Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 1815: Tiểu Lan đến địa cầu rồi

Hứa Tiểu Lan cưỡi phượng hoàng quay trở về địa cầu.

Trong thế giới mà cảnh giới Phản Hư chính là lực lượng mạnh nhất này đột nhiên lại xuất hiện hai đại năng siêu cấp cảnh giới Hợp Đạo, điều này đã dẫn tới oanh động không thua gì động đất cấp mười.

Trong đám người tu hành, các tu sĩ đã sớm bùng nổ sôi trào rồi.

[Thanh Hà Kiếm Tiên: Có ai nghe thấy chưa, Hứa Tiểu Lan đã trở lại địa cầu rồi!]

[Chúa Cứu Thế: Nhân Đầu Cẩu (1), anh nói chuyện kiểu gì thế, sao lại có thể gọi thẳng tên húy của lão đại ra như thế được, chúng ta cần phải tôn xưng, phải gọi là Thiên Tước Thần Nữ!!"

[Thiên Linh Linh: Không phải đâu, chị Lan Lan vĩnh viễn là chị Lan Lan của chúng ta.]

[Duyên Mộc Đạo Trưởng đã gửi một bức ảnh mèo con tò mò: Các tiền bối, các tiền bối, Hứa Tiểu Lan tiền bối mà mọi người nhắc tới là ai vậy?]

[Tham Vân Đạo Trưởng: Cô ấy hả, đó chính là người trong giới Cửu Châu thần bí tiên nhân nhiều như mây bên ngoài địa cầu, có thể gọi đệ nhất nữ thần!]

[Tiên Nữ Kim Long Ngư: Trời ạ! Ánh hào quang quá chói mắt, tôi sắp mù luôn rồi!!]

[Thiên Linh Linh che miệng cười: Còn có thể làm gì được nữa, đường nhiên là đến tìm đạo lữ của chị ấy rồi.]

[Vưu Mộc Đạo Nhân: Không chỉ có vậy, Thiên Tước Thần Nữ còn là người duy nhất hợp thành được cả hai loại Thần Đạo của giới Cửu Châu và cả trong thế giới kia, có thể nói chính là yêu nghiệt trong yêu nghiệt!]

[Em Trai Lục Thần Ngầu Nhất: Một vị lão đại cấp Thần như thế tới địa cầu của chúng ta làm gì nhỉ?] [icon run lẩy bẩy đáng yêu...]

Đám lính mới luôn không nói gì đua nhau ngoi lên kinh hô.

[Em Trai Lục Thần Ngầu Nhất: Quào!!]

[Duyên Mộc Đạo Trưởng: Ông trời ơi!]

[Em Trai Lục Thần Ngầu Nhất: Không phải chứ... Một cô gái thần tiên không gì xâm phạm được như thế mà lại có đạo lữ rồi?]

[Chúa Cứu Thế: Chỉ bàn về cảnh giới tu vi, cô ấy cũng đã là cảnh giới Hợp Đạo ở trên hằn Phản Hư. Cũng chính là kiểu đã tìm ra được Thần Đạo của chính mình, sau đó được thiên địa đại đạo thừa nhận, hình thành được Thần Đạo hoàn chỉnh, từ đó Thần Đạo bất tử bất diệt, thân thể bất tử bất diệt, có thể tồn tại vĩnh hằng với thế gian!]

[Tiên Nữ Kim Long Ngư: Quào!!]

[Tiểu Hòa Thượng Cầu Chân: Dường như tôi thấy được ánh sáng của nhân vật chính, mà lại là luồng sáng phát ra khi nhân vật chính bước tới đại kết cục...]

[Tiên Nữ Kim Long Ngư: Trời ạ! Chuyện này thật khiến người ta phải khiếp sợ, trái tim tôi sắp ngừng đập mất!!]

[Duyên Mộc Đạo Trưởng: Ôi... ôi má, đây nào chỉ được coi là lão đại, phải là thần thoại mới đúng!]

[Duyên Mộc Đạo Trưởng: Quỳ với lão đại An Lâm luôn.]

[Thiên Linh Linh: Đương nhiên là có, đạo lữ của Hứa Tiểu Lan không phải chính là An Lâm của chúng ta ư.]

[Tiên Nữ Quang Tử Đạn: Má!!]

Tất cả mọi người đều muốn nhìn thử xem cô gái trong truyền thuyết kia rốt cuộc là như thế nào.

[Thiên Linh Linh: Tiểu Lan vẫn luôn ở Bình An tiên tông mà, mấy người cũng có thể đến đó mà gặp Tiểu Lan.]

Cô gái có dung mạo cực kỳ xinh đẹp, làn da còn tinh khiết không tỳ vết hơn cả bạch ngọc, mắt ngọc mày ngài, dáng dấp xinh đẹp hiếm có, mỗi một cái nhăn mày hay nụ cười đều khiến người khác liên tưởng đến cái đẹp thánh khiết vượt xa trần thế.

Trong lòng các tu sĩ ở địa cầu, An Lâm đã được coi như lão đại bước ra từ địa cầu, hiện giờ hắn lại còn có một đạo lữ lợi hại đến thế kia, tất cả mọi người đều thật lòng cảm thấy vui mừng và tự hào.

"Chị ấy chính là Thiên Tước Thần Nữ của chúng ta.]

Đám lính mới trong quần thể kích động đến rối tinh rối mù.

Tiên nữ Quang Tử Đạn cảm khái đầu tiên, khẽ hất nhẹ mái tóc xoăn sóng lọn to màu vàng, vẻ mặt mất mát: "Haiz... Nhớ ngày đó tôi còn muốn thử xem có thể cưa được An Lâm tiền bối hay không nữa kìa, hiện giờ so ra, tôi lại chẳng có một tí xíu hào hứng nào nữa..."

Tất cả mọi người cùng tán thưởng gật gật đầu, loại giá trị nhan thần tiên như thế, cho dù không cần giới thiệu thì họ cũng có thể đoán ra được!

Điền Linh Linh chỉ vào cô gái có khuôn mặt cực kỳ xinh đẹp, cười cười giới thiệu.

[Hoàng Mộc Đạo Nhân: Linh Linh, không phải cô mới ở cũng chỗ với An Lâm sao? Thế nào, có nhìn thấy Hứa Tiểu Lan không?]

Ánh mắt trong giới tu hành của họ đã được đánh giá là cao rồi, nhưng trong giây lát nhìn thấy cô gái kia, họ vẫn cảm thấy kinh động tựa như gặp người trên trời.

Hơn nữa loại xinh đẹp không chút cảm giác xâm lược như thế này còn mang đến cho mọi người một cảm giác ấm áp rất dễ chịu. Tựa như tiên nữ Kim Long Ngư vậy, căn bản không thể nào khiến người khác ghen ghét mà chỉ có thể hâm mộ và sợ hãi thán phục từ tận đáy lòng.

Một chàng trai mặc đồ trắng bộ dạng tuấn tú đang lặng im ngồi một bên nhìn cô gái áo xanh nói chuyện với An Minh Xuyên, một tay chống cằm, tay còn lại cầm linh quả, buồn bực ngán ngẩm bỏ vào miệng ăn.

Lời này vừa được nói ra ngay lập tức nhận được sự ủng hộ của mọi người.

Nơi đó, một cô gái áo xanh nụ cười long lanh, đôi tay trắng nõn nhỏ xinh đang cầm một vài món đồ kỳ quái, kiên nhẫn giới thiệu với tông chủ của Bình An tiên tông – An Minh Xuyên.

Điền Linh Linh mặc bộ đồ màu hồng dẫn đầu một nhóm mấy người có thời gian rảnh trong nhóm mười mấy tu sĩ, hơi khẩn trương thấp thỏm đi đến gần một ngôi đình có kiến trúc tinh xảo nào đó.

Bình An tiên tông, bên cạnh ao Huyền Thanh.

Chúa Cứu Thế cười hà hà: "Vậy cũng chưa chắc."

"Anh cảm thấy tôi còn hi vọng ư?" Đôi mắt xinh đẹp của tiên nữ Quang Tử Đạn sáng lên, lòng tự nhủ chẳng lẽ trong lòng mọi người, giá trị nhan của cô còn có thể liều thử một trận với Hứa Tiểu Lan ư?

Chúa Cứu Thế gật đầu, nói: "Có lẽ An Lâm người ta có khẩu vị đặc biệt, yêu thích cái xấu thì sao?"

Tiên nữ Quang Tử Đạn: "..."

Ầm ầm!

"Ái dà!"

Tiếng nổ tung và tiếng thét thảm của tên béo đồng loạt vang lên.

Hứa Tiểu Lan, An Lâm, An Minh Xuyên đồng thời đưa mắt nhìn về một phương hướng nào đó.

Điền Linh Linh khẽ cười, dẫn đầu một nhóm tu sĩ đi tới, giới thiệu: "Đạo sĩ giả, chị Tiểu Lan, tôi dẫn mấy tu sĩ đến thăm mọi người nè."

An Lâm và Hứa Tiểu Lan cùng cười một tiếng, nhiệt tình chào hỏi khách đến thăm.

Hứa Tiểu Lan còn ra lệnh cho Tiểu Hoàng múa một bài cho mọi người xem.

Đám tu sĩ được yêu chiều mà kinh sợ, lần đầu tiên họ được trải nghiệm điệu múa do đích thân phương hoàng múa cho họ xem! Cho dù vũ đạo của phượng hoàng không được nhịp nhàng, căn bản chưa nhắc tới mỹ quan mà ngược lại còn hơi khó chịu giãy giãy thân hình nhỏ xinh, nhưng loại cảm giác thành tựu và hưng phấn kia vẫn khiến nhóm tu sĩ bùng nổ trước.

(1) Nhân Đầu Cẩu: chỉ những người chơi thường xuyên đoạt đầu người của game thủ khác, dù biết rõ phải chết nhưng vẫn cứ thích thoắt ẩn hiện hoặc châm ngòi đám cường nhân.

Hứa Tiểu Lan: "..."

An Lâm: "..."

Khiến nhóm phượng hoàng bị mất hết cả mặt mũi!!

An Lâm và Hứa Tiểu Lan cảm thấy chơi rất vui, dùng viên ngọc thủy tinh lưu niệm chụp lại ảnh của Tiểu Hoàng, quay lại các dáng múa ngốc nghếch vụng về của Tiểu Hoàng vào trong viên ngọc thủy tinh.

Một lát sau, các tu sĩ đến thăm hỏi mở rộng tầm mắt đều cáo từ rời đi.

Bọn họ vẫn đang còn nhiệm vụ trên người, chia nhau các vết nứt trên địa cầu, mặc dù các vết nứt đó đã được thu vào không còn thấy nữa nhưng vì sự an toàn ổn định của các nơi nên vẫn cần họ đến dò xét và trấn giữ.

An Lâm và Hứa Tiểu Lan thì lại vô cùng thảnh thơi, dù sao địa cầu cũng nhỏ như vậy, nếu như xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn thì chỉ cần xuyên không gian một chút là có thể chạy tới nơi, quả thực không cần phải trấn giữ ở một địa điểm cố định.

"Tiểu Lan này, chừng nào thì con có thể cử hành hôn lễ, thu An Lâm nhà bác về, cuộc đời của bác sẽ thực sự vẹn tròn..." An Lâm cảm khái một lượt.

Hứa Tiểu Lan âm thầm liếc An Lâm, đôi mắt sáng cong như vầng trăng khuyết, giọng nói tựa oanh vàng, khẽ cười nói: "Con cũng rất muốn mà, quan trọng là An Lâm có đồng ý hay không chứ, bác trai nhìn anh ấy đi, cả ngày lúc nào cũng trưng ra cái vẻ còn chưa diệt được Thiên Nhân thì còn thành gia lập thất cái gì..."

An Lâm rất đau lòng: "Tiểu Lan, em đứng về phía bố anh từ lúc nào rồi thế? Em tưởng rằng anh không thấy khó chịu sao, anh đã làm trai tân hơn một trăm năm rồi đó!"

Ánh mắt An Minh Xuyên sáng lên: "Chi bằng thế này đi, bởi vì chuyện của Thiên Nhân tộc nên có thể kết hôn muộn một chút, nhưng các con có thể động phòng trước mà!"

Tiểu Hoàng cũng rất tuyệt vọng, phượng hoàng cao cao tại thượng, cao quý vô cùng như nó mà lại phải nhảy múa cho một đám tu sĩ Đạo Chi Thể, Dục Linh, Hóa Thần nhỏ bé? Đây quả thật chính là sỉ nhục mà!

Đổi lại là trước kia, đây chính là chuyện mà họ không bao giờ dám nghĩ tới!

Cuộc đời liệu có mấy lần có thể được ngắm điệu múa của thần thú múa cho họ xem?
Bạn cần đăng nhập để bình luận