Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 1601: Các đại lão sắp bị đánh

Hứa Tiểu Lan dốc sức giúp đỡ, khiến cho An Lâm vô cùng hài lòng.

Hai người bắt đầu ở một bên, cân nhắc xem nhắm vào ai thì tốt hơn.

"Đại năng siêu cấp cảnh giới Hợp Đạo gia nhập vào liên quân Thiên Nhân tộc, chúng ta cứ vứt chúng sang một bên trước. Dù sao một khi động đến chúng thì rất dễ động tới cường giả cảnh giới Thiên Thần và quyền hành Thiên Thần." Hứa Tiểu Lan mở miệng phân tích.

An Lâm có chút tán thành mà gật đầu: "Vậy chúng ta bắt đầu phân tích từ những đại lão ôm ấp lòng căm thù đối với giới Cửu Châu, nhưng vẫn chưa gia nhập liên quân Thiên Nhân tộc trước đi!"

Hứa Tiểu Lan gật đầu theo: "Những người kia là mìn ẩn giấu, không chắc lúc nào sẽ nhảy ra đối phó với Nhân tộc, nếu như chúng ta có thể diệt trừ chúng triệt để, cũng coi như là một công đôi việc rồi!"

Lúc này, một người con gái mặc trang phục sặc sỡ đi tới, nụ cười ấm áp đáng yêu: "Chủ nhân, tôi vừa đến rừng Vạn Hoa của Bảo Châu lấy được mật hoa thượng hạng, anh có muốn nếm thử không?"

"Ồ! Tiểu Cốt, bây giờ có phải nên gọi cô là Tiểu Điệp rồi không?" An Lâm nhận lấy mật hoa, nhìn cô gái với khuôn mặt thanh tú, dịu dàng như mỹ nhân vùng sông nước Giang Nam, vừa cười vừa trêu ghẹo nói.

Người con gái mặc trang phục sặc sỡ hơi khom người, động tác tao nhã, híp lại con mắt hoa đào, dịu dàng nở một nụ cười rồi nói: "Cũng có thể, chủ nhân muốn gọi thế nào cũng được, tùy theo ý chủ nhân."

Hứa Tiểu Lan cười khanh khách nói tiếp: "Trời đất to lớn, quả thật không gì là không có, nhưng lạ trong lạ, lại là các vị đang có mặt tại Tứ Cửu Tiên Tông!"

Cô đếm từng thành viên của Tứ Cửu Tiên Tông thông qua các phương thức kỳ lạ khác nhau mà đột phá, An Lâm nghe được mà trố mắt ngoác mồm.

"Trời đất rộng lớn, không gì là không có." Tiểu Cốt lại cảm thấy chẳng có vấn đề gì.

Hứa Tiểu Lan vạch ngón tay trắng nõn, đếm từng cái từng cái: "Chúng ta có Tiểu Cốt cố gắng biến thành Hoa cô nương lĩnh ngộ Thần Đạo, có Tiểu Hồng tắm nắng lĩnh ngộ Thần Đạo, có Tiêu Đồ không muốn chết thành công Hợp Đạo, có Hiên Viên Thành nghiên cứu mìn rồi bất ngờ bị nổ đến mức bản thân gần chết sau đó đột phá Phản Hư, có Tôn Vũ Lạc bị kiếm linh dọa đến mức mơ thấy ác mộng sau đó lên cấp Phản Hư, có Khả Khả Tư Đế và Mạch Luân vì máu mà cảm ngộ Thần Đạo, có Diệp Linh khóc lóc trước mộ An Lâm mà đột phá cảnh giới, có Tiểu Na dựa vào thế giới mà thăng cấp rồi trực tiếp nhảy đến Phản Hư đỉnh phong..."

Dường như là ý thức được suy nghĩ của An Lâm, Tiểu Cốt kiên trì giải thích: "Cái tôi tu chính là phá kén hóa điệp, bây giờ cách làm đương nhiên sẽ giống bươm buớm một chút, thỉnh thoảng sắm vai thành Hoa cô nương là sở thích của tôi, cũng là tu luyện của tôi."

Đề Na cười khà khà, vẻ mặt xấu hổ, dường như bản thân đột phá quá đơn giản, có chút cảm giác tội lỗi, sợ động chạm đến mấy vị đang có mặt.

An Lâm tấm tắc lấy làm kỳ lạ, Tiểu Cốt từ lúc nào đã có hương vị của con gái như vậy rồi?

Cái này không nghe thì không biết, vừa nghe cái thì cảm thấy tất cả đều hiếm có!!

"Còn có thể làm như vậy?" An Lâm kinh ngạc lên.

Chẳng lẽ, cảnh giới biến thành Phản Hư trung kỳ đỉnh cao, khí chất cũng thay đổi theo sao?

Cô làm Tông chủ tạm thời mấy thập niên, đương nhiên có tư cách nói câu này.

Vốn dĩ chuyện cô khóc lóc ở trước mộ rồi đột nhiên đột phá cảnh giới đã đủ mất mặt rồi, việc đáng sợ nhất là chủ nhân của ngôi mộ đó, bây giờ lại đứng ở trước mặt cô... Quả thật quá lúng túng!

Bạn thân Tiểu Hồng của cô, phơi nắng cũng có thể lĩnh ngộ Thần Đạo, cô thông qua việc biến thành Hoa cô nương lĩnh ngộ Thần Đạo, cũng không có gì lạ.

Lúc Hứa Tiểu Lan nói đến đây thì càng nhìn An Lâm với ý sâu xa: "Đương nhiên, phương thức đột phá của Tông chủ đại nhân chúng ta thì càng kỳ lạ và vô song trong giới Cửu Châu, chưa từng nhìn thấy Tông chủ tu luyện thật sự, luôn làm một số chuyện kỳ quái, cảnh giới đã nhích dần lên rồi.."

Các kiểu phương thức đột phá quái lạ đều có, các thành viên của tông môn này rốt cuộc làm sao vậy? Là truy tìm mộng tưởng tập thể sao?!

Diệp Linh mím lại bờ môi hồng mỏng, gò má đỏ ửng.

An Lâm cùng Hứa Tiểu Lan nếm thử mật hoa Tiểu Cốt mang đến, mật cực kỳ ngọt và thơm mát, mùi vị không chỉ khiêu khích vị giác một cách dịu dàng, vị ngọt đó dường như còn có thể lan khắp toàn thân, làm cho cả thân thể đều trở nên ngọt ngào, vô cùng khoan khoái.

"Ồ... đợi đã..." An Lâm sửng sốt một chút rồi nói, "Vấn đề vừa nãy chúng ta thảo luận, có vẻ như không phải cái này nhỉ?"

"Phía vùng đất Hắc Trạch, không suy tính trước được, Y Đăng đã bị anh đánh phục, Phục Thiên Đại Đế là Hợp Đạo đỉnh cao, cũng khó đối phó..." An Lâm mở miệng nói.

Họ đều lo lắng phương pháp đột phá của mình quá kỳ quái, luôn có chút bất an.

Nhận ra được vẻ mặt khác thường của Hứa Tiểu Lan, An Lâm khẽ cười nói: "Tiểu Lan, chờ thực lực của anh nâng thêm một tầng, anh sẽ cùng em xông pha một chuyến đến vực Hư Linh, lần sau hai đứa chúng nó, ai cũng không thể trốn được!"

Nghe đến đây, mọi người đều cười vang, trong lòng cũng yên tâm hơn chút.

An Lâm đưa ánh mắt tìm về phía Phân Ny và Tiểu Cốt.

Sự lựa chọn tiếp theo chính là Ác Linh Thú Ngục và giới Bỉ Ngạn.

"Ừm!" Hứa Tiểu Lan nhìn An Lâm với anh mắt thâm tình.

Nhưng với so với Tông chủ đại nhân của bọn hắn, thì đó chính là như gặp được sư phụ! Nghĩ như thế, trái tim thấp thỏm không yên của họ cũng coi như được thả lỏng một ít rồi.

"Đối phó kẻ địch thì cố gắng đối phó ở gần đây, nếu như chúng ta cách giới Cửu Châu quá xa, em sợ sẽ bị những kẻ địch khác tiệt hồ (1) hoặc bao vây." Hứa Tiểu Lan lại nói.

Trong đầu An Lâm lóe lên vài cái tên thế lực hàng đầu, nhẹ nhàng gật đầu: "Vậy thì Tây Thiên Long Lâm và vùng đất tạo hóa chúng ta tạm thời không suy tính."

Hứa Tiểu Lan xoa cằm, lẩm bẩm nói: "Như vậy thì, nơi tốt nhất chính là Ác Linh Thú Ngục, giới Bỉ Ngạn, còn có vực Hư Linh..."

Hứa Tiểu Lan định thần lại: "Đúng rồi, chúng ta nên thảo luận xem phải làm sao để đánh đại năng siêu cấp Hợp Đạo!"

Tiểu Cốt nở nụ cười dịu dàng, bàn tay trắng nõn lật chuyển, lại là hai chén mật hoa bày ra trước mặt An Lâm và Hứa Tiểu Lan. Hai người vừa uống mật hoa, vừa tiếp tục thảo luận vấn đề lúc đầu của họ.

"Cho thêm một điểm!" An Lâm cũng ăn đến mức hưng phấn.

"Ngon!" Hứa Tiểu Lan khen ngợi.

Hai người bọn họ, một là con gái của Đan Thánh Qủy tộc, một từng là Tiên Thú Phản Hư của Ác Linh Thú Ngục. Nếu nói về sự hiểu biết với nơi đó, hai cô vẫn hiểu nhiều hơn An Lâm và Tiểu Lan.

Phân Ny thấy thế mở miệng phân tích: "Thái độ của giới Bỉ Ngạn đối với giới Cửu Châu rất mơ hồ, chúng có người ủng hộ Nhân tộc, có người chủ trương diệt Nhân tộc, có người thì lại duy trì trạng thái trung lập."

An Lâm biết, cha của Phân Ny của chính là đại năng siêu cấp cảnh giới Hợp Đạo, nhưng cái ông duy trì chính là trạng thái trung lập.

"Đại năng siêu cấp Hợp Đạo chủ trương diệt Nhân tộc, có hai người là Phá Quân Quỷ Đế và Cửu U Linh Vương, trong đó Phá Quân Quỷ Đế là Hợp Đạo trung kỳ, đã ở trong liên quân Thiên Nhân tộc tuyến Bắc. Cửu U Linh Vương là Hợp Đạo sơ kỳ, đang tu luyện trong thời khắc cuối cùng của Địa U Minh Khí, vì vậy tạm thời không gia nhập liên quân tuyến Bắc." Phân Ny giải thích.

Cốt Ngọc Tiên điệp cũng mở miệng nói: "Ác Linh Thú Ngục là phe phản Nhân tộc vô cùng kiên định, Tứ Đại Thần Thú đều gia nhập liên quân Thiên Nhân tộc, nhưng người thật sự theo quân ra trận chỉ có Ma Hùng Hồng Hoang cảnh giới Hợp Đạo sơ kỳ, cùng với Thiên Biến Thần Hầu cảnh giới Hợp Đạo trung kỳ. Còn Thần Bức Đại Đế cảnh giới Hợp Đạo sơ kỳ và Ngọc Khung Thiên Tôn cảnh giới Hợp Đạo đỉnh phong, đều ở lại Ác Linh Thú Ngục, cũng không biết đang chuẩn bị cái gì..."

An Lâm và Hứa Tiểu Lan nhìn nhau một chút, đều nhìn thấy sự hưng phấn trong mắt đối phương.

"Ra tay từ đại năng siêu cấp cảnh giới Hợp Đạo sơ kỳ trước sao?" Hứa Tiểu Lan hỏi.

An Lâm nở nụ cười tàn nhẫn: "Được! Cửu U Linh Vương và Thần Bức Đại Đế... ngày tháng tốt đẹp của các ngươi chấm dứt rồi!"

(1) nguyên gốc là截胡 – tiệt hồ. Đây là một thuật ngữ trong đánh mạt chược, hiểu rộng ra là đoạt mất vận may của người khác; vào lúc một người sắp thành công thì bị người khác đoạt mất thắng lợi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận