Vô Thượng Thần Đế

Chương 604: Vạn Hóa Chi Thụ (1)

- Tam đại thế lực chúng ta đều tính ra chỗ của vật kia, Huyền Không sơn đương nhiên cũng có thể tính tới, phái người đến, chẳng có gì lạ, chỉ là không biết, lần này phái ai.
- Trần Nhiễm!
Trần Uyên vừa dứt lời, hô hấp mười mấy người lập tức đều trở nên có phần không bình tĩnh tại chỗ, thậm chí thân thể một số người chậm rãi run rẩy.
- Sớm biết, địa phương quỷ quái này, ta thật không đến!
Huyền Yêu Nguyệt lầu bầu, sắc mặt khó coi nói.
- Ha ha...
Trần Uyên chỉ mỉm cười nói:
- Sư tôn ra lệnh cho ta hành sự tùy theo hoàn cảnh, không thể cậy mạnh, không cần miễn cưỡng, ta lần này tới là vì Bổ Thiên Thạch cùng Vĩnh Hằng Chi Kim, để cho Vương sư muội ta luyện tạo trận pháp, lấy không được hai thứ đồ này, sư tôn thế nhưng sẽ lột da ta.
- Lột da của ngươi? Ta nếu lấy không đến vật kia, lần này trở về, trực tiếp diện bích một năm.
Huyền Yêu Nguyệt bất đắc dĩ nói: -
Hi vọng Trần Nhiễm kia chỉ tới lấy vật liệu Huyền Không sơn muốn, ngũ hành chi bảo, hắn cũng đừng tranh.
- Hắn muốn tranh, chúng ta cũng ra sức đánh cược một lần.
- Đọ sức? Hai người các ngươi ta còn có thể liều một phen, Trần Nhiễm? Quên đi thôi, gia hỏa này, bên trong Huyền Không sơn thế nhưng là tồn tại được xưng quái vật.
Huyền Yêu Nguyệt nhếch miệng nói:
- Ta vẫn thành thành thật thật nhìn, ngũ hành chi bảo đạt được một kiện liền đủ để trở về giao nộp.
Huyền Yêu Nguyệt vừa dứt lời, trực tiếp rời đi.
Ba người mang theo mấy người sau lưng, mỗi người đi một ngả, phân biệt chạy như bay về phía bảy tòa sơn phong.
Cùng nhất thời, bên trong Thiên Tuyển sơn, có một đạo không gian ba động, một bóng người đột nhiên nổi lên.
Người kia một thân trường sam màu xanh, bên hông thắt một đầu dải lụa màu trắng thuần, trong lúc tóc dài bay múa, một đôi mắt, nhìn chằm chằm bảy tòa sơn phong nơi xa.
- Thiên Tuyển sơn, thất đại thế lực, buồn cười...
Nhìn bảy tòa sơn phong, thanh niên mỉm cười, mang theo khinh thường, biến mất không thấy gì nữa.
Hết thảy, tựa hồ chưa hề phát sinh qua, đệ tử kiệt xuất thất đại thế lực không biết chút nào về chuyện này, thậm chí ngay cả nhóm người cầm lái thất đại thế lực bên ngoài Thiên Tuyển sơn cũng căn bản không có phát giác, trong lúc bất tri bất giác có người trực tiếp tiến vào bên trong Thiên Tuyển sơn trước mặt bọn hắn.
Giờ phút này, Mục Vân tuyển định một tòa sơn phong toàn thân xanh biếc bên trong bảy tòa sơn phong mà tiến lên.
Dựa theo Tru Tiên Đồ nói, Bổ Thiên Thạch đã bị người đạt được, mà một kiện ngũ hành chi bảo cuối cùng - Vạn Hóa Chi Thụ, vẫn còn tồn tại.
Vạn Hóa Chi Thụ, kỳ hình vạn hóa.
Không giống với Cửu Trọng Ngọc Thủy, Bổ Thiên Thạch, Vĩnh Hằng Chi Kim những thứ này, Vạn Hóa Chi Thụ là tồn tại có sinh mệnh ý thức, giống như thiên hỏa.
Mục Vân một đường tiến lên, đi ngang qua mấy ngọn núi khác, lại phát hiện, tòa sơn phong thứ nhất cùng ngọn núi thứ bảy lộ ra đầu đuôi tương liên, rất là quái dị.
Mà năm tòa còn lại thì là quang mang lóng lánh các thức.
Vị trí Vạn Hóa Chi Thụ, chính là tòa sơn phong thứ ba.
Cũng là một tòa sơn phong duy nhất nhìn toàn thân xanh mơn mởn, có một tia sinh mệnh khí tức tồn tại.
Dọc theo đường đi, Mục Vân tuyệt không đụng phải bóng người gì, đệ tử các thế lực lớn lúc đầu tiến vào bên trong Thiên Tuyển sơn cũng chỉ có mười mấy người thôi, cộng lại bất quá trăm người, mà này Thiên Tuyển sơn vô cùng mênh mông, không gặp được cũng rất bình thường.
Chỉ là không bao lâu, Mục Vân lại gặp được một người quen.
- Phần Phiêu Tuyết!
Giờ phút này, quanh người Phần Phiêu Tuyết, có mấy vị đệ tử Phần Vân cốc.
Phần Lạc Thiên trước đó nhìn thấy, thình lình xuất hiện.
- Từ giờ trở đi, các ngươi đều phải cẩn thận, Vân Mộc đã đạt được Phệ Hồn Tâm Hỏa, còn có chín khỏa Hồn Tâm Châu, mặc dù bị hắn dẫn bạo một cái, thế nhưng còn có tám cái khác.
Phần Phiêu Tuyết nhìn mấy tên đệ tử Vũ Tiên cảnh nhất trọng cảnh giới trước người, nói:
- Mặc dù Vân Mộc là tam chuyển hợp nhất cảnh giới, tuyệt không ngưng kết ra Đại Đạo Kim Đan, thế nhưng thủ đoạn lại nhiều đến kinh ngạc, không cẩn thận, có khả năng các ngươi sẽ bị hắn giết, hiểu chưa?
- Tỷ, có khủng bố như ngươi nói?
Phần Lạc Thiên nhếch miệng nói:
- Nếu như hắn quả thật lợi hại, làm sao có thể còn bị các ngươi kém chút giết, không thể không dựa vào Hồn Tâm Châu đào tẩu?
- Lạc Thiên, không thể đùa.
- Ta biết!
Phần Lạc Thiên hếch lên ngón tay, cười nói:
- Yên tâm, nhìn thấy hắn, ta nhất định khiến hắn phun ra Vĩnh Hằng Chi Kim mà Tinh Tử Hàng cho hắn.
Nhìn thấy bộ dáng Phần Lạc Thiên, Phần Phiêu Tuyết không khỏi nhướng mày.
Giờ phút này, bảy tám tên đệ tử Phần Vân cốc bên người Phần Phiêu Tuyết, tu vi kém nhất cũng là tam chuyển hợp nhất cảnh giới.
Mục Vân cũng không nắm chắc triệt để đánh giết tám người, hắn hiện tại cần làm là tranh thủ thời gian tìm tới Bổ Thiên Thạch cùng Vạn Hóa Chi Thụ, tề tựu cửu nguyên, nhất cử bước vào đến Vũ Tiên cảnh nhất trọng.
Đến thời điểm đó, chính là tử kỳ của Phần Phiêu Tuyết cùng Tước Thải Y.
Bóng người lóe lên, vòng qua mấy người, Mục Vân lần nữa đi tới tòa sơn phong thứ ba.
Rống...
Vừa mới đến dưới chân tòa sơn phong thứ ba, một tiếng rống to vang lên, toàn bộ sơn phong tựa hồ cũng đang run rẩy.
Mục Vân hiểu rõ, chỉ sợ có gia hỏa nào không biết sống chết, xông vào trong tuyệt địa, đắc tội quái thú trong này.
Cẩn thận từng li từng tí, Mục Vân không ngừng tiến lên, hướng phía sơn phong phóng đi.
- Vân Mộc!
Chỉ là ngay tại giờ phút này, một tiếng hô hoán ngạc nhiên lại đột nhiên vang lên phía sau.
- Bạch Đồ Gian?
Nhìn thấy bóng người Bạch Đồ Gian, Mục Vân hơi sững sờ.
Bạch Đồ Gian nhìn thấy Mục Vân, rất mừng rỡ, sắc mặt lộ ra một tia biểu lộ như trút được gánh nặng.
- Còn tốt gặp được ngươi, chỉ là không biết Chu sư huynh cùng Cừu sư huynh bọn hắn như thế nào!
Bạch Đồ Gian thở dài một hơi, tới gần Mục Vân.
- Ngươi yên tâm đi, dùng tu vi của bọn hắn, sẽ không xảy ra chuyện.
- Chỉ mong như thế!
Giờ phút này, Bạch Đồ Gian cách Mục Vân vẻn vẹn một bước, lại đi lên phía trước, có thể nói là dán thân thể vào.
Chỉ là Bạch Đồ Gian giờ phút này tựa hồ vẫn không có tính toán dừng lại.
- Chết đi!
Trong chốc lát, Bạch Đồ Gian lúc đầu còn vẻ mặt ôn hoà, đột nhiên đâm ra một kiếm, hướng thẳng đến tim Mục Vân.
- Lại là huyễn hình thú!
Mục Vân mỉm cười, mặt ngoài thân thể xuất hiện bảy đạo quang đoàn, mà da của hắn, tại lúc này cũng chuyển hóa thành màu vàng kim nhàn nhạt.
Âm thanh vang lên, Bạch Đồ Gian đâm tới một kiếm thậm chí lưu lại trên người Mục Vân một đạo bạch ngấn cũng không có.
- Đáng chết!
Bạch Đồ Gian biến sắc, muốn lui lại.
Chỉ là giờ phút này, Mục Vân đã xuất thủ.
Oanh một tiếng nổ vang, đầu ngón tay Mục Vân, bảy đạo quang đoàn bỗng nhiên xuất hiện, bảy đạo quang đoàn chỉ nhỏ như tròng mắt, thế nhưng tụ tập cùng một chỗ, trực tiếp thẳng hướng Bạch Đồ Gian, phát ra một tiếng nổ đùng đoàng oanh thiên động địa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận