Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 2071: Thực lực tối cao của An Lâm

Tốc độ của An Lâm rất nhanh, hết thảy sự vật trong thiên địa, đều không thể ngăn chặn bước chân của hắn, phàm là kẻ ngăn trở ở phía trước, đều bị hắc ám của hắn cắn nuốt.

Kiếm Thắng Tà hướng nổi giận chém về phía Thiên Thần Đại Địa.

"Thật sự cho là vật chất độc nguyên không cách nào áp chế ngươi, thì ta sẽ không thể làm gì ngươi sao? " Thiên Thần Đại Địa ngưng tụ hai tròng mắt, lấy thân pháp cực kỳ tinh diệu tránh thoát kiếm trảm của An Lâm, nắm chặt một quyền, đánh về phía chàng trai áo trắng.

Ầm ầm!!!

Lực lượng quyền hành màu xanh vàng gây chấn động mạnh mẽ.

Đại diện cho lực lượng tuyệt đối, đánh mạnh vào người An Lâm, quyền kình bao quát thiên địa, khiến cho An Lâm không còn chỗ có thể trốn. Đúng, căn bản là không cách nào trốn thoát một quyền này, chỉ có thể cứng rắn hứng lấy nó.

Đáy mắt An Lâm hiện lên vẻ nghiêm trọng, kiếm Thắng tà lấy tốc độ cực nhanh trở về chặn ở trước người hắn, lúc này quả đấm đã rơi vào trên thân kiếm. Ở trong một cái chớp mắt này, thiên địa hoàn toàn yên tĩnh lại.

Ngay sau đó, một tiếng rung trời động địa ầm ầm nổ vang!

Đại địa đại diện cho vật chất, hắc ám đại diện cho hư vô, đây là hai loại thuộc tính hoàn toàn bất đồng.

Thiên Thần Âm Dương và Thiên Thần Hải Dương cũng bị dư âm của va chạm năng lượng bạo liệt đánh cho phải liên tục rút lui.

Thiên Thần Đại Địa dùng hết toàn lực đánh ra một quyền này. Cả đại lục Thái Sơ đều cộng hưởng với hắn, lực lượng đại địa vô cùng vô tận tự phát mà hội tụ trên một quyền này của hắn, phảng phất như dẫn dắt cả đại lục Thái Sơ, hung hăng rơi đập ở trên người chàng trai áo trắng trước mắt.

Bầu trời và mặt đất như đều mất đi sắc màu, hết thảy mọi thứ trên thế gian đều bị lực lượng đại địa mênh mông vô tận và lực lượng hắc ám thâm thúy thuần túy thay thế.

Năng lượng màu xanh vàng vô cùng vô tận phát nổ, điên cuồng đánh thẳng vào mảnh hắc ám tuyệt đối kia.

Trên chiến trường ở Nguyệt Đồng Thần thành cách nơi đây cực kỳ xa xôi, không chỉ có cường giả tu vi cao thâm,mà ngay cả tất cả binh sĩ bình thường cũng thấy được năng lượng va chạm ở phía tây. Đất trời bị trời chiều nhuộm đỏ, có năng lượng màu xanh vàng và màu hắc ám đang điên cuồng cuốn lấy nhau, uy năng đáng sợ hoàn toàn che đậy hết cả một vùng trời.

Ầm!!!

Ngay cả nhà giam đại dương ở xung quanh cũng bị xé nứt.

Nhìn từ đàng xa, giống như màu đen và màu xanh vàng pha trộn với nhau.

Mặt đất bị xé rứt, vòm trời sụp xuống.

Đây cũng là lần va chạm mạnh nhất của vật chất và hư vô!

"Tôi cảm ứng được chân ý đại địa vô cùng mênh mông, tuyệt đối sẽ không sai, năng lượng xanh vàng kia tuyệt đối là lực lượng của Thiên Thần Đại Địa!"

Hắc ám phía sau An Lâm, đang bắt đầu điên cuồng khởi động, thậm chí còn có dấu hiệu rút lui.

"Không thể nào... Chẳng lẽ là Đại Địa và Hắc Ám đang giao thủ? Đây là chuyện gì xảy ra?"

Lần va chạm này quá khoa trương, không chỉ có biên độ lớn, mà thậm chí còn kéo dài.

"Trời ạ, đây là cuộc chiến ở cấp bậc gì vậy?"

Chiến trường lớn như thế, chỉ có đám người Hứa Tiểu Lan, Đấu Chiến Thắng Phật, Vân Mộng Ảnh, Michael là biết năng lượng hắc ám này đại diện cho cái gì, bọn họ có lo lắng, có hưng phấn và mong đợi, chỉ hận không thể lập tức bỏ xuống trận chiến đấu trước mắt, chạy tới vây xem.

Tất cả sinh linh trên chiến trường đều mờ mịt.

Lực lượng đại địa lấy từ cả đại lục Thái Sơ, có thể nói là vô cùng vô tận.

Thiên Thần Hắc Ám thần bí, Thiên Thần Đại Địa bá đạo, hai vị này không phải đều là kẻ địch của Nhân tộc sao? Vì sao lại chiến đấu với nhau rồi?

Song phương giằng co, so với trong tưởng tượng còn lâu hơn rất nhiều.

Chúng cường giả đều không hiểu chuyện gì đang xảy ra, hoàn toàn không biết phía xa rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.

Thiên Thần Âm Dương không ngừng nháy mắt với Thiên Thần Hải Dương, Thiên Thần Hải Dương lại cứ như thể không thấy được, chăm chú nhìn về phía hai người đang giao chiến.

Chỉ thoáng chốc sau, suy nghĩ của hắn lần nữa bị lung lay.

Thiên Thần Âm Dương rất khiếp sợ, căn bản là hắn không hề nghĩ được rằng cục diện sẽ như thế này, An Lâm bộc phát toàn lực lại có thể giằng co với Thiên Thần Đại Địa lâu như vậy, thế mà hắn đã có thực lực cấp bậc quyền hành chí cao rồi ừ?

An Lâm lại sắm vai gì ở trong cuộc chiến đó?

Lực lượng hắc ám lại là thâm thúy vĩnh hằng, bất kể lực lượng đại địa có điên cuồng tấn công như thế nào, cũng không có dấu hiệu yếu bớt, cũng không biết khi nào mới kết thúc.

Thiên Thần Đại Địa tưng một quyền rất mạnh về phía An Lâm.

An Lâm cầm trong tay kiếm Thắng Tà ngăn chặn ở trước người, cũng cố gắng ép thân kiếm lên người Thiên Thần Đại Địa, kiếm khí hắc ám tràn tới, không ngừng cắt chém thân thể Thiên Thần Đại Địa.

Chẳng qua là, bất kể có như thế nào, hai đại thiên thần chí cao chiến đấu với nhau, hơn phân nửa là bọn họ có lợi.

Năng lượng xanh vàng và năng lượng hắc ám còn quấn lấy nhau.

Mặt trời dần dần rủ xuống đường chân trời, sắc thái hoàng hôn trở nên càng thêm ảm đạm.

Đây chính là trận chiến đấu đẳng cấp hai đại thiên thần chí cao, ai mà không muốn đi xem?

Thiên Thần Âm Dương rất nôn nóng, nói thẳng: "Thiên Thần Hải Dương đại nhân, lúc này hai người chiến đấu rơi vào cục diện giằng co, chỉ cần ngươi xen vào, là có thể đánh vỡ cân bằng của bọn hắn, dễ dàng giết chết An Lâm!"

"Tiềm lực và thực lực của tên An Lâm này cũng quá kinh khủng, tuyệt đối không thể lưu lại, chúng ta phải diệt trừ hắn ngay... Nếu để cho hắn tiếp tục sống sót, ắt sẽ gây nên hậu họa!"

Thiên Thần Âm Dương tận tình lên tiếng khuyên bảo.

Thiên Thần Hải Dương không hề có một hành động nào.

"Lúc này đi quấy rầy Đại Địa, chính là sỉ nhục hắn, trừ khi hắn tự mình cầu trợ, nếu không ta sẽ không xuất thủ." Thiên Thần Hải Dương bày ra phong phạm của một cao thủ nói.

Thiên Thần Âm Dương nhìn An Lâm điên cuồng đối chiến với Thiên Thần Đại Địa, nhịn không được mặt cũng kéo ra, lúc này Thiên Thần Đại Địa đang hết sức chăm chú chống đỡ đòn công kích của An Lâm, không thể phân tâm một chút nào, dù có muốn nói một chữ cũng khó khăn, thì làm sao có thể cầu trợ ngài?

Lời này, hắn sẽ không nói, bởi vì hắn đột nhiên nghĩ đến một biện pháp tốt.

Thiên Thần Hải Dương không muốn ra tay, thì chính hắn có thể ra tay mà.

Thiên Thần Đại Địa không bỏ được mặt mũi xuống để lên tiếng cầu trợ, Thiên Thần Âm Dương hắn liền chủ động chút, đến lúc đó, dù Thiên Thần Đại Địa có trách cứ ngoài mặt mấy câu, nhưng ấn tượng trong lòng về hắn sẽ lên rất nhiều, phải không nào?

Hơn nữa, lúc này, diệt trừ kẻ địch gây hại cho trời, mới được chính đạo, mới là nghĩa vụ của thiên thần quyền hành chúng ta, dù cho phải dùng bất cứ thủ đoạn tồi tệ nào. Chiến đấu vì tôn nghiêm linh tinh gì đó, không phải là vớ vẩn nhảm nhí à?

Nghĩ thông suốt điểm này, Thiên Thần Âm Dương không tiếp tục khuyên bảo Thiên Thần Hải Dương nữa, đột nhiên thân hình hắn chợt lóe, xé rách hư không, lấy tốc độ cực nhanh xông về phía An Lâm, đồng thời cầm trong tay Hắc Bạch Song Nhận, gầm hét lên: "Thiên Thần Đại Địa đại nhân, ta tới giúp ngài một tay!!"

Song phương giằng co tạo thành thế cân bằng, Thiên Thần Âm Dương ta đây sẽ đánh vỡ. Hãy để Thiên Thần Âm Dương ta đây, tới kết thúc trận chiến tối cao này, đánh bại tên An Lâm không ai bì nổi này, hung hăng dẫm ở dưới chân!

Đây là một cái khoảnh khắc mấu chốt nhất, cũng là một trong những bước ngoặt mấu chốt nhất duy trì cả Thiên Đạo, mà hết thảy, đều làm ta hát vang khúc Liên Hoa Lạc quyết định!

Trong tích tắc, lòng Thiên Thần Âm Dương sinh ra cảm giác dũng cảm.

Tay hắn cầm Âm Dương Song Nhận, phía sau có đại trận Song Ngư Âm Dương khổng lồ vô tận hiện ra, xoay tròn luân hồi, sinh sôi không ngừng, giống như bao gồm mọi lực lượng huyền diệu của thế gian, sau đó hội tụ toàn bộ ở trên Hắc Bạch Song Nhận, thúc dục uy năng trên con dao hai lưỡi đến mức cực hạn.

"Thiên Thần Thuật, Thiên Địa Âm Dương Trảm!"

Thiên Thần Âm Dương không hề xem nhẹ An Lâm, vừa ra tay chính là sát chiêu của hắn.

Hắc Bạch Song Nhận tung hoành thiên địa, đeo theo uy thế vô tận, chém vào hắc ám trước mắt.

Chủ ý của Thiên Thần Âm Dương là muốn đánh vỡ thế cân bằng của song phương, tốt nhất là có thể chém bay đầu An Lâm luôn. Nhưng hắn không nghĩ tới là, Thiên Địa Âm Dương Trảm mới vừa được xuất ra, lưỡi dao đen của hắn lập tức sáp nhập vào trong hắc ám, thật sự qua quỷ dị, giống như một giọt nước rơi vào đầm sâu, hoàn toàn dung nhập vào trong, thậm chí còn không thể tạo thành một chút gợn sóng nào.

"Này... sao có thể thế được?" Thiên Thần Âm Dương trừng lớn hai mắt, sau đó còn chưa chờ hắn kịp phản ứng, lưỡi dao màu đen đã bị năng lượng xanh vàng ở phía sau hút đi rồi, cứ như thể lưỡi dao kia là một thứ rất ngon, giúp năng lượng xanh vàng bổ sung năng lượng.

Thiên Thần Âm Dương cầm trong tay Âm Dương Song Nhận, hùng hổ mà đến, một nửa vũ khí bị kẻ địch nuốt, nửa còn lại bị quân mình đoạt mất...

Hắn lúng túng đứng ở trung tâm khu vực đối kháng của An Lâm và Thiên Thần Đại Địa...
Bạn cần đăng nhập để bình luận