà bảo là không cần lo lắng?

"Nếu mọi người không tin thì có đợi đến lúc nhóm thiên thần xông vào thì lại đi ra ngoài, dù sao chúng cũng không có cách nào giết mọi người được trong giây lát." Tiểu Phúc cũng không quá quan trọng chuyện này.

Mọi người nghe xong cũng thấy có lý, trước cứ đợi xem nhóm thiên thần có bản lĩnh xông được vào thế giới Thần Kính không đã.

Đề Na nghe xong phân tích của Tiểu Phúc liền cảm thấy như gặp kẻ địch mạnh, tiếp tục tìm kiếm loại phân và nước tiểu hôi thối nhất trong thế giới, sau đó gia tăng tần suất thả cơ quan thăm dò vào đại lục Thái Sơ, càng tích cực ném phân cho nhóm thiên thần.

Nhóm thiên thần sắp tức giận đến phát điên rồi, nhưng cơn giận của bọn chúng lại không có chỗ phát.

Nghe nói phạm vi hơn nghìn dặm của Thú Ngục Ác Linh cuồn cuộn sấm sét.

Cuồng phong còn tàn phá bừa bãi đến hơn vạn dặm.

Đây đều là dị tượng của trời đất mà nhóm thiên thần vô tình dẫn động ra trong lúc nổi giận.

Có thể thấy được, nếu như cơn giận này bộc phát thì sẽ dẫn tới tai nạn diệt thế đến mức nào.

Một Đề Na nhỏ chậm rãi xé mở thành một vết nứt.

Xuất hiện trong không trung của đại lục Thái Sơ.

Cô dựa theo king nghiệm lúc trước, đang muốn ném cứt vào đám thiên thần thì bỗng nhiên giật thót mình.

Đề Na nhỏ ngẩng đầu, nhìn thấy một khuôn mặt già nua tóc trắng xóa to đùng.

Mặt người bao trùm toàn bộ bầu trời, không giới hạn không bờ bến.

Ở trước mặt người kia, cô cũng chỉ như một con giun con dế, không đúng, chỉ là một con vi trùng!

Thậm chí khuôn mặt người kia còn mang tới cho cô một ảo giác cực lớn, đôi mắt còn sáng rực hơn cả mặt trời, tóc trắng bay tựa như nhưng con Chân Long gào thét khắp trời, quá trình thở ra hít vào tựa như thời khắc bốn mùa giao nhau.

Mặt người thấy Đề Na xuất hiện, bỗng cười rồi chủ động chào hỏi: "Ta là Thiên Không, thần tinh linh Sáng Thế đáng yêu, ta có thể đến nhà ngươi làm khách được không?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận