Vô Thượng Thần Đế

Chương 2679: Huyết mạch hiến tế (1)

- Vậy cũng không nhất định.
- Lại thử xem.
Trong mắt Mục Vân, một tia sát khí lại hiện lên.
Ông...
Tại thời điểm này, đột nhiên, một tiếng ông vang lên.
Bên trong thân thể Huyết Kiêu, dần dần hiện ra một đạo hư ảnh.
Hư ảnh kia ở trong không khí, dần dần ngưng kết ra chân hình.
Chính là Thái Hư Minh Long.
Một trong thập đại Long tộc.
- Mục Vân, ngươi đoán không sai, đây quả thật không phải là chân thân của ta, nhưng lại tiêu phí mấy vạn năm tâm huyết, cho nên thứ ta có, phân thân đều có, hơn nữa, ta muốn giết ngươi, cần gì phải tự mình động thủ?
- Không phải ngươi không muốn tự mình động thủ, là bởi vì phụ thân ta phải không?
- Ngươi nói như thế nào cũng được.
Huyết Kiêu cười nhạt nói:
- Tiên giới, chính là kết thúc của cuộc đời ngươi, về phần thần giới, ngươi vô vọng tiến vào trong đó.
- Hôm nay, chính là tử kỳ của ngươi.
Bàn tay hắn vung lên, Thái Hư Minh Long hiện tại, thân ảnh hư ảo lại biến hóa chân thật, lân giáp màu đen ở rầm rầm rung động dưới hư không.
Thần long thân dài vạn trượng, lộ ra chân dung.
Khủng bố, cường đại, một cỗ khí tức không cách nào nói nên lời, khuếch tán ra.
- Thái Hư Minh Long này, chính là ta lúc lịch lãm thu thập, cùng ta lớn lên, giống như huynh đệ, ta ngưng tụ thân ngoại hóa thân, hắn cũng ngưng tụ.
- Thái Hư Minh Long, Mục Vân, một trong mười đại thần long, ngươi không lối thoát.
- Huynh đệ?
Mục Vân cười nhạo một tiếng nói:
- Huyết Kiêu ngươi cũng xứng xưng hai chữ huynh đệ? Huynh đệ của ngươi bất quá đều là công cụ ngươi lợi dụng mà thôi?
- Ha ha...
Huyết Kiêu nhất thời cười ha ha nói:
- Mục Vân ơi Mục Vân, ngươi có biết, cái gì gọi là ngu xuẩn? Thế gian này, chỉ có thực lực mới là chân thật, những thứ khác đều hư ảo.
Dứt lời, thân ảnh Huyết Kiêu nhảy lên, đứng trên đỉnh đầu Thái Hư Minh Long.
Âm phong gào thét, giờ khắc này, từng đạo khí tức u ám, từ trên người Thái Hư Minh Long tản mát ra.
- Chỉ có ngươi có huynh đệ không?
Mục Vân hiện tại lại mỉm cười.
- Lão tử đến cũng vậy! Oa ca ca...
Đang lúc này, một tiếng gào thét vang lên, tiếng ầm ầm nhất thời truyền đến.
Một đạo thanh mang gào thét mà tới.
Lân giáp màu xanh dưới ánh mặt trời lấp lóe rực rỡ, làm cho người ta có một loại cảm giác cực kỳ cuồng bạo.
Thân hình vạn trượng, lúc này nhảy vọt xuất hiện, trong nháy mắt đã đến, dừng ở bên cạnh Mục Vân.
- Đến hơi muộn!
Mục Vân cười nói.
- Hắc hắc, lão tử không chơi đủ, sao rồi sói con, còn có thể kiên trì?
- Đó là tự nhiên.
- Được rồi.
Tạ Thanh cười hắc hắc nói:
- Hai huynh đệ chúng ta đã lâu không cùng nhau kề vai chiến đấu, hôm nay, làm một chầu.
- Một chầu này, chính là một chầu lớn nhất tiên giới.
- Đó là tự nhiên.
Bốn mắt nhìn nhau, tiếng cười ha ha nhất thời vang lên.
Mục Vân đừng trên đỉnh đầu Tạ Thanh, hai người hai con rồng, đối lập trong hư không.
Mà hiện tại, trong Cực Loạn thành sớm đã là một mảnh hoảng sợ.
Đại quân Bắc vực, tiến công Nam vực, làm sao đánh tới nơi này?
Mà đúng lúc này, đám người Gia Cát Văn cũng nhất nhất chạy tới.
- Cùng nhau lên.
- Không cần.
Tần Mộng Dao bình tĩnh nói:
- Chúng ta lên, ngược lại là gây phiền toái cho hắn.
- Đây không chỉ tranh đấu giữa thượng vị Tiên Đế, mà còn là tranh đấu giữa hai đại cổ tộc.
Nghe được lời này, Gia Cát Văn ngừng lại.
Hơn mười vị Tiên Đế, cách xa, nhìn trận chiến khoáng cổ tuyệt kim này.
Được làm vua thua làm giặc, chuyện thế gian, đều là như thế.
Huyền Viêm thần kiếm cùng Huyền Băng thần kiếm hiện tại tùy tiện rung động, trong khoảnh khắc, bốn đạo thân ảnh, đánh vào nhau.
Mỗi người thi triển huyết mạch lực cùng với thiên phú huyết mạch, hai người bọn họ ai cũng không làm gì được ai.
Cho dù Huyết Kiêu tiến vào nửa bước Hư Thần cảnh giới, hắn cũng biết, Mục Vân khủng bố.
Cùng một cảnh giới với hắn, căn bản không có khả năng giết hắn, chỉ có vượt qua hắn mới có cơ hội.
Bây giờ hắn sớm hơn Mục Vân một bước.
Bước này, có lẽ chính là mấu chốt phán định thắng bại.
- Linh Vân kiếm phi vũ.
- Nghịch Thiên Cửu Sát.
Ầm...
Hai đạo thân ảnh vào hiện tại, triệt để va chạm.
Một đạo kiếm quang hỏa diễm phóng lên trời, ngay cả mây ở chân trời cũng bị xé rách thành mảnh nhỏ, hóa thành giọt mưa, rơi xuống.
Mà cùng lúc đó, bên kia, Băng Hàn kiếm quang, xông thẳng lên mặt đất, mặt đất hiện tại, nổ tung từng đạo vết nứt, va chạm ra, thậm chí không gian đều bị xé rách.
Nhìn thấy một màn này, tất cả mọi người đều ngẩn ra.
Đây đã không phải uy năng mà Tiên Đế có thể tản mát ra.
Thậm chí ngay cả không gian cũng đang bị hủy diệt, pháp tắc không gian tiên giới không cách nào thừa nhận lực lượng của nửa bước Hư Thần.
- Lùi lại.
Tần Mộng Dao hiện tại lại mở miệng.
Mặc dù bọn họ đều là thượng vị Tiên Đế, nhưng nếu bị vết nứt không gian tản ra bắt được, cũng khó thoát khỏi cái chết.
Năm đó Mục Vân có thể sống sót trong không gian vết nứt, hồn phách yếu ớt được bảo tồn, ở lại trong cơ thể Mục Vân hiện tại, đó là bởi vì Tru Tiên Đồ.
Nhưng bọn họ cũng không có Tru Tiên Đồ.
Nếu giờ khắc này không lùi bước, bị cuốn vào trong đó, chỉ sợ là kết quả tan xương nát thịt.
Minh Nguyệt Tâm hiện tại kinh ngạc nói:
- Lực lượng trong cơ thể Mục Vân, phát sinh lột xác nghiêng trời lệch đất.
- Ừm.
Tần Mộng Dao cũng gật đầu nói:
- Bên trong cự tượng, truyền thừa ba môn thần quyết của Cực Động Thương, hiện tại thượng vị cảnh giới Tiên Đế, thi triển ba môn thần quyết, phối hợp với huyết mạch lực cùng với huyết mạch thiên phú của chàng ấy, lực lượng cũng được tăng lên thật lớn.
- Thì ra là như thế...
Trong lòng Minh Nguyệt Tâm âm thầm kinh ngạc.
Nàng mặc dù là Thủy Thần chuyển thế, nhưng đời này muốn đề cao cảnh giới, nàng nhất định phải đều tìm được bí tàng kiếp trước mình lưu lại, mỗi một lần tìm được một chỗ bí tàng, thực lực của nàng sẽ tăng lên một mảng lớn.
Mà hiện tại, bên trong Tiên giới, đã không có chỗ nàng cần phải đi tìm.
Chỉ có đi tới Thần giới mới có thể tăng lên.
Hơn nữa Mục Vân cùng Huyết Kiêu hai người giao thủ, căn bản không phải thượng vị Tiên Đế cùng với nửa bước Hư Thần giao thủ đơn giản như vậy.
Bọn họ càng là đệ tử của hai đại cổ tộc.
Giờ khắc này, hai người thắng bại, càng liên lụy đến biến hóa kết cấu của Tiên giới.
Các nàng ngay muốn hỗ trợ, nhưng cũng chỉ sợ chỉ là trở ngại chứ không giúp đỡ được gì.
- Linh Tiêu Kiếm Hư Trảm.
- Xích Lĩnh kiếm hồn.
Ông...
Đột nhiên, trên bầu trời, một tiếng ong đinh tai nhức óc vang lên, hai người giờ khắc này, lực lượng toàn thân kịch liệt tăng lên.
Tiếng ong ong kia khuếch tán ra, bất ngờ, toàn bộ bầu trời đều trở nên mờ mịt.
Ầm...
Một tiếng sấm sét nổ tung trên mặt đất.
Lực lượng gầm thét tạo ra hư hại, lúc này khuếch tán tới hơn một ngàn dặm.
Bầu trời thậm chí còn rơi xuống những giọt mưa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận