Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 1277: Đại năng siêu cấp cùng tề tụ

"Là sao?" Nhạc Đấu tò mò hỏi.

Hồng Đấu lấy lại tinh thần, không ngừng lắc đầu: "Không, vẫn là đừng nói."

Hắn biết, suy đoán của mình liên quan đến quá nhiều vấn đề, thế nên hắn không thể dễ dàng nói ra.

Nếu không... người gặp tai ương chỉ có hắn!

Hồng Đấu đưa mắt nhìn sang An Lâm và Lam Tiểu Nghê, thở phào nhẹ nhõm, mỉm cười gật đầu, làm ra cái vẻ thế nhân đều say chỉ mình ta tỉnh táo.

"Yên tâm đi, An Lâm đạo hữu, tôi sẽ giữ bí mật giúp anh!"

Sau khi tán gẫu một hồi, mọi người bắt đầu tiến vào đại điện Thiên Khung.

Địa điểm chính diễn ra hội Bàn Đào của Thiên Đình, chính là đại điện Thiên Khung.

Lâm Quân Quân cười nói: "Không sai, đây chính là mùi thơm tỏa ra từ linh đào trăm năm. Trước mắt thì mọi người cũng có tư cách thưởng thức linh đào trăm năm đấy, mỗi người được thưởng thức miễn phí ba quả!"

Vừa ngửi thấy mùi này bọn họ đã thấy rất là thèm rồi, ăn vào chắc chắn là vô cùng thơm ngon!

"Trời ạ, ngửi thích thật đấy...!"

Mọi người của Tứ Cửu tiên tông nghe được câu này thì đều không thể tự chủ mà nuốt nước miếng cái ực.

"A... mùi hương này... là mùi Bàn Đào?!"

Những cái bàn màu trắng vô cùng tinh xảo được sắp xếp theo một nhất luật bài định quy.

Đẩy cửa ra, một luồng hương trái cây thơm ngát phả tới.

Hội Bàn Đào lần này, bọn họ tới đúng rồi!

"Là mùi thơm Bàn Đào trong truyền thuyết, hút một ngụm là có thể kéo dài tuổi thọ mười năm sao?"

An Lâm chỉ hít một hơi, kinh mạch toàn thân lập tức như bị hòa tan, cả người lâng lâng, cảm giác như muốn thăng thiên!

"Ực ực..."

Trên bàn, là một đĩa trái cây, phía trên có các loại trân quả mỹ vị.

Tất cả mọi người của Tứ Cửu tiên tông kinh ngạc hô lên, mê say ở trong hương thơm kỳ dị.

Khiến người động lòng nhất chính là, trên từng đĩa trái cây, đều có ba trái cây phấn hồng mọng nước, còn có từng trận linh quang quấn quanh, toát ra vẻ cực kỳ bất phàm.

Bên trong đại điện, tiên khí quanh quẩn, thụy khí tràn ngập, còn có các loại linh thú tiên gia quanh quẩn bay múa ở trên bầu trời, thoạt nhìn duy mỹ mộng ảo.

Mỗi một thế lực đều có vị trí cố định, đã sớm được sắp xếp ổn thỏa.

"Tôi không khống chế được bản thân ấy, gâu!" Đại Bạch khổ sở nói.

Kết quả nó còn chưa có nhảy lấy đà, đã bị Lâm Quân Quân vươn một tay đè lại rồi.

"Ngoan, trước nhịn một chút, tôi đưa anh cục xương này, để anh gặm cho đỡ thèm."

Đám người An Lâm khẩn cấp đi đến vị trí dành cho Tứ Cửu tiên tông, mọi người đều động ngón trỏ.

Lúc này, cái bóng hình xinh đẹp màu trắng kia đã sớm rời xa.

Không còn gì phải nghi ngờ nữa, đây chính là Bàn Đào trong truyền thuyết!!

Mọi người của Tứ Cửu tiên tông bắt đầu ngồi vào vị trí, lẳng lặng đợi buổi hội bắt đầu.

Đại Bạch: "..."

"Quả là một cảnh tượng tâm đầu ý hợp, nương tựa vào nhau trong lúc hoạn nạn!" Tuyết Trảm Thiên ở một bên vẫy đôi cánh nhỏ, có phần cảm thán nói.

Đại Bạch thì lè lưỡi, nhanh chóng vồ tới Bàn Đào trên bàn tựa như chó đói vồ mồi.

Con chó lông trắng khổng lồ này, chính là Thanh Hoa đi theo đội ngũ của Thần Thú tông.

Thanh Hoa chớp chớp đôi mắt sáng với Đại Bạch, nở nụ cười đầy quyến rũ rồi nói: "Đại Bạch, tôi đã từng ngậm cục xương này đấy..."

Đại Bạch ngây người ra, sau đó lại run lên.

"Thiên Đế còn chưa mở lời khai tiệc đây, cậu gấp cái gì, tỉnh táo lại cho tôi." Lâm Quân Quân nghiêm nghị nói.

Đại Bạch ngậm xương với vẻ mặt khiếp sợ, trừng lớn hai mắt tròn xoe, nhìn sang bên cạnh, thì nhìn thấy một con chó to lông dài màu trắng đang nhìn mình đầy tình tứ.

"Ưm... ưm...!"

Thế là bất chợt, một cái xương to màu trắng đột nhiên cắm vào trong miệng Đại Bạch.

Một đám các cường giả danh chấn đại lục lục tục đi vào đại điện Thiên Khung.

An Lâm thề, đây là lần đầu tiên hắn nhìn thấy nhiều cường giả đồng thời nhiều tề tụ về một chỗ như vậy.

Tùy tiện ném một quả đào, cũng có thể đập trúng đại năng Phản Hư, nếu may mắn chút, còn có thể trực tiếp đập trúng đại năng cảnh giới Hợp Đạo siêu cấp.

Theo tin đồn thì có mười hai vị đại năng cảnh giới Hợp Đạo cũng tới, hơn nữa còn có Thiên Đình Ngũ Đế, thì có tổng cộng mười bảy vị đại năng cảnh giới Hợp Đạo siêu cấp tham dự hội Bàn Đào, đội hình này không thể nói là không dọa người.

An Lâm còn nhìn thấy một cô gái cực kỳ dọa người.

Nàng chính là đại năng cảnh giới Hợp Đạo siêu cấp đến từ giới Linh Hồ, đại diện cho bộ tộc Thần Xà, Hắc Linh Xà!

Đúng, thời điểm Hắc Linh Xà mang theo một đám Xà Linh tộc bước vào đại điện Thiên Khung, cô còn còn hung hăng trừng mắt liếc nhìn An Lâm một cái, địch ý và sát khí hienj lên trong đôi mắt cô hoàn toàn không phải là giả.

An Lâm lập tức luống cuống.

Sợ hơn lúc bị Liễu Minh Hiên nhằm vào nhiều.

Năm vị đế vương của Thiên Đình đứng bật dậy, trên người của bọn họ tỏa ra vô số thần quang, chiếu sáng rạng rỡ, khiến cho bọn họ toát ra vẻ thần thánh siêu nhiên.

Không bao lâu sau, cánh cổng đại điện Thương Cung chậm rãi đóng lại.

An Lâm kinh hãi, không nghĩ tới Hứa Tiểu Lan lại suy nghĩ sâu xa về chuyện này như thế!

Hứa Tiểu Lan nghiêm trang phân tích: "Ai ai cũng biết anh trâu bò, biết dáng vẻ của anh, sau này anh có làm ra chuyện gì trâu bò hơn nữa, bọn họ cũng sẽ đều cảm thấy đó là chuyện hiển nhiên. Nói theo cách khác, sau này anh cũng sẽ không thể thuận lợi làm màu nữa rồi."

An Lâm tỏ vẻ khó hiểu: "Em nói vậy là sao?"

Hứa Tiểu Lan đảo cặp mắt trắng dã: "Nhìn cái vẻ đắc ý của anh kìa, quá nổi danh cũng không phải là chuyện tốt đâu."

Các đại năng Hợp Đạo dần dần có mặt đông đủ.

Thần Xà tộc hoặc là nói là Xà Linh tộc - Hắc Linh Xà, Linh Ngư tộc - Ngư Phi Ngư, Thiên Quy tộc - Cổ Tự, Thiên Kiếm tông - Liễu Minh Hiên, Chu Tước tông - Chu Húc Trạch, Vạn Linh tiên tông - Hiên Viên Luân, Thần Thú tông - Quỳ Ngưu, Tây Phương Phật quốc - Đại Thế Chí Bồ Tát, điện Sáng Thế - Phong Hành Giả, Thạch Thông tộc - Bội Luận Đại Đế, Vườn Địa Đàng - Thánh thiên sứ Mễ Già Lặc, Xuân Thần Thụ giới -Thần Đằng Lão Tổ.

Mười hai vị đại năng cảnh giới Hợp Đạo siêu cấp, không còn gì để nghi ngờ nữa, đó chính là tồn tại chói mắt nhất nơi này.

Mức độ chú ý gần với mười hai vị đại năng cảnh giới Hợp Đạo siêu cấp kia, không phải là vị đại năng Phản Hư nào, mà là một tu sĩ cảnh giới Hóa Thần.

Không sai, hắn chính là Tiểu Chiến Thần của chúng ta, An Lâm!

Gần nhất có rất nhiều tin tức lớn liên quan đến An Lâm, các đại diện của các thế lực chưa từng tận mắt nhìn thấy hắn đều đưa mắt nhìn sang An Lâm, tò mò đánh giá vị thiên tài hơi mang sắc thái truyền kỳ này.

Nói thật ra, bị nhiều đại lão nhìn chăm chú như vậy, An Lâm vẫn rất là khẩn trương.

Khẩn trương đến mức một thân áo trắng không gió mà vẫn bay lên phấp phới, khiến cho hắn càng thêm phiêu dật xuất trần.

"Tiểu Lan em xem, anh vẫn rất được hoan nghênh đấy, nhiều đại diện của các thế lực nhìn anh chưa kìa!" An Lâm có chút vui vẻ nói.

Thôi rồi, núi dựa lớn nhất không có mặt, càng nguy hiểm rồi...

Hắn nhìn thoáng qua Thần Xà tộc, phát hiện không nhìn thấy tung tích của Bạch Linh Xà.

Thiên Đế cũng thiệt là, mời cô ta làm gì chứ, mời Bạch Linh Xà đáng yêu chẳng tốt hơn hả...

Nghĩ tới ân oán giữa mình và Hắc Linh Xà, An Lâm cũng không kiềm chế được mà toát ra mồ hôi lạnh.

Núi dựa của cô là Nữ Oa, nếu thật sự có chuyện, ai có thể ngăn cản được cô?

Phải biết rằng dù Liễu Minh Hiên có mạnh thì vẫn sẽ kiêng de Lam Tiểu Nghê hoặc là Thiên Đình. Nhưng mà, Hắc Linh Xà thì lại có một vị chủ nhân vô pháp vô thiên!

Thiên Đế, Tử Vi Đại Đế, Trường Sinh Đại Đế, Thanh Hoa Đại Đế và Thiên Hoàng Đại Đế, cả năm vị đại đế đồng thời nhìn trời đọc lên mật văn.

Giờ phút này vô cùng trang nghiêm.

Không có bất kỳ một sinh linh nào dám gây ra tiếng động vào thời khắc này, không hiểu sao trong lòng có giới luật, giống như làm ra hạn chế, ngăn không được phép xúc phạm giới luật của trời.

An Lâm đang lẳng lặng lắng nghe, không nghe hiểu một câu nào.

Nhưng những lời mật văn mà năm vị đại đế đọc ra lại khiến hắn thoải mái một cách khó hiểu.

Sau khi nghe được một đoạn, bỗng nhiên xuất hiện một câu mà hắn nghe hiểu.

"Tôi tuyên bố, hội Bàn Đào Thiên Đình, bây giờ, chính thức bắt đầu!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận