Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 1556: Cảm thấy thẹn nhưng mà thực dụng!

Tình Định Thắng Thiên?

Rõ ràng là chiến đấu kịch liệt và vạn phần khẩn trương, nhưng An Lâm nghe thấy cái từ này, thì vẫn hơi nghẹn họng, trong lòng phỉ nhổ cái tên thần kỳ này.

Hơn nữa không chỉ có hắn, mà ngay cả bản thân người thi pháp cũng cảm thấy thẹn!

Hứa Tiểu Lan không thể đổi sang cái tên ư?

Mặc dù An Lâm đang điên cuồng chế nhạo trong lòng, nhưng không hiểu sao vẫn cảm thấy ấm áp.

Tựa như vợ bạn đột nhiên làm một việc ngốc vì bạn, bạn sẽ chế nhạo, nhưng khóe miệng cũng sẽ không kìm được phải nhếch lên, không kìm được phải cười lên, trong lòng vừa ấm áp vừa hạnh phúc.

Rất nhanh, An Lâm sẽ biết cái tên này của Tiểu Lan, rốt cuộc chuẩn xác đến mức nào.

Thời điểm Hứa Tiểu Lan thi hành pháp quyết, hai mắt đột nhiên chảy xuống hai hàng lệ trong suốt: "Hu hu hu... An Lâm, anh thảm quá rồi..."

Ánh hào quang ấy không chỉ ẩn chứa tình cảm mạnh mẽ nhất, mà còn có ý chí của trời mãnh liệt đến mức không thể đánh bại, tựa như có tình, có thể chiến thắng hết thảy!

Hứa Tiểu Lan dịu dàng mà kiên định nói: "Cho dù trời sập xuống, cho dù anh ngã xuống không thể tái chiến, em vẫn sẽ che chở anh, cho anh dựa vào..."

Hào quang kim sắc phát tán ra từ trong pháp quyết đang thi hành trong hai tay cô.

Một bên tràn đầy khả năng vô hạn, một bên là hắc ám tuyệt vọng khôn cùng.

Chẳng lẽ là một cái chiêu thức cần phải diễn?

"Trời thì như thế nào?"

An Lâm: "..."

Cuồng phong gào thét.

"Chỉ là anh yên tâm đi, em sẽ không để cho anh chết, em sẽ không để cho anh rời khỏi em thêm lần nữa... " Ánh mắt Hứa Tiểu Lan càng kiên định hơn, đó là thứ tình cảm mà bất kể đã trải qua bao nhiêu năm tháng, đều không thể xóa đi.

Đây là cái tình huống gì, vì sao lại đột nhiên diễn kịch thế này?

Lực lượng này tạo thành đối lập rất lớn so với lực lượng hắc ám của Lâm Ngọc cách đó không xa.

"Cận kề cái chết... cũng không lùi bước!"

Sáng lóa chói mắt, tựa như mặt trời mới nhú.

Hứa Tiểu Lan quát to một tiếng, trên pháp quyết đột nhiên có một luồng kim quang hình thoi vô cùng mãnh liệt bắn ra.

Cô gái áo xanh đứng ở trước người An Lâm, tóc đen bay múa, ảnh ngược trong hai tròng mắt sáng ngời có vô tận kim quang.

"Tình cảm của em đối với anh, không phải là thứ mà Thiên Đạo có thể gây trở ngại, trời như đối phó với chúng ta, thế thì chúng ta hãy cùng nhau tiêu diệt trời đi..."

Hắc ám vĩnh hằng và kim quang tràn đầy tình cảm vô hạn quấn lấy lẫn nhau.

Ầm!

"Tình huống này là như thế nào đây?"

Thiên địa sinh nó nó ở, thiên địa diệt nó cũng tồn, vừa xuất hiện đã kinh diệu thiên địa!

Thiên Đế và hai chị em linh xà, đều vừa mừng vừa sợ ngắm nhìn cảnh tượng trước mắt.

Nó thần thánh đến cực điểm, đậm đặc đến cực điểm, giống như sinh ra từ Hỗn Độn, độc nhất vô nhị.

Trong vô tận kim quang, An Lâm nhìn bóng lưng của Hứa Tiểu Lan ở trước mắt, làn áo xanh bay múa theo gió, yểu điệu thướt tha, cảnh đẹp ý vui, hơn nữa còn có cảm giác an toàn và ấm áp khó nói lên lời.

Thiên Thần Kiều Tư thì lại bày ra vẻ mặt khó có thể tin. Ở thời điểm Thiên Thần Lâm Ngọc dùng thần hoàn thứ chín, hắn liền cho là tỉ lệ sống sót của tất cả mọi người chỉ là con số lẻ. Nhưng không nghĩ tới, bây giờ lại có một nữ tu có thực lực biến thái như thế chui ra từ trong quan tài!

Diệp Linh càng lớn tiếng trầm trồ khen ngợi sư phụ mình.

Thiên Thần Lâm Ngọc sắc mặt đại biến, bản năng cảm nhận được nguy hiểm, lúc này cô nâng trường kiếm hắc ám trong tay lên, chém về phía kim quang đang bắn tới.

"Hứa Tiểu Lan lại có thể dùng được thuật pháp kinh khủng như thế ư?"

"Đây là... Đánh bại lực lượng của trời!!!"

"Cũng có lực lượng bổn nguyên của thánh thú, thật không nghĩ tới, thánh thú bổn nguyên kết hợp với thuật pháp hệ phá thiên, lại có thể bộc phát ra một chiêu đáng sợ như thế..."

Trong nháy mắt thiên địa bị hai loại sắc thái tràn ngập!

Thiên Đế, Bạch Linh Xà, Hắc Linh Xà, Thiên Thần Kiều Tư, tất cả đều bị luồng lực lượng này đánh bay, lộ vẻ kinh hãi mà ngắm nhìn cảnh tượng trước mắt.

Năng lượng va chạm hủy thiên diệt địa, để cho thế giới thoáng như biến thành ngày tận thế.

Trong khoảnh khắc, mấy trăm dặm hư không bị khuấy đảo.

Hắn đã nhanh chóng hiểu ra hết thảy.

Tình Định Thắng Thiên, một chiêu này dung hợp huyết mạch bổn nguyên và thuật pháp phá thiên mang tình cảm chân thật nhất.

Tình cảm là lực lượng sao? Xem thử thời điểm Khả Khả Tư Đế và Mạch Luân đối chiến với Cổ Long Đế thì sẽ biết, cuồng nhiệt và bất khuất cũng có thể trở thành nguồn cội của thuật pháp phá thiên, thế thì tình cảm chân thành và tha thiết sao có thể không được chứ?

Tình cảm của Hứa Tiểu Lan đối với An Lâm, là được bồi dưỡng ra từ vô số lần đồng sinh cộng tử trong chiến đấu, dù cả thế gian này đều cho là An Lâm đã chết, thì vẫn cố chấp chờ đợi cả trăm năm, cuối cùng chờ đợi đến khi mây dạt lột xác biến ra.

Tình Định Thắng Thiên.

Là thứ tình cảm mà bất kể có phát sinh cái gì, cũng quyết tâm cùng An Lâm sóng vai chiến đấu.

Là cho dù trời muốn giết An Lâm, cô cũng có niềm tin rằng mình có thể giơ kiếm đánh một trận tất thắng.

Chờ đợi, bảo vệ, chiến đấu, niềm tin... Đủ loại tình cảm cháy bỏng chân thành tha thiết, dung hợp ở trên thuật pháp, lóe lên ánh sáng rực rỡ vô cùng chói mắt.

Mà chân ý của pháp thuật này, sẽ kéo lên tới mức cao nhất khi An Lâm đối mặt với kẻ địch trọng thương sắp chết, không còn một chút sức chống cự nào! Hứa Tiểu Lan hận nhất mình khi không thể làm được gì lúc An Lâm sắp chết! Trận đánh với Đất Ám Dạ Chân Vương tại Trái Đất, trận đánh với cung chủ Thanh Ly với Thánh Vực Cực Hàn, trận đánh với Phong Thiên Thần ở Thiên Đình, trận đánh với Thiên Thần Thời Gian...

Lúc này, một cái giọng nói dịu dàng vang lên ở bên tai.

Trái tim Hứa Tiểu Lan nhảy lên.

Cũng tại lúc này, đột nhiên cô cảm giác được vòng eo nhỏ nhắn bị một bbàn tay to ôm lấy.

Hứa Tiểu Lan cắn chặt hàm răng, gắt gao chống đỡ, tình cảm mãnh liệt trong lòng, là lực lượng giúp cô chống đỡ kiên trì đứng ở chỗ này không ngã xuống.

Kiếm quang màu sắc hắc ám trở nên kinh khủng hơn, bắt đầu buông thả một luồng hơi thở cuối cùng, trong nháy mắt đã đè ép một đầu tia sáng phá thiên kim sắc.

Lâm Ngọc thống khổ kêu thảm một tiếng, khí thế ầm ầm tăng vọt.

Trên chiến trường.

Lực lượng thần hoàn thứ chín của Thiên Thần Lâm Ngọc là hắc ám tuyệt đối, là hai bàn tay trắng. Khi nó va chạm với tình cảm sáng chói nhất thế gian, tựa như hai thể cực đoan gặp nhau, bộc phát ra phản ứng kịch liệt nhất.

Năng lượng trùng kích, trong nháy mắt đã mai một hết thảy mọi thứ xung quanh.

Hai loại lực lượng điên cuồng quấn lấy nhau, một cái ẩn chứa ý chí của trời chí cao chí thượng, một cái thì có ý chí đánh phá thiên vô cùng mãnh liệt.

Hứa Tiểu Lan ở trung tâm vòng xoáy năng lượng, gặp phải trùng kích năng lượng kinh khủng nhất, khóe miệng đã rỉ ra máu tươi từ lúc nào, nhưng cô không lùi nửa bước, vẫn cứ che ở trước mặt An Lâm.

Thân thể Thiên Thần Lâm Ngọc bị năng lượng kim sắc trùng kích một đường, đã lùi về phía sau không ít.

Mặc dù còn đang giằng co, nhưng mặt cô đã sớm lộ vẻ kinh hãi: "Làm sao có thể thế được, rốt cuộc là đây cái kiểu chiêu gì, rõ ràng là ta đã ở trạng thái chín lớp thần hoàn, thế mà ta vẫn ở thế yếu ư?"

Thiên Thần Lâm Ngọc rất kinh ngạc, làn da trắng noãn như tuyết xuất hiện từng đường vân đen, đó là một loại đường vân đặc biệt, phảng phất như có thứ gì đang nhanh chóng vận chuyển.

"A..."

Mặc dù cái tên nghe hơi xấu hổ, nhưng mà lại hết sức thực dụng, hết sức phù hợp với cảm xúc trong tim Hứa Tiểu Lan!

Đây chính là Tình Định Thắng Thiên!

Nếu như cổ lực lượng này bộc phát ra, cả trời cũng có thể chiến thắng.

Loại cảm giác vô lực này, loại nguyện vọng muốn thay đổi mãnh liệt này, ở thời điểm tiếp xúc với chân ý hệ phá thiên, rốt cuộc tình cảm cũng ngưng tụ thành thực chất, hóa thành là năng lượng mạnh nhất!

Cô vẫn luôn chỉ có thể làm người đứng xem.

Tình huống như thế, lần lượt xuất hiện, lần lượt tái diễn...

"Khiến em cực khổ rồi, Tiểu Lan, cảm ơn em đã tranh thủ thời gian cho anh."

Một tay An Lâm ôm lấy Hứa Tiểu Lan, một tay chỉ về phía Thiên Thần Lâm Ngọc ở đằng trước.

"Làm đạo lữ của em, thì phải cùng em chống lại kẻ địch mới đúng."

Hứa Tiểu Lan nghe nói như thế, gương mặt trắng noãn lại đỏ ửng lên.

"Em là Tình Định Thắng Thiên, thế thì một chiêu này của anh sẽ gọi là..."

"Chỉ Tiêm Nhân Duyên Diệc Phá Thiên đi!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận