Vô Thượng Thần Đế

Chương 1002: Đám người tề tựu

Nhìn một đạo tín hiệu truyền âm, Hỏa Vũ Phượng sững sờ.
- Là truyền tống tín hiệu quy mô lớn của Ngũ Hành thiên phủ.
Oanh...
Tín hiệu đột nhiên nổ tung, một giọng nói bất ngờ vang lên.
- Mục Vân, ngươi rất tốt, giết Ngũ Hành Hóa Vũ, ta rất chờ mong cùng ngươi giao thủ, có thể bất cứ lúc nào tới tìm Ngũ Hành Ngọc Minh ta, à, đúng rồi, thi thể Hỏa Vận Thần cùng Hỏa Hoằng Thành, ta không có thu, ngươi có thể giúp bọn hắn nhặt xác, trước khi tới tìm ta, tốt nhất cũng tìm người giúp ngươi nhặt xác.
Tiếng oanh minh qua đi, kết thúc.
Nghe được một đạo truyền âm, Hỏa Vũ Phượng triệt để kinh ngạc đến ngây người.
Tay ngọc giơ lên, Hỏa Vũ Phượng chộp tới hư không.
Ngay sau đó, một đạo lưu quang xuất hiện, thân ảnh Hỏa Vũ Phượng cấp tốc đuổi sát lưu quang.
Thấy cảnh này, Mục Vân không dám trì hoãn, cũng vội vàng đuổi theo.
Xem ra tín hiệu truyền âm là khuếch tán ra khu vực lớn, trong lòng Mục Vân hiểu rõ.
Chỉ sợ Ngũ Hành Ngọc Minh biết, Ngũ Hành Hóa Vũ bị mình chém giết, cho nên mới sử dụng phương pháp này khích tướng mình, để cho mình đi giao thủ với hắn.
Không thể không nói, loại biện pháp này! Rất hữu hiệu.
- Ngũ Hành Ngọc Minh, ta đi, ngươi đừng có chạy đó.
Nhìn về phía trước, khóe miệng Mục Vân lộ ra vẻ mỉm cười, thế nhưng mỉm cười dần dần chuyển hóa thành sát ý, để người cảm thấy quanh người tràn ngập ra khí tức băng lãnh.
Không tới nửa canh giờ, Hỏa Vũ Phượng đi theo một đạo lưu quang, đi thẳng tới trong cung điện phế tích lúc trước.
- Ca!
Trong khoảnh khắc, hai cỗ thi thể trên mặt đất để Hỏa Vũ Phượng cả triệt để trợn tròn.
Nằm trên mặt đất bất ngờ chính là thi thể Hỏa Vận Thần.
Máu tươi đã chảy khô, thi thể nhìn qua, vô cùng trắng bệch, vết thương trên người càng đáng sợ.
Mà tại bên người Hỏa Vận Thần, chính là Hỏa Hoằng Thành.
Hai người này có thể nói là hai người xuất sắc nhất bên trong hạch tâm đệ tử Hỏa Hành sơn, mà Hỏa Vận Thần càng là nhi tử của Hỏa Lân.
- Đáng chết!
Thấy cảnh này, Mục Vân nắm chặt song quyền.
Trước khi đến, Hỏa Lân còn dặn dò hắn, hi vọng hắn có thể hỗ trợ chiếu khán Hỏa Vận Thần cùng Hỏa Vũ Phượng một chút.
Nhưng bây giờ, thi thể Hỏa Vận Thần lại băng lãnh nằm ở nơi này.
- Ca, ca, ca ca, ngươi tỉnh dậy!
Hỏa Vũ Phượng giờ phút này không còn có bộ dáng hỏa công chúa điêu ngoa bốc đồng, cả người giống như người nước mắt, thân thể không ngừng run rẩy?.
- Ca, nhị ca, ngươi và đại ca đều không giữ chữ tín, các ngươi nói xong, mãi mãi cũng sẽ không rời ta mà.
Hỏa Vũ Phượng căng cứng thân thể, hai tay nắm chắc thành quyền, máu tươi từ bên trong khe hở chảy ra.
Nhị ca?
Mục Vân sững sờ.
Mà ngay giờ phút này, từng tiếng xé gió lúc này vang lên.
Người đầu lĩnh, một thân váy dài màu lam nhạt, mái tóc tung bay theo gió, cả khuôn mặt mang theo một tia thành thục? Nữ nhân vũ mị cùng động lòng người.
- Thần ca!
Nhìn thấy một cỗ thi thể trên mặt đất, thân thể nữ tử đầu lĩnh trì trệ, nước mắt bá một cái liền rơi xuống.
Chẳng lẽ là...
Đệ tử đắc ý nhất Thiên Thủy phái Thủy Nhu.
Mục Vân từng nghe Hỏa Vũ Phượng đề cập qua một lần, Thiên Thủy phái Thủy Nhu cùng Hỏa Vận Thần hai người ngầm sinh tình cảm, chỉ là Hỏa Hành sơn cùng Thiên Thủy phái từ trước đến nay thủy hỏa bất dung, mâu thuẫn không ngừng, cho nên chuyện của hai người một mực không có đạt được tông chủ hai thế lực lớn cho phép.
Hiện tại xem ra, lời đồn là thật.
Thân thể cả người Thủy Nhu cứng ngắc, đứng tại chỗ, lại một bước cũng bước không ra.
Tiếng bá bá bá xé gió vang lên lần nữa, lại là một đám người chạy đến.
Một người cầm đầu, khí vũ hiên ngang, thân hình cao lớn, nhìn cũng là hổ hổ sinh uy.
Người này Mục Vân ngược lại nhận biết.
Thủ tịch đệ tử Tiên Nham các - Thạch Quan.
Thạch Quan nhìn thấy Mục Vân, cũng nhẹ gật đầu.
- Xem ra vẫn tới chậm một bước!
Thạch Quan thở dài một hơi, nói:
- Bên trong vỡ vụn đại lục này, ngũ đại thế lực chúng ta nhất định phải liên thủ, nếu không Ngũ Hành thiên phủ sẽ diệt trừ từng người chúng ta.
Mục Vân hơi sững sờ, nhẹ gật đầu.
Xem ra người này cũng không biết mình chém giết Thạch Nghiễn, bất quá cho dù biết, Mục Vân cũng không lo lắng, dù sao cũng Thạch Nghiễn bội bạc trước.
Thủy Nhu nhìn thi thể Hỏa Vận Thần, cuối cùng vẫn không có bước ra một bước kia.
Xoay người lại nhìn Mục Vân, chắp tay nói:
- Đa tạ Mục sư đệ sớm xuất thủ, cứu đệ tử Thiên Thủy phái ta.
- Tiện tay mà thôi, người Ngũ Hành thiên phủ, đúng là rất vô sỉ.
Nghe thấy Mục Vân nói lời này, Thạch Quan cùng Thủy Nhu đều nghiêm túc nhìn hắn.
Bọn hắn nhận được truyền âm tín hiệu mới biết, Ngũ Hành Hóa Vũ thế mà bị Mục Vân giết.
Ngũ Hành Hóa Vũ cũng là võ giả cảnh giới Vũ Tiên cảnh thập trọng, mà lại có thể nói là một trong tam đại thiên tài xuất sắc nhất bên trong Ngũ Hành gia tộc.
Thế mà bị Mục Vân giết.
Mục Vân Giờ khắc này đã nắm giữ thân phận thực lực cùng tư cách bình đẳng với bọn hắn.
- Trước mắt hai vị hạch tâm đệ tử Hỏa Hành sơn bị giết, Mục sư đệ, ngươi bây giờ vẫn trước triệu hoán tất cả đệ tử Hỏa Hành sơn đi, miễn cho bọn hắn lạc đàn, bị Ngũ Hành thiên phủ hoặc võ giả Ma Quỷ thảo nguyên bắt cóc.
- Không sai, việc cấp bách là trước tề tựu người lại nói.
- Ừm!
Mục Vân nhẹ gật đầu.
Hắn vừa quyết định lại không biết, các hạch tâm đệ tử Hỏa Hành sơn như thế nào liên lạc, đang nghĩ hỏi thăm Hỏa Vũ Phượng.
- Chờ một chút đi!
Thủy Nhu thở dài một tiếng nói:
- Vũ Phượng đứa nhỏ này, liên tục mất đi hai ca ca, trong lòng đoán chừng không thể nào tiếp thu được!
- Hai ca ca?
- Ngươi còn không biết!
Thủy Nhu lau đi giọt nước mắt trên khóe mắt, cười khổ nói:
- Vũ Phượng đại ca tên là Hỏa Kinh Thiên, vốn là đệ tử xuất sắc nhất bên trong Hỏa Hành sơn, thậm chí so với Hỏa Lân sơn chủ năm đó càng hơn một bậc, nhưng mà năm đó tiến vào thí luyện chi địa Ngũ Hành vực, bị Ngũ Hành Động Thiên giết.
Ngũ Hành Động Thiên!
- Lúc ấy Hỏa Lân sơn chủ dị thường tức giận, thế nhưng Ngũ Hành Động Thiên lại một mực chắc chắn, là Hỏa Kinh Thiên có ý đồ làm loạn đối với muội muội Ngũ Hành Linh Vận của hắn, cho nên hắn mới ra tay đánh giết, vì thế, lúc trước Hỏa Lân sơn chủ kém chút lao thẳng tới Ngũ Hành thiên phủ.
Còn có việc chuyện này!
Mục Vân thật không biết những thứ này.
- Từ đó về sau, Vận Thần đối với cô muội muội này càng ngày càng quan tâm, hiện tại ngay cả Vận Thần...
Thủy Nhu nói còn chưa hết lời, đã khóc không thành tiếng.
Nàng cùng Hỏa Vận Thần vốn tình đầu ý hợp, hai người chuẩn bị, cho dù hai vị tông chủ không đồng ý, cũng muốn ở cùng một chỗ.
Nhưng bây giờ, lại là thiên nhân vĩnh cách.
Trong lòng Mục Vân cũng ngũ vị tạp trần.
Bạn cần đăng nhập để bình luận