Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 1138: Lòng trắc ẩn

An Lâm lấy cái nhẫn không gian của Tà Long không biết tên này bỏ vào trong nhẫn không gian của mình.

Tuy rằng hắn tự nguyện nhường người cho Ngao Minh Ngọc, nhưng bảo vật thì không thể nhường.

Ngao Minh Ngọc lấy lại tinh thần, đứng dậy, xoay người nhìn về phía An Lâm, cúi gập đầu một cái thật sâu: "Cảm ơn, thực sự cảm ơn cậu."

Nhờ có An Lâm xuất hiện, hắn mới có thể sống sót, cũng có thể báo thù cho đạo lữ của mình như thế này.

"Đây là nhẫn không gian của tôi, xin hãy nhận lấy." Ngao Minh Ngọc tự nguyện giao nhẫn không gian cho hắn.

An Lâm nhận lấy nhẫn không gian, luyện hóa nó, lấy mất hai trăm ba mươi khối nguyên thạch ở bên trong ra rồi mới trả nó lại cho Ngao Minh Ngọc.

"An Lâm đạo hữu, ý cậu là..." Ngao Minh Ngọc cầm lại nhẫn không gian của mình, có chút không dám tin nhìn An Lâm.

Dựa vào cái tính cách 'nghèo tới mức phải đi trấn lột Long Vương, có thể đuổi theo long vương tới tận Long Đình" này của An Lâm, hắn sẽ chỉ lấy linh thạch trong nhẫn rồi tự động trả lại nhẫn không gian cơ à?

An Lâm chắp tay ra sau lưng, tự nhiên nhận lấy ánh mắt cảm kích và khó hiểu của Ngao Minh Ngọc, vô cùng đương nhiên nói: "Không phải là Long Đình Đông Hải và Tứ Cửu Tiên tông đã thành lập quan hệ hữu nghị rồi à?"

Ngao Minh Ngọc nghe xong không biết nên nói gì cho phải luôn.

Dù Hứa Tiểu Lan không thừa nhận thân phận này, nhưng từ sau khi chuyện cái chết của dì ba cô được giải quyết, thì hắn cũng không thể làm ngơ được nữa, nên có thể giúp thì sẽ ra tay giúp một tay.

An Lâm nghiêm trang nói.

Vì sao lại đối tốt xử với hắn như vậy?

Mặc kệ lý do tại sao An Lâm lại giúp hắn, nhưng sự thật rõ ràng đó chính là An Lâm đã giúp hắn báo thù, còn cứu mạng hắn, như vậy là đủ rồi.

"Tôi đã nói rồi, tôi chỉ cần lấy đủ tiền phí ra tay thôi, mấy cái vũ khí đan dược gì đó anh cứ giữ lại đi, dù gì thì anh vẫn còn phải vượt qua hai ngày đầy gian nan ở đây mà." An Lâm mỉm cười nói.

Con mẹ nó chuyện này mà cũng lấy ra dùng làm lý do được à!?

An Lâm suy nghĩ một chút, trước đây hai người họ là kẻ thù, hiện giờ hắn lại chọn cách ra tay giúp Ngao Minh Ngọc, thật sự chỉ là vì quan hệ máu mủ giữa Tiểu Lan và Long Đình à?

Ngao Minh Ngọc mở miệng một lúc lâu, sau cùng vẫn không nhịn được hỏi: "Vì sao cậu lại đối xử tốt với tôi như vậy?"

"Phần lớn đại năng Phản Hư của Long Đình đều đã biểu đạt thiện ý với Tứ Cửu Tiên tông thông qua việc lập thời thề. Tứ Cửu Tiên tông không có tiền, người của Đông Hải Long Đình lại rộng rãi đưa tiền qua cứu tế, đây đã là thiện ý lớn nhất! Như vậy, khi người của Long Đình Đông Hải gặp nạn, người đứng đầu một tông như tôi làm sao có thể nhắm mắt làm ngơ được cơ chứ..."

Sự thật chứng minh, tuy rằng hoàn cảnh gia đình của Long Đình Đông Hải không tốt gì bao, đám con cháu cũng lung tung rối loạn, nhưng không phải ai cũng hết đường cứu chữa.

Đương nhiên, chuyện này không thể nói ra được.

An Lâm khẽ gật đầu, mở miệng nói: "Tôi không cần anh phải làm gì cả, nhưng nếu anh có gặp được Hứa Tiểu Lan ở đây, anh hãy giúp tôi bảo vệ cô ấy, như vậy là được rồi."

"An Lâm đạo hữu, món nợ ân tình này, Ngao Minh Ngọc tôi sẽ ghi nhớ trong lòng, không bao giờ quên. Nếu cậu có việc cần giúp, cứ nói với tôi. Tôi nhất định sẽ dốc hết sức mình, để trả lại món nợ ân tình này cho cậu!" Ngao Minh Ngọc lại cuối người thi lễ với An Lâm thêm lần nữa.

Hắn tỏ ra biết điều thế này làm An Lâm cũng hơi bất ngờ.

Điều khiển cục gạch bay lên, hắn tiếp tục bước trên con đường tìm kiếm Tiểu Lan.

Hai người nói chuyện một lúc thì bắt đầu chia tay đường ai nấy đi.

"Úi... Đây là cái sở thích quái quỷ gì thế này, chuyên đi thu gom xác chết à?"

Có thêm một phần bảo đảm thì càng tốt chứ sao.

Mà ngược lại có không ít linh thạch, ước chừng khoảng tám triệu linh thạch.

Tuy rằng Ngao Minh Ngọc chỉ có tu vi Phản Hư sơ kỳ, nhưng dẫu sao cũng có thực lực không nhỏ.

Nghĩ đến đây, tim của An Lâm bắt đầu đập nhanh hơn!

Thật là nhiều tiền!

An Lâm tính sơ qua thử, cộng thêm hai triệu ba linh thạch lấy được từ Ngao Minh Ngọc, thì hiện giờ trong nhẫn không gian của hắn tổng cộng có được một trăm hai mươi bốn triệu linh thạch!

"Yên tâm, nếu thật sự gặp được, tôi nhất định sẽ bảo vệ cô ấy an toàn!" Ngao Minh Ngọc vui vẻ đồng ý.

An Lâm thấy khá ngạc nhiên, nhưng mà dù con Tà Long kia là tên biến thái chuyên đi gom xác chết đi chăng nữa thì cũng không phải chuyện lạ gì. Huống hồ trong đống xác chết này, không hề thiếu những cái xác có tu vi cao thâm, không ít bộ phận trên cơ thể họ có thể dùng để cầm đi luyện khí, cũng có thể xem là bảo vật quý giá.

Ngoại trừ những thứ này ra, còn có vũ khí và đan dược thông thường.

Không có gì khiến người ta vừa thấy đã hết hồn cả.

An Lâm đã lãng phí quá nhiều thời gian ở đây, hắn còn phải tìm Tiểu Lan của hắn nữa.

Xác của Long tộc, còn có xác của đám dị thú có huyết mạch Long tộc.

Hắn nhìn vào trong nhẫn không gian thử, ai ngờ bên trong toàn là xác chết!

Vào những lúc rảnh rỗi, An Lâm luyện hóa nhẫn không gian của Tà Long, hắn muốn biết cuộc sống của dân bản xứ ở vực Thái Sơ Cổ Long có gì đặc biệt.

Đây là lần đầu tiên hắn có nhiều linh thạch như vậy.

Hơn một trăm triệu đó...

Đây là khái niệm gì?

Ngay cả đám đám đại năng từng chết trong tay hắn... cũng không ai có nhiều tiền bằng hắn cả!

"Chờ một chút đã, mình nghĩ mấy chuyện này làm gì cơ chứ? Giờ nhiệm vụ quan trọng nhất là đi tìm Tiểu Lan!"

An Lâm vỗ vỗ mặt mình, điều chỉnh lại tâm trạng, tiếp tục đi dọc theo một hướng tuỳ ý tìm kiếm.

