Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 960: Hình như mình vô sai nhóm chat rồi thì phải

Sau đó An Lâm, Hiên Viên Thành, Đại Bạch, Đề Na, đều thuận lợi ở lại trên thảo nguyên này

Về phần mắt trận chính do Hắc Linh Xà bảo vệ, An Lâm không có cản đảm chạy tới chờ bị đánh đâu.

Chuyện duy nhất giờ họ có thể làm, là lẳng lặng chờ đợi, chờ đợi thế giới này biến hoá.

"Bạn học An Lâm, nếu thật sự có con đường đi thông tới cổ vực Thái Sơ, vậy chúng ta có cần vào trong không?" Hiên Viên Thành chưa đi tới cổ vực Thái Sơ lần nào, hắn cũng rất muốn biết nơi đó trông thế nào.

"Vị trí của Thần Xà tộc tương ứng với ngoại vực Tinh Hư trên cổ vực Thái Sơ, cực kỳ nguy hiểm, tốt nhất chúng ta không nên mạo hiểm. Vả lại quan trọng nhất là sau khi chúng ta đi vào, thì không có đường ra khác! Lỡ đâu cửa lối vào bị đóng, thì chúng ta chỉ biết đứng ngớ người thôi!" An Lâm không muốn bị nhốt trong một vùng đất xa lạ đâu

Giờ hắn chọn ở lại đây giúp đỡ, chỉ là vì muốn ngăn những thứ kỳ quái trong đó chạy vào trái đất mà thôi.

Còn chuyện tu sửa chỗ thiếu hụt của thế giới, Bạch Linh Xà và Hắc Linh Xà đã có chuẩn bị trước, không cần hắn nhúng tay nữa.

An Lâm và Hiên Viên Thành đang tản bộ với nhau, nhìn thấy thiếu nữ mặc quần áo trắng tinh, lười biếng nằm trên lưng đê ngắm trời trong mây trắng.

Trưởng thành nhanh quá là chỉ sự trưởng thành ở mặt này à?!

Đại Bạch: "..."

Hiên Viên Thành: "..."

"Chuyện này sao trách cậu được, người ta vốn đã rất giỏi rồi, hồi xưa chỉ vờ làm cây non thôi." An Lâm an ủi.

Hiên Viên Thành gật đầu nói: "Đúng vậy, hồi trước cô ấy còn là một thiếu nữ không biết gì, giờ đã có thể tự mình lo một bên rồi."

Bích Quỳnh Nữ Đế à, làm người mở đầu cho hệ thống tu luyện chuyển từ chiến khí sang nguyên khí, cô đã tự cho mình một trụ cột rất tốt, giờ cô đã là Hoá Thần điên phong rồi.

Da thịt trắng hơn tuyết, mái tóc đen đón gió phất phới, gương mặt hoàn mỹ, những thứ tốt đẹp này hoà làm một thể với thảo nguyên xinh đẹp chung quanh, trở thành một phong cảnh cực đẹp.

Thần thức của An Lâm cực kì mạnh, chỉ lát sau hắn đã dò xét xong cảnh giới của ba người.

An Lâm lẩm bẩm nói: "Cái dáng người này trưởng thành nhanh quá! Vòng eo nhỏ dẻo dai như rắn, ngực đầy đặn, thân thể yểu điệu, trong mắt là vẻ trong sáng và vô cùng sinh động, quá hoàn mỹ!"

"Bạch Linh Xà trưởng thành đúng là nhanh quá nhỉ." An Lâm cảm khái một tiếng.

Đại Bạch đi theo sau, không khỏi cảm khái: "Rõ ràng lúc ấy tôi cũng là thần tượng mà cổ vô cùng sùng bái, giờ cảnh giới của cô ấy đã vứt xa tôi tám trăm dặm rồi, gâu!"

May mà quá trình này là quá trình cô ấy khôi phục sức mạnh, chứ không phải quá trình học mới, không thì An Lâm có tiếng là yêu nghiệt tu chân cũng sẽ thấy có áp lực lắm đấy.

Mẹ nó, còn nghiêm túc nói chuyện phiếm nữa được không vậy?

Trời hoàng hôn kéo tới, không trung như bị đốt lên, trên thảo nguyên mênh mông bát ngát, màu đỏ tươi chậm rãi nhuộm khắp không trung, tạo nên bức tranh đẹp tuyệt trần.

Sau khi Tử Dương Chiến Đế bỏ qua hệ thống chiến khi, bắt đầu tu luyện lại, thì vì có trụ cột sẵn, nên giờ ông đã tới cảnh giới Hoá Thần sơ kỳ.

Bạch Linh Xà hồi chưa còn ở cấp Đạo Chi Thể không làm được gì, thì bây giờ đã tới cảnh giới Phản Hư trung kỳ, trở thành người mạnh nhất trong ba người.

"Cậu..." Tử Dương Chiến Đế tức tới đỏ mặt.

Tử Dương Chiến Đế nhịn hết nổi giận dữ quát: "Đạo hữu An Lâm, sao cậu có thể vô liêm sĩ như vậy hả, cậu lấy thịt bò của bọn tôi nấu ăn xong còn mặt dày mời chúng tôi ăn à?"

"Nhưng mà đây là đồ ăn do tiền bối An Lâm tự mình nấu, cơ hội hiếm có lắm đó." Mặt Bạch Linh Xà hiện lên ý cười, cô cầm chiếc đũa gắp một miếng thịt bò, bỏ vào trong cái miệng nhỏ xíu của mình: "Ưm... Ngon quá!"

"Nào nào nào... ăn cơm thôi, hôm nay tôi mời các vị ăn thịt bò!" An Lâm cao giọng gọi mọi người.

Về phần câu hỏi của Bích Quỳnh Nữ Đế rằng tại sao Bạch Linh Xà lại kề cận hắn như vậy, hắn cũng có biết đâu chứ...

Xung quanh thảo nguyên ngoại trừ tiếng bò dê thì hoàn toàn yên tĩnh.

Mọi người ăn một bụng no nê, tiếp tục chờ đợi.

Ngay cả Tử Dương Chiến Đế, cũng nhịn không được gia nhập bữa tiệc thịt bò này

Loại bò sinh ra giữa trung tâm mắt trận này, không chỉ có sức mạnh vô cùng, thịt lại còn mọng nước ngon lành, lại thêm tay nghề nấu ăn siêu phàm có thể sánh ngang với dì nấu cơm trong đại học Liên Hiệp Tu Tiên của An Lâm, làm mọi người ăn uống vô cùng vui vẻ thoải mái.

Tuy rằng đang đi rất xa, nhưng tài nấu ăn vẫn không hề giảm sút.

An Lâm cười đắc ý: "Tiểu Bạch cô có mắt nhìn nhất đấy!"

"Hừ... Thật không biết cậu đã cho Bạch chủ uống thuốc gì rồi." Bích Quỳnh Nữ Đế có hơi buồn rầu xoa trán, khẽ cảm khái một câu.

An Lâm hừ lạnh một tiếng, nếu hắn mang Chảo Đế Bằng tới đây, thì mới gọi là tuyệt vời nhé, bảo đảm mọi người sẽ ăn tới muốn chết luôn, miệng còn không ngừng khen ngợi nữa.

An Lâm bật cười ha hả: "Tôi là thần bếp đệ nhất trên Thiên Đình đó, một món tôi nấu trị giá mấy trăm ngàn linh thích đấy, một con bò của ông mới bao nhiêu đồng chứ? Lấy bò của ông nấu ăn đã là vinh hạnh cho ông rồi đấy!"

"Bạch chủ, tới cảnh giới như chúng ta rồi, đâu có cần ăn uống gì nữa." Bích Quỳnh chau mà, nhịn không được lên tiếng nhắc nhở.

Ngược lại, Bạch Linh Xà vô cùng vui vẻ nhìn về phía An Lâm, cô hệt như một đứa trẻ nhảy cẳng lên reo hò: "Vui quá đi, tôi có hội ăn đồ ăn do tiền bối An Lâm làm rồi này!"

"Nhàm chán." Bích Quỳnh Nữ Đế ngửi được mùi thơm từ thịt bò, cô cao ngạo quay đầu sang hướng khác, không thèm nhìn mấy món An Lâm đang làm.

Có người thì đả toạ, có người thì lại nằm ngắm nhìn màn trời đêm đầy sao là sao.

An Lâm nằm trên người Đại Bạch, mềm mềm ấm áp, vô cùng thoải mái.

Hắn móc điện thoại, mở phần mềm chat lên, chuẩn bị vào nhóm chat tu sĩ xem có chuyện gì thú vị không.

Làm hắn khá bất ngờ là, tối hôm nay nhóm chat vô cùng náo nhiệt, tin nhắn đã xuất hiện con số 999+ rồi.

Đã xảy ra chuyện gì vậy?

An Lâm thấy có hứng thú rồi nè.

Nguyên Tử Đạn tiên nữ: "Ài, không biết tiền bối Vưu Mộc có thế vượt qua nổi không nữa, lần đột phá Phản Hư đầu tiên này không dễ chút nào đâu"

Vưu Mộc? Là vị chưởng môn của Thượng Thanh tiên tông à? Hình như ông ấy là cường giả cảnh giới Hóa Thần nhỉ? Trong lòng An Lâm có hơi hoang mang, sao những người này lại đột nhiên nhắc tới ông ấy vậy.

Mộc Ngưu đạo nhân: "Ài, chuyện này khó nói lắm, trưởng môn phái Võ Đang Hư Vân đạo trưởng không phải cũng chết dưới lôi kiếp à? Kim Hư Lôi không phải dễ chống đỡ đâu, vả lại đây còn là lần độ kiếp Phản Hư đầu tiên từ khi trời đất thành lập, tuy rằng tiền bối Vưu Mộc có thực lực không tồi, nhưng lần độ kiếp này cũng không dễ đâu."

Một tu sĩ mập mạp, mặt mày hồng hào người mặc đạo bào đứng trên đầu gió, đang cầm gậy selfie, không ngừng nói với màn hình:

Không chỉ như thế, bên trên còn có một cái cửa sổ, mẹ, cái nhóm này còn bày đặt chơi livestream nữa kìa!

Hắn không nghĩ quá nhiều, chuyển mắt nhìn vào trong nhóm, lúc này tin nhắn trong nhóm lại nhảy lên 999+

Hình như giải thích như vậy nghe cũng có lý nhỉ?

An Lâm: "..."

"Khụ..." Bích Quỳnh Nữ Đế ho nhẹ một tiếng, sau đó đáp trả hắn bằng một nụ cười vô cùng sáng lạn: "Tiếng tăm độ hóa tôn giả của cậu đã lan rộng khắp toàn bộ đại lục, sao tôi có thể không biết được chứ?"

Chẳng biết tại sao, trong lòng An Lâm như cảm giác được gì đó.

Lúc này, có một mùi thơm ngan ngát bay vào mũi hắn.

An Lâm xoay người, đã thấy Bích Quỳnh Nữ Đế với gương mặt lạnh lùng đầy vẻ uy nghiêm đang nhìn mình.

"Cậu muốn qua đó à?" Bích Quỳnh Nữ Đế nhìn thoáng qua màn hình đi động, đột nhiên mở miệng hỏi.

"Có thể tới giúp họ, cớ gì không làm chứ?" An Lâm mỉm cười đáp.

Bích Quỳnh Nữ Đế lắc đầu nói: "Người đầu tiên độ kiếp thành công, nếu nhận được giúp đỡ từ ngoại lực, cậu có nghĩ tới hậu quả chưa? Có đôi khi, thuận theo ý trời, mới là cách để thế giới này phát triển bình thường."

An Lâm im lặng, hắn không hề giống với người trong mấy câu chuyện linh tinh, càng không cho hắn làm, hắn lại càng muốn làm, hắn muốn đi ngược lại ý trời.

Nghĩ một lát, hắn thầm than nhẹ một tiếng, buông tay cái suy nghĩ trong lòng mình.

"Khoan đã!" An Lâm đột nhiên nhận ra có một chuyện không đúng lắm, hắn nghi ngờ nhìn cô gái đứng cạnh mình: "Sao cô biết tôi muốn làm gì?"

Đúng rồi, vậy cũng có lý, một khi trình tự của sự sống được nâng cao, có thể xúc tiến trình tự của thế giới đề cao theo, nếu có tu sĩ ở thế giới này độ kiếp thành công, rất có thể nó sẽ trở thành mấu chốt để thế giới này thăng cấp!

Hoá ra có tu sĩ muốn độ kiếp! Vả lại còn là độ lôi kiếp cảnh giới Phản Hư nữa!

Quào... An Lâm trừng to mắt, hít sâu một hơi.

Thần Phù chân nhân: "Sư phụ tôi chắc chắn sẽ độ kiếp thành công!"

Chúa Cứu Thế: "Tôi cũng vậy!"

Tĩnh Tâm tiên nữ: "Tôi tin tiền bối Vưu Mộc!"

"Nào nào nào, các bị đạo hữu trong nhóm hôm nay, trăng sao sáng ngời, trời trong không mây, là một ngày tốt! Sư phụ tôi sắp độ kiếp, các sư thúc đã có mặt đầy đủ, các vị nhìn sang bên kia đi, có phải rất uy phong không?"

"Tiếp theo đây tôi sẽ livestream toàn bộ quá trình độ kiếp, các vị đạo hữu đang xem, nếu thấy thích, thì nhớ thưởng 666 nhé! Bên phải có nút thưởng bùa hoặc là các loại quà khác đấy!"

"Cám ơn Mộng Âm tiên tử đã tặng một tấm bùa."

"Ồ! Cảm ơn đại lão Thiên Linh Linh đã tặng một viên linh thạch, vô cùng cảm ơn!! Món quà này rất quý, cảm ơn thổ hào, cám ơn thổ hào!"

Người đàn ông mập mạp không ngừng cảm ơn, vô cùng hưng phấn.

Trong nhóm chát, cả đám tu sĩ điên cuồng nhắn 666.

An Lâm: "..."

Có phải mình vô lộn nhóm rồi không?
Bạn cần đăng nhập để bình luận