Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 1709: An Lâm tiêu tiền

Trên đạo trường của Tứ Cửu tiên tông.

Màn hình vô cùng to lớn vẫn đang phát hình ảnh chiến đấu ở trong thế giới Thần Kính.

Bây giờ là đang phát lại, nhưng hơn một trăm nghìn cường giả vẫn không rời đi. Bọn họ nghiêm túc nhìn hình ảnh đủ để lưu truyền nghìn đời trên màn ảnh, chờ đợi những anh hùng trở về.

"Y Doãn, chúng ta đi thôi." Một chàng trai với vẻ ngoài ấm áp và bình thường dịu dàng nói.

"Hả? Chúng ta không đợi đám người An Lâm đi ra sao?" Cô gái có dáng vẻ đáng yêu hơi sửng sốt.

Chàng trai véo véo sống mũi thon dài của cô gái, cười nói: "Chúng ta đã nhìn thấy thứ mà chúng ta muốn nhìn, cũng biết kết quả chiến đấu, vì vậy không còn gì tiếc nuối rồi."

"Được, em nghe anh." Lý Y Doãn kéo cánh tay chàng trai, gật đầu ngoan ngoãn nói.

Chàng trai có vẻ ngoài cũng không xuất chúng lắm chính là thần chí cao của Quỷ tộc – Chúc Âm Lão Tổ.

Trên đạo trường, giữa không trung có một ánh sáng màu trắng đột nhiên xuất hiện, che lấp tầm mắt mọi người.

Lập tức, trên đạo trường vang lên tiếng reo hò và chúc mừng như dời núi lấp biển.

Không có ai biết, thần chí cao của Quỷ tộc, đã từng đứng chung một chỗ với họ, cùng nhau quan sát trận chiến xử quyết long trọng này.

Sau khi lấy lại tinh thần, rất nhiều hình bóng đã xuất hiện trên đạo trường.

Lời nói như có như không, phảng phất như gió thổi bên tai, rất nhanh đã bị âm thanh ồn ào át mất.

Tên của bọn họ được hơn trăm nghìn cường giả trên đạo trường hô lớn.

Giờ phút này trên mặt hắn mang theo nụ cười nhẹ nhõm, nắm tay cô gái, bước chân khẽ đạp một cái, sau đó liền biến mất ngay tại chỗ, không có dao động của không gian, không có bất kỳ sinh linh nào chú ý đến hắn.

Anh hùng trở về!!!

Hơn một trăm nghìn cường giả trên hiện trường vẫn đang nhiệt liệt bàn luận, vẻ mặt sùng kính nhìn hình ảnh trên màn hình.

"Hazz, thật khiến người ta hâm mộ... chà đạp Thiên Nhân, giết Thiên Thần, loại chiến đấu như thế này khiến cho người người hướng đến, hận không thể sóng vai cùng nhau chiến đấu."

Vầng sáng chói mắt khiến đại não của các cường giả mê muội hoảng hốt.

Những cái tên này đã nổi danh toàn bộ đại lục, trở thành ngôi sao sáng chói của đại lục Thái Sơ!

Sau nửa canh giờ.

An Lâm nhìn các cường giả đến từ các nơi trên thế giới, toàn thân áo trắng phiêu dật xuất trần, giọng điệu trong trẻo dịu dàng mà lại rất có uy nghiêm: "Nhiệm vụ xử quyết của tiểu đội giết Thần hoàn thành viên mãn, tất cả Thiên Thần đều đã bị tiêu diệt, người phạm vào Cửu Châu ta, phạm vào Nhân tộc ta, những Thiên Thần trên tấm hình kia, chính là kết cục của các ngươi!"

An Lâm, Hứa Tiểu Lan, Thiên Đế, Đông Phương Tráng Thực, Hỗn Nguyên Vũ Tôn, Hắc Linh Xà, Bạch Linh Xà, Đề Na, Phượng Hoàng Tiểu Hoàng, Tử Vi Đại Đế, Cổ Long Đế, Đấu Chiến Thắng Phật.

Được trăm triệu sinh linh đứng trước màn hình phát sóng trực tiếp của đại lục Thái Sơ hô lớn.

Thần Đằng Lão Tổ còn may, còn có một vài sợi dây leo và thi thể.

Đây là anh hùng tuyệt thế khiến quân mình yêu quý bao vây, khiến quân địch sợ hãi tuyệt vọng!

Cũng đã chín ngày trôi qua.

Danh vọng của An Lâm đã đạt đến mức cao nhất.

Có lẽ... có lẽ... Nhân tộc sắp trở mình rồi?

Lời vừa nói ra, trên đạo trường lại bùng hổ ra tiếng reo hò như biển gầm.

Sau khi tiểu đội giết Thần chỉnh đốn, lại lần nữa trở về cương vị riêng của mình.

Tứ Cửu Tiên Tông.

Gây ra động tĩnh lớn như vậy, các liên quân Thiên Nhân tộc vẫn không có dấu hiệu gì, thậm chí không dám thả một cái rắm, điều này đã nói rõ vấn đề.

Cho dù là làm màu, các cường giả trên đạo trường cũng không có bất kỳ cảm giác khó chịu nào, ngược lại cảm thấy là chuyện đương nhiên.

Trong khoảng thời gian này, bố cục của đại lục đang thay đổi nhanh chóng.

Trước kia, có rất nhiều sinh linh cho rằng, Nhân tộc đã bước vào giai đoạn đếm ngược của sự chết chóc, cho dù giãy giụa như thế nào cũng vô dụng, diệt tộc là kết quả nhất định sẽ xảy ra.

Nhưng bây giờ, rất nhiều sinh linh của các thế lực, trong lòng đều cảm nhận rõ ràng thay đổi.

An Lâm cũng mang thi thể của Thần Đằng Lão Tổ và Huyền Đình Đại Đế trở về.

Sau khi tất cả đều kết thúc.

Các cường giả nương tựa vào hai vị Đại Đế, hoặc là các đời sau, bọn họ ôm di thể của lão tổ mình mà lệ rơi đầy mặt, hai vị này đều là anh hùng của Nhân tộc thậm chí là anh hùng của toàn bộ đại lục, An Lâm thay bọn họ cử hành tang lễ long trọng.

Huyền Đình Đại Đế bị Vũ Minh Thiên Thần dùng một kiếm chém thành những hạt ánh sáng, cũng không lưu lại cái gì, đám người An Lâm liền quyết định mang một ít bùn đất nơi ông ấy ngã xuống trở về, coi như là đồ vật cuối cùng của ông ấy ở thế gian.

Mỗi ngày An Lâm đều ăn linh quả, phơi nắng, rốt cuộc đã khiến trạng thái của mình khôi phục đến đỉnh phong.

Sau khi tạo ra mấy sự kiện lớn, lực lượng Thiên Nhân tộc rút quân, chiến tranh chấm dứt, thế giới trở nên tốt đẹp.

"Phân Ny, chuyện của tôi nhờ vào cô rồi."

An Lâm ném một cái nhẫn không gian đến trước mặt một cô gái toàn thân lấp lánh.

Phân Ny vô cùng trịnh trọng nhận lấy nhẫn không gian: "Yên tâm đi, tuy cha tôi là trung lập, nhưng sẽ nhận ủy thác làm ăn, điểm đó Thiên Nhân tộc không xen vào."

Cha cô chính là luyện đan sư đệ nhất Quỷ tộc, luyện đan sư đỉnh cấp của đại lục Thái Sơ, Đan Thánh Đa Mễ Ni Khắc.

Nhẫn không gian An Lâm đưa cho cô có sáu trăm triệu linh thạch!

Khoản tiền lớn như vậy, chính là muốn ủy thác Đa Mễ Ni Khắc luyện hai viên thần đan cho hắn!!!

Yêu cầu của Đan Thánh vô cùng cao, muốn ông ta luyện đan giúp, không chỉ đơn thuần có tiền là được, vẫn phải xem ông ta có vui vẻ hay không, hài lòng hay không, cho dù vui vẻ nhưng đôi khi vẫn phải tự chuẩn bị vật liệu.

Còn có một điều, ông ta giúp luyện đan, còn phải xem chủng tộc, đặc biệt là trong thời kỳ mẫn cảm này, nếu là Nhân tộc muốn mời ông ta luyện đan, vậy chính là chuyện mơ giữa ban ngày.

"Chuẩn bị xong rồi." An Lâm hít sâu một hơi, đứng dậy khỏi ghế dựa, trên mặt biểu lộ vẻ kiên quyết: "Đi, đi ăn mặt trời!"

"Người khổng lồ An Lâm, anh chuẩn bị xong chưa?" Đề Na dịu dàng cười hỏi.

Bây giờ hắn còn một chuyện rất quan trọng phải làm.

Hắn rất chờ mong, trong tương lai không xa, sau khi ăn thần đan mình sẽ trâu bò như thế nào.

Nhưng An Lâm chính là có khả năng này!

Đã trả qua vài lần chiến đấu sinh tử, hắn đã coi tiền tài là vật ngoài thân. Linh thạch nằm trong nhẫn không gian không coi là tiền, phải thật sự mang ra dùng mới coi là tiền!

An Lâm chính là muốn tiêu tiền!

Nếu không phải tất cả vật liệu cấp thần ở trong Đan Tháp chỉ có thể luyện hai viên thần đan, An Lâm có thể sẽ mang một tỷ hai trăm triệu linh thạch tiêu vào thần đan rồi!

Thường Nga đã từng luyện chế một thần đan cho An Lâm, phí tổn một trăm triệu.

Đây thật ra chỉ là thần đan cấp thấp nhất mà thôi.

Bây giờ, An Lâm tìm Đan Thánh luyện chế ra thần đan cấp cao, giá trị một thần đan cũng đủ để so sánh với một thần khí, mà công hiệu uy năng của nó, cũng tất nhiên kinh thế hãi tục!

Một viên thần đan là chủ về khôi phục.

Một viên thần đan là chủ về bộc phát ngắn ngủi.

Trên toàn bộ đại lục Thái Sơ, có lẽ không ai phá của giống như An Lâm, dùng thần đan làm vật tiêu hao, cái này tương đương với khi vừa đánh nhau đã trực tiếp mang thần khí ra tế hiến rồi.

An Lâm vô cùng mong đợi mà nhìn hình bóng vừa rời đi, sáu trăm triệu linh thạch là một nửa tài sản của hắn, hi vọng đến lúc đó thần đan luyện ra sẽ không phụ kỳ vọng của hắn...

Phân Ny vui vẻ nhận lệnh, lập tức khởi hành trở về giới Bỉ Ngạn.

Đan Thánh luyện đan cho con gái, loại chuyện này chính là đạo lý hiển nhiên, đây là tình thương của cha, còn sau đó con gái giao đan dược cho người nào, cũng không phải chuyện mà ông ta có thể quản được.

Con gái đột nhiên có tiền, tìm cha nhờ luyện đan, chuyện này cũng có thể nhỉ.

An Lâm chính là loại người mơ giữa ban ngày này, tuy nhiên hắn sẽ không ngốc đến mức trực tiếp gọi Đan Thánh đến luyện đan giúp, mà hắn đưa tiền cho Phân Ny, nhờ Phân Ny thỉnh cầu Đan Thánh luyện đan.
Bạn cần đăng nhập để bình luận