Vùng đất này là chiến trường giết chóc của Long tộc.

Mỗi giây mỗi phút đều có thể xảy ra chiến đấu.

Đương nhiên, cũng sẽ có kẻ thận trọng, giống như thợ săn đang lẩn trốn trong Hắc Ám Sâm Lâm.

Năm năm trước cô có thể tạo ra kỳ tích, lúc này đây, cô cũng có thể!

Đây là điểm tâm đắc trong thuật bổ đao của Ngao Nguyệt Đường.

Nếu bên địch bị thương nặng, như vậy đối phương nhất định cũng sẽ chết!

Muốn giết thì cứ giết kẻ địch đã bị thương sau chiến đấu!

Không giết được kẻ địch đang trong trạng thái tốt, tức là dù kẻ địch có vẻ yếu hơn cô, thì cô cũng tuyệt đối không đụng vào.

Việc cô cần phải làm là ẩn náu, nhẫn nhịn, sau đó một kích giết chết kế địch.

Cô là nhân vật truyền thuyết của Long Đình Đông Hải.

Năm năm trước, cô vừa thăng cấp lên Hóa Thần trung kỳ, đi vào vực Thái Sơ Cổ Long, hai ngày sau ra ngoài, cô đã trở thành cường giả Hóa Thần đỉnh phong.

Chuyện này đã khiến Long Đình Đông Hải vô cùng chấn động.

Cô dựa vào cái gì để có thể tạo ra kỳ tích thế này?

Không phải là thực lực của một cường giả, mà là thuật bổ đao không gì sánh kịp!

Đánh kẻ thù cường đại đến hấp hối có tính là một loại bản lĩnh không?

Chắc chắc, mà là phải giết chết được kẻ địch đang hấp hối, đó mới là bản lĩnh thật sự.

Bởi vì khi ấy, tất cả sức mạnh của kẻ thủ, không phải thuộc về người đã làm kẻ địch trọng thương, mà là thuộc về cô – người đã giết kẻ địch!

Ở nơi này thực lực không phải là điều quan trọng nhất, cho dù cô mạnh thế nào cũng sẽ có người mạnh hơn cô.

Lục công chúa Ngao Minh Nguyệt của Long vương Đông Hải, lúc này đang mặc một bộ quần áo màu đen trốn dưới bóng của một rừng cây, nín thở chăm chú quan sát động tĩnh xung quanh.

Vì tránh việc bản thân mình trở thành chất dinh dưỡng cho kẻ địch, các cường giả của Long Đình Đông Hải đều sẽ đưa ra chọn cách ẩn nấp bản thân mình, sau đó tìm cơ hội lặng lẽ ra tay tiêu diệt đối thủ.

Siêu Cấp đại năng cảnh giới Hợp Đạo không cách nào tiến vào thế giới cũ nát này, nhưng đại năng Phản Hư thì có thể đi vào với số lượng không hạn chế, nếu chỉ tính số lượng đại năng Phản Hư đã vào trong này, thì Long Đình Đông Hải có số lượng ít nhất.

Thế nhưng, Long Đình Đông Hải lại là thế lực nhỏ yếu nhất trong cả ba.

Tích Dịch Long của Long Lâm Tây Phương, Tà Long ở vực Thái Sơ Cổ Long, Đông Phương Long của Long Đình Đông Hải, đây mới là ba thế lực lớn nhất vực Thái Sơ Cổ Long.

Bọn họ không ra tay thì thôi, vừa ra tay là một kích giết chết đối thủ.

"Lần này mình nhất định phải thăng lên cảnh giới Phản Hư."

Ngao Nguyệt Đường co đầu rụt cổ ở trong rừng rậm, thu hết khí tức của mình lại, hai mắt sôi sục nhìn về phía trước.

Ở trước mặt cô, là một con Tây Phương Long Hóa Thần đỉnh phong đang đánh với một con Tà Long đến bụi khói mịt mù, cực kỳ thảm khốc.

Ngao Nguyệt Đường hóa thành bóng ma từ từ đến gần, đến gần hơn...
Bạn cần đăng nhập để bình luận