Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 1869: Chỉ có một

Bổng Đỉnh Thiên của Đấu Chiến Thắng Phật đụng vào người An Lâm, lực lượng mênh mông cuồn cuộn vô tận, mang sức nặng như của một ngọn núi khổng lồ, khiến cho máu trong thân thể Chiến Thần của hắn phải bị sôi trào.

Lông mày Đấu Chiến Thắng Phật run rẩy, hô nhỏ một tiếng: "Phòng ngự lại cứng rắn như vậy ư? Chẳng trách có thể đỡ được Bổng Đỉnh Thiên của ta..."

"Lại xem một chiêu này của ta!!!" Gậy Kim Cô trong tay của hắn thu nhỏ lại với tốc độ cực nhanh, thân thể nhảy vọt lên bầu trời, giơ lên cái gậy Kim Cô lên cao. Vô cùng vô tận Phật quang kích động ở trên vòm trời, ẩn chứa Đại Từ Bi, hơi thở uy nghiêm, sau đó có hào quang bảy màu đột nhiên hội tụ ở trên cây gậy.

Phía sau Đấu Chiến Thắng Phật, xuất hiện vô số hình ảnh kỳ dị.

Có khi là trần thế nhộn nhịp, có khi là tiên cảnh huyền ảo, có khi là chiến trường đẫm máu, có khi là địa ngục có ác quỷ cắn xé sinh linh kêu gào.

"Chiến Phật – Tạc Liệt Thế Giới Đại Thiên!"

Phật gia ẩn chứa chân ý Đại Từ Bi kết hợp cùng thế giới Đại Thiên, hội tụ ở trên gậy Kim Cô, khiến cho gậy Kim Cô tản ra uy năng kinh thiên đủ để đập xuyên cả một thế giới.

"An Lâm lão đệ, cậu nhìn cho kỹ đây, cậu định lấy cái gì để đỡ một gậy này của lão Tôn ta!!!"

Các đệ tử đang xem cuộc chiến, thấy một màn như vậy, tim đều bật thót lên.

"An Lâm không có việc gì chứ?" Hứa Tiểu Lan mở rộng đôi cánh Thánh Hỏa bay lên bầu trời, nhìn về phía xa.

Phật quang nổ tung, đất rung núi chuyển.

Phải biết rằng một kích kia chính là một kích toàn lực mà Đấu Chiến Thắng Phật đã vận dụng lực lượng Thần Đạo để tung ra! Nếu là đại năng Hợp Đạo siêu cấp, cũng sẽ bị một kích kia đánh chết ngay lập tức rồi, An Lâm lại dám trực tiếp vươn tay chặn?

Hắn đã hành động, đưa bàn tay vươn, chặn lại cây gậy.

Cái gậy Kim Cô đập An Lâm xuống cái khe sâu lại ở nhanh chóng dâng lên, Đấu Chiến Thắng Phật gắt gao đè ép gậy Kim Cô, nhưng cũng không ngăn được gậy Kim Cô bay lên.

Đấu Chiến Thắng Phật quát to một tiếng, gậy Kim Cô kéo dài đập mạnh xuống từ phía trên khoảng không, cây gậy chưa đến, mặt đất trong phạm vi mấy trăm dặm cũng đã sụp xuống.

"Ha ha, chỉ cần không chết là được, kẻ địch yếu như vậy, bị dạy dỗ chút cũng là chuyện tốt." Bạch Lăng lạnh lùng cười một tiếng, điều chỉnh khống chế vệ tinh biến tiêu, bắt lấy hình ảnh An Lâm.

"Ầm ầm!!!"

Toàn thân An Lâm cũng run sợ, loại lực lượng này rất mạnh, hắn rất thích.

Coi như là các cường giả đính cấp như Bạch Lăng và Hứa Tiểu Lan, cũng đều không kiềm được sự lo lắng, các cô tin tưởng rằng An Lâm sẽ thắng, nhưng không nghĩ tới An Lâm lại trực tiếp vươn tay ra đỡ lấy một kích kia của Đấu Chiến Thắng Phật.

Tà áo trắng của hắn vẫn không hề dính một hạt bụi nhỏ nào, trên người lại càng không nhìn thấy vết thương gì.

Mặt đất mấy trăm dặm bị một kích kia đập xuyên trong nháy mắt, xuất hiện một cái khe sâu thẳm sâu không thấy cuối, còn có vô số Phật quang màu sắc rực rỡ vẫn còn dao động ở trong vực sâu.

"Đỡ... Đỡ được?" Đấu Chiến Thắng Phật trợn trừng mắt, trên mặt khó có thể giữ vững bình tĩnh, "Cậu lại dùng tay không đỡ được Bạo Liệt Thế Giới Đại Thiên của ta?"

Song, một giây sau, một cảnh tượng làm cho các cô càng khó tin hơn xuất hiện.

An Lâm dùng một tay chống dưới đáy gậy Kim Cô, sắc mặt bình tĩnh, chậm rãi bay lên không trung.

Chẳng lẽ muốn lão Tôn ta để mạng lại cho ngươi thêm đại lực lượng sao?!

Còn muốn tăng thêm sức mạnh?

Hai cái đồng tử của Hầu Vương đột nhiên chói mắt tựa như mặt trời, dâng lên Thánh Hỏa đủ có thể đốt trụi vạn vật.

"Chiêu này của anh rất không tồi, tiếp tục gia tăng sức mạnh đi, không sao, tôi còn chịu đựng được." An Lâm dùng một tay đỡ gậy Kim Cô, ánh mắt sáng quắc nói.

Khí sóng nóng rực, vòng tròn hiện lên khuếch tán cực nhanh, lập tức đốt trụi nơi hoa cỏ màu xanh mà nó đi qua ngay thành màu xám tro.

Ở trong ấn tượng của hắn, nếu như An Lâm không sử dụng các loại lực lượng quyền hành, chỉ đơn thuần luận bàn chiến lực, hẳn là không chênh lệch nhiều với hắn mới đúng. Mà bây giờ... An Lâm lại dùng tay không tiếp nhận đại chiêu của hắn?

"Hô... ngọn lửa rất tinh thuần, mùi vị không tệ. " An Lâm giơ ngón tay cái lên với Đấu Chiến Thắng Phật, "Chẳng qua... Chuyện cho tới bây giờ, chúng ta cũng không cần dò xét lẫn nhau nữa đâu nhỉ? Cứ dùng tới bản lĩnh thật sự đi, chúng ta hãy đánh một cuộc cho ra trò!"

An Lâm há miệng, không đến ba giây, đã nuốt xong Thánh Hỏa mà Đấu Chiến Thắng Phật buông thả ra.

Song, Đấu Chiến Thắng Phật còn chưa kịp kiểm tra tình huống của đối phương ra sao, thì đã phát hiện hai cái đồng tử dâng lên Thánh Hỏa của hắn, lại đang không ngừng bị thứ gì cắn nuốt.

Đấu Chiến Thắng Phật nghe nói như thế, suýt nữa phun ra một ngụm máu tươi.

Công kích vật lý không được, vậy hắn dùng thuật pháp để công kích!!!

Ầm!!!

Kim sắc Thánh Hỏa nổ tung ở trên người An Lâm, tựa như một cái mặt trời kim sắc khổng lồ đang khuếch tán.

Đây đã là toàn bộ lực lượng của lão Tôn ta đây rồi!!!

Nhưng hắn không thể, thân là Đấu Chiến Thắng Phật, hắn không thể nói không được!

Đấu Chiến Thắng Phật thật sự muốn đáp lại một câu: Ta đã dùng hết sức rồi.

Bây giờ An Lâm cực kỳ vui vẻ, một cái đối thủ Hợp Đạo đỉnh phong, vừa vặn có thể dùng để khảo nghiệm giới hạn của thân thể này. Công kích của Đấu Chiến Thắng Phật khiến hắn nhiệt huyết sôi trào, song, khoảng cách tới cực hạn vẫn còn hơi xa, suy cho cùng ngay cả Ngũ Hành Chiến Thể còn chưa dùng tới, thế nên hắn hi vọng Đấu Chiến Thắng Phật có thể công kích hắn nhiều hơn mạnh hơn một chút...

Hàm răng của Đấu Chiến Thắng Phật cũng đang run rẩy, dùng bản lĩnh thật sự? Nhưng vừa nãy hắn đã dùng đến bản lĩnh thật sự rồi đó!

Hắn bị An Lâm kích thích, không hiểu sao trong lòng có phần sợ hãi.

Nhưng trong lúc bất chợt, Đấu Chiến Thắng Phật nghĩ lại, liền phát hiện một cái khả năng, đó chính là An Lâm chỉ đang kích thích kẻ địch, làm cho kẻ địch nghĩ rằng hắn rất cường đại, khiến khí thế của kẻ địch bị suy yếu...

Đúng, đây là chiến thuật tâm lý!

Đúng là mở rộng tầm mắt mà!!!

Đấu Chiến Thắng Phật gầm thét một tiếng, thân thể ầm ầm biến lên cao lớn, chân đạp Tường Vân mang Phật quang, con khỉ thần khổng lồ cao tầm khoảng ngàn trượng, hơi thở bất hủ lan tràn, uy thế cực kỳ kinh người.

"An Lâm! Đừng cho là ta sợ cậu! Đến đây đi, ra quyền với ta đi, để cho ta đường đường chính chính đánh bại cậu!!!" Đấu Chiến Thắng Phật quát lớn một tiếng, chỉ có tiếng quát thôi mà đã khiến mặt đất trong phạm vi mấy vạn mét sụt lún.

"Ha ha ha... Như anh mong muốn!" cảm nhận được hôm nay Đấu Chiến Thắng Phật tản ra chiến ý ngập trời, cảm xúc của An Lâm cũng bị cuốn theo, lúc này hứn thúc dục lực lượng thân thể Chiến Thần đến mức tận cùng, dùng toàn lực đánh một quyền về phía con khỉ thần khổng lồ.

Đấu Chiến Thắng Phật cũng tung ra một quyền, quả đấm bao phủ Phật quang vô tận, trấn áp hết thảy.

Này chiêu một.

Tất cả mọi người không chớp mắt nhìn cảnh tượng trước mắt.

Đây đúng là một cuộc chiến cân sức, một trận đối quyết cực kỳ kịch liệt.

Đã đánh cho Đấu Chiến Thắng Phật tàn phế luôn rồi!!!

An Lâm chỉ tung ra có một quyền.

Một quyền...

Quả đấm tựa như ngọn núi của Đấu Chiến Thắng Phật, đột nhiên nổ tung.

Sau đó là máu thịt, là gân cốt... Ngay sau đó cả một cánh tay đều bị lực lượng vô hình xoắn cho nát bấy.

Vẫn chưa dừng ở đó, phạm vi quyền kình phóng ra há lại chỉ có như thế, toàn bộ hư không trước người An Lâm đều bị đánh phá, quyền kình tựa như đụng phải thần sơn vô địch, khiến lồng ngực Đấu Chiến Thắng Phật cũng bị đánh lõm, sau đó nổ thành một lỗ hổng khổng lồ.

"Phụt..."

Đấu Chiến Thắng Phật phun ra một ngụm máu tươi, thân thể bị sức lực nghiền áp, trực tiếp bị đánh bay mấy trăm dặm, sau đó cực kỳ chật vật lăn xuống mặt đất.

Con khỉ thần khổng lồ trượt dài trên mặt đất, sau đó lại phát hiện rằng mình không bò dậy nổi...

Yên tĩnh.

Yên tĩnh giống như đã chết.

Tất cả mọi người ngơ ngác nhìn một màn trước mắt này.

Rầm rầm...

Hai quyền đụng vào nhau, quyền kình bắt đầu bộc phát.

Không chỉ có bọn họ cho là như vậy, mà ngay cả An Lâm và Đấu Chiến Thắng Phật cũng cho là như vậy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận