Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 236: Tấn công và giết ngược

Trong các tu sĩ, vị trí của ba người An Lâm ở gần cự ly nổ mạnh nhất, nhưng may mắn có lồng phòng hộ của Đạt Nhất Đạt Nhị, xem như bọn họ có hoảng sợ nhưng vẫn thoát khỏi vụ nổ lần này.

Kiến Chúa ở trong trung tâm vụ nổ, hơn nữa đầu đạn hạt nhân còn được kích nổ trong cơ thể nó, nếu như thế này mà còn chưa chết thì thật không đúng lẽ trời.

Mười sáu con kiến khổng lồ có thực lực lớn mạnh, dù ít hay nhiều thì cũng chịu sự ảnh hưởng của vụ nổ lan đến.

Chúng nhìn thấy Kiến Chúa bị nổ tung, tất cả đều trở nên tức tối, liều mạng nhắm về phía trăm tu sĩ, chém giết điên cuồng.

An Lâm, Hứa Tiểu Lan, Hiên Viên Thành càng trở thành mục tiêu bị mọi người chỉ trích, đặc biệt là Hiên Viên Thành đã tung ra đầu đạn hạt nhân, rất nhiều kiến khổng lồ bất chấp việc bị thương mà liều mạng xông về phía các tu sĩ khác, cũng đều gắng gượng oán hận Hiên Viên Thành.

"Mọi người cố chịu đựng, Kiến Chúa sắp tắt thở rồi. Mười sáu con kiến khổng lồ bị thương không phải là đối thủ của chúng ta, ổn định cục diện từ từ tiêu diệt, chúng ta có thể thoải mái đánh thắng trận này!" Lăng Tiêu Kiếm Tiên truyền âm nói với mọi người.

Đáng thương thay cho ba người An Lâm, sau khi đầu đạn hạt nhân nổ tung, đều không ngừng chạy trốn, nếu không phải có Đạt Nhất Đạt Nhị hộ pháp, có khả năng Hiên Viên Thành đã bị nhóm kiến khổng lồ tức giận xé thành từng mảnh rồi.

Tình hình trở nên có chút hỗn loạn, các tu sĩ xoay quanh đường chạy trốn của Hiên Viên Thành, tiến hành đánh du kích, mà Kiến Tộc cũng đang liều mạng đánh về phía Hiên Viên Thành.

Đúng tồi, hắn còn có một cái hệ thống Chiến Thần mà!

[Kiểm tra Kí Chủ đang bị Kiến tộc đuổi giết. ]

Hắn bị cái màn hình xuất hiện làm giật mình, suýt chút nữa là ngã khỏi con chó.

Hắn có chút kích động mở giao diện hệ thống, nhìn thấy phần nhiệm vụ đặc biệt, đang lấp lánh nhanh chóng.

Khi An Lâm cưỡi chó nhanh chóng trốn thoát, bỗng nhiên trong đầu có một màn hình xuất hiện.

[Thời gian hiệu lực: Hai tiếng đồng hồ. ]

Một con kiến khổng lồ hoàn toàn không để ý đến bản thân đã bị Mênh Duyên Kiếm Tiên chặt đứt một cánh tay, cũng muốn liều mạng bóp mạnh đầu của một tu sĩ Kỳ Dục Linh trước mặt, đơn giản là vì hắn đang ngăn cản trước đường chạy trốn của Hiên Viên Thành.

[Bây giờ công bố nhiệm vụ chặt đầu đặc biệt:]

Đây là gì vây?

Tộc Kiến nổi giận càng khiến trận chiến trở nên ác liệt, số tu sĩ thương vong bắt đầu gia tăng nhanh chóng.

Hai mắt An Lâm sáng lên, hệ thống đã không có phản ứng một năm, sau khi thăng cấp lên Kỳ Dục Linh thì đều "Tu luyện cho tốt, mỗi ngày vươn về phía trước" Mấy chữ châm ngôn này, khiến hắn như đã quên mất sự tồn tại của con hàng này.

[Nhiệm vụ thất bại: Trừ 20 nguyên thạch. ]

Lúc hắn trấn định lại, bắt đầu khôi phục tinh thần, chẳng lẽ là... Hệ thống?

An Lâm nhìn thấy nhiệm vụ này, khóe miệng run rẩy, muốn ra tay đập bể hệ thống.

[Kí Chủ phải tự tay giết chết ba con kiến Hóa Thần của Kiến tộc. ]

[Nhiệm vụ thành công: công pháp Phong Linh thăng cấp lên tầng thứ hai (Phong Dực)]

"Đạt Nhất Đạt Nhi, ngăn cản nó!"

Hắn quay đầu lại, nhìn thấy một con kiến khổng lồ toàn thân bao trùm một tấm màn đen, trong tay cầm quyền trượng Hắc Mộc, đã tiến tới cách ba người mười trượng.

Con kiến khổng lồ này toàn thân óng ánh màu vàng, tốc độ rất nhanh, không ngừng cách ba người rất gần.

"Chết đi cho ta!"

Lồng khí hình tròn xuất hiện, bao phủ toàn thân hắn, phía sau cũng bắt đầu xuất hiện ảo ảnh Thái Cực Song Ngư.

Chết tiệt! Bảo hắn tự tay giết chết ba Kiến Tộc kỳ Hóa Thần ư? Không thấy hắn đang bị một đám Kiến Tộc liều mạng đuổi giết ư? Bây giờ còn muốn hắn quay đầu giết ngược Kiến Tộc ư, có còn muốn hắn sống nữa không?

"Chết đi!'' Con kiến khổng lồ đã bồ nhào đến trước mặt Hiên Viên Thành, một tay đâm về phía trái tim của hắn.

An Lâm thấy Hiên Viên Thành chạy không thoát, cũng ngừng lại theo, lấy kiếm Thắng Tà từ trong nhẫn không gian ra.

"Anh Thành!"

Phía sau An Lâm bỗng truyền đến tiếng kêu tàn nhẫn.

"Dám giết mẫu hoàng, dù ta có chết, cũng phải giết các ngươ!"

Con kiến khổng lồ này hét lớn một tiếng, máu như gió táp văng đầy cơ thể màu vàng, một cánh tay và hai cái chân đều tách ra, mặt khác vẫn luôn trực chỉ tiến về phía Hiên Viên Thành, tứ chi như mũi kiếm màu vàng đâm đến.

Hiên Viên Thành biết bản thân mình không trốn thoát, ngược lại xoay người, dốc sức vận chuyển công pháp Vạn Linh Thái Cực.

Quyền trượng Hắc Mộc bỗng xuất hiện hơn mười cái đầu lâu đen, mang theo tiếng khóc thê lương, cuốn sương dày khắp trời đất, giống như sóng triều dũng mãnh lao về phía ba người.

An Lâm nhìn thấy con kiến khổng lồ bị Đạt Nhất Đạt Nhị áp chế, còn chưa kịp buông lỏng tinh thần thì từ xa đã có một con kiến khổng lồ bay tới.

Hai người máy lấp lánh ánh bạc chắn phía sau An Lâm, một người phóng lồng phòng hộ i-on ra, ngăn cản công kích của sương dày, một người phóng màn trọng lực ra, khiến kiến khổng đang bao phủ bị ép phải rơi rụng từ trên cao xuống dưới đất.

Đối mặt với công kích có uy thế làm người ta sợ hãi này, An Lâm lại triệu hồi Gundam đến.

"Chuyển Càn Khôn.'' Vẻ mặt Hiên Viên Thành ngưng trọng trong một phút, thân mình giống như dung hòa vào vạn vật, trường kiếm nhấp nhô như gợn nước, cánh tay đẩy về phía trước nhìn như không gì cản nổi đánh đâu thắng đó.

Cơ thể kiến khổng lồ hung bạo bị đẩy lệch ra ngoài như vậy, hai người lướt qua nhau.

Cú lệch trong tích tắc, Hiên Viên Thành đã chém một đường kiếm về phía bụng nó, máu màu vàng bắn tung tóe.

Sau đó kiếm Hỏa Diệm của Hứa Tiểu Lan cũng chém xuống, bổ vào khiến toàn thân bị lửa nóng bao phủ.

Hai mắt kiến khổng lồ trừng lớn, giống như còn đang kinh ngạc ba tên tu sĩ còn chạy giống như chó thế này, mà lại có thể phản kháng như thế.

Ngay sau đó, An Lâm sử dụng gió kiếm, kiếm Thắng Tà vẽ một đường cung lửa màu rắng, chém rớt đầu kiến khổng lồ!

"Tinh tinh" [Nhiệm vụ hoàn thành một phần ba. ]

An Lâm hơi sững người, đã giết được một tên rồi ư?

Được... Hình như bổ một đao với kiến khổng lồ Hóa Thần nửa sống nửa chết, cũng không phải là không được...

"Tinh tinh." [Nhiệm vụ đã hoàn thành hai phần ba]

An Lâm ra tay, một chiêu kiếm gió nhanh như sét đánh, chém xuống đầu nó gọn gàng linh hoạt.

Thân thể nó đã phủ đầy vết thương, nhưng vẫn kiên trì lao về phía Hiên Viên Thành, chẳng qua tốc độ càng ngày càng chậm lại...

"Phù phù..." Ngực kiến khổng lồ xuất hiện một cái lỗ lớn, bị khoan thủng một lỗ.

An Lâm nhìn ra xa, một giáo sư dạy kiếm thuật đã ra tay rồi.

"Nghiệt súc, đừng hòng thoát khỏi trận kiếm của ta!" Từ bầu trời phía xa truyền đến một tiếng hét lớn, một đường kiếm dùng tốc độ nhanh đến mức không thể tưởng tượng lao đến, phá vỡ ngọn lửa của kiến khổng lồ, xuyên qua thân thể của nó.

Hiên Viên Thành và Hứa Tiểu Lan đều nghiêng đầu, vừa không thể tưởng tượng nổi, vừa nhìn hắn.

Hứa Tiểu Lan kinh ngạc nói: "Lúc trước người chạy trốn nhanh chân nhất là cậu, sao bây giờ lại nhiệt huyết sôi trào như vậy?"

Hiên Viên Thành vừa vui vẻ vừa nói: "Bạn học An Lâm, cậu khiến tôi nhìn cậu với cặp mắt khác xưa."

An Lâm: "..."

An Lâm có chút ưu thương, hóa ra trong lòng họn họ hắn là loại người này...

Một con kiến khổng lồ hóa thành một quả cầu lửa, giống như thiên thạch va vào Hứa Tiểu Lan.

Qủa nhiên, mục tiêu công kích hàng đầu của nó đều là Hiên Viên Thành.

An Lâm suy nghĩ, nếu bọn họ tách ra chạy trốn, có phải toàn bộ Kiến Tộc đều sẽ truy đổi Hiên Viên Thành không.

Nhưng suy đoán không có ý nghĩ, hắn cũng không cách nào bỏ lại anh Thành.

"Đừng hoảng hốt, bây giờ lại có hai con kiến khổng lồ đến, chúng ta giết nó thôi!'' Hai mắt An Lâm tỏa sáng, ý chi chiến đấu mạnh liệt, mở miệng nói.

Nếu cô không tự tìm đường chết như vậy, dùng lửa đốt mông Kiến Chúa, hà tất gì bây giờ lại bị một đám kiến khổng lồ Kỳ Hóa Thần đuổi giết liều mạng.

"Tôi có chút hối hận khi theo các cậu xem náo nhiệt rồi, vốn tôi có thể không bị đuổi..." Hứa Tiểu Lan vác vẻ mặt đau khổ, khóc không ra nước mắt nói.

Rất nhanh lại có hai con khiến khổng lồ đột phát phòng tuyến của tu sĩ, bổ nhào liều mạng vào ba người.

An Lâm ăn một viên đan Linh Huyết, nhanh chóng khôi phục kí huyết, để tiếp tục sử dụng kiếm gió.

Ba người nhìn nhau một cái, sau đó rất ăn ý, tiếp tục bỏ chạy!

Ha ha, tiếng ngạc nghe thật sướng!

Đúng lúc này, bỗng nhiên An Lâm cảm thấy toàn thân lạnh ngắt.

"Ngao!" Tiếng gầm của rồng như sấm rền nổ vang.

Bốn con rồng đen mang theo hơi thở khủng khiếp, xông về phía An Lâm.

Một con kiến khổng lồ thân khoác giáp đen ở giữa đám rồng đen, ánh mắt lạnh lẽo, lạnh lùng mở miệng nói: "Dám giết anh em của tôi, tôi sẽ giết hết mấy người!''

An Lâm kêu loạn trong lòng, lượng máu của con kiến khổng lồ này hình như hơi nhiều.
Bạn cần đăng nhập để bình luận